Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 921 - Thân thể phàm nhân, sánh ngang Thần Minh.

Bát Cảnh cung.
Thái Thượng Lão Quân cùng Phù Nguyên Tiên Ông lúc đầu đang bàn luận chuyện của Tây Du.
Bọn họ đột nhiên bị dị tượng thiên địa hấp dẫn lực chú ý, vội vàng phát ra thần thức dò xét nơi phát ra dị tượng.
Sau khi Thái Thượng Lão Quân trông thấy dị biến ở Ly Sơn, kinh sợ đến mức sợi râu đều bị chính hắn kéo mấy cây.
“Đây là sát thi chi thuật của Vu tộc, sát thi không thuộc tam giới, không thuộc Ngũ Hành, có thể lấy thân thể phàm nhân, sánh ngang Thần Minh. Làm sao lại có người luyện chế ra nhiều sát thi như vậy?”
Phù Nguyên Tiên Ông trong mắt u ám lấp lòe không thôi: “Xem ra, lúc trước chúng ta đều bị Doanh Chính lừa gạt, cho rằng hắn đối Từ Phúc nói gì nghe nấy, không nghĩ tới hắn kỳ thật bí mật hành động, vậy mà dùng Vu pháp tìm kiếm trường sinh hậu thế.”
Sau khi Lão Tử lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, cấp tốc khôi phục bình tĩnh, hắn lạnh lùng nói: “Bây giờ đã không phải là Đại Tần, Doanh Chính coi như dùng sát thi chi thuật, có được được thân thể trường sinh, cũng đừng hòng khôi phục lại uy thế của Nhân Hoàng. Thiên mệnh, không còn ở hắn!”
Phù Nguyên Tiên Ông gật gật đầu, sắc mặt cũng khôi phục bình thường.
...
Hắc giáp binh trên quảng trường đứng vững không lâu sau, một cỗ xe rồng lớn từ trong cung điện chậm rãi bay lên, sau đó lơ lửng trên bầu trời.
Cỗ xe rồng được dẫn dắt bởi mười hai Hắc Long, những Hắc Long này toàn thân như mực, chiều dài ngàn trượng, khí thế vô song, toàn thân phát ra khí tức lạng lẽo.
Trong cỗ xe rồng có một vị nam tử trung niên thân mặc quần áo đế vương màu đen, đầu đội mũ ngọc, đai đeo bảo kiếm, thần sắc uy nghiêm.
Nam tử trung niên tản ra khí thế khủng bố, chúa tể thiên hạ, coi khinh muôn đời.
Thiên địa dường như cũng muốn thần phục trước mặt hắn.
“Ha ha ha ha.”
Hắc bào đế vương nhìn xem đội quân trên quảng trường, đột nhiên phát ra một trận cười lớn điên cuồng, thiên địa đều bị tiếng cười của hắn chấn động đến run rẩy. Hắc Vân cũng bởi vì tiếng cười của hắn mà gió cuốn mây bay.
“Rốt cuộc lại trông thấy vạn dặm giang sơn của trẫm. Lần này, trẫm nhất định thống nhất tam giới, thành lập một hoàng triều vĩnh viễn bất diệt.”
“Chúng thần nguyện ý vì bệ hạ làm trâu làm ngựa.”
Ở hai bên xế rồng, mấy vị nam tử thân mặc áo giáp, dáng người khôi ngô, trang điểm như tướng quân, lập tức trăm miệng một lời, ôm quyền khom người nói với Hắc bào đế vương.
“Tốt, tốt.” Hắc bào đế vương cười to nói: “Khanh không phụ trẫm, trẫm không phụ khanh.”
Hắn nhìn về phía bên cạnh một vị nam tử trung niên, nói: “Vũ An, biện pháp sát thi trùng sinh này của ngươi quả nhiên có thể thực hiện được. Từ nay về sau, ngươi chính là Vũ An vương của Đại Tần ta.”
Ở bên trái xe rồng, có đứng một vị nam tử thân cao trượng tám, dáng người khôi ngô, thần sắc trang nghiêm, mặc áo giáp màu trắng.
Nam tử mặc giáp trắng nghe thấy Hắc bào đế vương phong tước, trên mặt cũng không có lộ ra một chút kích động gì, thần sắc vẫn bình tĩnh nghiêm túc.
Chỉ gặp hắn quỳ một chân xuống đất, không kiêu ngạo không tự ti ôm quyền nói với Hắc bào đế vương: “Biện pháp này có thể thực hiện, đều nhờ vào khả năng đoán càn khôn của bệ hạ, Bạch Khởi chẳng qua là cung cấp một cái phương pháp mà thôi.”
Đế vương nói: “Có công phải thưởng, có tội phải phạt, đây là nguyên tắc làm việc của trẫm, Vũ An vương cũng không cần khiêm tốn.”
“Đa tạ bệ hạ.”
Sau khi Bạch Khởi tạ ơn mới đứng dậy.
Hắc bào đế vương nhìn chăm chú về phương xa, ánh mắt hiện lên một tia nôn nóng: “Hiện tại là lúc lấy giang sơn của trẫm. Chỉ là không biết, bây giờ cách Đại Tần đã trải qua bao nhiêu năm, thống trị giang sơn này, còn là con cháu Đại Tần?”
Đột nhiên, sắc mặt hắn lạnh lẽo, bắt đầu phân phó nói: “Mông Điềm, Mông Võ, Vương Tiễn, ba người nghe lệnh.”
Ba vị Đại tướng thân mặc áo giáp nghe vậy, lập tức giẫm lên bước chân nặng nề, đi tới trước mặt Hắc bào đế vương, ôm quyền hành lễ nói: “Có mạt tướng.”
Hắc bào đế vương: “Mỗi người các ngươi suất lĩnh một vạn đại quân, vì trẫm tiên phong, thu phục giang sơn.”
“Rõ.”
Theo Hắc bào đế vương phân phó, ba vị Đại tướng lập tức suất lĩnh một vạn hắc giáp binh, một vạn kỵ binh hạng nặng, một vạn xa binh, bắt đầu 'Ầm ầm' xuất phát hướng về Trường An.
“A, khí thế này, có gì đó không đúng.”
Ðát Kỷ cảm nhận được trên bầu trời nồng đậm sát khí, lông mày không khỏi nhíu lại.
Nàng nguyên thần khẽ động, thần thức lập tức đuổi theo ngọn nguồn sát khí dò xét, sau đó nháy mắt đã nhìn thấy màu đen cung điện xuất hiện dưới Ly Sơn.
Nàng trông thấy từ trong cung điện ra tới hắc giáp binh, cùng xe rồng được kéo bởi mười hai Hắc Long, không khỏi kinh ngạc há to miệng.
“Đây là cái gì? Tần Thủy Hoàng phục sinh rồi? Với lại sát khí trên người hắn thi cũng quá nồng nặc đi? Nhìn qua cùng thực lực của Tổ Vu không kém bao nhiêu.”
“Tần Thủy Hoàng phục sinh?”
Tiểu Tê Tử nghe vậy, không khỏi để điện thoại di động xuống, ngoài ý muốn nhìn xem cô cô.
“Cô cô đang nói cái gì? Tần Thủy Hoàng không phải đã chết được vạn năm sao? Làm sao lại phục sinh?”
Ðát Kỷ thu hồi ánh mắt, nói với Tiểu Tê Tử: “Cụ thể làm sao phục sinh, ta cũng không biết. Chỉ có điều hắn xác thực phục sinh, động tĩnh bên ngoài, chính là hắn gây ra.”
Tiểu Tê Tử thấy cô cô không phải đang nói đùa, sắc mặt lập tức có chút ngây ngốc: “Tần Thủy Hoàng vậy mà phục sinh, không biết sẽ sinh ra ảnh hưởng gì?”
Đát Kỷ chậm rãi nói: “Ảnh hưởng đối với người khác không dễ nói, nhưng ảnh hưởng đối với phụ vương ngươi lại rất lớn.”
“Có ý gì?”
Tiểu Tê Tử khó hiểu nói.
Đát Kỷ giải thích: “Tần Thủy Hoàng muốn tiếp tục thống trị thiên hạ, hiện giờ đang phái binh giết đến thành Trường An, những binh tốt kia ai nấy đều sát khí, thực lực có thể sánh với thần minh, không phải binh lính bình thường có thể so sánh, thành Trường An hoàn toàn không ngăn cản được. Chỉ sợ đối phương công kích một cái sẽ rơi vào tay giặc.”
Soạt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận