Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1075 - Chưa từng bị giáo huấn qua bao giờ!

Thế giới mãng hoang.
Bên trong bí cảnh.
Đát Kỷ vốn đang tìm bảo vật bên trong bí cảnh, đột nhiên, nàng hắt xì một cái thật mạnh.
Nàng xoa xoa chiếc mũi thẳng tắp, cao ngất của mình, tự tin lẩm bẩm: “Quái lạ, ai đang nhắc tới ta? Hại ta hắt xì to như vậy?
Nàng đột nhiên nghĩ đến cái gì, trên mặt nhất thời lộ ra một chút đắc ý: “Ha ha, chắc là ca của ta nhớ tới ta, cái người này, lúc ta ở bên hắn thì tỏ ra chán ghét ta, ta đi rồi thì lại bắt đầu nhung nhớ!”
Ngay khi nàng đang âm thầm đắc ý, một đạo kiếm quang tàn nhẫn đánh tới.
Thân hình Đát Kỷ lóe lên, biến mất không thấy bóng dáng, ngay sau đó, thân hình của nàng liền xuất hiện bên trong một sơn mạch cách đó vạn trượng.
Chỉ thấy vài nam tử trung niên với thanh kiếm sắc bén đằng sau lưng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn nàng.
Hiển nhiên không nghĩ tới Đát Kỷ có thể tránh được đòn đánh lén, còn có thể tìm ra được chỗ bọn họ ẩn thân một cách nhanh chóng.
Đát Kỷ nhìn mấy nam tử, cợt nhả nói: “Vì các ngươi đã khiến ta hoảng sợ nên phải đền bù tổn thất tinh thần cho ta, giao toàn bộ pháp bảo trên ngươi cho ta, ta đây có thể tha cho các ngươi một mạng, bằng không, ha ha.”
Trên mặt nàng lập tức lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.
Còn dám đánh lén nàng, đúng là chưa từng bị giáo huấn qua bao giờ mà!
Tiên Đường, trên Kim Loan điện.
Tiểu Tê Tử vừa ra tay, liền khiến cho mọi người kinh hãi.
Mà nàng, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ.
Nàng ngồi trên vương tọa, kim long uốn lượn, trong lòng vừa động, vương tọa mang theo nàng phi vào bên trong ngoại vực hỗn độn của không gian thông đạo.
Sau đó, nàng nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Cửu Phượng, an ủi: “Vào đi, đây là lần đầu tiên ta chiến đấu với một ai đó, không cần khẩn trương.”
Cửu Phượng: “……”
Ta có khẩn trương sao?
Ta căn bản không hề khẩn trương được chưa?
Này chỉ là coi trọng mà thôi.
Là coi trọng đối thủ.
Có điều, nàng không nói gì thêm, lập tức phi vào ngoại vực Hỗn Độn, nói với Tiểu Tê Tử:
“Ngươi động thủ đi.”
Tiểu Tê Tử cười nói: “Thôi, ngươi động thủ trước đi. Bằng không, lát nữa ngươi sẽ không có cơ hội xuất thủ đâu.”
Cửu Phương cảm thấy mình đang bị khinh thường, trong lòng không nén được giận dữ.
Nàng vốn cảm thấy, dáng vẻ của Tiêu Tê Tử rất non nớt, cảm thấy mình như đang bắt nạt một tiểu hài tử vậy, cho nên mới bảo Tiểu Tê Tử ra tay trước.
Nếu như ngươi đã ngông cuồng như vậy, ta cũng không khách khí nữa.
Nghĩ đến đây, Cửu Phượng không hề do dự, trong lòng vừa động, Tham Lang, Thất Sát, Phá Quân, ba đạo hung tinh nàng từng luyện hóa lao thẳng đến chỗ Tiểu Tê Tử như một mũi tên.
Ba đạo tinh khổng lồ, nhưng tốc độ lại không bị ảnh hưởng.
Nơi chiêu thức đi qua, địa hỏa phong thủy rẽ làm hai nửa, Hỗn Độn rạn nứt, vô số hư không sụp đổ, ngay cả pháp tắc cũng bị đánh tan thành tro bụi, khí thế khủng bố lạnh thấu xương, uy áp cuồng bạo đến cực điểm.
Đám người Võ Chiếu, Thượng Quan Uyển Nhi, Lý Tú Ninh nhìn thấy công kích của Cửu Phượng đều kích động, cảm thấy lo lắng cho Tiểu Tê Tử.
Nhưng mà, sắc mặt Tiểu Tê Tử vẫn trấn định như cũ, bình tĩnh ngồi trên vương tọa, vẻ mặt bất biến.
Nàng bình tĩnh nhìn Tham Lang, Thất Sát, Phá Quân đánh tới, cũng không làm bất kỳ hành động nào khác.
Mắt thấy ba đạo tinh sắp nện lên người của Tiểu Tê Tử, đột nhiên lại dần dần tan biến.
Tất cả mọi người liền sửng sốt, không rõ chúng biến mất đi đâu.
Chỉ có Đế Giang vẻ mặt lo lắng hô lên với Cửu Phượng: “Cửu Phượng cẩn thận.”
Vừa dứt lời, đột nhiên lại thấy ba đạo tinh xuất hiện bao quanh Cử Phượng, tạo thành một hình tam giác, sau đó hướng Cửu Phượng cùng lúc đánh tới.
Hóa ra, ba đạo hung tinh bị Tiểu Tê Tử sử dụng pháp tắc không gian biến đổi phương hướng, công kích về phía Cửu Phượng.
Bởi vì ba đạo tinh cách nhau quá gần, tốc độ lại nhanh, Cửu Phương căn bản không kịp phản ứng, đã bị Tham Lang, Thất Sát, Phá Quân đồng thời nện trúng.
May là Cửu Phượng đã kịp thời khống chế lại uy lực của ba đạo tinh, bị ép ra huyết khí phòng ngự, nhưng vẫn bị ba đạo tinh nện cho khí huyết cuồn cuộn, tâm thần chấn động, da tróc thịt bong, thân thể thiếu chút nữa thì không đứng vững.
Không đợi Cửu Phượng hồi phục lại tinh thần, quanh thân nàng đột nhiên nhiều ra vô số cơn lốc không gian, Cửu Phượng đang muốn bay qua, lại phát hiện, không gian xung quanh bị một lực pháp tắc giam cầm.
Khiến cho thân thể của nàng, giống như bị chìm trong vũng bùn.
Cho dù nàng có vận chuyển huyền công, cũng khó thoát khỏi không gian này.
Đây là thuật không gian giam cầm.
Đế Giang quan sát, lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Cửu Phượng bị không gian giam cầm, bởi vậy tốc độ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, không còn nghi ngờ gì nữa, nàng đã bị cơn lốc không gian xung quanh thôn phệ.
Cơn lốc không gian khủng bố đến mức có thể cắn nát cả thời gian/
Mặc dù Cửu Phượng tu luyện công pháp tối thượng của Vu tộc- Thập Nhị Chuyển Huyền Nguyên Công, thân thể đã đạt tới cảnh giới bất hoại, cho dù bị năm ngựa xé xác cũng có thể liền lại trong nháy mắt.
Nhưng nàng đối mắt với công kích của cơn lốc không gian, trên người nhanh chóng đã bị cắt ra những miệng vết thương sâu đến mức có thể nhìn thấy xương, máu tươi lập tức tràn ra, đánh nát vô số hư không.
Cửu Phượng vừa trị liệu vết thương trên cơ thể, vừa liều mạng đối kháng cơn lốc không gian xung quanh, khí huyết đậm đặc như mực tuôn ra từ cơ thể, điên cuồng hướng đến cơn lốc không gian mà đè ép.
Mỗi một dấu vết của huyết sát, đều mang sức mạnh của một con rồng.
Nhiều huyết sát như vậy, ngay cả vũ trụ hải dưỡng đều có thể ân ghét.
Huyết sát cùng cơn lốc không gian, nhất thời phát ra huyền quang cực kì hoa lệ, nhưng lại nguy hiểm đén cùng cực….
Tiểu Tê Tử: “Aiz, hà tất phải giãy giụa đến chết?”
Nội tâm nàng khẽ dao động, lập tức gia tăng uy lực của không gian phong bạo.
Chỉ thấy không gian phong bạo xung quanh Cửu Phượng đột nhiên lớn thêm gấp mấy chục lần, Cửu Phượng phát ra khí huyết sát, lập tức bị không gian phong bạo thôn phệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận