Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 342 - Lai lịch thực sự của Linh Châu Tử!

Lý Nguyên nhìn Na Tra, nói: “Thật ra bản thể của ngươi có lẽ là Thương Hồ Hiệt, chính là giây phút bổ hồng mông ra, khí hồng mông và khí khai thiên kết hợp lẫn nhau, ngưng tụ thành một viên linh châu.
Chỉ là bởi vì dính lấy một tia sát khí tràn ra, cho nên khiến cho tính cách của ngươi hơi bạo ngược.”
“Thì ra là nó, không ngờ lại bị Nguyên Thủy chiếm được.”
Dương Mi lão tổ giật mình gật đầu.
Sau đó tiếp tục vùi đầu vào thịt nướng.
Na Tra thì nghe đến đầu óc mơ màng.
Thương Hồ Hiệt? Chưa từng nghe qua! Vậy mà lại là linh châu Bàn Cổ khai thiên sinh ra, vừa nghe đã thấy rất cao thượng, phù hợp với thân phận của ta.
Chỉ là nói tính cách ta bạo ngược, điểm này ta không thừa nhận.
Lý Tịnh ở bên cạnh cũng nghe đến mơ màng.
Chỉ cảm thấy những chuyện mà Lý Nguyên nói chậm rãi đều là kỳ văn viễn cổ hồng hoang, khiến hắn mở rộng tầm mắt.
Trước đây, hắn cho rằng Lý Nguyên chỉ suy đoán lợi hại, nhưng hiện tại đột nhiên hắn phát hiện Lý Nguyên vốn không chỉ đơn thuần là suy đoán.
Na Tra kỳ lạ nói: “Điều này có liên quan gì đến việc sư phụ có dùng Tạo Hóa Liên Hoa cho ta hay không?”
Lý Nguyên: “Bởi vì lai lịch của ngươi bất phàm, cho nên Thái Ất chân nhân tất nhiên không thể thấy ngươi chết mà không cứu.
Hơn nữa, Thương Hồ Hiệt còn có một tác dụng.”
“Tác dụng gì?”
Na Tra tò mò nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Thương Hồ Hiệt là linh châu khai thiên ngưng tụ thành, bởi vậy đại diện cho số trời, giết người ngầm hợp ý Thiên phạt, cho nên Nguyên Thủy Thiên Tôn mới khâm điểm ngươi làm người dẫn đầu của Tây Kỳ, chính là... để ngươi gây chuyện thị phi.”
Dựa theo sự phát triển vốn có của hồng hoang, Na Tra luôn có thể vô tình dẫn đến giết chóc, tổng cộng hoàn thành một ngàn bảy trăm lần sát kiếp, trở thành người giết kẻ địch nhiều nhất, có chiến tích cao nhất Xiển giáo.
Nhìn bề ngoài, là bởi vì Na Tra to gan làm bậy, hành vi quái đản.
Thật ra nguyên nhân sâu hơn là Thương Hồ Hiệt tự động tiến hành ‘Thiên phạt’.
Cho nên, bất kể…
Hắn sát phạt như thế nào, đều là số trời! Ám hợp thế Thiên Đạo.
Bởi vậy lúc trước Thái Ất chân nhân nói đệ tử của Thạch Cơ nương nương bị Na Tra giết chết chính là số trời, thật ra vốn không nói sai.
Chỉ là, năng lực này thật sự là quá không hợp lý.
Giết ngươi là số trời, ngươi phản kháng chính là.... không rõ thiên thời, chuyện này đúng là chọc giận người khác.
Na Tra nghe xong lai lịch của mình, đột nhiên có loại cảm giác sáng tỏ.
Trong cuộc đời có ba câu hỏi lớn, ta là ai, ta đến từ đâu và ta sẽ đi đâu.
Na Tra cảm thấy bản thân đã giải quyết ba câu hỏi lớn của mình rồi.
Hắn là Thương Hồ Hiệt, hắn đến từ khai thiên, tiến hành Thiên chi phạt ở hồng hoang.
Hắn có chút bội phục hỏi Lý Nguyên: “Sao ngươi biết được nhiều như vậy?”
Lý Nguyên cười nói: “Đừng sùng bái ta, ta cũng chỉ biết chút ít thôi.”
Na Tra khinh thường mím môi.
Dù biết nhiều hơn nữa, chẳng phải cũng chỉ là Địa Tiên kỳ thôi sao, có quỷ mới sùng bái ngươi.
Lý Nguyên thấy Lý Tịnh vẫn còn ngồi trên mặt đất, nên nói: “Lão Lý có tới ăn hay không, còn không đến thì sẽ hết đó.”
Na Tra nhìn Lý Tịnh một cái, trong lòng không còn tức giận như trước đó nữa.
không có suy nghĩ phải giết Lý Tịnh nữa.
Lý Nguyên nói đúng, dù sao thì hắn cũng nuôi dưỡng ta mấy năm, hơn nữa lật đổ miếu thờ cũng gián tiếp để ta có thể dùng Liên Hoa hóa thân.
Nên không giết hắn nữa.
Lý Tịnh thấy tính khí Na Tra không nóng nảy nữa, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lý Nguyên đúng là có bản lĩnh, chỉ vài ba câu nói đã làm ổn định ý nghĩ giết chóc của Na Tra.
Hắn vội vàng đứng dậy từ mặt đất, đi đến trước mặt Lý Nguyên, khom người nói: “Cảm ơn Lý đạo hữu đã cứu giúp.”
Lý Nguyên gật đầu, cũng nói với Na Tra: “Ngươi có muốn ngồi xuống ăn chút thịt nướng, uống chút rượu hay không?”
Trong lòng Na Tra có chuyện, sao ăn nổi, nhưng hắn vẫn đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống.
Hiện tại, hắn rất hứng thú với Lý Nguyên thần bí khó lường.
Hắn muốn biết Lý Nguyên là ai, Lý Nguyên từ đâu tới, chuẩn bị đi đâu, nên hỏi Lý Nguyên: “Sao thuật thôi toán của ngươi lại lợi hại như vậy, không biết trên đời này có chuyện mà ngươi không biết hay không?”
Lý Nguyên lắc đầu: “Dường như không có.”
Na Tra trợn trắng mắt, quả nhiên là rắm thối.
Tròng mắt hắn vừa đảo, lập tức nghĩ ra một ý tưởng làm khó Lý Nguyên.
Na Tra nói với Lý Nguyên: “Có một chuyện chắc chắn ngươi không tính ra được.”
Lý Nguyên cười nhạt một tiếng, không tiếp lời.
Hắn nâng ly rượu trong tay về phía Lý Tịnh, rồi uống một ngụm.
Lý Tịnh thấy thế, hai tay vội vàng cầm ly rượu cách không kính một cái với Lý Nguyên.
Na Tra thấy Lý Nguyên không tiếp lời, lập tức hạ thấp âm thanh, tự nói: “Sư tổ ta từng bị người ta tát mấy cái, ngươi có thể suy đoán ra là ai đánh hắn không?”
“Phụt!”
Hơi thở của Lý Tịnh chậm lại, đột nhiên phun rượu trong miệng ra ngoài.
Biểu cảm khiếp sợ muốn chết nói không nên lời, trợn mắt cứng lưỡi.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe chuyện Nguyên Thủy Thiên Tôn bị người ta tát.
Có thể tưởng tượng được sự khiếp sợ trong lòng.
Phải biết rằng, Nguyên Thủy Thiên Tôn là Thánh Nhân, toàn bộ hồng hoang tam giới, ai dám tát Thánh Nhân? Đây quả thực là chuyện hắn muốn không dám nghĩ đến.
Phản ứng đầu tiên của Lý Tịnh là cảm thấy Na Tra đang nói bậy, cố ý làm khó Lý Nguyên.
Chỉ là, lại dám sắp đặt Thánh Nhân, hắn cảm thấy Na Tra thật sự là một Hỗn Thế Ma Vương danh xứng với thực, cuồng đồ tuyệt thế.
Lý Nguyên và Dương Mi lão tổ nghe thấy câu hỏi của Na Tra, không khỏi nhìn nhau cười.
Lý Nguyên đáp: “Họ Dương tên Hòe, là một mã phu.”
Lý Tịnh kinh ngạc nhìn Lý Nguyên, không rõ tại sao Lý Nguyên cũng bắt đầu nói lung tung rồi.
Sao Lý Nguyên lại không nhìn ra Na Tra đang nói bậy chứ, hơn nữa, lùi một vạn bước, sao mã phu có thể tát Thánh Nhân, quả thực là không chịu đựng được.
“Tạch!”
Nhưng Na Tra nghe thấy câu trả lời của Lý Nguyên, lại trừng tròng mắt kinh ngạc sắp rớt ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận