Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 472 - Lý Nguyên lại là vị hôn phu của ta!

Lần này trước lúc cha gặp chuyện không may, còn cố ý nói với n Kiều Nga về Lý Nguyên, nói nếu như hắn xảy ra bất ngờ, sẽ phải gả n Kiều Nga cho Lý Nguyên, hắn đã định hôn ước cho con gái và Lý Nguyên.
Chỉ có điều, n Kiều Nga căn bản không để lời nói của Tỷ Can ở trong lòng.
Muốn gả nàng cho một cái người xa lạ, vĩnh viễn không thể.
Hôn ước cái gì, gần như là không ràng buộc được nàng.
n Kiều Nga hàng hoàn toàn không ngờ đến, vị hôn phụ vẫn chỉ nghe kỳ danh, không thấy kỳ nhân nhưng ở thời khắc mấu chốt, phái người cứu nàng.
Hơn nữa, nữ bộc của đối phương thật không ngờ nghiêng nước nghiêng thành, bế nguyệt tu hoa như vậy.
Chỉ là tên của đối phương, dọa quốc sư sợ đến nghiêng ngả, kinh hồn bạt vía, lạnh run.
Không quan tâm...
Bị nàng nhục nhã như thế nào, nhưng không dám đáp trả.
Rốt cuộc đối phương là nhân vật nào? Vì sao thần bí khó lường như thế? n Kiều Nga mang theo tâm trạng phức tạp, đi theo Thược Dược vào cửa lớn.
Mặc dù giờ phút này là buổi tối, chẳng qua mượn ánh trăng sáng tỏ, n Kiều Nga vẫn có thể thấy rõ ràng cảnh sắc trong viện.
Khi nàng nhìn thấy biển hoa muôn hồng nghìn tía, giả sơn xảo đoạt thiên công, hồ nước yên tĩnh róc rách, không khỏi âm thầm nói, Lý Nguyên ngược lại còn là một người phong nhã.
Vừa xuyên qua một vườn trái cây, lại tiến vào một rừng trúc, n Kiều Nga vội đi đến không nhịn được, bên trong thư phòng trong rừng trúc, nhìn thấy một nam tử khí vũ hiên ngang, nửa nằm ở trên một cái ghế trúc, đang thản nhiên tự đắc nhìn một quyển sách.
Trước người nam tử, có một con thỏ tuyết trắng, đang gặm một củ cà rốt.
n Kiều Nga chưa từng nghĩ đến, trên thế giới này lại có nam tử anh tuấn như thế.
Anh tuấn phóng khoáng, ôn văn như ngọc, con mắt như sao thần, da còn bóng loáng, nhẵn nhụi hơn so với nữ tử, nhưng lại tràn đầy chí khí oai hùng, hình như trên thế giới này, dường như tất cả ưu điểm đều tập trung vào trên người nam tử.
n Kiều Nga vốn cho là mình không phải người chỉ nhìn mặt, chẳng qua, sau khi nàng nhìn thấy nam tử, vẫn không tự chủ được tim đập rộn lên, có loại cảm giác tim đập thình thịch.
Hắn là... Lý Nguyên sao? Trước kia cha khen ngợi Lý nguyên soái khí phóng khoáng, nổi bật bất phàm, không nghĩ tới đây lại là thật. Hơn nữa hình dung của cha căn bản không biểu đạt ra một phần vạn dung mạo chân thật của Lý Nguyên.
Thật sự là quá đẹp trai xuất sắc.
“Công tử, dẫn n cô nương tới rồi.”
Hành lễ với Lý Nguyên.
Lý Nguyên để quyển sách xuống, giọng điệu ôn hòa chào hỏi n Kiều Nga: “Ngồi đi.”
n Kiều Nga nghe vậy, mới lấy lại tinh thần từ trong kinh diễm.
Gò má nàng không khỏi đỏ lên, chỉ cảm thấy Lý Nguyên chẳng những vóc người đẹp trai, ngay cả âm thanh cũng tràn đầy từ tính, dễ nghe như vậy.
n Kiều Nga nhịn xuống khác thường trong lòng, hành lễ vạn phúc với Lý Nguyên: “Đa tạ ơn cứu mạng của Lý công tử.”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Không có gì, ta đã đồng ý với Tỷ Can, hỗ trợ chăm sóc ngươi, hiển nhiên không thể nuốt lời.”
Chỉ là hỗ trợ chăm sóc thôi! Ở trong lòng n Kiều Nga hỏi một câu, không phải cha nói, gả mình cho Lý Nguyên sao, nàng không hỏi điều này.
Nhớ tới lúc trước, bản thân từng cho Lý Nguyên leo cây, nhưng Lý Nguyên không tính hiềm khích lúc trước mà cứu tính mạng của nàng, n Kiều Nga lập tức cảm thấy có phần ngại ngùng.
Nàng giải thích một chút, nói: “Cái kia… lúc trước cha để ta và ngươi gặp mặt, ta tạm thời có việc, thế nên không thể gặp mặt, xin lỗi.”
Haizz, nếu như ban đầu biết Lý Nguyên đẹp trai như vậy, ta nên đi coi mắt với hắn.
Nếu coi mắt, không phải sẽ không thành người xa lạ sao?
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Không có gì, ta không đi.”
n Kiều Nga: “...”
Nàng không nghĩ tới, đối phương lại cho nàng leo cây.
Đây thật là một phát hiện khiến người ta bi thương.
Chẳng lẽ, hắn cũng xem thường ta sao? Nữ bộc đối phương xinh đẹp như vậy, thực lực còn bí hiểm, thế nào nghĩ tới đây, n Kiều Nga càng bi thương.
Nàng nhịn xuống bi thương trong lòng, chân thành ngồi ở trên một cái ghế, sau đó tò mò hỏi Lý Nguyên hỏi: “Đúng rồi, sao ngươi biết ta muốn đi ám sát yêu tăng Di Lặc? Không phải ta làm rất bí mật sao?”
Lý Nguyên giải thích: “Ta biết chút thuật suy tính!”
n Kiều Nga nghe vậy, đột nhiên nhớ lại, cha từng nói với nàng, Lý Nguyên am hiểu thuật thôi diễn, còn suy tính ra cha có một kiếp.
Trước kia n Kiều Nga không để chuyện này ở trong lòng, cảm thấy đây là lời nói vô căn cứ.
Nàng không nghĩ tới, đây dĩ nhiên là thật.
n Kiều Nga nhíu mi: “Nếu Lý công tử biết thuật thôi diễn, còn thành công tinh ra phụ thân ta sẽ có một kiếp, tại sao ngươi không ra tay, cứu phụ thân ta một mạng? Nghe phụ thân ta nói, các ngươi là bạn nhiều năm.”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Ta từng nhắc nhở hắn, chỉ cần hắn rời khỏi Triều Ca, là có thể tránh khỏi ứng kiếp. Chỉ tiếc, hắn không buông xuống giang sơn Thành Thang.”
n Kiều Nga chần chờ nói: “Nhưng thực lực của ngươi có thể khiến yêu tăng sợ hãi như thế, chỉ cần ngươi nói yêu tăng một câu, nhất định hắn không dám xui hôn quân hại phụ thân ta.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nếu Tỷ Can đã nghĩ đến cái chết, cần gì phải cứu hắn?”
Thấy giọng điệu Lý Nguyên bình tĩnh như thế, không biểu hiện một chút tức giận và khổ sở vì cái chết thảm của cha nàng, trong lòng n Kiều Nga lập tức có phần không thoải mái.
Cha và Lý Nguyên, thật sự là bạn nhiều năm sao? Vậy cũng quá thờ ơ! Suy cho cùng, cha lại bị móc tim chôn sống mà chết! Cho dù chỉ là bằng hữu bình thường, cũng có thể ra vẻ bi thương một chút không được sao? n Kiều Nga trực tiếp hỏi nghi vấn trong lòng: “Nghe cha nói, các ngươi là bạn nhiều niên, nhưng vì sao ngươi lại không có bất kỳ khổ sở trước cái chết thảm của phụ thân?”
Lý Nguyên xem thường nói: “Đợi mấy năm là có thể gặp mặt, có cái gì khổ sở?”
n Kiều Nga ngẩn ngơ: “Không phải là cha đã chết rồi sao? Đợi mấy năm gặp mặt thế nào?”
Lý Nguyên giải thích: “Linh hồn của hắn đã tiến vào bảng Phong Thần, sau khi lượng kiếp Phong Thần kết thúc, sẽ bị chia làm Thiên Đình chính thần, đến lúc đó dĩ nhiên là có thể gặp mặt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận