Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 259 - Từ Hàng đạo nhân quỳ xuống

Hắn nhẫn lại sự kinh hãi trong lòng, hỏi Lý Nguyên: “Nếu như các hạ đã biết kế hoạch của Xiển giáo, lại từ đó phá hủy, lẽ nào là muốn trở thành kẻ địch với Xiển giáo sao?”
Vẻ mặt Lý Nguyên khinh thường nói: “Xiển giáo các ngươi, còn không xứng làm kẻ địch của ta.”
Từ Hàng đạo nhân nghe vậy, sắc mặt bỗng chợt co giật dữ dội.
Tức giận không nói lên lời.
Thực sự là quá ngạo mạn rồi.
Xiển giáo, trước giờ còn chưa từng bị xem thường như vậy bao giờ.
Hắn nhẫn nhịn lửa giận trong lòng, nói với Lý Nguyên: “Nếu như các hạ đã không bằng lòng để ta đưa Thương cô nương đi, vậy thì bần đạo cáo từ tại đây, chỉ là chuyện này Xiển giáo sẽ không dễ dàng bỏ qua, vẫn mong các hạ tự lo liệu cho mình.”
Nói xong, hắn chắp tay hành một lễ với Lý Nguyên, rồi chuẩn bị quay người rời đi.
Có điều, Tiểu Hắc lại chặn đường đi của hắn.
Trong lòng Từ Hàng đạo nhân giật mình, hắn có hơi hoảng loạn hỏi Lý Nguyên: “Các hạ đây là có ý gì?”
Lý Nguyên không chút hoang mang hỏi ngược lại: “Ngươi âm thầm sai khiến hổ yêu đả thương người, trước đó lại bất kính với ta, lẽ nào muốn đi một cách dễ dàng như vậy sao?”
“Lẽ nào mãnh hổ trán trắng vừa nãy kia là ngươi sai khiến?”
Thương Thanh Quân nghe vậy, sắc mặt không khỏi khiếp sợ nhìn Từ Hàng đạo nhân.
Nàng bây giờ mới biết, hổ yêu là bị được người sai khiến.
Vốn dĩ, nàng thấy Từ Hàng đạo nhân bị Tiểu Hắc cào cho khắp người là máu, thương tích khắp người, trong lòng còn có chút thông cảm cho hắn.
Lúc này lại đều hóa thành phẫn nộ.
Từ Hàng đạo nhân không đáp lại Thương Thanh Quân, hỏi Lý Nguyên bằng vẻ mặt đầy khó coi: “Các hạ muốn thế nào?”
Lý Nguyên: “Quỳ xuống, dập đầu một trăm lần, ngươi sẽ có thể cút rồi.”
Từ Hàng đạo nhân nghe thấy yêu cầu của Lý Nguyên, mặt mũi lúc thì đỏ bừng, lúc thì tái nhợt, liên tục thay đổi.
Nỗi nhục trong lòng không nói ra được.
Nghĩ hắn đường đường là Thập Nhị Kim Tiên, ngoại trừ quỳ gối với sư phụ ra, trước nay vẫn chưa từng quỳ trước người khác, cho dù là nhìn thấy đại sư bá, tam sư bá, cũng chỉ cần chắp tay hành lễ.
Lý Nguyên muốn hắn quỳ xuống dập đầu nhận sai, đây không phải là thẳng thừng giẫm đạp tôn nghiêm của hắn sao?
Việc này nếu như truyền ra ngoài, hắn nào còn mặt mũi đối mặt với tu sĩ tam giới?
Nhưng mà không quỳ…
Lẽ nào hôm nay chính là sát kiếp lên bảng Phong Thần của mình?
Nghĩ đến đây, Từ Hàng đạo nhân “bụp!” một tiếng, bỗng chốc đã quỳ trên mặt đất, bắt đầu dập đầu với Lý Nguyên.
Ở lại được thanh sơn không sợ không có củi đốt, nỗi nhục ngày hôm nay, ta sé trả lại cho ngươi gấp bội.
Từ Hàng đạo nhân vừa dập đầu, vừa thề trong lòng.
Răng cũng sắp bị nghiến gãy rồi.
“Bộp, bộp, bộp…”
Thương Thanh Quân nhìn Từ Hàng đạo nhân vẻ mặt uất nhục, lại không thể không dập đầu, lại nhìn Lý Nguyên vẻ mặt ung dung từ đầu đến cuối.
Lần đầu tiên cảm nhận được khí phách độc tài thống trị của Lý Nguyên.
Tròn lòng nàng lại xuất hiện thêm đôi chút tình cảm kích động không sao kể xiết.
Sau vài phút qua đi, Từ Hàng đạo nhân lúc này mới dập đầu xong một trăm cái.
Đến khi hắn đứng dậy, trên trán đã nhô ra một cục màu đỏ.
“Ta bây giờ có thể đi rồi chứ?”
Từ Hàng đạo nhân hỏi một cách không chút biểu cảm nào.
Lý Nguyên hất tay” Cút đi.”
Từ Hàng đạo nhân nghe vậy, thân hình lóe lên, rồi bay về hướng Cửu Thiên chi thượng, rất nhanh đã biến mất không thấy bóng dáng đâu.
Thương Thanh Quân lo lắng: “Chỉ sợ hắn sẽ lại đến báo thù.”
“Chắc chắn rồi.”
Lý Nguyên gật đầu nói.
“Thế ngươi còn thả hổ về rừng?”
Thương Thanh Quân thấy khó hiểu nói.
Lý Nguyên cười hờ hững: “Đợi lúc hắn đến báo thù, hắn mới sẽ cảm nhận được cái gì mới là tuyệt vọng thực sự.”
Thương Thanh Quân cảm thấy Lý Nguyên quá là tự tin rồi.
Dù sao đối phương cũng là Xiển giáo tiếng tăm lẫy lừng, không những đồng môn vô số, còn có sư phụ trưởng bối, làm sao có thể xem thường như vậy?
Chỉ là, nàng nghĩ mình và Lý Nguyên dù sao cũng mới quen biết, không nên thuyết giáo quá nhiều.
Sau này nhất định nhắc nhở hắn chú ý.
Thương Thanh Quân vừa nghĩ, vừa tò mò hỏi Lý Nguyên: “Các ngươi nói ta vốn có mệnh Cửu Thiên Phượng Hoàng, cái này là như thế nào?”
Lý Nguyên: “Ý là nói ngươi có mệnh làm hoàng hậu.”
Thương Thanh Quân bỗng kinh ngạc đến há hốc mồm, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, không biết nên phản ứng lại như thế nào mới được.
Điều này cũng khiến nàng quá bất ngờ rồi.
Thương Khương thị trên xe ngựa cũng nhìn Lý Nguyên bằng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Có điều, nàng lại tỏ ra vô cùng kích động.
Nàng vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Điều này là thật sao? Nhưng hiện nay Trụ vương đã có hoàng hậu, Quân Nhi làm sao có thể làm hoàng hậu?”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Ta chỉ là nói có cái mệnh này, không nhất định chắc chắn làm hoàng hậu.”
“Ồ!”
Thương Khương thị tỏ ra có hơi thất vọng.
Thương Thanh Quân lúc này mới phản ứng lại, ngược lại không thất vọng là mấy.
Nàng nhìn khuôn mặt anh tuấn của Lý Nguyên, thầm nghĩ đến: Nếu như hắn là hoàng đế, làm hoàng hậu cho hắn thì cũng tạm được.
“Chaa.”
Thương Thanh Quân lái xe ngựa, đi theo hướng mà Lý Nguyên chỉ, chạy về phía Mã gia trang.
Thương Khương thị sau khi biết được nữ nhi của mình thì ra vốn có mệnh làm hoàng hậu, không biết tại sao, nhìn dáng vẻ của Lý Nguyên, không vừa ý như lúc trước nữa.
Đặc biệt là, nàng thấy Lý Nguyên ngồi trong xe ngựa một cách vui vẻ, lại để cho một nữ tử như Thương Thanh Quân lái xe ngựa, trong lòng không khỏi bắt đầu có hơi thấy phiền chán…
Nói tới Từ Hàng đạo nhân bay một hơi được vài trăm vạn dặm, lúc này mới dừng lại ở một đỉnh núi.
Hắn chỉ cần nhớ lại cảnh tượng quỳ gối dập đầu vừa rồi, lại không khỏi nóng bừng hai mắt, gương mặt cũng bởi vì tức giận tột độ mà trở nên méo mó, dữ tợn.
“A!”
Từ Hàng đạo nhân đột nhiên ngửa mặt lên trời kêu to, phát tiết lửa giận trong lòng.
“Lý Nguyên, Từ Hàng ta phải báo thù này!”
Hắn nghiến răng nghiến lợi kêu lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận