Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 443 - Thánh Nhân cũng ghen tuông sao?!!

Hậu Thổ đã buông ống tay áo của Lý Nguyên ra, nhưng Nữ Oa lại không buông.
Nàng đã quyết tâm, nếu Lý Nguyên không vẽ cho nàng một bức tranh, nàng vĩnh viễn không buông.
Hừ, xem ai ăn được ai!
Lý Nguyên khẽ giật ống tay áo mình, phát hiện Nữ Oa vẫn không buông ra, hắn coi như phục nghị lực của Nữ Oa rồi.
Sau khi Tây Vương Mẫu chào Nữ Oa và Hậu Thổ, lập tức mặt đầy cảm kích nói với Lý Nguyên:
“Chuyện lần này, đa tạ Lý đạo hữu có thể ra tay tương trợ, thiếp thân vô cùng cảm kích.”
Lý Nguyên không đồng ý nói:
“Không có gì, chẳng qua chỉ là một câu nói thôi.”
Hắn vẫn luôn coi Tây Vương Mẫu là tri kỷ thưởng rượu, nếu Tây Vương Mẫu không tới xin hắn, hắn sẽ không để ý đến, nếu nàng hỏi đến hắn, hắn đương nhiên không thể làm như không thấy.
Đối với ngươi chỉ là một câu nói, đối với ta mà nói, là chuyện sống chết!
Tây Vương Mẫu nghĩ thầm trong lòng, nàng lập tức lấy ra một hộp ngọc từ trong tay áo.
Mở hộp ngọc ra, chỉ thấy bên trong lộ ra ba mươi bàn đào tử văn to bằng đầu trẻ con, tràn ngập linh quang.
“Thiếp thân không có gì có thể lấy ra báo đáp, chút bàn đào là chút thành ý, mong Lý đạo hữu có thể nhận lấy.”
Lý Nguyên gật đầu, đưa tay nhận lấy bàn đào, không làm xấu mặt Tây Vương Mẫu.
Nhìn thấy bàn đào, sắc mặt của Nữ Oa và Hậu Thổ vẫn như thường, Nguyên Phượng lại thầm lộ vẻ kinh ngạc.
Ba mươi bàn đào tử văn này, đều là loại quả tốt nhất mọc trên cây, ăn vào có thể sống đến mười hai nghìn năm.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, đó là bảo vật hiếm có.
Tây Vương Mẫu vì cảm tạ Lý Nguyên, đã dùng rất nhiều tiền.
Nguyên Phượng thầm cảm thán.
Tây Vương Mẫu thấy Lý Nguyên nhận lấy bàn đào, thở phào nhẹ nhõm.
Nàng thực sự lo lắng Lý Nguyên không nhận, thì nàng sẽ không biết làm thế nào để báo đáp ân tình này của Lý Nguyên.
Cũng may Lý Nguyên không ghét bỏ.
Tây Vương Mẫu còn muốn trở về phục hồi vết thương trên người, vì vậy không thể ở lại lâu, nàng lập tức cáo từ Lý Nguyên:
“Động phủ của thiếp thân còn có rất nhiều việc phải giải quyết, không quấy rầy Lý đạo hữu nữa, đợi sau khi thiếp thân làm việc xong, lại đến tìm Lý đạo hữu uống rượu.”
“Đợi một chút.” Lý Nguyên giữ Tây Vương Mẫu lại.
Tây Vương Mẫu nghi hoặc nhìn Lý Nguyên: “Lý đạo hữu còn chuyện gì sao?”
Lý Nguyên không giải thích, mà đi về phía cây táo trong sân.
Nữ Oa kéo tay áo Lý Nguyên, đi theo sau Lý Nguyên giống như cái đuôi.
Lý Nguyên hái hai quả táo xanh to bằng hai nắm tay, đưa cho Tây Vương Mẫu.
“Ngươi cầm hai quả táo xanh này ăn đi.”
Tặng ta hai quả táo?
Trong lòng Tây Vương Mẫu có chút nghi hoặc, không hiểu ý tứ của Lí Nguyên.
Nhưng nàng vẫn vui vẻ nhận lấy táo xanh: “Đa tạ Lý đạo hữu.”
Chỉ cần là Lý Nguyên tặng, táo xanh bình thường nàng cũng thích.
Lý Nguyên gật đầu: “Ngươi đi đi.”
Tây Vương Mẫu từ biệt Nữ Oa và Hậu Thổ xong, mới dẫn đồ đề rời khỏi sân.
Cửu Thiên Huyền Nữ đi ra khỏi phủ, nhớ lại chuyện vừa rồi, đột nhiên có cảm giác không chân thực mãnh liệt.
Rất khó tin.
Trên đường trở về, Cửu Thiên Huyền Nữ rốt cuộc không kìm được tò mò trong lòng, hỏi sư phụ: “Lý công tử rốt cuộc là ai? Vì sao quan hệ giữa hắn và hai Thánh Nhân lại thân mật như vậy? Vì sao trước kia ta chưa từng nghe nói hồng hoang có một Đại nặng như vậy?”
Tây Vương Mẫu nghe câu hỏi của đồ đệ, lúc này mới rời mắt khỏi quả táo xanh trong tay.
Nàng lộ ra ánh mắt bất đắc dĩ với đệ tử: “Mấy vấn đề này, vi sư không biết.”
“Vậy sao sư phụ lại quen biết Lý công tử?” Cửu Thiên Huyền Nữ tò mò.
Tây Vương Mẫu giải thích: “Trong hội bàn đào lần trước, Trấn Nguyên Tử nói cho ta biết, Triều Ca có một kỳ nhân, rượu ngon chế ra là thiên hạ vô song, còn hơn Quỳnh Tương Ngọc Dịch gấp trăm lần. Ta muốn biết loại rượu nào có thể khiến Trấn Nguyên Tử khen ngợi như vậy, cho nên đã đến Triều Ca tìm kỳ nhân ủ rượu kia.”
Mà người này chính là Lý công tử.
Cửu Thiên Huyền Nữ cảm thán nói: “May mà sư phụ biết Lý công tử, nếu không hậu quả hôm nay khó mà tưởng tượng nổi.”
Tây Vương Mẫu vẫn còn sợ hãi gật đầu.
Nàng cũng thấy vô cùng may mắn mình có thể quen biết Lý Nguyên.
Nghĩ đến Lý Nguyên, Tây Vương Mẫu lập tức nhìn táo xanh trong tay.
Cửu Thiên Huyền Nữ cũng chú ý tới táo xanh, nàng nghi hoặc nói:
“Sao Lý công tử lại tặng sư phụ hai hai quả táo xanh? Hơn nữa táo xanh này tuy nhìn xanh tươi ngon lành, nhưng không có linh khí, mùi thơm không sánh bằng 1 phần nhỏ bàn đào.”
Tây Vương Mẫu không biết vì sao Lý Nguyên lại đặc biệt tặng cho nàng hai quả táo xanh.
Nàng đưa cho đệ tử một quả, nói: “Chúng ta hãy ăn mỗi người một quả, chia ra ăn đi.”
Nói xong, nàng nhẹ nhàng cắn một miếng, lập tức mở to mắt.
“Sao lại ngon như vậy.”
Nàng cảm thấy, hương vị của quả táo xanh này, ngon hơn bàn đào gấp trăm lần.
Cửu Thiên Huyền Nữ nhìn biểu cảm khoa trương của sư phụ, vẻ mặt hoài nghi.
Táo xanh bình thường, sao có thể ngon như bàn đào được?
Sư phụ không phải yêu ai yêu cả lối đi chứ, bởi vì thích Lý công tử, cho nên ngay cả táo xanh bình thường Lý công tử tặng, nàng cũng có thể nếm ra được hương vị hơn bàn đào.
Chắc chắn là như vậy!
Cửu Thiên Huyền Nữ vừa suy diễn sư phụ trong lòng, vừa cầm lấy táo xanh, chuẩn bị cắn một miếng.
Nhưng nàng còn chưa cắn xuống, đã nghe thấy sư phụ la lớn: “Đừng ăn.”
Cửu Thiên Huyền Nữ nghi hoặc nhìn sư phụ: “Sao vậy? Chẳng lẽ táo xanh có độc sao?”
Tây Vương Mẫu kìm nén khiếp sợ trong lòng, nàng tức giận liếc nhìn đệ tử một cái: “Sao táo xanh lại có độc được? Chẳng những không có độc, ngược lại còn là tiên quả tuyệt thế khó lường.”
“Sao nó lại là tiên quả tuyệt thế được.” Cửu Thiên Huyền Nữ nhìn táo xanh, lại nhìn sư phụ, vẻ mặt mông lung.
Sư phụ không lẽ bị trúng độc đến ngốc luôn rồi, Tây Vương Mẫu cảm thán:
“Ta đã nói rồi, Lý đạo hữu không thể vô duyên vô cớ tặng ta hai quả táo xanh, hóa ra, hai quả táo xanh này lại không phải loại bình thường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận