Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1168 - Đây là một con dao làm bếp!!

“Này, nhà chúng ta xảy ra chuyện gì rồi? Sao đến cả thần thức cũng không cách nào dò thám ra?”
Đát Kỷ đột nhiên hét lên kinh ngạc.
Nàng cũng ‘nhìn thấy’ rồi, động tĩnh cực lớn này là phát ra từ vị trí của phủ đệ Triều Ca.
Chỉ đáng tiếc, nàng cũng nhìn không rõ tình hình cụ thể nơi Thược Dược và Lý Trường Sinh đánh nhau.
Chỉ cảm nhận được, nơi đó đầy rẫy nguy hiểm vô tận, bao phủ đầy khí tức đáng sợ, so với Hãi Nhãn hắn từng đi qua, khám phá mãng hoang tuyệt cảnh, vẫn đáng sợ hơn vô số lần, như bất cứ sự vật nào cũng đều không thể tồn tại bên trong.
Đát Kỷ nghĩ không thông, nhà của mình sao lại đột nhiên làm ra động tĩnh lớn như vậy?
Tất cả mọi người đều nhìn Lý Nguyên, muốn nghe hắn giải thích.
Lý Nguyên cảm nhận được ánh mắt của mọi người, trong lòng khẽ động, một màn hình đột nhiên hiện ra trên chỗ đại sảnh.
Trong màn hình, chính là tình hình Thược Dược và Lý Trường Sinh đánh nhau.
Hóa ra là Thược Dược tiền bối đang đánh nhau với người khác!
Tam Thanh đột nhiên nhận ra.
Nhưng mà, Thược Dược không phải là cường giả Thiên Đạo sao?
Thực lực cho dù là với thầy giáo cũng không phân cao thấp……
Lẽ nào hắn cũng là cường giả Thiên Đạo?
Hồng Hoang, khi nào lại xuất hiện thêm một vị cường giả Thiên Đạo rồi?
Trong lòng Tây Phương Nhị Thánh xoay chuyển các loại suy nghĩ.
Nhìn thấy quá Thược Dược và Lý Trường Sinh đánh nhau, mấy người Nữ Oa, Hậu Thổ, tất cả đều bị sốc đến mức tê da đầu.
Mức độ đáng sợ của trận đấu này, kịch liệt hơn Thánh Nhân bọn họ đánh nhau nhiều.
Thì ra cường giả Thiên Đạo ra tay, lại đáng sợ như vậy!
So với sự kinh ngạc của các vị Thánh Nhân, biểu cảm của Tiểu Tê Tử lại có chút kỳ quặc, bởi vì, nàng nhìn thấy Lý Trường Sinh vậy mà lại mặc quần áo của thái giám Tiên Đường Vương Triều.
Mặc dù, từ lúc nàng làm hoàng đế, trong hoàng cung nàng ở chỉ có cung nữ, không có thái giám nữa.
Nhưng mà, trong Thái Cực Cung, vẫn có thái giám.
Người này sao lại mặc quần áo của thái giám?
Hơn nữa, nhìn vẫn có chút quen mắt, giống như ta đã từng gặp qua hắn, đây là trùng hợp, hay là hắn thật sự có quan hệ gì với Thái Cực Cung?
Ngay lúc Tiểu Tê Tử đang thầm suy đoán thân phận của Lý Trường Sinh, chỉ thấy Đát Kỷ nhìn Tiểu Tê Tử, tò mò hỏi: “Người này hình như là thái giám trong hoàng cung các ngươi, hoàng cung từ lúc nào nhiều thêm một cao thủ như thế này?”
“Người này ta có chút ấn tượng.”
Nữ Bạt ở bên cạnh, đột nhiên mở miệng nói.
“Lẽ nào Nữ Bạt tỷ tỷ đã gặp qua?”
Đát Kỷ vội hỏi.
Mọi người đều tò mò nhìn về phía Nữ Bạt.
Mọi người không ngờ rằng, Nữ Bạt vậy mà lại quen biết cao thủ bậc này.
Nữ Bạt gật đầu:
Lúc trước, khi ta và Tiểu Tê Tử đến Thái Cực Cung, từ xa nhìn thấy người này một cái, người này hẵn là thái giám trong ngự thiện phòng của Thái Cực Cung. Khi đó nhìn không có gì nổi bật, không ngờ rằng, hắn vậy mà lại che giấu một thực lực cao thâm như vậy.
“A, ta cũng nhớ ra rồi.”
Tiểu Tê Tử đột nhiên vỗ vào trán mình, nói: “Người này thực chất là một thái giám trong cung điện của phụ hoàng, phụ trách quản lý việc ăn uống của phụ hoàng và mẫu hậu. Chẳng trách nhìn hắn có chút quen mắt.”
“Không ngờ rằng, hắn vậy mà lại thật sự là một thái giám!”
Đát Kỷ vô cùng cảm khái nói: “Một vị cường giả Thiên Đạo, vậy mà lại là một thái giám.”
Điều này, biểu cảm của mọi người, đột nhiên như bị táo bón, đều tỏ ra hơi kỳ quặc……
“Lẽ nào đây là sở thích đặc biệt của hắn?”
Nữ Oa suy đoán.
Hậu Thổ: “Sở thích này quá biến thái!”
“Quả thật biến thái.”
Thông Thiên giáo chủ gật đầu nói.
“Đây là bệnh tâm lý, phải trị!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn dùng vẻ đầy hiểu biết nói.
Lý Trường Sinh không hề biết mình bị người ta gắn cho cái mác ‘biến thái’.
Chính vào lúc này, mọi người nhìn thấy trong màn hình, Lý Trường Sinh tế Hỗn Độn Huyền Vũ Thuẫn của hắn.
Cảm nhận được linh khí Hỗn Độn thuần khiết tràn ngập của Huyền Vũ Thuẫn, chữ khắc Đại Đạo trừu tượng khó hiểu, mấy vị thánh nhân lần nữa kinh ngạc.
“Đây là khí tức của Hỗn Độn chí bảo!”
Lão Tử mở to mắt.
“Không ngờ rằng tên thái giám này lại có Hỗn Độn chí bảo!”
Giọng điệu của Tiếp Dẫn đạo nhân không tài nào diễn tả được sự ngưỡng mộ.
“Có điều, muốn dựa vào một món Hỗn Độn chí bảo liền trấn áp được Thược Dược tỷ tỷ, người này nghĩ nhiều quá rồi.”
Đát Kỷ hờ hững nói.
Lý Nguyên nhìn Lý Trường Sinh, trên mặt không khỏi lộ ra biểu cảm nghiền ngẫm.
Nói ra thì người này và hắn cũng có chút dính líu.
Đó là bọn họ đều có hệ thống.
Hơn nữa, hệ thống của hai người bọn họ còn xuất phát từ một chỗ.
Thân là Đại Đạo chí cao, là vương giả mạnh nhất Hồng Mông, Lý Nguyên sớm đã tìm hiểu rõ nguồn gốc của hệ thống.
Đây là Đại Đạo chí cao đời trước, bởi vì chán ngán cuộc sống vô cùng tận mà dùng bản nguyên chi lực của mình chế tạo ra một hệ thống, hy vọng chọn lại một vị Đại Đạo chí cao thay hắn quản lý thế giới Hồng Mông vô tận.
Dù sao cũng chỉ có Đại Đạo chí cao mới có thể chế tạo ra hệ thống có năng lực mạnh mẽ như vậy.
Những hệ thống này nhiều như sao, mỗi một hệ thống đều có năng lực khác nhau, trôi dạt khắp nơi ở Hồng Mông.
Có điều cuối cùng chỉ có một mình Lý Nguyên thông qua hệ thống thành công tu luyện đến cảnh giới vô thượng Đại Đạo chí cao này, có thể xem như kế thừa ý nguyện của Đại Đạo chí cao trước đó.
Còn hệ thống của Lý Nguyên cũng vào lúc hắn tu luyện đến Đại Đạo chí cao biến thành một ít bản nguyên chi lực trong cơ thể hắn.
Thông qua chút bản nguyên chi lực này, Lý Nguyên tất nhiên có thể truy tìm các hệ thống rải rác khác dễ như trở bàn tay, đồng thời thu số hệ thống này lại.
Có điều, hắn không hề thu số hệ thống này lại.
Dù sao như vậy sẽ làm cuộc sống ít đi một chút gia vị.
Hắn không muốn tương lai của mình giống với Đại Đạo chí cao tiền nhiệm, bởi vì quá nhàm chán mà chọn cách tự sát!
(Biến thân thể thành vô số hệ thống cũng không khác biệt lắm với việc tự sát)
Bạn cần đăng nhập để bình luận