Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 856 - Quan hệ với Tôn Ngộ không bị bại lộ

Nhưng bây giờ nhìn thấy thái độ của Chuẩn Đề đạo nhân, Thái Thượng Lão Quân, bọn họ đột nhiên phát hiện có lẽ thân phận của Lý Nguyên quá cao rồi.
Lý Nguyên bình tĩnh nhìn mấy người một cái, gật đầu với mấy người.
Chuẩn Đề đạo nhân vô cùng cẩn thận mở miệng nói: “Trước đó, tại hạ không biết Tử Hà tiên tử và Lý tiền bối có quen biết, cho nên kéo nàng vào trong thế giới Phật Quốc… Vẫn mong Lý tiền bối trách mắng.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Dù sao ngươi cũng nhận phải giáo huấn rồi, trách mắng thì không cần nữa.”
Giáo huấn mà hắn nói, dĩ nhiên là bà sa thế giới Phật Quốc mà Chuẩn Đề đạo nhân tu luyện vô số lượng kiếp mới có thể luyện chế thành công bị ngọc bội phá hủy, do đó khiến cho Chuẩn Đề đạo nhân bởi thế mà bị phản phệ, mà bị thương.
Chuẩn Đề đạo nhân nghe vậy chợt cười mỉa, trên mặt không hề lộ ra bất cứ vẻ bất mãn nào.
Mà Tử Hà ở bên cạnh sau khi nghe thất Lý Nguyên và Chuẩn Đề đạo nhân nói chuyện, lúc này mới hiểu, chuyện của dị thế giới, lại là trò mà Chuẩn Đề đạo nhân gây ra.
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi nghĩ lại mà thấy sợ.
Vẫn may có ngọc bội mà Lý Nguyên tặng, nếu không đối diện với Thánh Nhân ra tay, nàng, đám người Tôn Ngộ Không, nào còn có thủ đoạn phản kháng.
E rằng chỉ có thể mặc cho Chuẩn Đề tính kế rồi.
Tử Hà phát hiện, chuyện mà lúc trước Như Lai thôi toán cho nàng, lại vô cùng chuẩn xác, nói ý trung nhân của nàng là một vị anh hùng cái thế, Lý Nguyên có thể xem như là anh hùng cái thế hoàn toàn xứng đáng.
Đến cả Thánh Nhân còn phải cung kính lễ độ đến thế.
Đáng tiếc vị anh hùng cái thế này, dường như dễ dụ ong bướm quá rồi.
Nàng lén lút nhìn Nữ Oa và Hậu Thổ, trong lòng tỏ ra vô cùng bất lực.
Nếu như là nữ tử khách, nàng còn có thể tranh giành, nhưng đây là Thánh Nhân, hơn nữa còn là hai vị Thánh Nhân, bất luận là tu vi hay là dung mạo, đều không thể so sánh, tránh thế nào? Làm sao để tranh?
Tử Hà chợt cảm thấy rất đau đầu!
Chuẩn Đề đạo nhân thấy Lý Nguyên không hề truy cứu chuyện hắn tính kế Tử Hà, trong lòng không khỏi thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn lại thử thăm dò hỏi Lý Nguyên: “Không biết Lý Nguyên tiền bối thấy thế nào về Phật Môn đại hưng?”
Mấy người Thái Thượng Lão Quân, Phù Nguyên Tiên Ông, Hạo Thiên, Dao Trì nghe vậy, trong lòng không khỏi lau động, lần lượt di chuyển ánh mắt về phía Lý Nguyên, trong mắt lóe lên tinh quang.
Phật Môn đại hưng, tuy rằng là đại thế Thiên Đạo, không thể ngăn cản, có điều, nếu như Lý Nguyên có ý nhúng tay, thì kết quả không thể lường trước được rồi.
Bởi thế mấy người không thể không xem trọng.
Lý Nguyên hờ hững nói: “Có thể xem thế nào? Ngồi xem thôi.”
Hắn tuy rằng không thích Phật Môn, nhưng, hắn cũng sẽ không cố ý đi cản trở Tây Phương đại hưng.
Một là, quá giảm điểm rồi.
Hai là, Tây Phương giáo căn bản không xứng đáng để hắn ra tay.
Có điều, hắn tuy rằng không tự mình đi ngăn cản Tây Phương đại hưng, nhưng hắn cũng sẽ không ngồi nhìn Tôn Ngộ Không bị Chuẩn Đề ỷ mạnh hiếp yếu.
Đây cũng là lí do tại sao hắn lại tặng Tử Hà ngọc bội kia.
Ý nghĩa trong đó, để Chuẩn Đề đạo nhân tự mình nghiền ngẫm!
Chuẩn Đề đạo nhân thấy Lý Nguyên không có phản đối Tây Phương đại hưng, trong lòng không khỏi thở dài nhẹ nhõm.
Không phản đối là được.
Mà hai người Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông, trong mắt lại loé lên vẻ thất vọng. Lý Nguyên không ra tay, bọn họ chỉ có thể mặc cho Phật Môn cướp lấy hương hỏa của Huyền Môn rồi.
Chuẩn Đề đạo nhân lại hỏi: “Không biết Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên tiền bối, có quan hệ gì?”
Tu vi của Tôn Ngộ Không, mới có thời gian mấy năm đã đạt đến Đại La Tiên Kim sơ kỳ, còn sở hữu loại chí bảo như Kim Cô bổng này, điều này vẫn luôn khiến Chuẩn Đề cảm thấy vô cùng kì lạ.
Trước đó, Chuẩn Đề đạo nhân vẫn luôn nghi ngờ, Tôn Ngộ Không có phải là do Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông thầm giở trò ma mãnh.
Nhưng bây giờ thấy Lý Nguyên, hắn không khỏi có chút hoài nghi.
Nhưng hoàn toàn đừng có quan hệ với Lý tiền bối!
Chuẩn Đề đạo nhân thầm cầu khấn trong lòng.
Nếu như Tôn Ngộ Không thực sự có liên quan đến Lý tiền bối, sau này muốn tính kế Tôn Ngộ Không tiếp, thì hắn cũng phải áng chừng một chút rồi.
Thậm chí, hắn căn bản không có gan lại tính kế Tôn Ngộ Không nữa.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Tôn Ngộ Không ở chỗ này của ta, làm bồi bàn trong vài ngày, đã thuận lợi truyền cho hắn vài công pháp.”
Nghe thấy Lý Nguyên trả lời, trong lòng Chuẩn Đề đạo nhân súyt chút nữa tan nát.
Thực sự là sợ cái gì thì cái đó đến.
Thì ra, Tôn Ngộ Không lại thực sự có liên quan đến Lý tiền bối!
Tuy rằng, Lý Nguyên nói Tôn Ngộ Không chỉ là bồi bàn, nhưng Chuẩn Đề lại không dám đối đãi với Tôn Ngộ Không như là bồi bàn.
Giống như là, Phương Hận Thiên lúc đầu, cũng chỉ là một công nhân ủ rượu của Lý Nguyên vậy, cũng giống như Thược Dược và Dương Hoè, cũng chỉ là một tôi tớ của Lý Nguyên vậy, việc này nên làm thế nào mới được?
Trong lòng Chuẩn Đề đạo nhân vô cùng buồn phiền.
Tôn Ngộ Không có ý thù địch với Phật Môn, vốn, thứ hắn có là thủ đoạn thu phục Tôn Ngộ Không.
Nhưng bây giờ, hắn lại không dám làm mạnh tay nữa rồi!
Haiz!
Chuẩn Đề đạo nhân buồn rầu, còn Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông, trên mặt lại loé lên vẻ vui mừng.
Bọn họ lập tức nghĩ đến một cách ngăn chặn Phật Môn đại hưng.
Đó chính là kết giao với Tôn Ngộ Không.
Chỉ cần kết giao với Tôn Ngộ Không, để Tôn Ngộ Không phá hoại Phật Môn đại hưng, bọn họ có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi rồi!
Nghĩ đến đây, Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông súyt chút nữa thì bật cười.
Không nán lại được bao lâu, mấy người Chuẩn Đề đạo nhân, Thái Thượng Lão Quân đã biết điều cáo từ rời khỏi khách điếm.
Chỉ có điều, lúc rời đi, tâm trạng của mấy người lại vô cùng khác biệt.
Mà chuyện vặt vãnh bày, không hề ảnh hưởng đến đám người Lý Nguyên chơi ma sói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận