Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1527 - Ngươi yếu như thần!

“Brynhild là đối chọi với Xuất Vân quốc đến cùng à, đáng tiếc, cái giá lại là tính mạng của toàn nhân loại chúng ta!”
“Rất không cam lòng, rõ ràng có nhiều anh hùng nhân loại càng nổi tiếng hơn, càng lợi hại hơn như mà mà không chọn, lại cứ muốn chọn người không hề có danh tiếng, bên thần linh chắc chắn đã cười ngốc luôn rồi nhỉ!”
“Nếu như chọn anh hùng lợi hại nhất của nhân loại chúng ta, cho dù quyết đấu thua rồi, ta cũng không có gì để nói. Nhưng bây giờ loại tình huống này, thật sự rất không cam lòng!”
“Nếu đã là quyết đấu của nhân loại và thần linh, người khiêu chiến của nhân loại có thể khiến cho toàn nhân loại chúng ta tiến hành bỏ phiếu không hả?”
“Tuy sự hy sinh của Valkyrie khiến ta vô cùng cảm động, nhưng mà thật sự hơi nghi ngờ lập trường của Brynhild!”
Ngay cả Băng Băng, nàng cũng không nhịn được than thở: “Tại sao lại là một người Xuất Vân quốc? Tại sao Brynhild thích chọn anh hùng của Xuất Vân quốc xuất chiến như vậy? Rõ ràng có rất nhiều anh hùng nhân loại nổi danh và lợi hại hơn Okita Souji mà?”
Biểu cảm của nàng rõ ràng vô cùng nghi ngờ.
Còn mang theo lo lắng sâu sắc.
Lý Nguyên đứng ở bên cạnh Băng Băng, hai mắt bình tĩnh nhìn điện thoại di động của Băng Băng, thản nhiên trả lời: “Bởi vì Brynhild quá mê tín tác dụng của thần khí. Nguyên tắc Brynhild lựa chọn anh hùng nhân loại, chính là xem ai và Valkyrie có độ phù hợp cao hơn.”
Nghe được lời giải thích này, trông Băng Băng vô cùng bất đắc dĩ.
Nhân loại so sánh với thần linh, chênh lệch lớn quá rồi.
Bất kể là vũ khí, hay là tố chất cơ thể, đều không chiếm ưu thế.
“Ngươi cảm thấy, trận thi đấu này nhân loại chúng ta có thể thắng không?”
Băng Băng cẩn thận hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Không thể.”
Nghe vậy, tâm trạng Băng Băng lập tức trở nên vô cùng nặng nề.
Nếu như trận thi đấu này thua, vậy nhân loại chính là thua sáu trận liền rồi!
Cho dù Lý Nguyên có thể thắng một trận, vậy thì có tác dụng gì chứ?
Nàng nhìn hai bên đánh tới khó tách ra trong video, có qua có lại, không khỏi mong chờ nói: “Ta thấy thực lực của Okita Souji này vẫn là rất lợi hại, có lẽ, hắn có thể thắng cũng nên.”
Lý Nguyên không nói gì nhiều.
Kết quả, sẽ biết ngay thôi.
“Đúng rồi.”
Bỗng nhiên Băng Băng nhớ ra cái gì đó, nàng căng thẳng hỏi Lý Nguyên: “Những thần linh trong video này, chắc ngươi có thể đánh lại chứ?”
Tuy nàng cảm thấy Lý Nguyên rất lợi hại, nhưng đó chỉ là cá nhân nàng cảm thấy.
Nếu như Lý Nguyên có tiếng nhưng không có miếng, vậy thì xấu hổ rồi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Giun dế thôi. Bình thường, bọn họ đều không đáng để ta ra tay.”
Băng Băng: “…”
Nàng không nhịn được nói móc: “Ngươi nói ta là giun dế, bây giờ lại nói thần là giun dế, không lẽ ta lợi hại như thần ư?”
Lý Nguyên liếc nhìn Băng Băng: “Ngươi nghĩ cái gì thế? Ngươi là yếu như thần.”
Băng Băng: “…”
Nàng khóc rồi!
Nàng nhìn Lý Nguyên khinh thường sinh linh như vậy, lo lắng sau khi Lý Nguyên vào sân sẽ thua thi đấu vì khinh địch, không khỏi lời nói thấm thía nhắc nhở: “Những thần linh này, có một số là tồn tại chí cao có thể sáng tạo thế giới và vạn vật, vô cùng lợi hại, đợi lát lúc ngươi vào giác đấu trường, đừng thiếu cảnh giác nha.”
Lý Nguyên không có cảm xúc nói: “Thần của thế giới này thực ra không thể tính là chân thần. Có một số thần trong bọn họ, tuy có thể tạo ra thế giới và vạn vật, nhưng năng lực này không phải bọn họ tu luyện được, chỉ là vì bọn họ kế thừa chút pháp tắc chi lực của đại đạo thôi.”
“Hơn nữa bởi vì bọn họ không hiểu cách tu luyện chân chính, thậm chí ngay cả chú pháp tắc chi lực đại đạo này bọn họ đều chưa nắm giữ hoàn toàn. Điều này khiến cho một vài người phàm lợi hại đều có thể khiêu chiến thần linh. Thật sự là làm nhục hai chữ thần linh!”
Thế giới này chưa xuất hiện một truyền đạo giả giống như Hồng Quân.
Cho nên dù là thần linh, hay là người phàm, đều không có một bộ phương pháp tu luyện hoàn chỉnh có thể khiến cho một người phàm từ người tu luyện thành tiên.
Cách tu luyện của thần và người của thế giới này vô cùng nguyên thủy.
Ví dụ kiếm khách, mỗi ngày rút đao một vạn lần, đây chính là tu luyện rồi.
Võ giả, mỗi ngày vung quyền một vạn lần, chống đẩy một vạn lần, gập bụng một vạn lần, đây chính là tu luyện rồi.
Chỉ có thiên tài tuyệt thế thiên phú dị bẩm trong vạn người không có một người mới có thể lĩnh ngộ ra đạo pháp thiên địa từ trong loại phương pháp tu luyện nguyên thủy này, từ đó có được thực lực phi phàm.
Còn về người bình thường, dùng loại phương pháp này để tu luyện thì hoàn toàn không tu luyện ra được kết quả gì.
Đây là nguyên nhân tại sao cường giả của thế giới này đều là thiên tài tuyệt thế về mặt tu luyện.
Và cũng là nguyên nhân tại sao thần linh của thế giới này rõ ràng có thể tạo ra thế giới rồi, nhưng về mặt sức chiến đấu, cường giả trong nhân loại lại có thể đánh tới khó tách ra với thần linh.
Hơn nữa, thần linh còn bị giết chết.
Bởi vì thần lực của thần linh là ban ơn của bản nguyên thế giới, chứ không phải tu luyện được.
Băng Băng chớp mắt với Lý Nguyên, cả đầu toàn dấu hỏi chấm.
Hắn đang nói cái gì? Ta đang ở đâu? Ta là ai?
Nàng hoàn toàn nghe không hiểu Lý Nguyên đang nói cái gì.
Chỉ biết Lý Nguyên tràn đầy coi thường đối với thực lực của thần linh thế giới này.
“Người ta tốt xấu gì cũng là thần, có thể đừng coi thường như vậy không? Cho chút tôn trọng tối thiểu đi?”
Cả mặt Băng Băng bất đắc dĩ hỏi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Tôn trọng, là dựa vào thực lực.”
“Cái đó, nếu ngươi đã lợi hại như vậy, tại sao còn phải ăn cơm?”
Băng Băng hỏi Lý Nguyên.
Dù sao, thần linh ăn cơm, đây không phải là hành vi rất low à?
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Ta có thể không ăn thức ăn. Nhưng mà, món ngon chỉ là chút sở thích ta giữ lại thôi!”
“Bốp!”
Dứt lời, hắn đột nhiên búng lên trán của Băng Băng.
“Tại sao ngươi búng trán ta?”
Băng Băng ôm trán, không hiểu nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Vậy mà nói ta rất low, búng trán là nhẹ rồi.”
Băng Băng: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận