Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1108 - Nghe hiểu vỗ tay!

Phương Quân Nghiêu biết, muốn hoàn toàn thuyết phục được đám người kia thì cần phải có chân tài thực học mới được.
Mà vốn dĩ hắn đi rêu rao khắp nơi là để thu hút sự chú ý của mấy đại năng hồng hoang nếu khiến cho mấy vị Thánh Nhân chú ý thì càng tốt.
Hắn biết rõ nội dung cốt truyện của hồng hoang, chỉ cần tiết lộ vài chuyện sẽ xảy ra trong tương lai ở hồng hoang cho mấy vị đại năng này biết, những đại năng này chắc chắn sẽ bị “Thuật thôi toán”của hắn làm cho trợn mắt há hốc mồm, sau đó phục hắn sát đất.
Tất nhiên sẽ tin vào thân phận “Đại đạo chi tử”mà hắn bịa ra.
Như vậy, hắn có thể thông qua những chiêu trò lừa gạt này thu được vô số lợi ích từ những vị thánh nhân mạnh mẽ.
Tiểu thuyết Trung không phải đều viết như vậy sao?
Nếu các nhân vật chính khác làm được, thì ta cũng có thể làm được!
Phương Quân Nghiêu tràn ngập tự tin vào chính bản thân.
Bởi vì, hắn cảm thấy mình chính là nhân vật chính.
Bây giờ, hắn sẽ khiến cho tiểu vương triều tiên đường hồng hoang chưa từng nghe danh qua, phục hắn sát đất!
Thậm chí còn chinh phục cả vị nữ hoàng này.
Tuy rằng nàng có hơi nhỏ chút, nhưng cũng có thể nuôi lớn lên được, thật sự rất thú vị!
Còn có những tuyệt thế mỹ nữ này, đều là của ta!
Trong lòng Phương Quân Nghiêu từng chút hiện lên cái cảnh mình trái ôm phải ấp, cảm thấy vô cùng mỹ mãn.
Mà vẻ mặt của Tiểu Tê Tử, Nữ Oa, Hậu Thổ, càng ngày càng rét lạnh.
Tâm tư của Phương Quân Nghiêu, sao có thể gạt được các nàng.
Tuy rằng vẻ mặt Lý Nguyên không thay đổi, có khả năng hắn cũng đã phán tử hình cho người luân hồi này rồi.
Dám sinh ra ý niệm bẩn thỉu đối với Tiểu Tê Tử, người như vậy, tất nhiên không cần ơhair sống làm gì.
Phương Quân Nghiêu còn chưa biết, vận mệnh của mình đã bị định đoạt.
Vô số ý niệm xoay chuyển trong tâm trí hắn, nhưng trên mặt không có một chút do dự.
Hắn chắp tay sau lưng, vẻ mặt trấn định hỏi Nữ Oa: “Ngươi có biết, hồng hoang đại thế, thật ra chỉ là một hồi âm mưu?”
Nghe Phương Quân Nghiêu mở miệng, mọi người liền cảm thấy hắn ăn nói bừa bãi.
Hiện giờ, hồng hoang đã sớm không còn thiên đạo đại thế, hắn lại để hai chữ đại thế treo trên miệng, khiến cho cái bộ dáng thần bí hề hề kia, thực sự vô cùng tức cười.
Có điều, mọi người cũng không có vạch trần Phương Quân Nghiêu đang cố ra vẻ, ngược lại, trên mặt Nữ Oa lại lộ ra một chút hứng thú, ra vẻ tò mò hỏi: “Tại sao lại nói hồng hoang đại thế là một âm mưu?”
Phương Quân Nghiêu nhìn dáng vẻ tò mò của Nữ Oa, trong lòng lại càng đắc ý.
Ha ha, con cá mắc câu!
Vẻ mặt hắn thâm sâu nói: “Việc này liên lụy quá lớn, chỉ với chút thực lực ấy của các ngươi, căn bản không có tư cách biết nội tình trong đó. Nếu đã biết, ngược lại còn tự chuốc họa vào thân……”
Mấy người Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh thấy Phương Quân Nghiêu khinh bỉ bỏ họ thực lực yếu, rất muốn đập cho một cái thật mạnh, hét một cái thật to vào mặt Phương Quân Nghiêu, cho hắn biết, cái gì mới gọi là thực lực.
Thật sự là chọc mù mắt chó rồi, cả hồng hoang, làm gì có ai mạnh hơn chúng ta?
Có điều, vì xem vở kịch diễn trò, Tam Thanh cố nén xúc động, mặc hắn tiếp tục bốc phét.
Phương Quân Nghiêu còn không biết chính mình suýt nữa thì bị ăn đập, hắn vẫn nói liên hồi: “Nhưng các ngươi đã gặp ta, ta đây vì các ngươi tiết lộ một chút. Có thể, các ngươi sẽ không hiểu hết được, nhưng chính là ý tứ như vậy đấy. Ta chỉ muốn nói là, hiểu được thì hiểu, không hiểu được ta cũng không tiện giải thích nhiều. Dù sao, các ngươi có thể hiểu được một chút, cũng đã là một cơ duyên rất lớn rồi, cần tinh tế một chút, trong đó còn liên lụy đến cả đại năng đỉnh cấp hồng hoang…., bởi vậy ta cũng không thể nói trắng ra được…….”
Lý Nguyên thấy Phương Quân Nghiêu cố làm re vẻ, nói cả một đoạn dài, kỳ thật chỉ toàn đánh rắm, giờ phút này hắn cực kỳ muốn nói một câu: “Tạ ơn vì lời mời, tôi ở Mông Cổ, mới vừa hạ hàng mẫu.”
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là thôi đi, hết mất trò hay để xem.
Năm tháng vô tận, vẫn cần niềm vui tiêu khiển một chút.
Gặp được một đám dở hơi, vẫn là đừng tàn nhanh quá!
Nữ Oa có chút không kiến nhẫn nói: “Ngươi nói đến âm mưu nhanh lên. Đừng xả mấy cái thứ trống rỗng này ra nữa.”
Phương Quân Nghiêu không tiếp tục khơi lên sự tò mò của mọi người, nói: “Kỳ thật, cả hồng hoang đại thế, mặc kệ là tam tộc tranh đoạt bá chủ, đều là vu yêu lượng kiếp, hoặc là phong thần lượng kiếp, đều như vậy”
Nói tới đây, hắn dùng ngón tay chỉ chỉ bầu trời,
Người phía trên cố ý sáng tạo ra, vì hủy diệt linh khí hồng hoang, để siêu thoát thiên đạo.”
Nói xong, hắn bày ra vẻ mặt đắc ý nhìn mọi người.
Nghe hiểu vỗ tay!
Mọi người có thể bị dọa sợ rồi.
Đám người Nữ Oa, Hậu Thổ nghe Phương Quân Nghiêu nói xong, trên trán lộ ra ba hắc tuyến.
“Này hết rồi đúng chứ?”
Chuẩn Đề đạo nhân vẻ mặt không còn gì để nói.
Người này bốc phét, đến một chút sự thật cũng không có!
Phương Quân Nghiêu liếc Chuẩn Đề một cái, vẻ mắt khinh bỉ nói: “Ngươi còn muốn thế nào nữa, biết được nội tình này, ngươi phải luyện được phúc khí mấy đời đấy, ngay cả thánh nhân cũng không biết chuyện cơ mật này đâu.”
Chuẩn Đề đạo nhân cơ mặt giật giật, không biết nên nói gì mới tốt.
Biết được vài chuyện của hồng hoang phát sinh trong quá khứ, chính là phải tu được phúc khí mấy đời, phúc khí của ta có phải ít quá rồi không?
Hơn nữa, việc này ta chẳng những biết, chủ yếu là ngươi nói sai rồi.
Thiên đạo đại thế, rõ ràng là Bàn Cổ sắp đặt, Hồng quân cũng là thân bất do kỷ, ở trong miệng ngươi thế nào lại biến thành âm mưu của hồng quân?
Đúng là nói hươu nói vượn!
Cũng không biết tên ngốc này lấy đâu ra tự tin, giả bộ thần thần bí bí như vậy.
Đúng là dễ lừa!
Hắn nhịn xuống xúc động muốn châm chọc, vẻ mặt trêu tức hỏi Phương Quân Nghiêu: “Tiểu tử, ngươi có biết vu yêu lượng kiếp, phong thần lượng kiếp đã qua bao lâu rồi không hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận