Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2149 - Có muốn mua mấy cái bình không?! (2)

Lý Nguyên thấy đối phương vậy mà chào hàng với hắn, không nhịn được hờ hững cười lên.
Nam tử bạch bào tiếp tục nói: “Ngươi có muốn mua mấy cái bình không? Ta cho ngươi biết, bình trong điếm ta không tầm thường đâu, cho dù là bình sành bình thường, cũng có thể mở ra loại bảo vật như pháp bảo cực phẩm, nhất chuyển kim đan đấy. Nếu là bình gốm, bình sứ cấp bậc cao hơn còn có thể mở ra Tiên thiên linh bảo, ngũ chuyển, lục chuyển kim đan linh dược, cơ duyên như này, ngàn vạn lần đừng bỏ qua nha.”
Mũ quả dưa tức giận nói: “Mọi người mau đến xem, tên lừa đảo này lại bắt đầu gạt người. Hơn nữa thủ đoạn gạt người, quả thực giống y đúc như lúc nãy gạt ta, cũng nói trong cái bình nát này, có thể mở ra chó má thiên tài địa bảo, kết quả tất cả đều chứa rác rưởi hết.”
Hắn nói với Lý Nguyên: “Vị công tử này, ngươi tuyệt đối đừng để bị lừa.
Lý Nguyên còn chưa lên tiếng, lão Hình đã nói: “Bọn ta đương nhiên sẽ không bị lừa.”
Hắn bất mãn nói với nam tử bạch bào: “Sao ngươi không có lòng hối cải gì hết vậy? Một người bị hại trước đó còn đứng bên cạnh này, lại bắt đầu lừa gạt người khác, làm lừa đảo cũng kính nghiệp như vậy, cũng không biết nên nói ngươi thế nào mới tốt nữa.”
Mai Thiên Vũ, cũng chính là nam tử bạch bào một mặt bất mãn hỏi lão Hình: “Ngươi dựa vào cái gì nói ta là lừa đảo?”
“Ôi mẹ ơi!”
Lão Hình cạn lời dùng tay vỗ trán mình, nói: “Sự thật đều đặt trước mắt, chẳng lẽ ngươi còn không thừa nhận à?”
Mai Thiên Vũ khinh thường nói: “Sự thật gì? Ngươi nói cho ta nghe xem.”
Lão Hình: “Một cái bình sành của người, bán cho người khác một trăm lượng bạc, không phải gạt người thì là gì?”
Mai Thiên Vũ chỉ vào yết giá trước một cái bình sành trên kệ hàng bên cạnh, hỏi lão Hình: “Ngươi mắt mù hả? Bình ta bán, tất cả đều yết giá rõ ràng, cũng không ép người khác mua, vậy sao lại gọi là gạt người?”
Lão Hình: “Tuy rằng bình của ngươi, quả thực yết giá rõ ràng, nhưng ngươi lại nói trong bình của ngươi, có thiên tài địa bảo gì đó, đây tự nhiên là gạt người!”
Mai Thiên Vũ dửng dưng nói: “Nguyên thoại của ta là, trong những cái bình này, có xác suất nhất định có thể mở ra thiên tài địa bảo, không nói nhất định có thiên tài địa bảo, cho nên đây không phải gạt người.”
Lão Hình lắc đầu nói: “Trong bình của ngươi làm sao có thể mở ra thiên tài địa bảo? Đây rõ ràng là tiêu thụ giả tạo.”
Mai Thiên Vũ hỏi ngược lại: “Ngươi lại không mua, làm sao có thể xác định bình của ta không mở ra thiên tài địa bảo? Nếu không ngươi cũng mua mấy cái bình thử xem?”
Lão Hình tức đến cười, nói: “Không nghĩ tới ngươi lại dám gạt đến trên đầu ta, tốn một trăm lượng bạc mua một cái bình nát, ngươi coi ta là kẻ coi tiền như rác hả?”
Mũ quả dưa vẻ mặt hơi rối rắm nói: “Lời này sao nghe chói tai như thế nhỉ?”
Lão Hình nhanh chóng giải thích: “Ta không có nói ngươi.”
Mũ quả dưa: “...”
Còn không bằng ngươi không nhắc.
Mai Thiên Vũ nhìn quần chúng vây xem xung quanh, lớn tiếng nói: “Chư vị phụ lão hương thân, bình ta bán, tên là bình hộp mù, đồ vật bên trong không biết, nhưng có xác suất nhất định, có thể mở ra các loại thiên tài địa bảo không tưởng tượng được. Cho nên…”
Âm thanh của hắn, tràn đầy mê hoặc: “Thứ ta bán, không chỉ là bình, mà là một phần cơ duyên. Thử hỏi, một trăm lượng bạc là có thể mua được một phần cơ duyên, đây có thể gọi đắt không? Vị khách hàng này…”
Hắn chỉ vào mũ quả dưa, tiếp tục nói: “Trước đó là hắn tự nguyện mua ba cái bình hộp mù, chỉ có điều vận khí của hắn không quá tốt, đồ vật mở ra không quá trân quý. Nhưng chuyện này chỉ có thể trách vận khí của hắn tệ, nhưng đó cũng không phải lý do hắn có thể trả hàng.”
Mũ quả dưa nghe khó chịu một hồi, hắn muốn phản bác lại Mai Thiên Vũ, song Mai Thiên Vũ lại không cho đối phương cơ hội, hắn tiếp tục lớn tiếng nói: “Nói tóm lại, ta làm mua bán chính quy, không hề gạt người. Mọi người có ai nguyện ý thử mở hộp mù, có thể thử vận khí, nếu ngươi vận khí tốt, nói không chừng có thể mở ra một món pháp bảo cực phẩm.”
Nhưng mà, người xung quanh, lại không có một ai nguyện ý thử.
Mọi người đều không tin, trong một cái bình nát, có thể mở ra pháp bảo cực phẩm.
Suy cho cùng, cho dù một cái bình sành bán một trăm lượng bạc, vậy phải bán bao nhiêu cái bình sành, mới có thể kiếm lại bạc của một món pháp bảo cực phẩm?
Kẻ ngốc cũng không thể làm loại mua bán lỗ vốn này!
Nam tử bạch bào thấy người xung quanh, đều không bị lừa, không khỏi cười đắc ý nói với Mai Thiên Vũ: “Ngươi đừng uổng phí khí lực nữa, không có kẻ ngốc nào bị ngươi gạt đâu.”
Lão Hình nhỏ giọng nhắc nhở nam tử bạch bào: “Vừa rồi không phải ngươi bị gạt rồi hả? Chẳng lẽ ngươi còn không bằng kẻ ngốc?”
Nam tử bạch bào: “...”
Hắn tức giận nói với lão Hình: “Không biết nói thì ngươi có thể câm miệng giùm không?”
Lão Hình bất mãn nói: “Sao ngươi nói chuyện gắt thế? Ta là đang giúp ngươi đấy.”
Nam tử bạch bào khoé miệng giật giật: “Vậy ta phải cảm ơn cả nhà ngươi rồi.”
Mai Thiên Vũ tức giận nói: “Hai người các ngươi nếu muốn nói thầm, thì đi ra bên ngoài nói, đừng ảnh hưởng đến mua bán của ta.”
Lão Hình nói: “Tình huống bây giờ, ngươi cho rằng người khác còn có thể bị lừa sao?”
Mai Thiên Vũ hờ hững nói: “Chỉ có thể nói, những người này đều không có cơ duyên này.”
Nam tử bạch bào gật gù đắc ý nói: “Haiz, vịt chết còn cứng mỏ.”
Lão Hình thấy Mai Thiên Vũ sau khi bị nhìn thấu thân phận lừa đảo, lại không hề có ý hối cải, mà vẫn tiếp tục mê hoặc người xung quanh mua bình của hắn, đối với tên lừa đảo này, không nhịn được trở nên càng chán ghét.
Hắn nói với Mai Thiên Vũ: “Ta nói, da mặt của ngươi cũng dày quá đấy? Thân phận của ngươi đều đã bị vạch trần, vậy mà còn có lá gan tiếp tục đi lừa gạt, chẳng lẽ ngươi thực sự không sợ vương pháp Đại Đường chúng ta ư?”
Mai Thiên Vũ không cho là đúng nhún vai, nói: “Ta lại không làm chuyện phạm pháp, có gì phải sợ.”
Lão Hình: “Vẫn còn cứng miệng, xem ra chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chỉ có đưa ngươi đến nha môn, để quan lớn xử trí.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận