Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1290 - Hắn thật sự không phải là Thiên Đạo nhưng còn lợi hại hơn cả Thiên Đạo!

Lý Nguyên nhìn đám người Nữ Oa, muội muội một chút mới trả lời Từ Hoa Hữu: “Trừ khi có ai muốn làm hại tới người bên cạnh ta, nếu không, từ xưa tới nay ta đều không chủ động cảm nhận suy nghĩ của người khác.”
Đám người Nữ Oa, Hậu Thổ nhẹ nhàng thở ra.
Lúc các nàng ở cùng Lý Nguyên luôn luôn có một điều lo lắng. Đó chính là tu vi của Lý Nguyên quá mạnh, bất kỳ bí mật nào đều không thể che giấu trước mặt hắn.
Bởi vậy khi các nàng ở chung một chỗ với Lý Nguyên, thật sự là có chút không yên tâm.
Dù sao, ai cũng sẽ lo lắng khi đối mặt với một người có thể tùy thời nhìn rõ ý tưởng chân thật của mình.
Giờ phút này, biết được Lý Nguyên sẽ không chủ động cảm nhận suy nghĩ của người khác, các nàng tự nhiên nhẹ nhàng thở ra.
Có điều, cùng với thở phào, các nàng cũng có chút mong đợi.
Ngươi không có thể cảm nhận được suy nghĩ của chúng ta, nhưng ngươi hẳn là nên cảm nhận một chút về nguyện vọng gả cho ngươi của chúng ta!
Đều ám chỉ lâu như vậy, cũng không cho phản ứng gì, quả thực chính là một người gỗ, đồ tồi!
So sánh với Nữ Oa, Hậu Thổ thấy nhẹ nhõm, Trịnh Hiên, Từ Hoa Hữu và thành viên của tiểu đội Thiên Thần lại lộ ra vẻ nặng nề.
Dù sao, ý của Lý Nguyên là thừa nhận hắn có thể cảm nhận được suy nghĩ của người khác.
Quan trọng nhất chính là, bọn họ còn thực sự muốn làm hại tới người bên cạnh Lý Nguyên!
(Muốn khống chế Nữ hoàng Tiên Đường)
“Vậy ngươi nói, chúng ta tới nơi này có mục đíchgì?”
Chử Hồng Thiên nhịn không được hỏi Lý Nguyên.
Hắn không tin Lý Nguyên thật sự biết được suy nghĩ của bọn họ.
Hắn cảm thấy khả năng Lý Nguyên đang khoác lác càng lớn.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Các ngươi muốn thông qua khống chế Nữ hoàng Tiên Đường, từ đó khống chế vương triều Tiên Đường để xây thế lực của mình ở Hồng Hoang.”
“Cái gì?”
Tiểu Tê Tử nghe vậy, nhịn không được hét lên.
“Vậy mà muốn khống chế Tiểu Tê Tử, thật là quá đáng!”
Trên mặt Tiểu Tê Tử cũng lộ ra biểu cảm ngoài ý muốn.
Nàng không nghĩ tới, mục tiêu của đám người đến từ ngoại vực này thế nhưng lại là nàng.
Thật là người không muốn hại hổ, hổ lại có ý hại người!
Ánh mắt của nàng lập tức trở nên có chút lạnh băng.
Giờ phút này.
Năm thành viên của tiểu đội Thiên Thần đã sớm kinh ngạc, sợ hãi đến nứt cả da đầu, ngây ra như phỗng.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ được, Lý Nguyên thế nhưng biết rõ suy nghĩ của bọn họ.
Đây rốt cuộc là thứ năng lực đáng sợ gì?
Hắn đến cùng là ai?
Tu vi rốt cuộc cao bao nhiêu?
“Ngươi thật sự không phải là Thiên Đạo?”
Từ Hoa Hữu hỏi Lý Nguyên.
“Ta thật sự không phải.”
Lý Nguyên lắc đầu nói.
Chuyện này sao có thể?
Nếu như hắn không phải Thiên Đạo, sao có thể tra xét suy nghĩ của chúng ta?
Chẳng lẽ, hắn tu luyện công pháp đặc biệt nào đó?
Ngay lúc tiểu đội Thiên Thần đang nghi ngờ, Đát Kỷ đột nhiên tiếp lời: “Hắn thật sự không phải là Thiên Đạo, nhưng tu vi của hắn còn cao hơn cả Thiên Đạo.”
Trịnh Hiên: “...”
Từ Hoa Hữu: “...”
Mộc Vi Anh: “...”
Chử Hồng Thiên: “...”
Đặng Tiêu: “...”
Còn thêm cả Tô Trường Ly.
Tất cả mọi người như bị đóng băng, không nhúc nhích, vẻ mặt đông cứng.
Trong đầu như nhấc lên sóng to gió lớn, thật lâu không thể bình tĩnh lại.
Mạnh hơn cả Thiên Đạo?
Đó là cái gì?
Chẳng lẽ là Đại Đạo trong truyền thuyết?
Nhưng Chủ Thần không phải đã nói rồi sao?
Tồn tại mạnh nhất Hồng Hoang là Thiên Đạo.
Sao lại có người tu luyện tới Đại Đạo?
Trong lòng Tô Trường Ly càng là mông lung.
Nàng vẫn cho rằng, tu vi của cữu cữu cho dù cao, nhưng cũng sẽ không vượt qua Chuẩn Thánh.
Nàng dù sao cũng không nghĩ tới, cô cô lại nói tu vi của cữu cữu cao hơn cả Thiên Đạo.
Nàng đột nhiên phát hiện, tất cả những nghi ngờ trước đây dường như đều có thể giải thích được.
Các loại linh căn cực phẩm trong sân, món đồ chơi không thể tưởng tượng nổi ở ngoài thành, tỷ tỷ là Nữ hoàng Tiên Đường, thực lực của Thược Dược và Dương Hòe thì sâu không lường được, sự tôn kính của Nữ Oa và Hậu Thổ với cữu cữu, nếu cữu cữu còn lợi hại hơn Thiên Đạo thì tất cả đều hợp tình hợp lý.
Thì ra, cữu cữu của ta đỉnh như vậy?!
Nàng nhớ tới chuyện trước đó nàng còn nói không ai xứng làm cữu cữu của mình, không khỏi cảm thấy đỏ mặt.
Thực ra là nàng không xứng làm cháu gái của hắn mới đúng.
Trịnh Hiên lấy lại tinh thần từ trong kinh hãi.
Mặc dù, hắn còn không thể xác định tu vi của Lý Nguyên có phải vượt qua Thiên Đạo hay không.
Có điều, chuyện này cũng không thay đổi được sự coi trọng của hắn với Lý Nguyên.
Chỉ cần nhìn vị người hầu Dương Hòe này, vô số Hỗn độn linh căn, hắn đã hiểu được sự đáng sợ của Lý Nguyên.
Hắn hỏi Lý Nguyên: “Ngươi giữ chúng ta lại muốn làm cái gì?”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Nơi này tự nhiên không phải là nơi mà các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi. Với lại, các ngươi còn muốn làm hại con gái của ta, định khống chế tinh thần của nàng. Ngươi nói loại hành vi này của các ngươi, phải trừng phạt như thế nào?”
Hắn hỏi ngược lại Trịnh Hiên.
Trịnh Hiên không trả lời.
Đối với luân hồi giả mà nói, chỉ cần có xung đột lợi ích, đều là kết cục ngươi chết ta sống. Nước Hồng Hoang cũng quá sâu, hắn vẫn là không nên tham gia vào vũng nước đục này. Trở về không gian Chủ Thần càng thêm an toàn hơn.
Về phần Đại Đạo chi cơ, vẫn là từ từ suy nghĩ đi ~
Nghĩ tới đây, Trịnh Hiên lập tức nhắc nhở thành viên tiểu đội: “Mọi người tách ra chạy.”
Lúc nói chuyện, chỉ thấy hắn giang hai tay ra, lòng bàn tay có hai đoàn ánh sáng tím chuyển động, Diệt Thế Thần Lôi đáng sợ như Giao Long, rậm rạp đánh về bốn phương tám hướng.
Không gian của những nơi Diệt Thế Thần Lôi đi qua trực tiếp hoá thành hư vô.
Thời gian cũng dừng chảy.
Vô số pháp tắc sụp đổ, cảm giác đáng sợ như thế giới sắp hủy diệt.
Đã chuẩn bị rời đi, Trịnh Hiên tự nhiên không giấu giếm thực lực nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận