Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1306 - Không giả vờ nữa, ta ngả bài rồi! (2)

Trong lòng không sinh ra được chút lực phản kháng nào.
Hắn, rốt cuộc hắn là ai?
Tại sao lại khiến người ta sợ hãi như vậy?
Vậy mà lại khiến cho toàn bộ Tiên quan Thần tướng của Thiên Đình mất đi sức chiến đấu chỉ dựa vào khí tức phát ra, biến thành cừu non mặc cho người ta chém giết?
Trong lòng vô số Tiên quan Thần tướng gào thét.
Ngọc Đế cảm thấy hắn giống như được trở về tình cảnh lần đầu tiên nhìn thấy Lý tiền bối lúc trước.
Lúc trước hắn cũng bất lực, tràn ngập sợ hãi khi đối mặt với uy áp của Thược Dược.
Lẽ nào thực lực của người này giống với Thược Dược sao?
Nghĩ đến đây, da đầu của Ngọc Đế không khỏi muốn nứt ra.
Chúc Giang Ca nhìn đám Tiên quan Thần tướng trước mặt, biểu cảm tràn ngập lạnh lùng: “Nếu các ngươi muốn luận tôn ti, hiện tại các ngươi cảm thấy, rốt cuộc là ai là tôn, ai là ti?”
Ngọc Đế và đám Tiên quan đều không nói nên lời.
Thực lực mà Chúc Giang Ca bày ra, đã vượt xa mọi người.
Mà Hồng Hoang lại lấy thực lực làm tôn.
Nhưng nếu thực lực ngươi mạnh như vậy, tại sao trước đó không triển khai ra?
Nếu ngươi triển khai ra, đương nhiên bọn ta sẽ cung kính đối đãi!
Nhưng ngươi nhất định giả bộ bình thường...
Hây!
Ở chung với đại lão, đúng là khó quá đi!
Chẳng qua, mọi người không dám nói ra chửi bới trong lòng.
Chúc Giang Ca tiếp tục nói: “Nghĩ đến ta trấn áp Tuyệt Địa mười vạn năm, không biết ngăn cản bao nhiêu lần ác ma Tuyệt Địa xâm lấn cho Hồng Hoang, kết quả, đám Tiên quan các ngươi sống an nhàn sung sướng, lại muốn hỏi tội ta. Xin hỏi, các ngươi xứng sao?”
“Thông đạo Tuyệt Địa này nếu không có ta ra tay phong ấn thì chưa đến một trăm năm Hồng Hoang sẽ luân hồi thành một phần của thế giới Hắc Ám, mà đám Tiên quan sống an nhàn các ngươi đến lúc đó sẽ hóa thành ác ma Tuyệt Địa chỉ biết giết chóc!”
Ngọc Đế nghe thấy lời của Chúc Giang Ca thì không khỏi thầm bĩu môi.
Hừ, cho dù ngươi không ra tay, Hồng Hoang cũng sẽ không luân hồi vào thế giới Hắc Ám.
Chắc chắn Lý tiền bối sẽ không ngồi nhìn mặc kệ!
Chỉ cần Lý tiền bối ra tay, Tuyệt Địa gì đó bất phàm thế nào cũng chỉ là hư vô!
Ngọc Đế rất tự tin với Lý Nguyên!
Đám người Hồng Quân nghe Lý Nguyên nói rõ tình hình của thế giới Tuyệt Địa, lúc này ai nấy mới lộ ra vẻ chợt hiểu, cuối cùng đã hiểu nguyên nhân của dị tượng trên bầu trời.
Chỉ là trong lòng Hồng Quân lại có nghi hoặc mới.
“Sao Hồng Hoang lại có phong ấn của thế giới Tuyệt Địa? Không biết phong ấn lúc nào? Tại sao ta lại không biết?”
Hắn hỏi Lý Nguyên nghi hoặc trong lòng.
Trên mặt Lý Nguyên lộ ra vẻ đắn đo: “Thật ra nguyên nhân hình thành phong ấn này có chút đặc biệt. Là mười vạn năm trước, trong lúc vô ý đã hình thành…”
Ban đầu, hồn của Chúc Giang Ca xuyên đến Thổ địa công của Giang thành Hồng Hoang, hơn nữa còn làm thức tỉnh hệ thống trong cơ thể.
Mà khoảnh khắc hệ thống này thức tỉnh đã hình thành một phong ấn thông đến thế giới Tuyệt Địa ở trong miếu Thổ địa.
Mỗi năm Chúc Giang Ca trông coi phong ấn Tuyệt Địa thì thực lực của hắn sẽ tăng lên một phần.
Thời gian mười vạn năm khiến cho thực lực của Chúc Giang Ca tăng đến cảnh giới Đại Đạo.
Bởi vì hệ thống của Chúc Giang Ca là Đại Đạo bản nguyên chi lực hóa thành, cao nhất chỉ có thể tu luyện đến cảnh giới Đại Đạo, bởi vậy sau khi Chúc Giang Ca tu luyện đến Đại Đạo thì không thể tăng lên được nữa.
Cho nên Chúc Giang Ca suy nghĩ chuẩn bị xuất thế.
Hắn muốn xuất thế, tất nhiên không muốn vô danh.
Vì vậy, hắn cố ý bày trò phá bỏ phong ấn này.
Hay là trò “bỗng dưng nổi tiếng”, hoàn toàn chấn nhiếp Hồng Hoang.
Hắn muốn để những Thánh Nhân, Thiên Đạo đó biết, trước đây, sở dĩ bọn họ có thể nhất ngôn cửu đỉnh, làm mưa làm gió ở Hồng Hoang, đó là vì Chúc Giang Ca hắn chưa ra tay mà thôi.
Chỉ cần Chúc Giang Ca hắn ra tay thì Ngọc Đế gì đó, Thánh Nhân gì đó, Thiên Đạo gì đó đều phải dạt sang một bên.
Vì vậy, đã có cảnh tượng này!
Nghe Lý Nguyên kể xong, biểu cảm của đám người Hồng Quân, Tam Thanh, Nữ Oa, Đát Kỷ đều hơi cứng đờ, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì mới ổn.
Vậy mà vì “bỗng dưng nổi tiếng” mới cố ý phá bỏ phong ấn Tuyệt Địa.
Người xuyên không Chúc Giang Ca này rốt cuộc muốn khoe khoang cỡ nào?
Cuối cùng mọi người cũng nghĩ thông suốt nghi hoặc trong lòng, đó chính là tại sao dỡ miếu Thổ địa thì lại phá hủy phong ấn trấn giữ thế giới Tuyệt Địa.
Theo lý mà nói, phong ấn không nên yếu ớt như vậy mới đúng?
Đặc biệt, đây còn là phong ấn trấn giữ thế giới Tuyệt Địa, cho dù cường giả Đại La cấp bậc cao muốn phá hủy chỉ sợ cũng bất lực.
Nếu là Chúc Giang Ca cố ý gây nên, vậy tất cả đều được giải thích thông suốt hết rồi.
Tiểu Tê Tử nhìn sinh vật Tuyệt Địa đang tàn sát bừa bãi ở trong lãnh địa Tiên Đường, trong lòng không khỏi lo lắng.
Nàng đứng dậy khỏi ghế, nói với phụ thân: “Cha, ta phải đi xử lý những sinh vật Tuyệt Địa đó, không thể để bọn nó tiếp tục tàn sát dân chúng Tiên Đường.”
Lý Nguyên: “Ngươi đi cũng vô dụng, hiện tại sinh vật bước ra từ khe nứt Tuyệt Địa chỉ là binh đi đầu của thế giới Tuyệt Địa mà thôi, thực lực đều là tồn tại kế cuối của Tuyệt Địa. Lúc này ngươi đi thì Tuyệt Địa sẽ cho ra sinh vật đối kháng càng mạnh hơn. Muốn giải quyết nguy cơ của Tuyệt Địa chỉ có thể phong ấn khe nứt Tuyệt Địa này lại mới được.”
Tiểu Tê Tử chau mày: “Năng lực của ta chỉ sợ không phong ấn khe nứt Tuyệt Địa được.”
Nữ Oa nhìn khe nứt Tuyệt Địa trên bầu trời, lắc đầu nói: “Pháp tắc xung quanh khe nứt này tràn ngập lực lượng khủng bố và hủy diệt, Bổ Thiên thuật của ta cũng bất lực.”
Hồng Quân nói: “Nếu như sinh vật bên trong khe nứt Tuyệt Địa không ra ngoài phá hoại, dùng một vạn năm, ta có thể phong ấn lại khe nứt này.”
Một vạn năm, mọi người có thể đợi được, nhưng con dân Tiên Đường, sinh linh Hồng Hoang lại không đợi được.
Tiểu Tê Tử kéo ống tay áo của phụ thân: “Lúc này xin cha giúp đỡ mới được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận