Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1609 - Thực lực rất mạnh, chỉ số thông minh không đủ

Vẻ mặt hắn có phần bất ngờ, không nghĩ tới, thì ra trên đời này thật sự có vương bá chi khí.
“Bịch bịch...”
Đại tư tế vừa dứt lời, chỉ thấy đám người bộ lạc Đại Hoang cũng dồn dập quỳ trên mặt đất, vẻ mặt thành tín dập đầu bái lạy Mã Lục: “Bọn ta nguyện ý tôn Mã Lục làm thủ lĩnh bộ lạc, thành tâm chịu Mã Lục thủ lĩnh sai bảo.”
“Bọn ta nguyện ý tôn Mã Lục làm bộ lạc thủ lĩnh, thành tâm chịu Mã Lục thủ lĩnh sai bảo.”
Mã Lục mình khoác Áo Giáp Đại Địa, giày chiến đen nhánh giẫm trên đầu Hắc Nham chân quân. Hắn đưa mắt nhìn lại, người nhìn thấy, không ai không cúi đầu phục tùng, đều thành tâm cúng bái. Chuyện này khiến trong lòng Mã Lục không khỏi sinh ra một luồng hào hùng khí thôn sơn hà.
Hiện tại, tuy chỉ có một bộ lạc thần phục ta.
Nhưng không bao lâu nữa, ta có thể làm cho cả Hồng Hoang đều thần phục ta!
Người mang hệ thống dỗi người, lại là người giỏi chửi người, Mã Lục có tự tin này!
Hắn nói với mọi người: “Nếu các ngươi đã thành tâm tôn ta làm thủ lĩnh, nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của ta, vậy ta sẽ chấp nhận thỉnh cầu của các ngươi, trở thành thủ lĩnh bộ lạc Đại Hoang, dẫn dắt các ngươi, ở Hồng Hoang, xông ra một tương lai! Tin tưởng ta, không bao lâu nữa, bộ lạc Đại Hoang, có thể sừng sững trên toàn bộ tam giới Hồng Hoang!”
“Vạn thắng, vạn thắng, vạn thắng!”
Người tộc Đại Hoang, thấy Mã Lục đã tiếp nhận vị trí thủ lĩnh, đều hưng phấn hô lớn.
Tuy rằng nhân số không nhiều, nhưng khí thế tràn đầy.
Về phần Mã Lục muốn mang bộ lạc Đại Hoang sừng sững trên Hồng Hoang, mọi người không tin.
Bọn họ tự mình biết rõ.
Hồng Hoang, là thiên hạ của Tiên Đường Huyền môn, Phật đạo yêu ma, bộ lạc Đại Hoang đáng là gì?
Tuy biết Mã Lục đang khoác lác, song nghe cũng rất sướng!
Mã Lục nhẹ nhàng thu phục được Hắc Nham chân quân và bộ lạc Đại Hoang.
Đại tư tế thấy vẻ mặt Mã Lục ung dung, không khỏi cẩn thận nhắc nhở: “Thủ lĩnh đại nhân, Hắc Nham chân quân này là thủ hạ của Yêu Vương tuyệt thế Quỷ Xa, Quỷ Xa tu vi cái thế, nghe nói là đại năng Chuẩn Thánh, nếu hắn biết thủ lĩnh thu phục thủ hạ của hắn, chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ!”
Hắc Nham chân quân cũng nhìn Mã Lục, mắt đảo không ngừng.
Mã Lục lại không có bất kỳ vẻ hoang mang nào, bình tĩnh nói: “Yên tâm, chỉ là Chuẩn Thánh, căn bản không đáng để lo, cho dù là Thánh Nhân ta cũng không để trong lòng.”
Đại tư tế nghe vậy, khoé miệng co rúm.
Hắc Nham chân quân thì trợn trắng mắt.
Ánh mắt nhìn Mã Lục không khỏi tràn đầy lo lắng.
Tuy thực lực của Mã Lục rất mạnh, nhưng chỉ số thông minh hình như không đủ cho lắm?
Loại người cuồng vọng tự đại, không tự biết mình này, trong các bộ phim dài tập là loại sống không quá ba tập, thật sự có thể dẫn dắt bộ lạc Đại Hoang đứng trên Hồng Hoang sao?
Chúng ta theo loại thủ lĩnh với chỉ số thông minh khiếm khuyết này, thực sự chính xác chứ?
Mã Lục tự nhiên chú ý tới nét mặt của mọi người, hắn không nhịn được âm thầm lắc đầu.
Haiz! Loài yến tước đâu biết chí lớn!
Một đám người tầm nhìn hạn hẹp, nếu như các ngươi biết dự định kế tiếp của ta, các ngươi còn không bị trực tiếp hù chết?
Hắc Nham chân quân nhịn xuống lời oán giận , lộ ra một tia lo lắng, hư tình giả ý nói với Mã Lục: “Chuyện của Quỷ Xa đại nhân thực ra vẫn không cần quá mức lo lắng. Chuyện bây giờ nô tài lo lắng nhất là, lúc trước chủ nhân không cẩn thận chửi bới Đại Thánh Nhân tộc -- Nữ Oa nương nương, phải biết rằng, Thánh Nhân chí cao vô thượng, đều là không thể làm nhục, nếu như Nữ Oa nương nương trách tội, chỉ sợ sẽ có đại họa.”
Mã Lục cười như không cười nhìn qua Hắc Nham chân quân, hỏi: “Có thể có đại họa gì?”
Hắc Nham chân quân: “Chuyện này, phải xem tâm trạng của Thánh Nhân.”
Mã Lục hờ hững nói: “Thánh Nhân, chẳng qua cũng là người vô đức mà thôi, cũng không phải không thể mạo phạm, không có gì đáng để sợ!”
Trời ạ!
Nghe giọng điệu cuồng vọng của Mã Lục, Hắc Nham chân quân và đám người Đại tư tế, thực sự bị kinh hãi.
Dồn dập hít ngược một hơi.
Da đầu như muốn nứt rạn.
Bọn họ không nghĩ tới, Mã Lục lại dám khinh nhờn Thánh Nhân.
Còn dám trước ở mặt mọi người nói Thánh Nhân đều là người vô đức!
Chuyện này trong mắt mọi người, đã không thể sử dụng từ “cả gan làm loạn” để hình dung.
Đây là tìm đường chết!
Những lời này đừng nói là nói ra, chỉ suy nghĩ thôi cũng là đại nghịch bất đạo, không thể tha thứ!
Sao Mã Lục lại lớn mật như vậy?
Mã Lục lại không để ý đến sự chết lặng của mọi người, vẻ mặt bình tĩnh.
Dẫu sao, lúc này mới tới đâu chứ?
Kế tiếp, mời xem ta làm sao làm màu chân chính đây!
Xem ta làm sao trong vòng một ngày, đột phá Thánh Nhân, trở thành Hồng Mông chí cao!
Trong lòng Mã Lục chợt động, đột ngột đi về phía trước hai bước, sau đó một tay chỉ lên trời.
“Ta muốn trời này, không che được mắt ta nữa.”
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, hai mặt nhìn nhau.
Thủ lĩnh lại đang phát điên cái gì?
Mã Lục lại một tay chỉ xuống đất.
“Ta muốn đất này, vĩnh viễn chôn không được lòng ta.”
Đùng đoàng, thật sự là thiên lôi cuồn cuộn!
Mọi người xấu hổ đến ngón chân vẽ một bức Thanh minh thượng hà đồ ở trên mặt đất, trời ạ, ta muốn nứt ra rồi, sao thủ lĩnh lại làm ra hành động não tàn và xấu hổ như thế?
Không đành lòng nhìn thẳng!
Trong lòng mọi người điên cuồng hô!
“Ting, kí chủ mắng trời, khen thưởng tu vi kí chủ thăng lên ba đại cảnh giới. Khen thưởng kí chủ một Tiên thiên chí bảo, khen thưởng kí chủ ba loại thần thông.”
Mã Lục nghe trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở khen thưởng, chỉ cảm thấy âm thanh này tuyệt vời như thế.
Còn ánh mắt kỳ quái của mọi người, lại tính là gì?
Hắn chỉ lên trời, tiếp tục làm màu: “Nếu trời không có đức, ta sẽ diệt trời, nếu đất ngăn trở ta, ta sẽ diệt địa, từ nay về sau, bất kể yêu ma quỷ quái, thần tiên chư phật gì, cũng không thể áp đặt ý chí của mình lên đầu bộ lạc Đại Hoang, cũng không thể khiến bộ lạc Đại Hoang cúi đầu thần phục nữa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận