Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 582 - Ngộ Không chiến Na Tra!

Khi Hanh Phát nhị tướng đánh ra thần thông, Tôn Ngộ Không đảo qua đại côn, quét Hanh Phát nhị tướng bay ra ngoài, không biết bay đi bao xa.
Đây là Tôn Ngộ Không giữ lại chút lực tàn, nếu không Hanh Phát nhị tướng chỉ sợ bị đánh thành phấn vụn tại chỗ.
Đám hầu tử, hầu tôn dưới Hoa Quả sơn thấy thiên binh Thiên Tướng đánh tới, vốn đang có chút lo lắng, trong thời khắc thấy Đại vương nhà mình oai hùng như thế, thắng liên tiếp ba tên đại tướng thiên đình, bỗng nhiên hưng phấn vò đầu bứt tai, khua tay múa chân, trầm trồ khen ngợi không dứt.
“Đại vương uy vũ!”
“Đại vương thật lợi hại!”
“Đại vương tất thắng!”
“...”
Dễ dàng đánh lui Na Tra và Hanh Phát nhị tướng, Tôn Ngộ Không không khỏi càng hưng phấn.
Hắn quát về phía thiên binh Thiên Tướng: “Mấy người phía trước quá yếu, các ngươi phái ra một người lợi hại chút, đại chiến ba trăm hiệp sảng khoái với ta, lão Tôn ta đây còn chưa đánh đủ đâu!”
Da mặt Lý Tịnh run lên, bây giờ hắn có chút tin tưởng, thực lực Tôn Ngộ Không thật sự lợi hại.
Kẻ ác lợi hại như thế, sư phụ lại còn bảo mình nhường, cũng không biết sư phụ nghĩ thế nào. Lý Tịnh âm thầm chửi bậy một câu ở trong lòng, nhưng trên mặt hắn lại không có chút chần chờ.
Hắn thấy Tôn Ngộ Không lớn lối đắc ý như thế, da mặt lập tức có phần không nhịn được, không khỏi kêu lên: “Đừng vội lớn lối, để ta tới chiếu cố ngươi.”
Nói xong, Lý Tịnh lập tức ném Hoàng Kim Linh Lung Bảo Tháp trong lòng bàn tay về phía Tôn Ngộ Không.
Linh Lung Bảo Tháp đón gió mà phóng to, trong nháy mắt thay đổi có cao lớn vài chục vạn trượng, bao phủ cả Hoa Quả sơn ở trong đó.
Đồng thời, bảo tháp còn phát ra một luồng lực hút khổng lồ, cố gắng hút Tôn Ngộ Không và đám hầu tử, hầu tôn trên Hoa Quả vào trong bảo tháp.
Những thứ hầu tử, hầu tôn, ngoài... nhị tướng Băng Ba và Nhị nguyên soái Mã Lưu hơi chống cự một chút lực hút của bảo tháp, hầu tử, hầu tôn không có chút lực phản kháng, đều bị bảo tháp hút vào.
Tôn Ngộ Không cảm nhận được một lực hút lớn mạnh, bao phủ ở trên người hắn, liều mạng kéo hắn vào trong bảo tháp.
Ngay vào lúc này, Tôn Ngộ Không vội vàng dùng Kim Cô bổng ném hoa súng, trực tiếp cắt đứt hư không xung quanh, rốt cuộc tạm thời ngăn cản lực hút của bảo tháp.
Lúc này, hầu tử, hầu tôn trên Hoa Quả sơn mới thoát vây khốn.
Chẳng qua, mặc dù Tôn Ngộ Không tạm thời ngăn cản lực hút của bảo tháp, nhưng bảo tháp lại nhanh chóng bao phủ về phía hắn, nếu như hắn né tránh thì Hoa Quả sơn cùng với đám hầu tử, hầu tôn sẽ bị bảo tháp bao phủ.
Tôn Ngộ Không không tránh né, chỉ thấy thoáng một cái, thân thể hắn lập tức trở nên to lớn kịch liệt, trong nháy mắt biến thành một pho tượng cao lớn mấy chục vạn, cơ bắp thần vượn tuyệt thế cuồn cuộn như rồng, Kim Cô bổng trong tay của hắn cũng to lớn theo đó, cuối cùng biến thành một trụ lớn chống đỡ bầu trời.
Ở trong mắt của hắn, Hoàng Kim Linh Lung Bảo Tháp đã biến thành kích cỡ bình thường.
Nói nhiều như vậy, thật ra thì từ lúc Lý Tịnh lấy Linh Lung Bảo Tháp ra đến lúc Tôn Ngộ Không đánh ra thần thông Pháp Thiên Tượng Địa diễn ra trong nháy mắt.
“Rầm rầm rầm!”
Tôn Ngộ Không giơ Kim Cô bổng đánh về phía Linh Lung Bảo Tháp.
Mặc dù hôm nay Tôn Ngộ Không chỉ luyện hóa được một đường cấm chế của Kim Cô bổng, nhưng Kim Cô bổng đã có sức mạnh của một thế giới Đại Thiên.
Sức nặng của một thế giới Đại Thiên lại trải qua tăng tốc vô hạn, đánh vào trên Linh Lung Bảo Tháp, lập tức đánh bảo tháp lóe lên linh quang, ngã trái ngã phải, âm thanh xèo xèo… dáng vẻ sắp bị đánh vỡ bất cứ lúc nào.
Nguyên thần của Lý Tịnh tương liên với Linh Lung Bảo Tháp, bảo tháp bị đánh vỡ, hắn lập tức cảm thấy tâm trạng rung mạnh, nguyên thần đung đưa, một ngụm máu kẹt ở cổ họng, suýt nữa phun ra.
Bây giờ hắn hoàn toàn tin tưởng, mới vừa rồi Na Tra không nhường.
Sức mạnh con khỉ này thật sự là quá kinh khủng, quá biến thái, chỉ là kho con khỉ công kích, trận gió phát ra, chấn động đến mức mười vạn thiên binh Thiên Tướng có phần không đứng vững, chứ đừng nói là Lý Tịnh trực diện công kích Tôn Ngộ Không! Lý Tịnh không kịp khiếp sợ, hắn vội vàng bấm pháp quyết, vội vàng thu lại Linh Lung Bảo Tháp.
Sau đó không chút do dự thống lĩnh thiên binh Thiên Tướng, trực tiếp trở về Thiên cung.
Dù sao cũng không đánh lại, sư phụ còn bảo ta nhường, ta cứ trở về phục mệnh như vậy! Đám hầu tử, hầu tôn trên Hoa Quả sơn thấy Tôn Ngộ Không dễ dàng đánh lùi thiên binh Thiên Tướng, tiếng hoan hô không khỏi như sấm động, hưng phấn nổi điên.
Tất cả mọi người coi Tôn Ngộ Không là thần tượng.
Trải qua một cuộc đại chiến, rốt cuộc Tôn Ngộ Không hiểu biết nhất định về lực chiến đấu của mình.
Lý Tịnh, Na Tra, Hanh Phát nhị tướng đều là tồn tại nổi tiếng ở Hồng Hoang đã lâu, thực lực lớn mạnh vô cùng, nhưng không có ai có thể giao thủ quá hai mươi hiệp với mình, Tôn Ngộ Không không khỏi cảm thấy hài lòng với chiến lực của mình.
Đồng thời, trong lòng hắn càng kinh ngạc đối với Lý Nguyên.
Rốt cuộc tu vi Sư phụ cao bao nhiêu? Lại có thể khiến tu luyện trong mấy năm ngắn ngủn của ta có hiệu quả, vượt qua Lý Tịnh, Na Tra nổi tiếng đã lâu. Nhóm người Tôn Ngộ Không nhịn xuống nghi ngờ trong lòng, ăn mừng với nhóm hầu tử, hầu tôn.
Hơn nữa, Bảy mươi hai động Yêu Vương gần Hoa Quả sơn, sau khi nhìn thấy kết quả chiến đấu giữa Tôn Ngộ Không và Thiên Đình, vừa kinh hãi vừa vui mừng, không khỏi lao nhao cầm linh quả và rượu ngon đến đây chúc mừng, muốn kết giao với đại năng kinh khủng.
Bảy mươi hai động Yêu Vương theo thứ tự là động vật hung dữ, gấu, chồn, lân, vượn, lợn rừng, hươu, chó ngao... Hôm nay cuộc sống của Yêu tộc không dễ dàng, Ngọc Đế cố ý thu phục bầy yêu Tam giới dùng cho mình, vì vậy thường xuyên phái thiên binh Thiên Tướng tấn công Yêu Vương các nơi.
Khiến Yêu Vương các nơi khổ không thể tả, rất nhiều con bị bắt lên Thiên Đình làm thú nô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận