Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1844 - Lòng hiếu kỳ của Tiểu Long Nữ!

Người áo trắng đó, đúng thật là chính nhân quân tử!
“... Dịch Chí Bính, trước kia thấy ngươi nho nhã lễ độ, cảm thấy ngươi đối nhân xử thế còn không tệ, không nghĩ tới, ngươi còn xấu xa, còn vô sỉ, còn không phải người hơn cả Triệu Chí Kính!”
“Tên thất đức nhà ngươi lòng bàn chân lở loét, đỉnh đầu chảy mủ, cổ gãy nát, không, ngươi đều không phải người, là súc sinh, là tạp chủng, đệt, tức chết tiểu gia rồi...”
Dương Quá hướng về phía Thái Ất sơn, thô ngôn uế ngữ mắng to một trận, vẫn chưa thể thể hết giận.
Nghĩ đến chuyện cô cô gặp phải, hắn liền tức không thể ổn.
Tiểu Long Nữ thấy đồ đệ bỗng trở nên tức giận như thế, trong lòng rất khó hiểu.
Nàng hỏi đồ đệ: “Ngươi biết Dịch Chí Bính muốn gây bất lợi với ta thế nào sao?”
Dương Quá ngược lại không cảm thấy vấn đề cô cô hỏi ấu trĩ.
Hắn biết cô cô từ nhỏ sống trong Cổ Mộ, ngoài tu luyện ra, đối với những chuyện khác, cũng không hiểu nhiều lắm.
Tục xưng một tiểu bạch.
Hắn tức khắc mặt đầy tức giận giải thích với cô cô: “Dịch Chí Bính tên tiện nhân đó, hắn muốn làm bẩn trong sạch của cô cô!”
“A!”
Tuy Tiểu Long Nữ đối với chuyện gì, cũng không động tâm, nhưng sau khi nàng đột nhiên biết được ý đồ thực sự của Dịch Chí Bính, vẫn không khỏi kinh hô một tiếng.
Trong lòng hoảng sợ một hồi.
Thì ra, ý nghĩ của Dịch Chí Bính, lại ác như vậy.
Cùng lúc Tiểu Long Nữ nghĩ lại mà sợ, đối với công tử xa lạ áo trắng thắng tuyết, cũng không kiềm được sinh ra lòng cảm kích vô cùng.
Nếu không phải hắn kịp thời xuất hiện, hậu quả quả thực không dám tưởng tượng.
Không biết hắn là ai?
Tên là gì?
Đang ở nơi nào?
Vừa rồi nên cảm ơn hắn một tiếng đàng hoàng mới đúng!
Haiz, đều do ta không thích nói chuyện với người khác.
Trong lòng rõ ràng rất cảm kích, nhưng lại không biết làm sao mở lời với hắn.
Cũng không biết, sau này còn có thể gặp lại hắn không?
Đúng rồi.
Cũng không biết người đó, xuất hiện ở đây từ lúc nào?
Cảm giác như hắn vẫn luôn ở đây vậy.
Nhưng mà, hắn ở nơi dã ngoại hoang vu này làm gì?
Dù sao cũng không thể là ở đây chờ ta chứ?
Tiểu Long Nữ chợt phát hiện, chính mình thế mà lần đầu sinh ra lòng hiếu kỳ với một người.
“Cô cô, cô cô, sao ngươi ngẩn người ra vậy?”
Vào lúc này, Tiểu Long Nữ bỗng nhiên nghe thấy một âm thanh đang gọi mình.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Dương Quá đang ở trước mặt nàng, vẻ mặt nghi hoặc vẫy tay trước mắt nàng.
“Sao thế?”
Tiểu Long Nữ hỏi.
Dương Quá vẻ mặt xấu hổ nói: “Ta thay nghĩa phụ xin lỗi cô cô, nếu không phải nghĩa phụ giam cầm nguyên thần của cô cô, cũng sẽ không suýt nữa gây nên đại họa! Xin lỗi cô cô.”
Trong lòng Dương Quá rất tự trách.
Vừa rồi sau khi u Dương Phong giam cầm nguyên thần của cô cô, ta nên lập tức cởi bỏ cho cô cô.
Thế mà để cô cô bị giam cầm nguyên thần, một mình ở lại nơi dã ngoại hoang vu này, Dương Quá càng cảm thấy hành vi của mình càng vô liêm sỉ.
Càng không thể tha thứ.
Cho dù không có Dịch Chí Bính, nếu như gặp phải một mấy tên sơn tinh tà ám, hậu quả đó cũng khó mà lường được!
Haiz, chính mình lúc trước sao lại như vậy sơ ý qua quýt thế chứ?
Thật sự là tuyệt đối không nên!
Tiểu Long Nữ bình tĩnh nói: “Không sao, nghĩa phụ của ngươi là nghĩa phụ của ngươi, ngươi là ngươi, ta sẽ không quở trách ngươi.”
Dương Quá khổ sở nói: “Nếu cô cô có thể quở trách ta thì tốt, như vậy trong lòng ta cũng có thể dễ chịu hơn phần nào.”
Tiểu Long Nữ: “Đây không phải là không có chuyện gì à?”
Dương Quá thấy cô cô không trách móc hắn, đồng thời tự trách, cũng càng thêm thích cô cô.
Chỉ cảm thấy cõi đời này, cô cô đối với mình tốt nhất.
Ừm, còn có nghĩa phụ!
Ánh mắt Dương Quá xoay động, hắn đề nghị với cô cô: “Cô cô, ta cảm thấy, chúng ta nên bẩm báo chuyện này cho chưởng môn biết, để chưởng môn đi tìm đám đạo sĩ Toàn Chân giáo lý luận, quyết không thể dễ dàng bỏ qua cho tên Dịch Chí Bính của Toàn Chân giáo như vậy được.”
Tiểu Long Nữ gật đầu nói: “Chuyện này, quả thật nên báo cho sư phụ.”
Thế giới này, là thế giới tiên hiệp, vì vậy Lâm Triều Anh hiển nhiên không chết.
Hôm sau, Toàn Chân phái danh chấn Hồng Hoang, đã xảy ra một đại sự kinh thiên động địa.
Chưởng môn Lâm Triều Anh của Cổ Mộ phái cách phái Toàn Chân không xa, mang theo đệ tử của mình bất thình lình hùng hổ tìm tới Toàn Chân phái, để Vương Trọng Dương làm rõ trắng đen.
Vương Trọng Dương và Lâm Triều Anh đều là người quen cũ.
Vương Trọng Dương không vì Lâm Triều Anh đại náo Toàn Chân phái, mà tỏ ra bất kỳ vẻ không vui nào.
Bởi vì Lâm Triều Anh động một chút là sẽ đến náo loạn một lần.
Vương Trọng Dương cũng đã quen rồi.
Trước kia, hắn đều là có thể nhường thì nhường.
Ai kêu, hắn đã cô phụ nàng chứ!
Lần này, Vương Trọng Dương nghe rõ ý đồ đến của Lâm Triều Anh, lập tức vẻ mặt tự tin bảo đảm nói với Lâm Triều Anh: “Đệ tử của chính ta, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế... Lâm đạo hữu nhất định đã oan uổng người tốt rồi.”
Nếu như, là đệ tử khác, Vương Trọng Dương còn không dám bảo đảm như vậy, nhưng người Lâm Triều Anh nói, lại là người xuất sắc trong đệ tử đời thứ ba -- Dịch Chí Bính, một trong những đệ tử hắn coi như người nối nghiệp chưởng môn bồi dưỡng.
Vương Trọng Dương tuyệt đối không tin Dịch Chí Bính sẽ làm ra loại chuyện bẩn thỉu này.
Lâm Triều Anh hiển nhiên càng tin đệ tử của mình sẽ không nói dối.
Cho nên, chỉ có thể tìm Dịch Chí Bính đi ra đối chất thôi.
Kết quả, đệ tử Toàn Chân giáo đi tìm Dịch Chí Bính, lại phát hiện Dịch Chí Bính đã mất tích, những vật phẩm như đan dược, linh thảo trong động phủ của hắn, cũng không thấy đâu nữa.
Như vậy, tất cả mọi người đều biết Dịch Chí Bính có vấn đề rồi.
Vương Trọng Dương hiển nhiên là giận đến tam thi lồng lộn, mặt già e rằng không thể gặp người.
Mà chuyện Dịch Chí Bính định giậu đổ bìm leo, mưu đồ bất chính với nữ đệ tử của Lâm Triều Anh cứ như vậy bị công khai.
Một truyền mười, mười truyền trăm, không lâu sau, gần như cả Hồng Hoang đều đã biết chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận