Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 693 - Phát sóng trực tiếp cả đến Đường triều!

Tiểu Tê Tử lắc đầu nói: “Người lại không có việc gì, bảo đảm bình an làm gì chứ? Cái này gọi là máy ghi hình cảnh, đến lúc đó ta có thể thông qua nó ngắm nhìn phong cảnh Địa phủ, phụ vương đừng có ném nó đi đấy!”
Biết nữ nhi lại là vì xem phong cảnh Địa phủ, Lý Nhị lập tức rớt nước mắt “cảm động.”
Đây thật đúng là đứa con gái hiếu thuận mà, cám ơn cha nuôi mẹ nuôi cả nhà ngươi! Hay cho một hình tượng phụ từ nữ hiếu!
Sau khi Lý Nhị nói chuyện một hồi, lại lập tức ngủ mê man, rồi đêm tới, Lý Nhị chỉ cảm thấy một đợt gió lạnh thổi qua người, hắn vừa cúi đầu nhìn, không khỏi sợ tới hu hu gào to:
“Mẹ ơi.”
Hắn phát hiện, vậy mà mình lại bồng bềnh ở giữa không trung, theo gió lạnh rét buốt từ hoàng cung lướt tới nơi xa.
Mà xung quanh thì hoàn toàn hỗn loạn, mông lung, trên trời trăng sáng sao thưa, khiến cho người nhìn đặc biệt khiếp sợ.
“Cứu mạng, mau tới cứu giá, đây là làm sao vậy?”
Dưới cơn bối rối, Lý Nhị lập tức hét lớn.
Nhưng cơ bản là không có ai đáp lại hắn.
“Ha ha ha, phụ vương cũng quá nhát gan rồi!”
Một tràng tiếng cười như chuông bạc, từ trong Quân Tường điện truyền ra.
Chỉ thấy ở Quân Tường điện, trong sảnh phụ bên cạnh tẩm cung Lý Nhị, mấy người Tiểu Tê Tử, Trưởng Tôn Vô Cấu, tứ phi Quý Thục Hiền Đức, Lý Lệ Chất, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Lý Thừa Càn, giờ phút này đang mắt không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm vào ảo ảnh cao bằng nửa bức tường ở đằng trước.
Ảo ảnh là hình chiếu phát ra từ một khối ngọc bội ở trên bàn.
Trong ảo ảnh, chính là hồn phách Lý Nhị rời khỏi thân thể, bức tranh lướt ra phía ngoài hoàng cung. Tiểu Tê Tử có chút sợ tự mình xem tình huống Địa phủ, cho nên mới đòi mẫu hậu và Lý Lệ Chất theo nàng cùng nhau xem.
Sau khi tứ phi Quý Thục Hiền Đức, Trưởng Tôn Vô Kỵ và Lý Thừa Càn nghe nói đến đây, cũng chạy tới cùng nhau xem hiếm lạ.
Sau khi mọi người chứng kiến hình ảnh bên trong, tất cả đều mở to hai mắt ra nhìn, có vẻ giật mình không thôi.
Y như là nhìn thấy một thế giới mới vậy.
Mà cái này, với mọi người xem mà nói, cũng thật sự là một cái thế giới mới.
“Cái này là làm cách nào được vậy?”
Lý Lệ Chất nhìn vào trong màn hình, hình ảnh hết sức rõ ràng, có vẻ vừa giật mình vừa nghi ngờ.
“Đúng đấy, quá thần kỳ.”
Dương phi cảm khái không thôi.
“Đây mới đúng là thủ đoạn của Tiên gia.”
Mặt âm phi lộ vẻ khiếp sợ.
“Cha nuôi của Tiểu Tê Tử thật sự là vị kỳ nhân tuyệt thế.”
Vi phi lên tiếng khen ngợi.
Tiểu Tê Tử thấy mọi người khen ngợi, mặt không nhịn được lộ vẻ đắc ý.
Mọi người khen cái máy chiếu video này chính là đang khen ngợi cha, Tiểu Tê Tử cảm giác cũng giống như là đang khen nàng vậy.
“Mau nhìn, đây chính là hồn phách đúng không?”
Trưởng Tôn hoàng hậu đột nhiên lên tiếng nhắc nhở mọi người.
Mọi người trông thấy một cái hư ảnh từ trong thân thể Lý Nhị bay ra, sau đó bay thẳng xuyên qua cửa số, bay ra phía ngoài hoàng cung.
Dáng vẻ hư ảnh giống Lý Nhị y như đúc.
Chỉ là mặt mày còn phờ phạc hơn, ánh mắt hoàn toàn u ám, nhìn không có một chút huyết sắc không có một chút thần khí.
“Bệ hạ không có việc gì đấy chứ?”
Vi phi lo lắng hỏi.
“Yên tâm đi, cha nói không có việc gì, chắc chắn sẽ không có việc gì.”
Tiểu Tê Tử an ủi.
Nàng thấy phụ vương bị dọa đến gào thét hu hu, không khỏi cười ha ha: “Ha ha ha, phụ vương cũng quá nhát gan rồi!”
Mọi người thấy Tiểu Tê Tử cười ha ha thì không biết nói gì.
Chỉ cảm thấy tiểu nha đầu này cũng quá không tim không phổi!
Phụ vương mình bị dọa đến hốt hoảng lo sợ, nàng lại coi như xem kịch.
Tiểu Tê Tử thật đúng là coi như xem kịch, chỉ thấy nàng lấy từ trong túi trữ vật ra khoai tây chiên, đậu phộng rang, hạt dưa, lát đào, mứt táo, các món quà vặt nước trái cây và đồ uống, vừa ăn đồ ăn vặt vừa chăm chú nhìn vào trong màn hình video, rất là thoải mái.
Mấy người Lý Lệ Chất, Trưởng Tôn hoàng hậu nhìn thấy, ừm, cũng muốn ăn.
“Tiểu Tê Tử, chia chút đồ ăn cho chúng ta với, cũng không thể ăn một mình nha!”
Lý Lệ Chất nuốt một ngụm nước miếng, nói với tiểu muội.
Vậy mà nàng biết, đồ ăn vặt của Tiểu Tê Tử đều là mỹ vị tuyệt thế thiên hạ vô song, nàng từng nếm qua mấy lần, ăn ngon đến nỗi đầu lưỡi đều giống như sắp sửa hoà tan…
Mắt Tiểu Tê Tử nhìn chằm chằm vào màn hình, cũng không quay đầu lại mà nói: “Muốn ăn tự mình lấy đi.”
Dù sao nàng đã ăn xong rồi thì cha sẽ làm cho nàng, vậy nên sẽ không hẹp hòi.
Lý Lệ Chất nghe vậy, lập tức vội vàng cầm đồ ăn vặt của Tiểu Tê Tử chia cho Trưởng Tôn hoàng hậu, mấy người tứ phi Quý Thục Đức Hiền.
Dương phi ăn một miếng khoai tây chiên, không nhịn được ngạc nhiên kêu lên: “Ôi, đây là đồ ăn vặt gì vậy, sao lại ăn ngon như thế?”
Lúc này âm phi, Vi phi, Yến phi cũng ăn các loại đồ ăn vặt đậu phộng rang, mứt táo, lát đào riêng phần mình, cũng điều ngạc nhiên tán thưởng không thôi: “Trời ạ, đậu phộng rang này quá thơm, quá xốp giòn, không hề cấn răng, ăn rất ngon.”
“Đây là lát đào sao? Sao lại ăn ngon như vậy? Có lẽ nào lát đào trước đây ăn đều là giả?”
“Mứt táo cũng ăn rất ngon, Tiểu Tê Tử, những món đồ ăn vặt này ngươi từ đâu mua được? Trở về ta cũng sai người đi mua một chút.”
Tứ phi Quý Thục Hiền Đức điều là lần đầu tiên ăn đồ ăn vặt của Tiểu Tê Tử, nhất thời nhìn mà than thở: “Món ăn vừa đẹp vừa ngon đến chấn động Thiên cung.”
Lý Đại Chất nói: “Những đồ ăn vặt này cũng không phải là mua, muốn mua cũng mua không được. Đây là cha của Tiểu Tê Tử tự tay làm cho Tiểu Tê Tử.”
“Lại là cha nuôi của Tiểu Tê Tử làm sao, món này cũng quá ngon rồi.”
Dương Phi sửng sốt không thôi.
“Chẳng lẽ, có lẽ nào đây là đồ ăn vặt của Tiên gia trong truyền thuyết.”
Mặc Yến phi lộ vẻ xúc động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận