Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1570 - Ông chủ đẹp trai đang tự sướng!

Nhưng nếu như không nói cho tóc trắng, chỉ sợ tóc trắng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ta!
Minh Hà lão tổ rất rối rắm.
Ta quá khó khăn!
“Các ngươi nói, Minh Hà lão tổ có nói cho tóc trắng thông tin về Ðát Kỷ không?”
Nữ Oa tò mò hỏi mọi người. Minh Hà lão tổ và Hoằng Doanh đối thoại, mọi người thấy ở trong mắt.
Hơn nữa, bởi vì nguyên nhân bọn họ sống ở trong khách điếm, bọn họ có thể nhìn thấy tình hình của Hoằng Doanh, nhưng Hoằng Doanh lại không thể cảm nhận được sự hiện hữu của bọn họ.
“Ta cảm thấy Minh Hà lão tổ sẽ không nói.”
Hậu Thổ đáp.
“Ta cũng cảm thấy Minh Hà đạo hữu sẽ không nói.”
Tiếp Dẫn đạo nhân tiếp lời nói.
“Ta cũng cảm thấy như vậy.”
Chuẩn Đề đạo nhân gật đầu nói.
“Tán thành.”
Lão Tử và Thông Thiên giáo chủ nói tiếp.
Tất cả mọi người cảm thấy, Minh Hà lão tổ chắc chắn sẽ không nói tin tức của Đát Kỷ cho Hoằng Doanh. Suy cho cùng, Minh Hà lão tổ đã trải qua sợ hãi bị Lý Nguyên chi phối.
Hắn chỉ cần có trí thông minh bình thường, chắc sẽ không phạm sai lầm.
Nếu như, đổi Minh Hà lão tổ thành mấy Thánh Nhân, mấy Thánh Nhân sẽ lựa chọn như vậy.
Tuy, trong lòng Minh Hà lão tổ rối rắm không dứt, nhưng trên mặt hắn lại không ra vẻ nửa phần chần chờ.
Chỉ thấy vẻ mặt hắn nghi ngờ nhìn hình vẽ Ðát Kỷ, vẻ mặt mờ mịt lắc đầu nói:
“Thật sự xin lỗi, ta cũng không nhận ra người này, cho tới bây giờ chưa từng thấy, thật sự không thể nói cho tiền bối nàng ở nơi đâu.”
Minh Hà lão tổ cảm thấy, giờ phút này kỹ thuật diễn của bản thân đủ để nhận giải ảnh đế.
Có lẽ tóc ttrắng tin lời của ta sao?
Hoằng Doanh nhìn Minh Hà lão tổ, ung dung nói: “Ngươi trả lời sai rồi.”
Sắc mặt Minh Hà lão tổ thay đổi, trong lòng sinh ra vạn phần cảnh giác.
Đột nhiên, hắn nhìn thấy quan tài đồng phía sau tóc trắng phát ra một Thanh Quang.
Ngay sau đó, Minh Hà lão tổ phát hiện, không biết bản thân làm sao đi tới một không gian kỳ quái.
Không gian này vô biên vô hạn, yên tĩnh không tiếng động, không có thời gian trôi qua, không pháp tắc dao động, chỉ có nhiều thi thể đầy như sao.
Những thi thể này, mỗi một bộ tản ra khí tức kinh khủng tuyệt luân, uy áp vang dội cổ kim.
Minh Hà lão tổ ở trước mặt những thi thể này, bị uy áp bao phủ, thân thể không bị khống chế run rẩy, hình như trái tim đập kịch liệt sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, trong nháy mắt mồ hôi lạnh làm ướt phía sau lưng.
Lý tiền bối, cứu ta!
Ta lại vì ngươi mới đắc tội sát thần!
Minh Hà lão tổ điên cuồng gào ở trong lòng.
Grừ!
Ngay vào lúc này, hắn đột nhiên nghe thấy một tiếng thú hô vang dội cả không gian.
Ngay sau đó hắn nhìn thấy một cái xác hung trùng khổng lồ đã thức tỉnh, nó há to cái miệng đầy máu tươi nuốt hắn vào trong.
Ký ức cuối cùng của Minh Hà lão tổ chỉ dừng lại ở sự đau đớn dữ dội khi thân xác và xương cốt bị hung trùng nghiền nát, tiếp sau đó hắn đã mất đi ý thức.
Sau đó hắn lại khôi phục lại ký ức.
Hắn ngạc nhiên nhận ra mình lại quay về trong phòng luyện công ở Huyết Hải Ma Cung.
Cơ thể nguyên vẹn không mất mát gì.
Mà thời gian đã là ngày hôm sau.
Không phải ta đã chết rồi sao?
Sao có thể sống lại được?
Lẽ nào khi nãy Hoằng Doanh cố ý hù dọa ta hay sao?
Hắn vốn không hề giết ta?
Không, dựa theo tính cách nói một không hai, sát phạt quyết đoán của Hoằng Doanh, hắn nhất định nói được làm được, không có khả năng chỉ hù dọa ta.
Có lẽ Lý tiền bối đã ra tay cứu ta nhỉ?
Minh Hà lão tổ thầm suy đoán.
“Xem ra ngươi cũng không quá ngu ngốc.”
Một giọng nói ôn hòa như nước bỗng vang lên trong đầu của Minh Hà lão tổ.
Minh Hà lão tổ vừa nghe đã nhận ra chính là giọng nói của Lý tiền bối.
Hắn không dám chậm trễ vội vàng cúi người hành lễ với không trung: “Đa tạ ơn cứu mạng của Lý tiền bối, Minh Hà vô cùng cảm kích.”
Giọng nói của Lý Nguyên tiếp tục vang lên trong đầu của Minh Hà lão tổ: “Ta rất hài lòng với hành vi lần này của ngươi. Nếu sự việc đã do ta mà ra đương nhiên ta sẽ không để ngươi ngã xuống.”
Minh Hà lão tổ nghe vậy không khỏi thầm kích động không thôi.
Trong lòng thầm nghĩ lần này coi như ta đã cược đúng rồi!
Tuy tên Bạch Mao kia lợi hại ngút trời nhưng vẫn không phải là đối thủ của Lý tiền bối.
Chỉ là không biết kết cục cuối cùng của Bạch Mao như thế nào?
Trong lòng Minh Hà lão tổ tuy có vô số câu hỏi nhưng nét mặt lại chẳng hề lưỡng lự, hắn vẫn tiếp tục cung kính đáp với hư không: “Không có sự cho phép của Lý bối đương nhiên Minh Hà không dám nhiều lời về chuyện của Lý tiền bối, đạo lý này Minh Hà vẫn biết.”
Nhưng mà lần này hắn không còn nghe thấy giọng nói của Lý Nguyên nữa.
Xem ra, Lý tiền bối không định nói chuyện với ta.
Trong lòng Minh Hà lão tổ không khỏi dấy lên một chút tiếc nuối.
“Ba Tuần.” Hắn bỗng hét lên với bên ngoài.
Ngay sau đó, một quái nhân dáng người cao lớn, trên cái cổ mọc ba cái đầu, sáu cái tay bước vào.
Chính là Ma tôn Ba Tuần.
Ba Tuần hành lễ với Minh Hà lão tổ: “Không biết giáo chủ gọi đệ tử có gì căn dặn?”
Minh Hà lão tổ hỏi: “Từ hôm qua đến bây giờ, hồng hoang có xảy ra chuyện gì không?”
Ba Tuần không hề chất vấn câu hỏi có hơi kỳ lạ của Minh Hà lão tổ, hắn trả lời vô cùng đúng mực: “Hôm qua, hồng hoang quả thật đã xảy ra một chuyện kinh thiên động địa.”
Hoằng Doanh chau mày một cái.
Kỳ lạ, theo như phản ứng của Minh Hà lão tổ, hắn rõ ràng biết được tin tức của kẻ xâm nhập đó mới đúng chứ, nhưng tại sao trong ký ức của hắn lại chẳng có bất cứ ký ức nào liên quan đến kẻ xâm nhập đó?
Lẽ nào ta cảm nhận sai rồi sao?
Nhưng ta không thể nào cảm nhận sai được.
Xem ra kẻ xâm nhập này ngoài việc chạy trốn nhanh và phòng ngự mạnh ra thì thủ đoạn che giấu thân phận cũng không tầm thường.
Nhưng mà như vậy mới thú vị.
Nếu như đối thủ quá yếu thì chẳng có gì vui.
Cơ thể Hoằng Doanh lóe lên một cái, bóng người lập tức biến mất trong bóng tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận