Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1292 - Ai có thể vượt qua Chủ Thần không gì không làm được? (2)

Nhưng bọn họ không thể nhìn thấy khung cảnh xung quanh.
“Chuyện gì đã xảy ra? Vì sao ta lại biến thành con rối?”
“Hắn đến cùng đã làm như thế nào? Ta không hề nhìn thấy hắn thi pháp.”
“Ta làm sao mới có thể biến trở về?”
“Từ Hoa Hữu, Đặng Tiêu, các ngươi có thể nghe thấy ta sao?”
Trịnh Hiên truyền âm với các đồng đội.
Nhưng mà, các đội viên cũng không trả lời hắn.
Hiển nhiên không nghe được truyền âm của hắn.
Giờ phút này, Trịnh Hiên mới chính thức cảm nhận được sự đáng sợ của Lý Nguyên.
Vậy mà một ánh mắt đã khiến bọn họ triệt để mất đi sức chiến đấu.
Mình còn vọng tưởng đánh hắn rơi răng, nghĩ lại thật buồn cười!
Tô Trường Ly ở một bên nhìn đều nhanh chết lặng!
Một động tác, một ánh mắt đã có thể thay đổi thiên địa, nghịch thiên đổi vật.
Cữu cữu thực sự khủng bố!
Lý Nguyên nói với mấy cái con rối: “Về sau, các ngươi cảm nhận một chút cảm giác bị người khác khống chế, mà chính mình không thể làm chủ đi. Đương nhiên, các ngươi cũng không phải là không có một chút hi vọng sống. Nếu như năm người các ngươi có thể cùng lúc gặp nhau, các ngươi có thể biến về nguyên hình, đồng thời không bị Chủ Thần khống chế.”
Nói xong, hắn quơ quơ ống tay áo, năm người đã biến mất ở những không gian, thời gian khác nhau.
Nếu muốn gặp lại nhau lần nữa.
Có hi vọng, nhưng hi vọng lại cực kỳ xa vời…
Sau khi năm người Trịnh Hiên, Từ Hoa Hữu nghe được giải thích của Lý Nguyên, tâm trạng chấn động kịch liệt như bị sét đánh.
Bọn họ không nghĩ tới, Lý Nguyên sẽ nói ra hai chữ ‘Chủ Thần’.
Hắn thế mà lại biết về sự tồn tại của Chủ Thần!
Chuyện này sao có thể chứ?
Người biết được sự tồn tại của Chủ Thần, nếu không phải luân hồi giả thì chỉ có thể là người chết, ngoài ra không còn lựa chọn nào khác.
Cho dù thực lực của đám người Trịnh Hiên đã tăng tới Thánh Nhân đại viên mãn, nhưng cũng không thể lộ ra bí mật của Chủ Thần, nếu không sẽ bị xoá bỏ.
Lý Nguyên thế mà lại biết Chủ Thần.
Hắn chắc chắn không phải luân hồi giả.
Nhưng hắn lại không có bị xoá bỏ.
Không lẽ, thực lực của hắn sánh ngang với Chủ Thần, hoặc trên cả Chủ Thần phía?
Bởi vì ít nhất cũng phải có thực lực ngang với Chủ Thần, mới có thể biết đến sự tồn tại của Chủ Thần mà không bị xoá bỏ.
Nghĩ tới đây, Trịnh Hiên và thành viên của tiểu đội Thiên Thần không khỏi choáng váng.
Mình rốt cuộc đã trêu chọc đến sự tồn tại như thế nào?
Còn có, Chủ Thần không phải đã nói, người mạnh nhất ở Hồng Hoàng là Thiên Đạo sao?
Vì sao Chủ Thần không phát hiện ra Lý Nguyên?
Với lại, nghe nói chúng ta chỉ cần gặp nhau lần nữa là có thể thoát khỏi khống chế của không gian Chủ Thần, điều này là thật sao?
Ngay khi Trịnh Hiên âm thầm nghi ngờ, hắn đột nhiên cảm thấy có ánh sáng hiện ra trước mắt.
Hắn phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ.
Đây là một cửa hàng hiện đại nhỏ.
Bên trên kệ của cửa hàng trưng bày các loại đồ chơi, bát đũa, sách vở, thậm chí là các loại đồ điện tử rất rực rỡ, đa dạng.
Mà hắn đang ở cùng một chỗ với mấy món đồ chơi mô hình rắn, khủng long rất chân thật, bị chất đống lộn xộn trong một chiếc thùng.
Rất nhanh, Trịnh Hiên đã hiểu rõ tình huống nơi này.
Đây là một cửa hàng second hand, chuyên bán các loại đồ cũ.
Giờ phút này, hắn đang lẫn trong một đống đồ chơi cũ, chờ đợi một vị chủ nhân sẽ nhìn hắn thuận mắt và mua hắn đi.
Trịnh Hiên mặc dù có ý thức của mình, cũng có thể cảm nhận được mọi chuyện xung quanh, nhưng hắn không thể làm được cái gì.
Chỉ có thể như tượng gỗ, bị động chấp nhận số mệnh của mình.
Từ Hoa Hữu, Mộc Vi Anh, Đặng Tiêu, Chử Hồng Thiên, các ngươi ở đâu?
Chúng ta còn có thể gặp lại nhau lần nữa sao?
Trong lòng Trịnh Hiên yên lặng suy nghĩ.
“Sao ca ca đã đưa bọn họ đi rồi? Để lại cho chúng ta chơi đùa cũng được!”
Ðát Kỷ thấy ca ca phất tay đã đưa đám con rối vào những thời không khác nhau, không khỏi có chút tiếc nuối nói.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “bọn họ mặc dù không thể động đậy, nhưng có ý thức. Nếu như ngươi mang theo bọn họ trên người, ngươi sẽ không còn bí mật gì trước bọn chúng nữa!”
Ðát Kỷ: “Hic... Vậy vẫn là đem đi đi.”
Nàng cũng không muốn dù mình làm chuyện gì cũng bị mấy con rối nhìn thấy.
Chuyện này cũng xấu hổ quá đi.
Khúc nhạc dạo mà đám luân hồi giả tạo ra cũng không gây nên gợn sóng quá lớn.
Rất nhanh, sân nhỏ lại lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Lý Nguyên và mấy người Đát Kỷ, Nữ Oa tiếp tục trò chơi Battle Royale trước đó.
Chỉ có tâm trạng của hai người Tô Trường Ly và Hoàng Vĩ Kỳ là thật lâu cũng không thể bình tĩnh lại.
Chuyện vừa rồi tạo thành chấn động quá mức mãnh liệt với bọn họ.
Cần phải từ từ tiêu hóa.
Mà lúc tiểu đội Thiên Thần bị Lý Nguyên biến thành con rối, ở chỗ sâu của vực ngoại Hồng Mông, một đoàn tử sắc tinh vân không rõ đang bay giữa không trung, đột nhiên chấn động một chút.
Đoàn tinh vân này to lớn vô cùng, lộ ra vẻ thần bí khó lường.
Bên trong tinh vân còn có vô số không gian đang trôi lơ lửng, lấp lánh như những ngôi sao.
Những không gian này có lớn có nhỏ, trong mỗi không gian đều có hoặc nhiều hoặc ít sinh linh.
Nơi này chính là không gian Chủ Thần.
Khi tiểu đội Thiên Thần bị biến thành con rối, Chủ Thần đã mất đi cảm ứng với tiểu đội Thiên Thần. Dù Chủ Thần đã sớm không có cảm xúc, nhưng không khỏi có chút giật mình.
Có điều, hắn thay đổi sắc mặt không phải do không vui hay tức giận, mà là cảm thấy hứng thú.
Năm tên thành viên của tiểu đội Thiên Thần có thực lực mạnh nhất trong tất cả các luân hồi giả. Ngay cả luân hồi giả có thực lực mạnh nhất đều chết ở Hồng Hoang, Chủ Thần lần đầu thấy hứng thú với Hồng Hoang.
“Vậy mà không phát hiện nguyên nhân tử vong của tiểu đội Thiên Thần. Xem ra, Hồng Hoàng vẫn tồn tại những bí mật ngay cả ta cũng không biết, thật thú vị.”
“Ngược lại ta có thể tự mình đi xem một chút.”
Đúng vào lúc này, tử sắc tinh vân bắt đầu xoay tròn.
Rất nhanh đã hình thành một vòng xoáy màu tím vô cùng to lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận