Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1257 - Rất kiêu ngạo!

Giờ phút này, thịt xiên nướng còn có thể khiến cho người ta giác ngộ quy tắc thiên địa...
Bất kể là cái nào đều tỏ vẻ không đơn giản, chứ đừng nói ba cái đều đứng đủ.
Rốt cuộc cữu cữu hờ này cất giấu thân phận gì?
Rốt cuộc tu vi của hắn cao bao nhiêu?
Lẽ nào mẫu thân hờ nói đều là thật, cữu cữu hờ thật sự là đại năng tuyệt thế, thủ đoạn thông thiên?
Trong lúc nhất thời, trong đầu Tô Trường Ly hiện lên vô số ý niệm.
Nhưng dù là như thế, cũng không trì hoãn nàng ăn xiên thịt dê.
Xiên thịt dê ngon như vậy, quan trọng là còn giúp người ta giác ngộ, nên đương nhiên phải ăn nhiều hơn.
Không thể để tỷ tỷ hờ ăn hết được!
“Ngoàm!”
Nghĩ đến đây, nàng lại hung hăng cắn một miếng thịt dê.
Ừm, ngon.
Thơm quá đi!
Wow, lại tiến vào trạng thái giác ngộ, Hoàng Vĩ Kỳ thấy muội muội ăn đến chiếc miệng nhỏ nhắn chảy dầu mỡ, hai má đều phồng lên, có dáng vẻ như quỷ chết đói đầu thai, chỉ cảm thấy buồn cười không thôi.
Đúng là trẻ con, lúc trước giả vờ không quan tâm, hiện tại ăn còn nghiêm túc hơn bất kỳ ai!
Nhưng Hoàng Vĩ Kỳ vốn không cười nhạo muội muội, nàng còn chu đáo lấy ra một chiếc khăn tay lau miệng đầy dầu mỡ cho muội muội.
Chậc, sao lại có được khăn tay của cữu cữu vậy?
Bên trên có dính lá trà do cữu cữu phun ra, muội muội sẽ không tức giận chứ?
Đương nhiên là Tô Trường Ly nhìn thấy, chỉ là giờ phút này nàng bất chấp tức giận, vẫn là xiên thịt dê... không, vẫn là giác ngộ quan trọng hơn.
Hừ! Nếu không phải xiên thịt dê này có thể khiến cho người ta giác ngộ thì trẫm sẽ không thèm ăn xiên thịt dê này!
Tô Trường Ly theo bản năng vểnh miệng lên.
Rất kiêu ngạo!
Tô Trường Ly lại ăn xong một xiên, lúc vươn bàn tay nhỏ ra nắm lấy tiếp thì lại hụt.
Mãi đến lúc này, nàng mới phát hiện bản thân đã ăn hết xiên thịt dê trong đĩa.
“Sao lại hết rồi?”
Nàng hơi bất mãn nói một câu.
Trẫm vẫn chưa ăn đủ mà!
Hoàng Vĩ Kỳ thấy đĩa trống rỗng thì liếm miệng, nàng cũng cảm thấy chưa ăn đủ.
Thịt dê xiên này thật sự là quá ngon.
Nhưng hình như đĩa thịt dê xiên vừa nãy chỉ có ba bốn mươi xiên thôi đúng không.
Hơn nữa còn là xiên rất lớn.
Nếu như dựa theo lượng cơm trước đây của nàng, chỉ sợ ăn hai ba xiên là đã no.
Mà đứa nhỏ như muội muội ăn một xiên là đã no.
Nhưng hôm nay nàng với muội muội lại ăn bốn mươi xiên, điều này quá khoa trương rồi thì phải?
Tại sao ta lại ăn được như vậy?
Mặc dù nàng chỉ ăn bảy tám xiên, phần còn lại đều là muội muội ăn sạch.
Nhưng nàng vẫn cảm thấy bản thân ăn rất nhiều.
Dù sao cữu cữu cũng chỉ ăn một xiên, Thược Dược tỷ tỷ lại chẳng ăn xiên nào!
Nghĩ đến đây, Hoàng Vĩ Kỳ lập tức cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, khuôn mặt cũng trở nên hồng hồng, giống như đổ máu vậy.
Cữu cữu sẽ không cho rằng ta và muội muội là hai đứa mê ăn chứ?
Nếu hắn không muốn nhận bọn ta thì làm sao đây?
Hu hu hu, vừa nãy ta nên thục nữ chút mới đúng!
Đều trách Thược Dược tỷ tỷ nướng quá ngon!
Hoàng Vĩ Kỳ lén nhìn thoáng qua sắc mặt của cữu cữu.
Cũng may, cữu cữu vốn không đen mặt.
Trên mặt ngược lại còn nở nụ cười như tắm rửa gió xuân.
Quá dịu dàng rồi!
“Ngươi còn muốn ăn không?”
Lý Nguyên hiền lành hỏi Tiểu Vĩ Kỳ.
Hoàng Vĩ Kỳ vẫn còn muốn ăn.
Nhưng vì không muốn để cữu cữu cảm thấy nàng là thùng cơm, nàng kiên định lắc đầu, nói dối lòng: “Không cần đâu cữu cữu, ta ăn no rồi.”
“Trẫm vẫn chưa ăn no!”
Tô Trường Ly bất mãn nói.
Sao lại không quan tâm trẫm chút chứ?
Không nhìn thấy trẫm đang trông mong chờ thịt dê xiên sao?
Thiên vị!
Hoàng Vĩ Kỳ thấy muội muội lại nói chưa ăn no, trên trán không khỏi lấm tấm mấy giọt mồ hôi, ngươi đã ăn hơn ba mươi xiên vậy mà còn nói chưa ăn no, lẽ nào thật sự muốn ăn đến nổ bụng luôn hay sao?
Quan trọng là chúng ta không thể để cữu cữu cảm thấy chúng ta là thùng cơm được!
Nàng vội vàng nói với muội muội: “Ngươi sờ bụng của ngươi, đã như dưa hấu rồi kìa.”
Tô Trường Ly trợn trắng mắt.
Với tu vi hiện tại của nàng, cho dù ăn mười con dê, bụng cũng sẽ không trướng thành dưa hấu hiểu không!
“Trẫm chưa ăn no, trẫm còn muốn ăn!”
Nàng tiếp tục nói.
Vì giác ngộ pháp tắc, nàng quyết định đặt thể diện xuống đã.
Mặc dù Lý Nguyên biết Tiểu Vĩ Kỳ nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng lúc Thược Dược nướng thịt, đạo vận nhập vào dù sao cũng không đủ thuần khiết, ăn nhiều thật ra không có lợi ích gì, sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với tương lai tu luyện, bởi vậy Lý Nguyên không để Thược Dược tiếp tục nướng thịt dê xiên.
Còn việc Tô Trường Ly nói vẫn chưa ăn no.
Chưa ăn no thì chưa ăn no, đứa nhỏ không lễ phép nên đói một chút mới tốt!
Hắn đứng lên, dặn dò Thược Dược: “Nếu đã ăn no thì ngươi dẫn bọn họ đi chọn phòng trước, sau khi chọn xong thì hãy dẫn bọn họ làm quen với hoàn cảnh đôi chút.”
Thược Dược gật đầu, cung kính nói: “Nô tỳ biết rồi.”
Lý Nguyên nói với Tiểu Vĩ Kỳ: “Các ngươi cứ yên tâm ở đây, có chuyện gì, nói với ta hoặc Thược Dược một tiếng là được.”
“Vâng, cữu cữu.”
Hoàng Vĩ Kỳ ngoan ngoãn trả lời.
Tô Trường Ly: “...”
Nàng phát hiện bản thân bị phớt lờ.
Khuôn mặt nhỏ lập tức trở nên đỏ bừng.
Tức chết ta rồi!
Vậy mà dám phớt lờ trẫm!
Trẫm chính là cửu ngũ chí tôn đó!
Trẫm, trẫm, hu hu hu, ức hiếp người quá rồi!
Lần đầu tiên Tô Trường Ly cảm thấy ấm ức như vậy!
Chắc chắn là cữu cữu hờ cố ý.
Cũng bởi vì trẫm không gọi hắn là cữu cữu.
Cho nên hắn đối xử Hoàng Vĩ Kỳ với trẫm khác biệt rõ ràng như vậy!
Hừ, ngươi cho rằng như vậy thì có thể khiến trẫm khuất phục sao?
Không ăn thì không ăn, dù sao thì trẫm cũng đã ăn đủ rồi.
Muốn trẫm gọi ngươi là cữu cữu, không đời nào!
Trong lòng Tô Trường Ly thở phì phì suy nghĩ.
Tất nhiên Hoàng Vĩ Kỳ cũng phát hiện thái độ cữu cữu đối với muội muội có chút bất đồng với nàng, muội muội không gọi là cữu cữu, cũng không hành lễ cữu cữu, nên trong lòng cữu cữu bất mãn cũng là chuyện đương nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận