Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1017 - Bị người chơi nạp tiền làm hoảng sợ.

Mà sau khi hai người bay vào Nam Thiên không lâu, một nữ tử hắc y dáng người thướt tha, gương mặt yêu kiều cũng bay lên trên Thiên cung.
Người này chính là Mộng Yểm định đến Thiên Đình vơ vét bảo vật.
Mộng Yểm vừa đến Thiên cung đã cảm nhận được một luồng khí tức Hỗn độn đặc biệt từ trong Nam Thiên môn truyền ra.
Khí tức này ẩn chứa pháp tắc đại đạo thuộc tính phong tinh diệu vô song, phát ra linh khí Hỗn độn cực kỳ tinh khiết, còn có đạo văn thần bí đang bập bềnh.
Nàng hướng về phía phát ra khi tức kia.
Chỉ nhìn thấy một tiểu cô nương không có tu vi, đang mang theo một thanh thiếu nữ có tu vi Đại La Kim Tiên. Điều khiển một thứ có vẻ ngoài giống như mèo, bên dưới có bốn chiếc bánh xe, đang quỷ quỷ tuý tuý trong thiên cung xuyên toa, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Mà Mộng Yểm cũng cảm nhận được khí tức Hỗn Độn, chính từ trên cơ thể của con mèo này phát tán ra khắp nơi.
Thấy chiếc xe đồ chơi, hai tròng mắt của Mộng Yểm cũng lồi ra, miệng cũng há to.
Biểu hiện hệt như mục trừng khẩu ngốc, trong mắt còn mang thêm màu sắc mừng như điên, ánh mắt phức tạp.
Nàng ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới, mình vừa lỡ mất dịp tốt với hai Hỗn Độn Chí Bảo, thế mà đảo mắt một cái đã gặp một kiện Hỗn Độn Chí Bảo khác.
Vậy khí gì đây?
Đây quả thực là thời cơ để vận chuyển, Hồng Phúc Tề Thiên, u Hoàng phụ thể!
Xem ra, hôm nay ta chắc chắn sẽ có được Hỗn Độn Chí Bảo.
Nhưng mà, Hỗn Độn Chí Bảo trong Hồng Hoang, có phải rất nhiều hay không?
Cùng với ngạc nhiên, trong lòng Mộng Yểm cũng không khỏi hiện lên vẻ nghi hoặc.
Đến cả đại nhân Thần Niệm cũng không có Hỗn Độn Chí Bảo, tại sao ta vừa vào Hồng Hoang, đã gặp đến ba cái?
Đây là thế giới cùng cấp với Mãng Hoang sao?
Nhưng mà, Mộng Yểm cũng không quan tâm việc này lắm.
Quan tâm nguyên nhân chuyện này làm gì, chỉ cần chiếm được Hỗn Độn Chí Bảo làm của riêng là được.
Chỉ cần có Hỗn Độn Chí Bảo, hai kiện Hỗn Độn Chí Bảo trên người Đát Kỷ, không phải sẽ trở thành vật trong tay ta sao?
Đến lúc đó ta có thể sao cừu hận Đát Kỷ hai lần trảm sát ta!
Nghĩ đến đó, may là Mộng Yểm phi thường trấn định, nhưng vẫn nhếch mép cười.
Mộng Yểm bay vào Thiên Cung, không làm kinh động đến người bên ngoài.
Nàng chuẩn bị thừa dịp hai người ngồi cạnh Hỗn Độn Chí Bảo, không chú ý, xuất kỳ bất ý đoạt lại Hỗn Độn Chí Bảo.
Tránh tình huống lúng túng như Đát Kỷ trước kia.
Tuy tu vi của hai người này, thấp hơn so với Đát Kỷ, dù có sở hữu Hỗn Độn Chí Bảo, đối mặt công kích Mộng Yểm, hẳn là chẳng thể kiên trì bao lâu.
Nhưng cẩn thận thêm một chút cũng chẳng sai.
Mộng Yểm bị người chơi nạp tiền làm cho hoảng sợ.
Đây là một đám xuất bài không theo lẽ thường.
Tiểu Huỷ Tử đánh xe, du đãng trong thiên cung một lúc, nhưng từ đầu đến cuối cũng không tìm được Ngự Thư Phòng nơi cất giấu tiên pháp đạo thuật.
Thiên Cung thật sự rất lớn.
Các loại cung điện nhiều không kể xiết, các loại hoa viên ngọc đẹp không phải không có, rất nhiều đình đài lầu các giống nhau, không thể khám phá toàn bộ, nói không chừng nàng sẽ hôn mê trong cái Thiên Cung này.
Cuối cùng, vẫn phải để Nữ Bạt xuất thủ, bắt một cung nữ ép hỏi vị trí của Ngự Thư Phòng.
Sau đó đánh ngất cung nữ, Tiểu Huỷ Tử đánh xe, phấn khởi đi tới Ngự Thư Phòng.
Chỉ thấy bên trong Ngự Thư Phòng, các loại điển tịch nhiều không thể kể xiết, ngọc giản trúc độc rực rỡ muôn màu, thấy mặt mày Tiểu Huỷ Tử mặt mày rạng rỡ, vui mừng không kể xiết, thiếu chút nữa chảy cả nước bọt.
“Trời ơi, nơi này nhiều bí tịch quá.
Tiểu Huỷ Tử không thể nhìn thấy cuối thư phòng, lộ ra vẻ mặt cảm khái nói.
Nàng điều khiển xe đồ chơi, dạo quanh một vòng trong Ngự Thư Phòng.
Cái Ngự Thư Phòng này như một tiểu thế giới vậy, bên trong hoàn toàn dùng để cất giữ sách vở, khiến Tiểu Huỷ Tử líu lưỡi không ngớt.
Nếu là người bình thường, cả đời này cũng không thể nhìn thấy nhiều sách như vậy.
Tới nơi này trộm sách, quả nhiên là đến đúng nơi.
“Nữ Bạt tỷ tỷ, bắt đầu phục chế thôi!”
Tiểu Huỷ Tử lau khoé miệng dính nước bọt, phân phó với Nữ Bạt.
Nàng bây giờ không tu luyện nữa, cho nên có thể dùng ngọc giản phục chế nội dung trong điển tịch.
Nữ Bạt gật đầu, lấy một viên ngọc giản trong túi trữ vật ra, bắt đầu xuống xe phục chế lại các loại tiên pháp bí tịch bên trong Ngự Thư Phòng.
Mộng Yểm núp trong bóng tối, nhìn sở tác sở vi của Tiểu Huỷ Tử với Nữ Bạt, trên mặt tràn đầy nghi hoặc.
Ta không nhìn lầm chứ?
Hai người này vậy mà lại trộm -?
Đây là người của Hỗn Độn Linh Bảo Nhân, có thể làm ra việc như vậy sao?
Có quá hèn hạ không?
Chẳng lẽ, hai người này thực ra là tu sĩ bình thường, trong lúc vô tình nhặt được một kiện Hỗn Độn Chi Bảo. Cho nên mới để ý đến những công pháp tu luyện tầm thường này?
Mộng Yểm cảm thấy, mình đã đoán ra chân tướng mọi chuyện.
Nàng nhịn nghi ngờ trong lòng xuống, lúc đầu định chờ Tiểu Huỷ Tử xuống xe, nhân cơ hội đưa quái miêu ra ngoài.
Nhưng mà,, khiến nàng phải câm nín là, Tiểu Huỷ Tử vẫn ngồi phía trước xe, không có ý muốn xuống.
Ngược lại là kẻ này không có tu vi, không thể đỡ được công kích của nàng.
Mình cũng không cần phải cẩn thận quá mức.
Không phải ai cũng nạp tiền được như Đát Kỷ.
Nghĩ tới đây, Mộng Yểm nhất thời không muốn do dự nữa, lập tức đưa ra một quyết định.
Ngay sau đó, trên đầu Tiểu Huy Tử xuất hiện một bàn tay to lớn, nhanh như thể chớp không kịp bịt tai, hung hắn chộp về phía Tiểu Huy Tử.
“Bùm Bùm!”
Lòng bàn tay tiếp thiên liền địa, bao khuất tất cả, tất cả những nơi đi qua đều bị ép đến vỡ ra, còn nổi lên vô số Không Gian Phong Bạo.
Tiểu Huỷ Tử đã nhìn thấy cục diện như vậy lần nào đâu?
Nàng chưa kịp phản ứng, đã bị một bàn tay khổng lồ nắm lấy.
“Tiểu Huỷ Tử.”
Nữ Bạt đang phục chế tiên pháp, không để ý đến tình huống của Tiểu Huỷ Tử, giống như bị sét đánh, tròng mắt như sắp vỡ ra, thanh âm như thể lật tung nóc Ngự Thư Phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận