Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1300 - Miếu Thổ địa kỳ lạ! (2)

Nhưng điều khiến Trương thiên sư lúng túng là hắn dẫn theo quan viên Cửu Đô đứng ở cửa nửa ngày cũng không có người trong miếu Thổ địa ra ngoài nghênh đón.
“Quạc quạc!”
Hắn chỉ cảm thấy có vô số quạ đen lướt qua đỉnh đầu, mặt xấu hổ, không dám nhìn thẳng đám người tri châu Cửu Đô.
Vừa rồi hắn còn cảm thấy Thổ địa công này khiến Thiên Đình nở mặt, từ đó rất tán thưởng Thổ địa công này.
Hiện tại, hắn cảm thấy bản thân ‘tán thưởng’ hơi sớm rồi!
Thổ địa công này không hiểu lễ nghi tôn ti gì cả.
Đám người tri châu Cửu Đô bên cạnh thấy thế, trong ánh mắt cũng tràn ngập kinh ngạc.
Động tĩnh bên ngoài lớn như vậy, khí tức của mọi người nồng đậm như vậy, cho dù Thổ địa công đó là kẻ mù, điếc, cũng có thể cảm nhận được tình hình bên ngoài mới đúng, nhưng tại sao lại không ra ngoài nghênh đón?
Lá gan của Thổ địa công này cũng lớn quá rồi?
Trương thiên sư chính là cấp trên trực hệ của hắn đó!
Cũng chỉ có huyện lệnh Giang thành là trên mặt vẫn bình tĩnh.
Bởi vì trước đó hắn đã tiếp xúc với Thổ địa công này, bởi vì rất rõ tính khí của Thổ địa công tên Chúc Giang Ca đó xấu bao nhiêu.
Mỗi lần hắn muốn gặp Thổ địa công này đều phải chủ động đến thăm hỏi mới được. Chỉ là hắn không ngờ Chúc Giang Ca không khách sáo với mình, vậy mà cũng không khách sáo với cấp trên trực hệ của hắn.
Trương thiên sư bình phục lại sự ngượng ngùng trong lòng, hắn bất động hét lên: “Thổ địa Giang thành, Ngọc Đế có chỉ cho ngươi, còn không mau ra ngoài tiếp chỉ!”
Chẳng bao lâu, một giọng nói trẻ tuổi truyền ra từ bên trong miếu Thổ địa.
“Có việc thì tự vào, không có việc thì đừng quấy rầy ta uống rượu. Lèm bèm, rất phiền.”
Trương thiên sư nghe vậy, tức giận đến mức gân xanh trên huyệt thái dương nổi hẳn lên.
Trương thiên sư đã nói “Ngọc Đế có chỉ”, không ngờ Thổ địa công lại nói đừng quấy rầy hắn uống rượu.
Không xem Ngọc Đế ra gì rồi.
Quan trọng là còn tùy ý làm bậy ở trước mặt đám quan viên Tiên Đường.
Nếu như truyền ra ngoài, chẳng phải là khiến người trong thiên hạ cười nhạo Thiên Đình quản lý vô phương sao?
Ngay cả một Thổ địa công nho nhỏ cũng dám bất kính với Ngọc Đế?
Trương thiên sư lén nhìn dáng vẻ co giật khóe miệng của tri châu Cửu Đô, cũng không biết là đang nhịn cười hay là cái gì khác, trong lòng không khỏi lúng túng và phẫn nộ.
Thổ địa công này, xem như vứt hết thể diện của Thiên Đình rồi!
Hắn đã hạ quyết tâm nhất định phải dạy dỗ Thổ địa công không biết trời cao đất dày này một trận.
Lấy lại uy nghiêm cho Thiên Đình.
Còn thiện cảm trước đó của hắn, giờ phút này đã không còn sót lại gì.
Nếu Chúc Giang Ca không ra ngoài thì Trương thiên sư đành phải đích thân đi vào.
Đám người tri châu Cửu Đô cũng đi theo vào miếu Thổ địa.
Trương thiên sư nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi trong viện trước chính đường của miếu Thổ địa.
Nam tử khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mày kiếm mắt sáng, khí vũ hiên ngang, dáng vẻ đường đường.
Hoàn toàn khác với hình tượng tóc râu bạc trắng, tuổi già sức yếu bình thường. Giây phút này, nam tử trẻ tuổi đang ngồi tùy ý trước một đống lửa, vểnh chân, nướng mấy cánh gà.
Trong tay còn cầm một bình rượu hồ lô, thỉnh thoảng uống một ngụm, có vẻ rất mãn nguyện.
Hắn thấy mọi người bước vào, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm nào.
Không đứng lên nghênh đón, cũng không chào hỏi.
Giống như không nhìn thấy mọi người vậy.
Trương thiên sư nhìn thấy nam tử này thì không khỏi nhíu mày.
Rõ ràng hắn nhớ rõ Thổ địa công Giang thành là một lão già mà?
Sao lại biến thành trẻ tuổi như vậy?
Nếu không phải hắn cảm nhận được sắc lệnh của Thổ địa công bên trong cơ thể của nam tử trẻ tuổi này, thì hắn không dám tin người này là Thổ địa công.
Dù sao thì thân là Thổ địa công, sao có thể trẻ như vậy?
Đây chẳng phải là hữu danh vô thực sao?
“Ngươi chính là Thổ địa Giang thành?”
Trương thiên sư hỏi nam tử trẻ tuổi.
Chúc Giang Ca bình tĩnh gật đầu nói: “Ta chính là Thổ địa Giang thành.”
Trương thiên sư chắp tay nói: “Ta là thiên sư của Ngọc Đế, Trương Đạo Lăng.”
Nói xong, hắn đợi Chúc Giang Ca hành lễ.
Trước đó ngươi không biết ta đến cho nên không ra nghênh đón, xem như có thể tha thứ.
Hiện tại đã biết thân phận thiên sư của ta, cũng không thể không hành lễ đúng không!
Trong lòng Trương thiên sư suy nghĩ.
Nhưng Chúc Giang Ca vẫn thờ ơ lật thịt nướng trong tay, hoàn toàn không có ý định hành lễ.
Trương thiên sư thấy Chúc Giang Ca vẫn ngồi như cũ, trên trán lập tức hiện
ra ba đường màu đen.
Xem như hắn đã nhìn ra, Chúc Giang Ca này chính là một kẻ cuồng vọng không hiểu tôn ti, xem kỷ luật như không.
Đâu có lý này.
Mất sạch mặt mũi trước mặt quan viên Tiên Đường rồi!
“Chúc Giang Ca, ngươi thấy cấp trên đến, tại sao còn không hành lễ?”
Trương Đạo Lăng trực tiếp quát Chúc Giang Ca.
Chúc Giang Ca không cho là đúng nói: “Ngươi nói ngươi là cấp trên của ta thì chính là cấp trên của ta sao, ta đã đồng ý chưa? Vậy ta nói ta là gia gia của ngươi, vậy có phải ngươi là cháu trai ta không?”
Đù!
Đám người ở đây đều mở to hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Chúc Giang Ca, cằm sắp bị khiếp sợ mà rớt xuống đất.
Mọi người không ngờ tính tình của Thổ địa công này lại nóng nảy như vậy.
Vậy mà dám nói cấp trên của mình, thiên sư Tiên giới là cháu của mình!
Điều này hoàn toàn không tiêu hóa được!
Lẽ nào người này bị điên rồi sao?
Giờ phút này, Trương Đạo Lăng càng tức giận hỉ mũi trừng mắt, chỉ cảm thấy phổi sắp bị giận mà nổ tung.
Một Thổ địa nho nhỏ, sao dám nói ra lời ngông cuồng như thế?
Vậy mà lại muốn làm gia gia của ta, ngươi xứng sao?
Vậy mà vừa rồi hắn còn cảm thấy Chúc Giang Ca khiến Thiên Đình nở mặt nở mày, đây rõ ràng là vả mặt ta mà!
Hôm nay, xem như mất hết mặt mũi ở trước mặt quan viên Tiên Đường rồi!
“Tức chết ta rồi, ngươi, ngươi…” Trương Đạo Lăng chỉ vào Chúc Giang Ca, tức giận không nói nên lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận