Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1542 - Bởi vì sợ chết, toàn bộ chọn phòng ngự

Giang Lan lập tức bị doạ đến tê liệt.
Nàng ngờ vực, đây thực sự vẫn là thế giới cũ của nàng sao?
Lúc Giang Lan cảm thấy, chính mình ở trong rừng rậm kỳ quái này, chắc chắn sống không quá hai ngày, nàng lại kích hoạt được một đồ vật kỳ lạ mang tên hệ thống.
Hệ thống này, trực tiếp xuất hiện trong đầu nàng.
Nàng không cần mở miệng, là có thể trực tiếp giao lưu với hệ thống.
Trải qua một phen lần mò, Giang Lan cũng đại khái hiểu được năng lực của hệ thống.
Nàng có thể thông qua khích phát một vài chuyện đặc biệt, từ đó thu hoạch được điểm thuộc tính.
Thông qua điểm thuộc tính, nàng có thể tăng cường lực lượng, phòng ngự, nhanh nhẹn, tinh thần, linh lực của mình.
Mà bắt chuột, hái quả dại, tránh né dã thú, tìm kiếm hang động… Những việc này, đều tính là kích phát phần thưởng hệ thống.
Sẽ nhận được phần thưởng điểm thuộc tính.
Vì vậy, không lâu sau, Giang Lan đã tích góp được mấy ngàn điểm điểm thuộc tính tự do.
Giang Lan trải qua mấy đời “chết thảm”, cho ra một kinh nghiệm.
Đó chính là, nguyên do mấy đời trước nàng chết thảm, là bởi vì phòng ngự của nàng không mạnh, nếu như phòng ngự của nàng đủ mạnh, nàng cũng sẽ không bị xe đụng chết, sẽ không bị xà nhà đập chết, sẽ không bị tú bà đánh chết, sẽ không bị thổ phỉ chém đứt đầu, cũng sẽ không chịu đựng đủ loại đau đớn không thuộc về mình.
Do đó, để tránh bi kịch lần nữa phát sinh, vì không chết, vì không để thân thể bị thương mà chịu đựng đau đớn, không chút do dự nào, Giang Lan thêm tất cả điểm thuộc tính của mình lên trên phòng ngự của nàng.
Thân thể của nàng bây giờ, điểm phòng ngự cơ sở của mèo con vốn là “1”.
Sau khi thêm mấy ngàn điểm phòng ngự cơ sở, phòng ngự của Giang Lan lập tức gia tăng mấy ngàn lần.
Có một lần, nàng trèo lên cây hái quả dại.
Kết quả bị một con độc xà to bằng cánh tay tập kích.
Vốn dĩ, Giang Lan sợ muốn chết, cảm giác mình nhất định phải mệnh tang bụng rắn.
Kết quả, độc xà chẳng những ngay cả da mèo của nàng đều không cắn rách, ngược lại hàm răng độc xà còn bị vỡ nát.
Giang Lan vì kinh hoảng, rơi xuống trên mặt đất, độc xà cũng theo nàng cùng rơi xuống đất.
Kết quả, độc xà lại bị nàng đè chết nhăn răn.
Điều này làm cho Giang Lan vui mừng khôn xiết.
Cũng càng thêm kiên định quyết tâm phải thêm tất cả điểm thuộc tính lên phòng ngự, bởi vì, nàng quá sợ chết, cũng quá sợ đau!
Vì vậy, Giang Lan chậm rãi thích ứng với cuộc sống bây giờ.
Chỉ cần nàng đạt được điểm thuộc tính, thì đều thêm hết lên phòng ngự của mình.
Thỉnh thoảng, nàng còn có thể nhận được công pháp, thần thông, pháp bảo do hệ thống khen thưởng.
Nàng cũng chọn hết vào phương diện phòng ngự.
Cứ như vậy, cũng không biết đã qua bao nhiêu năm.
Hình thể của Giang Lan, tuy rằng không có gì thay đổi, song, điểm thuộc tính phòng ngự của nàng, thì đã thêm lên đến một tỉ điểm khủng khiếp.
Đồng thời, nàng còn nhận được các phần thưởng thần thông như kim cương bất hoại thân, miễn dịch pháp thuật thuộc tính hỏa, miễn dịch pháp thuật thuộc tính thủy, miễn dịch pháp thuật thuộc tính kim, bắn ngược công kích tinh thần, vân vân.
Hơn nữa, đều là thần thông loại phòng ngự.
Nơi tên là Không Đồng sơn mạch này, gần như đã không có một con yêu thú nào, có thể công phá phòng ngự của Giang Lan.
Phải nói, không có một con yêu thú nào, có thể tổn hại đến một cọng lông mèo của Giang Lan.
Hễ con nào coi nàng thành điểm tâm, đều bị nàng làm thành thức ăn!
Đồng thời, thông qua lý giải, Giang Lan rốt cuộc cũng biết tên thế giới này.
Thì ra, nàng thực sự không ở thế giới cũ, nàng đã tới một thế giới tên là Hồng Hoang.
“Thế giới này, có vô số yêu ma quỷ quái, tu sĩ dị nhân, cũng có thần tiên chỉ tồn tại trong truyền thuyết trong thế giới cũ của nàng như Nữ Oa, Hậu Thổ, Ngọc Đế, Thái Thượng Lão Quân...”
Tục truyền, thần tiên cường đại, có thể phi thiên độn địa, dời núi lấp biển, hủy diệt tinh thần.
Sự phát hiện này, đồng thời làm Giang Lan khiếp sợ, cũng càng thêm kiên định quyết tâm muốn thêm tất cả điểm thuộc tính lên phòng ngự của nàng.
Dù sao, thế giới này nguy hiểm như vậy, phòng ngự không đủ sao được?
Nàng cũng không muốn chết thêm lần nữa.
Tử vong, thật sự quá đau đớn!
Tuy Giang Lan rất tò mò về thế giới bên ngoài, nhưng mà, nàng lại kiềm chế sự tò mò của mình, vẫn nán lại trong sơn mạch này, lặng lẽ tích lũy điểm thuộc tính, tiếp tục tăng cường phòng ngự của nàng.
Lại không biết qua bao lâu, điểm phòng ngự của Giang Lan đã tăng lên đến mười tỉ.
Thần thông phòng ngự nàng nhận được, cũng không dưới một trăm loại.
Chẳng những phòng ngự thể xác cường hãn đến không biên giới, ngay cả phòng ngự pháp thuật, phòng ngự tinh thần, phòng ngự bắn ngược, vân vân, rất nhiều đều đạt tới điểm tối đa.
Cho tới bây giờ, Giang Lan cũng không biết, phòng ngự của nàng rốt cuộc cường đại bao nhiêu?
Hôm nay, Giang Lan ra ngoài tìm linh quả tiên chi.
Trong rừng rậm mênh mông này, có rất nhiều tiên quả linh thảo, những tiên quả linh thảo này đều là thức ăn chủ yếu của Giang Lan.
Tuy Giang Lan cũng thích ăn thịt, nhưng nàng lại không thích ăn thịt sống máu tươi đầm đìa.
Mà thân thể bây giờ của nàng lại không tiện nấu chín đồ ăn.
Vì thế, nàng không thể làm gì khác hơn là lấy tiên quả linh chi làm đồ ăn chính.
Xung quanh rất nhiều linh quả, đều có yêu thú cường đại chiếm giữ, nếu như hái, sẽ lọt vào công kích điên cuồng của những con yêu thú này.
Chỉ là, bây giờ, những con yêu thú này, đã hoàn toàn không uy hiếp được Giang Lan.
Hôm nay, vận khí của Giang Lan rất tốt, vậy mà tìm được một cây Bích Lạc quả Tiên thiên linh căn, thu hoạch được ba mươi hai Bích Lạc quả quả.
Tuy Bích Lạc quả chỉ là Tiên thiên linh quả hạ phẩm nhất, song, quả này đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, đã là thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý.
Có thể nhanh chóng khôi phục khí huyết tu sĩ tiêu hao.
Mà lúc Giang Lan đang vui vẻ hái Bích Lạc quả, một ngọn núi cao ngàn trượng gần đó, bỗng nhiên xảy ra đất rung núi chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận