Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 540 - Khai Thiên phủ bị đưa ra ánh sáng!! (2)

Chẳng qua, thành trì thiên hạ bây giờ, ngoài Triều Ca và ải Du Hồn ra, đều bị Tây Kỳ nắm trong tay.
Ải Du Hồn không những đối mặt với sự tấn công của Bắc Hải, Đông Lỗ cùng sáu trăm chư hầu, còn bị đại quân Tây Kỳ chặt đứt liên hệ với Triều Ca, có thể nói là tứ bề khốn đốn, nguy cơ trùng trùng.
Chỉ là, Đậu Vinh và Triệt Để phu nhân giống với Văn Trọng, đều là kẻ trung thành ngu ngốc.
Chỉ biết ăn lộc của vua, thì phải trung thành hết mực với vua, thà rằng da ngựa bọc thây, cũng không bằng lòng đầu hàng để sống.
Mặc dù ải Du Hồn nguy cơ trùng trùng, bốn mặt bị bao vây, nhưng hai người cũng không có ý định đầu hàng.
Thân Công Báo dẫn Phương Hận Thiên đến ải Du Hồn, gặp được Đậu Vinh, Triệt Để phu nhân.
Thân Công Báo bây giờ là thái sư Thương triều, tất nhiên nhận được sự nhiệt tình tiếp đón của hai người.
Chẳng qua, Phương Hận Thiên thấy tiệc rượu chiêu đãi của Đậu Vinh, vốn không thể so được với thức ăn ở Khoái Hoạt Lâm, và rượu ngon mà mình tự ủ, vì thế mà khẩu vị đều biến mất.
Chỉ lạnh nhạt nhìn Thân Công Báo và Đậu Vinh trò chuyện.
Thân Công Báo giới thiệu với Đậu Vinh: “Đậu tướng quân, đây là Phương dũng sĩ hải ngoại dị nhân, thực lực cao sâu khó lường, bản lĩnh thần thông quảng đại, ta đặc biệt mời đến giúp tướng quân chống lại phản tặc.”
Đậu Vinh cảm kích nói: “Đa tạ Thân thái sư vẫn còn nhớ đến ải Du Hồn, ta kính thái sư một ly.”
Sau khi kính rượu Thân Công Báo, Đậu Vinh lại kính rượu Phương Hận Thiên: “Phương dũng sĩ, thời điểm này khó có được ngươi còn có thể dốc sức vì đất nước, chống lại đại quân Tây Kỳ, ta kính ngươi một ly.”
Phương Hận Thiên không định uống rượu với Đậu Vinh, hắn thản nhiên nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta không phải dốc sức vì đất nước, ta chỉ là đến thử thực lực của cường giả trong thế giới này mà thôi.”
Đậu Vinh thấy Phương Hận Thiên không giữ thể diện cho hắn, khẩu khí còn điên cuồng ngang ngược như vậy, đột nhiên cảm thấy không giữ được thể diện.
Phương Hận Thiên vốn không quan tâm đến sắc mặt của Đậu Vinh, hắn tiếp tục nói: “Vì thế, việc phái binh đánh giặc sau này, không cần đến làm phiền ta làm gì, nếu như gặp phải kẻ địch mạnh các ngươi không thể đối phó được, ta sẽ ra tay.”
Thân Công Báo thấy bầu không khí có chút đông lại, liền hòa giải nói: “Đậu tướng quân đừng để bụng, Phương huynh chính là thế ngoại cao nhân, nói chuyện đều thẳng thắn như vậy.”
Lúc này đang hết sức cần người, trong lòng Đậu Vinh mặc dù hơi không thoải mái, nhưng cũng không đến mức vì chuyện nhỏ này mà lật mặt với dị nhân đến đây giúp mình.
Hắn cười ngại ngùng: “Có thể hiểu được, cao nhân mà, đều có tính cách riêng.”
Thực ra, trong lòng hắn đối với thực lực của Phương Hận Thiên, vô cùng hoài nghi.
Bởi vì Phương Hận Thiên mặc dù trông to lớn có lực, nhưng Đậu Vinh lại không hề cảm nhận được sự dao động của pháp lực trên người Phương Hận Thiên.
Chỉ có chút khí lực ngu ngốc đã muốn đối phó với kỳ nhân dị sĩ của Tây Kỳ, Đậu Vinh thật sự không coi trọng.
Nếu không phải người này do Thân Công Báo tự đưa tới thì hắn căn bản sẽ không tự mình thiết yến chiêu đãi cùng phu nhân.
Đang lúc Thân Công Báo và Đậu Vinh cùng thương lượng xem có thể chống đỡ ba đường liên quân lâu dài như thế nào, một Thiên Tướng đột nhiên vào điện bẩm báo:
“Bẩm báo đại tướng quân, phát hiện ra hai vị đạo nhân bên ngoài đại điện, bọn họ nói đặc biệt tới giúp tướng quân đối phó phản loạn, tướng quân có muốn tiếp kiến bọn họ không?”
Đậu Vinh nghe vậy thì không khỏi lộ vẻ vui mừng: “Xem ra, khí vận thiên hạ vẫn còn ở Thương triều, biết triều đình gặp nguy thì có kỳ nhân dị sĩ chủ động tới tương trợ.”
Hắn lập tức phân phó cho Thiên Tướng: “Nhanh đưa… không phải, ta và ngươi phải tự mình tiếp đãi hai vị đạo trưởng trung nghĩa này.”
Hắn nhìn Thân Công Báo và Phương Hận Thiên, lộ vẻ mặt áy náy: “Thái sư, Phương dũng sĩ, ta đi một lát sẽ trở lại.”
Thân Công Báo cảm thấy hứng thú, nói: “Mau đi đi, ta cũng muốn xem đạo hữu ở phương nào lại thâm minh đại nghĩa như vậy.”
Không bao lâu, Đậu Vinh đã dẫn hai nam tử ăn mặc đạo nhân đi đến đại điện.
Bề ngoài của hai đạo nhân kia nhìn không lớn, đều là dáng vẻ hai mươi lăm hai mươi sáu, nhưng khí tức lại bá thiên tuyệt địa, uy áp vạn cổ, tu vi đều là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ.
Sắc mặt Đậu Vinh vui mừng giới thiệu cho Thân Công Báo:
“Thái sư, đây là hai vị đạo trưởng Tôn Đức, Từ Nhân, bọn họ đều là luyện khí sĩ ở Tiên đảo hải ngoại, bởi vì khinh thường hành vi tiểu nhân bán chủ cầu vinh của phản quân Tây Kỳ nên đặc biệt xuất sơn trợ giúp chúng ta đánh bại phản quân.”
Thật ra, Tôn Đức và Từ Nhân căn bản không phải là luyện khí sĩ ở hải ngoại gì, hai người là do Kim Tra và Mộc Tra biến thành, làm như vậy để cố ý tiếp cận Đậu Vinh và Triệt Để phu nhân, nhằm có thể chém giết hai vị đại tướng cuối cùng của Thương triều, sau đó có thể dễ dàng công phá ải Du Hồn dễ thủ khó công.
Bọn họ không ngờ sẽ gặp Thân Công Báo ở đây.
Trong lòng không khỏi hơi bất ngờ.
Nhưng trên mặt hai người không để lộ vẻ sợ hãi nào, ngược lại chắp tay hành lễ với Thân Công Báo:
“Hóa ra là Thân thái sư, thái sư một lòng vì nước, chúng ta đã ngưỡng mộ danh tiếng của thái sư từ lâu.”
Vẻ mặt Thân Công Báo hiền hòa đáp lễ lại, đợi sau khi hai người ngồi xuống thì hỏi hai người họ.
“Không biết hai vị đạo trưởng tu luyện gì ở tiên sơn kia? Sư phụ ở đâu?”
Tôn Đức do Kim Tra biến thành nói: “Bọn ta bình thường tu luyện ở Bồng Lai tiên đảo, trước đây đến Kim Ngao đảo, học tập mấy năm đạo pháp ở chỗ Thông Thiên giáo chủ.”
Từ Nhân do Mộc Tra biến thành tiếp lời: “Hôm nay bọn ta tới đây, ngoài việc giúp Nhân Hoàng ra thì còn muốn báo thù rửa hận cho đồng môn.”
Chỉ cần là tu sĩ thì đều có thể đến Kim Ngao đảo nghe Thông Thiên giáo chủ truyền pháp, vì vậy bọn họ cũng không sợ Thân Công Báo nhìn ra sơ hở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận