Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1004 - Đầu Lý Nhị bị đập nát

Ngay sau đó, vô số cương thi đã tụ tập về phía hoàng cung.
Chờ sau khi số lượng cương thi tập hợp gần trăm người.
Tiểu Tê Tử lập tức phân phó ba người Tướng Thần, Doanh Câu, Hậu Khanh:
“Các ngươi mang theo những Cấm Vệ quân này đi thu nạp quân sĩ hộ vệ của các điện hoàng thành, làm cho bọn họ nghe theo mệnh lệnh, duy trì trật tự, nếu phản kháng trực tiếp giết, biến bọn họ thành cương thi nghe lời.”
Ba người Tướng Thần gật đầu.
Hậu Khanh nhìn Cấm Vệ quân xung quanh, thản nhiên nói: “Các vị, dẫn đường đi.”
Những Cấm Vệ quân này đương nhiên nghe thấy lời Tiểu Tê Tử nói, không ít người trong bọn họ đã tận mắt chứng kiến những cương thi này giao chiến với đại quân thi sát của Thủy hoàng, biết sự lợi hại của cương thi.
Vì vậy không dám phản kháng, lập tức đưa theo ba con cẩu Hậu Khanh, Tướng Thần, Doanh Câu đi thụ nạp Cấm Vệ quân xung quanh.
Dưới sự chỉ huy của Tiểu Tê Tử, đám người hoàng cung vốn như rắn mất đầu, chẳng mấy chốc đã trở nên có trật tự.
Sau khi khôi phục lại trật tự của hoàng cung, Tiểu Tê Tử lại tìm ra ngọc tỷ và hổ phù, tuyên bố dụ chỉ với mây con kinh sư thú quân Vũ Lâm Vệ, Long Vũ Vệ, Thần Vũ Vệ đóng quân ở ngoài thành, thứ nhất là trấn an lòng người, thứ hai là điều những thú quân này vào trong thành, giữ gìn trật tự bên trong thành.
Đồng thời, nàng còn triệu tập các trọng thần trong triều như Trưởng Tôn Vô Kỵ, Ngụy Chinh, Phòng Huyền Linh,Trình Giảo Kim, chủ trì triều cục.
Chờ đến khi làm xong hết thảy, lúc này nàng mới lái xe hơi nhỏ của mình vội vàng đến khách điếm, chuẩn bị hỏi phụ thân kế sách tiếp theo.
“Phụ thân, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Sau khi vào trong, nàng lập tức hốt hoảng kêu to, không còn vẻ trấn định thản nhiên như khi vừa rồi chỉ huy triều thần.
“Tiểu Tê Tử làm sao vậy?” Đát Kỷ thấy dáng vẻ Tiểu Tê Tử gấp gáp như vậy thì tò mò hỏi.
Tiểu Tê Tử: “Phụ vương ta chết rồi.”
Đát Kỷ ngạc nhiên nói: “Hắn chết như thế nào?”
Tiểu Tê Tử: “Bị xà nhà đập chết.”
Đát Kỷ: “Á… xui xẻo quá.”
Tiểu Tê Tử: “Mẫu hậu ta đau lòng muốn chết, hơn nữa hiện giờ cung điện, tường thành hoàng cung sụp đổ vô số, đại thần trong triều vì chuyện lập tân quân mà một đám ồn ào vô cùng, chuyện quả thực quá hỗn loạn.”
Lý Nguyên không hề hoang mang rót cho Tiểu Tê Tử một chén trà Ngộ Đạo, bình tĩnh nói: “Không cần sốt ruột, uống nước đi, cho thuận khí.”
Tiểu Tê Tử không nhận chén trà, nàng trực tiếp đưa miệng đến chén trà, sau đó uống một hơi.
“Ừng ực!”
Sau khi uống một hớp trà, tâm tình nàng quả nhiên trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
“Phụ thân, sao thế giới lại đột nhiên thay đổi lớn như vậy?” Tiểu Tê Tử khó hiểu hỏi phụ thân.
Lý Nguyên giải thích đơn giản lý do cho Tiểu Tê Tử.
Sau khi Tiểu Tê Tử nghe xong thì lúc này mới phản ứng lại.
Thì ra là vì bởi vì thế lực vực ngoại xâm lấn Hồng Hoang gây ra mà phụ thân đã từng nói.
“Ôi.”
Nàng thở dài: “Thế giới hỗn loạn như vậy, vô số con dân và gia đình ở Đại Đường đều bị hủy, không biết phải làm sao bây giờ.”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Cái này đơn giản thôi, thế giới hỗn loạn, trở lại trước đây là được.”
“Trở lại trước đây?” Tiểu Tê Tử nghi hoặc nhìn phụ thân.
Lý Nguyên cũng không giải thích nhiều, trực tiếp vỗ tay một cái.
Ngay lập tức toàn bộ lãnh thổ Đại Đường, những ngọn núi sụp đổ, nước sông khô cạn, ngôi nhà đổ sập, hoa cỏ cây cối bị phá hủy, tất cả đều trở lại như trước đây.
Bách tính bên trong Đại Đường há hốc miệng, còn cho rằng mình đang nằm mơ.
“Bốp!”
Giờ phút này, vô số người trong Đại Đường đều không tự chủ mà tát mình một cái.
Đau quá.
Đây không phải là mơ.
“Trời ạ, nhà cửa lại thực sự trở nên tốt hơn.”
“Thần tích, đây là thần tích, không biết là vị thần tiên nào đang phù hộ?”
“Đa tạ thần tiên, đa tạ thần tiên.”
“Ôi tốt quá, nhà vẫn còn.”
“...”
Tiểu Tê Tử bỗng nghe thấy tiếng hét của mọi người ở ngoài đường bắt đầu trở nên điên cuồng thì không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Nàng và cô cô vội chạy ra xem náo nhiệt.
Hai người liền nhìn thấy căn nhà vốn đã sụp đổ, con đường vốn bị nứt toạc, tường thành vốn nghiêng ngã còn có Hoàng cung ở đằng xa toàn bộ đều khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
Trừ đám người reo hò nhảy nhót, thế giới giống như trước khi động đất không hề có bất cứ thay đổi nào.
Một cái búng tay của phụ thân quá lợi hại rồi đấy!
Trong lòng của Tiểu Tê Tử tràn đầy xúc động.
Còn Đát Kỷ thì không có quá nhiều cảm khái.
Thật ra thần thông quay ngược thời gian khiến mọi thứ quay về hình dạng trong quá khứ này nàng cũng biết.
Thậm chí còn có thể trực tiếp giết chết quá khứ và tương lai của kẻ địch trong dòng sông thời không.
Chỉ cần tu vi đạt đến Đại La Kim Tiên, sau khi ra khỏi dòng sông thời gian và không gian đều có thể làm được sơ bộ.
(Đương nhiên, tu vi khác nhau thì phạm vi quay ngược thời gian, và độ dài tái tạo thời gian cũng sẽ khác nhau. Ví dụ như năng lực khôi phục lại toàn bộ Đại Đường chỉ bằng một ý nghĩ như Lý Nguyên, ít nhất cũng phải là Chuẩn Thánh mới làm được.)
Chẳng qua, trước đây vì bị Thiên Đạo áp chế cho nên ngay cả Thánh Nhân cũng không dám tùy tiện sử dụng năng lực thay đổi Thiên Đạo đại thế này, cho nên Đát Kỷ cũng sắp quên luôn mình có năng lực này.
Tiểu Tê Tử hưng phấn quay lại khách điếm kích động nói với phụ thân: “Phụ thân, ngươi khôi phục lại Trường An rồi sao?”
Đát Kỷ sửa lại: “Đâu chỉ có Trường An, non sông, hoa cỏ, cây cối, kiến trúc nhà cửa trong toàn Đại Đường đều quay lại dáng vẻ một ngày trước rồi.”
Tiểu Tê Tử: “Vậy phụ vương của ta cũng sống lại sao?”
Lý Nguyên: “Ta không thể cứu sống người đã chết, nhưng mà nếu như ngươi muốn cứu hắn cứ tìm cô cô của ngươi là được, thậm chí Nữ Bạt cũng có thể.”
“Cũng phải.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận