Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 992: Trọng Huyền Nguyên Hỗ

Khương Vọng ở lại tộc địa Trọng Huyền một đêm.
Nói là ở, sau khi tiếp tục từ chối sự "sắp xếp" tha thiết của Trọng Huyền Lai Phúc, Khương Vọng cũng chỉ mượn một phòng để tu hành thêm một ngày.
Chỉ cần cố gắng, con đường tu hành không có giới hạn.
Đặc biệt là Khương Vọng mới mở được Nội Phủ thứ ba không lâu, đang là lúc củng cố tu vi, tích cực khai phá các phòng trong Nội Phủ.
Khai phá các phòng Nội Phủ không chỉ để tìm bí tàng, mà còn để hiểu rõ hơn về bản thân.
Tu luyện Ngũ Tiên Như Mộng Lệnh Thanh Bộ của hắn cũng dần tiến bộ, từng nếm qua trà đạo tuyệt phẩm Bát Âm trà, tự sáng chế Bát Âm Diễm Tước, đối với đạo "Âm" rất có sở trường.
Hỡi nữa cũng học qua tiên thuật chính tông Bình Bộ Thanh Vân, nghiên cứu tiên thuật tàn chương, môn thuật giới thiếu hụt của Ngũ Tiên môn, nên vẫn có một chút ưu thế.
Gian phòng mà hắn khai thác tại Nội Phủ thứ nhất thứ hai đã đạt tới con số ba nghìn.
Nội Phủ thứ ba không biết có phải bởi vì Bất Chu Phong tiến bộ quá nhanh hay không, thần hồn lại tiến bộ rõ ràng, lần thăm dò này còn nhanh hơn so với hai lần trước.
Bất Chu Phong kết hợp với Sát Sinh đinh đã hoàn hảo đâm chết Quý Thiếu Khanh, đích thật là mạnh mẽ.
Ánh sáng thần thông chiếu sáng Nội Phủ đó dường như mang theo sát khí ác liệt. Thần hồn Nặc Xà tới lui tuần tra trong Nội Phủ thứ ba, lúc thăm dò gian phòng mới có vẻ dễ dàng hơn một chút.
Trong buổi tối ở Trọng Huyền tộc địa, Khương Vọng đã dễ dàng xác định bí tàng của Nội Phủ thứ ba.
Bí tàng, Phong Môn, hiệu quả của nó là tăng trưởng uy năng của đạo thuật Phong hành lên một thành.
Gần tương tự như bí tàng Tinh Hoả của Nội Phủ thứ nhất.
Sở dĩ Khương Vọng xác định bí tàng này mà không đi thăm dò nơi khác, tất nhiên là bởi vì nó có lợi cho Bất Chu Phong.
Lại nói tiếp, phương hướng tu hành đạo thuật mà Khương Vọng xác định sớm nhất là Hỏa hành và Mộc hành.
Hắn đã ăn hết nửa con Thiên Thanh Vân Dương, ở Sâm Hải Nguyên Giới còn nhận được một loại "tẩy lễ" nào đó, thiên phú Mộc hành trên người hắn cũng chẳng yếu chút nào, thậm chí còn mạnh mẽ hơn đôi chút so với Hỏa hành.
Nhưng đến hiện tại, ngoại trừ một môn Hủ Mộc quyết, liền không còn đạo thuật nào có thể lấy ra được nữa. Kinh Cức Quan Miện, Hoa Hải trước kia từ lâu đã không còn theo kịp cấp độ chiến đấu hiện giờ.
Hiện tại mà chiến đấu, dư âm cũng đủ để đập tan Hoa Hải, Kinh Cức Quan Miện thì càng không thể phát huy tác dụng gia trì với bất kì đạo thuật mạnh mẽ nào.
Theo khai phá Tam Muội Chân Hỏa, tu hành Hỏa Nguyên Đồ Điển, tiến triển của Hỏa chi đồ đằng... Thiên phú Hỏa hành của thân thể đã vượt qua Mộc hành, Khương Vọng cũng thật sự thể hiện tài năng không tồi trong đạo này. Việc Khương Vọng khắc ấn Bát Âm Phần Hải vào Nội Phủ thứ hai chính là bằng chứng.
Dù Bất Chu Phong là thần thông sát phạt, nhưng nó thuộc một trong Bát Phong thần thông nên cũng khó tránh làm cho đạo thuật của Khương Vọng có phần nghiêng về phương diện Phong hành.
Thế nhưng, dù có bao nhiêu nguyên nhân, cũng chẳng đủ để nói rõ việc gác lại Mộc hành.
Với sự chăm chỉ của Khương Vọng, ít ra thì không nên đình trệ việc đề thăng Hủ Mộc quyết mới phải.
Nguyên nhân chính yếu nhất...
Thực ra là sau khi Đổng A chết, hắn không còn muốn đối mặt với Mộc hành nữa.
Cũng là lúc trời chưa sáng hẳn, Khương Vọng lại một lần nữa ra ngoài, hướng đến trấn Ngõa Diêu quận Bão Long.
Có điều lần này hắn không hiện thân trước mặt người khác, cũng chẳng gặp mặt Trương Thúy Hoa, mà im lặng quan sát, xác nhận mình không mang đến phiền toái gì cho mẹ con Trương Thúy Hoa, sau đó mới lặng lẽ rời đi.
Lần này là thật sự ra đi. Nếu không có gì ngoài ý muốn, hắn sẽ không trở lại trấn Ngõa Diêu nữa.
Về sau có gặp Chử Yêu hay không, quyết định vào sự lựa chọn của Chử Yêu.
Lại một lần vào buổi chiều trở lại Trọng Huyền tộc địa, Khương Vọng dự định nói một tiếng với Trọng Huyền Lai Phúc, rồi liền khởi hành trở về Lâm Truy.
Có điều lần này, đội ngũ nghênh đón ở bên ngoài Trọng Huyền tộc địa hình như quá mức long trọng.
Rất nhiều người đang đứng kín mít.
Hơn mười vị lão nhân chen chúc trước tộc địa, Khương Vọng nhìn thấy Trọng Huyền Hanh Thăng ở trong đó.
Nhìn từ vị trí đứng chếch phía sau của Trọng Huyền Hanh Thăng, thì những người này hẳn đều là gia lão của Trọng Huyền gia, vả lại theo thứ tự chỉ cao hơn Trọng Huyền Hanh Thăng, chứ không thấp hơn hắn.
Mười mấy gia lão... Hẳn là những ai còn có thể điều động đều đã xuất hiện.
Đương nhiên Khương Vọng sẽ không mặt dày đến mức tưởng rằng bọn họ là vì nghênh đón mình, vội vàng tránh ra, lặng lẽ vẫy tay về phía Trọng Huyền Lai Phúc.
Nhưng dẫu khép mình thế nào, một đám gia lão của Trọng Huyền thị đang nghênh đón ở ngoài tộc địa, chỉ một mình ngươi đi ngược chiều vào tộc địa... Khép mình thế nào cũng không được.
Trọng Huyền Hanh Thăng cũng đang trừng to mắt rồi! Trong ánh mắt đầy sát khí ấy, mỗi lần trừng mắt là đang nói - Ngươi thật lớn mật!
Vị lão giả râu dài đứng giữa toàn bộ gia lão, hẳn là gia lão có tư cách già nhất trong Trọng Huyền tộc địa, ông ta lại rất hòa nhã: "Vị này là Khương công tử phải không? Thân nhau với A Thắng?"
Mặc dù trước đây chưa từng gặp nhau, nhưng cũng có thể đoán được, vị này chính là Trọng Huyền Nguyên Hỗ, cường giả Thần Lâm của bổn gia Trọng Huyền thị, là nhân vật cùng thế hệ với Bác Vọng Hầu Trọng Huyền Vân Ba hiện tại, phải trên ba trăm tuổi, bối phận cao đến đáng sợ.
Ngoại trừ người này, còn ai có thể khiến nhiều gia lão Trọng Huyền thị bao quanh như thế?
Khương Vọng lập tức hành lễ: "Làm phiền ngài thăm hỏi, tiểu tử là huynh đệ chí giao của Trọng Huyền Thắng."
"Tốt, rất tốt." Lão giả râu dài gật đầu hài lòng: "Quả thật là nhất biểu nhân tài. Tiếc ta đã già, không tiện đi lại, bằng không ngày hôm trước nên gặp ngươi rồi."
Đương nhiên đây là lời khách sáo.
Cũng không phải nói Khương Vọng không xứng đáng được ông ta gặp, mà là Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng gắn bó mật thiết, trong những gia lão này, ngoại trừ người minh xác tỏ thái độ ủng hộ người nào đó kế thừa gia chủ, chứ đơn giản sẽ không gặp hắn.
Minh xác ủng hộ Trọng Huyền Thắng hoặc là ủng hộ Trọng Huyền Tuân thì đều không cần cố kỵ gì.
Lúc nên khách sáo, Khương Vọng cũng rất biết khách sáo: "Ngài nói gì vậy, hôm nay có thể gặp được ngài, Khương Vọng mới thật sự vinh hạnh."
Trọng Huyền Nguyên Hỗ cười: "Ngươi là người trong nhà chúng ta, ta sẽ không nhiều lời với ngươi nữa. Hôm nay có khách quý đến nhà, ngươi hãy đứng bên cạnh cùng chúng ta đón khách đi, cũng là lấy phong thái của ngươi, cùng lão phu giữ thể diện."
Lời này nói vô cùng thân thiết, hoàn toàn khiến người ta cảm nhận được trí tuệ tích luỹ theo năm tháng.
Không đợi Khương Vọng đáp lời, ông lại nghiêng người vẫy tay: "Hanh Thăng, ngươi xích ra bên kia, nhường lại chỗ cho Khương Vọng."
Mặc dù trên danh nghĩa đều là gia lão, nhưng trước mặt Trọng Huyền Nguyên Hỗ, Trọng Huyền Hanh Thăng cũng chỉ là vãn bối. Tuy trong lòng bất bình nhưng cũng không dám cãi lời, chỉ đành trừng mắt với Khương Vọng vài cái, rồi không tình nguyện dịch sang bên cạnh.
Khương Vọng lại ngăn lại: "Tiểu tử sao dám đảm đương? Ta với Trọng Huyền Thắng lấy huynh đệ tương xứng, chư vị ở đây cũng đều là bậc trưởng bối của ta. Theo các bậc trưởng bối cùng đón khách quý là bổn phận, nhưng ta nên đứng phía sau mới phải. Nếu ngài không coi ta là người ngoài, vậy ta phải đứng ở vị trí của Trọng Huyền Thắng."
Trọng Huyền Nguyên Hỗ vẫn mỉm cười hòa nhã, nghe vậy chỉ nói: "Thế cũng được."
Hôm nay, ông ta đặc biệt nhắc tên Trọng Huyền Hanh Thăng nhường chỗ cho Khương Vọng, há chẳng phải là một hình thức cảnh cáo sao?
Người kia ủng hộ bên nào cũng không có vấn đề gì, nhưng lại làm càn dám ồn ào trước tổ từ, việc này không thể bỏ qua.
Chỉ không ngờ người thanh niên này, lại không giống một thanh niên, tựa hồ hoàn toàn không thấy kiêu ngạo tự mãn, vậy mà nhẹ nhàng liền bỏ qua.
Trọng Huyền Nguyên Hỗ đâu phải không biết, đây là vì người thiếu niên này, hoàn toàn không đem Trọng Huyền Hanh Thăng để vào trong mắt.
Trong lòng ông ta thầm thở dài một hơi.
Có đôi khi hậu bối thiên tài quá nhiều, cũng là một loại phiền não. Trọng Huyền Minh Đồ, Trọng Huyền Trử Lương năm xưa, cũng khiến không ít người quan tâm.
Mà Trọng Huyền Tuân, Trọng Huyền Thắng hôm nay...
Trong ánh mắt chăm chú của rất nhiều người, Khương Vọng chen đến trước người Trọng Huyền Lai Phúc, thuận miệng hỏi: "Hôm nay là nghênh đón khách quý phương nào?"
Trọng Huyền Lai Phúc ghé tai nói nhỏ: "Nghe nói là cao nhân của Thái Hư phái."
Thái Hư phái?
Khương Vọng sửng sốt.
Thái Hư Ảo Cảnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận