Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1326: Bầu trời muốn sập

Khương Vọng vừa đi nhanh, vừa âm thầm nhai nuốt lý giải Diễm Hoa Phần Thành, cố gắng đạt tới việc lý giải thông suốt môn công pháp này, có thể nhanh chóng nắm giữ khi tu vi đạt tới. Còn phải phân ra chút tinh thần quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Nói tới địa đồ hiện thế này, hắn đã thắp sáng không ít nơi.
Còn chưa kịp đọc vạn quyển sách, đã đi qua vạn dặm đường.
Khoảng cách giữa Vân quốc và Sở quốc, có hai nơi không thể không nhắc tới.
Một là Phật môn thánh địa phía tây Tu Di Sơn, hai là Tống quốc, hưng thịnh dựa vào Nho giáo, đều là lực lượng không thể coi thường.
Tu Di sơn nổi danh với Huyền Không Tự, cò Tống quốc là quốc gia không kém Ngụy quốc tại Nam Vực này.
Khương Vọng phát hiện một chuyện vô cùng thú vị.
Từ khi hắn rời khỏi Vân quốc, một đường bay tới nơi này, vị trí hiện tại vừa lúc là tâm điểm của vòng tròn được nối bởi năm điểm Vân quốc, đài Quan Hà, Long Môn thư viện, Tống quốc, Tu Di Sơn.
Nói cách khác, từ vị trí hiện tại, tới năm nơi này, có khoảng cách bằng nhau.
Thật sự là một vị trí kỳ diệu.
Khương Vọng nghĩ tới, bỗng nhiên trong Nội Phủ thứ hai, hạt giống thần thông hai màu đen trắng đại biểu cho Lạc Lối chuyển động quay tròn, trong lòng nổi lên báo động, lông tơ dựng đứng lên!
Cảm giác nguy cơ xuất hiện đột ngột như vậy, mãnh liệt như thế.
Hắn không nói hai lời, thả ra Bát Âm Phần Hải.
Vô số tiếng chim vang lên, líu ra líu ríu, Bát Âm Tấu Hải Âm.
Sóng âm và sóng lửa từ bản thân lan ra bốn phương tám hướng, lấy công làm thủ.
"Ồ."
Một tiếng nghi ngờ vang lên.
Dường như kinh ngạc vì sao bị Khương Vọng phát hiện ra.
Ngay sau đó, một tiếng quát chói tai vang lên: "Bắt lấy hắn!"
Phía trước là một nơi hoang dã, tầm mắt khoáng đạt, căn bản không có nơi nào để ẩn thân. Nhưng không gian phía trước lại xuất hiện gợn sóng, bốn bóng người mặc áo đen, mặt che vải đen từ hư không "chui" ra, xếp thành trận hình tứ phương.
Mà vị trí chéo trên của Khương Vọng, có hai người xuất hiện bên trái và phải của hắn.
Rất hiển nhiên, nếu như Khương Vọng lại bước về phía trước một chút, phát hiện ra nguy hiểm chậm một chút, vừa vặn rơi vào vòng vây của bốn người này.
Mà bây giờ, đối phương không thể bao vây, chuyển thành tấn công chính diện. Việc bắt lấy hắn, hiển nhiên bọn họ rất tự tin.
Sau khi mấy người này hiện thân, cũng không nói nhảm, hầu như đồng thời ra tay, Tinh Lâu phối hợp lẫn nhau.
Trên bầu trời xa xôi, ánh sao lấp lóe.
Ngay cả mặt trời chói chang cũng bị che lại, vùng đất trời này hầu như biến thành đêm tối.
Rõ ràng là bốn tu sĩ Ngoại Lâu Cảnh!
Bát Âm Phần Hải khi tới trước mặt những người này thì ngừng lại, sau đó bị một loại lực lượng kinh khủng ép nát, không biết là kẻ nào ra tay.
Khương Vọng rút kiếm nắm chặt: "Bọn chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi, muốn làm gì?"
Người áo đen chính diện đối mặt với Khương Vọng rút ra một thanh đao thẳng: "Muốn bắt ngươi!"
Đại khái tên này chính là thủ lĩnh lần hành động này.
Khi gã rút đao ra, xoát xoát xoát!
Ba người còn lại cũng cùng rút đao.
Thủ lĩnh áo đen này nhảy lên cao, nâng đao bổ xuống. Trực đao dẫn dắt lực lượng Tinh Lâu, tựa như sấm sét trên bầu trời, chỉ trong nháy mắt đã tới mục tiêu!
Mà tên cùng trên một đường thẳng với gã, là một tên áo đen với dáng người hơi thấp, lại dùng đao đâm thẳng tới.
Cả người tên đó lẫn trực đao, đều biến thành một đường thẳng, như một mũi tên rời cung, đâm xuyên không gian cách trở, ngay cả âm thanh cũng không thể ngăn chặn. Tinh quang từ bốn tòa Tinh Khung Thánh Lâu đều lưu chuyển trên thân người này, làm y trở nên lóa mắt.
Nhân đao nhập nhất - Lưu Quang Tiễn.
Người áo đen bên trái Khương Vọng, dựa theo hình thể có lẽ là một nữ tử, trên tay cũng là một thanh trực đao. Thân pháp của nàng như quỷ mị, chỉ trong nháy mắt đã tới gần. Đao thế lại vô cùng mãnh liệt, chém xuống từ trái sang phải, có khí thế chém đoạn sơn nhạc!
Người áo đen bên phải Khương Vọng, có hình thể hơi mập, vừa lúc tương phản với nữ tử bên trái, trực đao bổ nghiêng từ trái sang phải, khí thế khủng khiếp, như tướng quân bách chiến, quyết tâm giết địch không chừa đường lui.
Chỉ vừa mới hiện thân, bốn người áo đen đã hình thành cục diện tuyệt sát!
Bốn đao trên dưới trái phải, nhìn như mỗi người tự làm theo ý mình, thế nhưng lại thống nhất hoàn mỹ, chỉ trong nháy mắt đã cắt đứt toàn bộ đường lui của Khương Vọng.
Khương Vọng ý thức được, đây là một sát cục chuyên nhằm vào hắn.
Bốn người áo đen này tuyệt đối không phải tới từ thế lực tầm thường.
Khí tức quân lữ trên người bọn họ không giấu được người khác, bọn họ là quân nhân! Còn là xuất thân từ bộ đội tinh nhuệ nữa!
Quân đội bình thường, tuyệt đối sẽ không xa xỉ như vậy, có thể để cho bốn cường giả Ngoại Lâu diễn luyện thành công quân trận một cách ăn ý như thế.
Mà hiện tại, xuất hiện tại nơi này, sẽ là cường quân tinh nhuệ của nước nào?
Tống quốc? Ngụy quốc? Cảnh quốc? Hoặc cũng có thể là Tần quốc?
Không phải Sở quốc.
Lần này đi tới Sở quốc, ngoài Diệp Thanh Vũ ra, hẳn chỉ còn Tả Quang Thù biết được. Khương Vọng cũng không cho rằng hắn bị Tả Quang Thù bán, nửa đường lọt vào chặn giết.
Tả Quang Thù chính là một đứa trẻ tuyệt đối đáng tín nhiệm.
Lui một bước, nếu Tả Quang Thù muốn hại hắn, cũng không cần phức tạp như vậy. Chờ hắn tới Sở quốc, dựa vào lực lượng của Tả thị tại Sở quốc, còn không phải muốn bóp thế nào thì bóp thế ấy sao?
Như vậy thì chỉ còn lại một lời giải thích, đối thủ đã theo dõi hắn rất lâu.
Hoặc là khi hắn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn tại Tề quốc, tạm thời rời khỏi quốc gia, thì lần hành động này cũng đã bắt đầu.
Vì tránh né nữ nhân khủng bố kia đuổi giết, hắn trốn đông trốn tây, ẩn nấp vô cùng kỹ càng. Thế nhưng thế giới siêu phàm có vô số thủ đoạn, có lẽ hắn đã bị phát hiện từ lâu mà chính hắn cũng không biết.
Có lẽ trước khi tiến vào Lăng Tiêu Các, hắn đã bị để ý tới. Chỉ là vì có Diệp Lăng Tiêu ở đó, cho nên chúng không ra tay, đợi hắn rời khỏi Vân quốc thì mới bắt đầu hành động.
Khi trước đã nói, vị trí hiện tại là trung tâm của Vân quốc, đài Quan Hà, Long Môn thư viện, Tống quốc, Tu Di Sơn, khoảng cách giữa nơi này và các nơi đó đều bằng nhau. Nói cách khác, dù người bên nào chú ý tới nơi này, khi chạy tới cũng sử dụng thời gian bằng nhau.
Mà thời gian này, chính là thời gian cho đối phương có đủ lòng tin, hoàn toàn bắt được hắn!
Tâm niệm trong lòng chuyển biến cực nhanh, trạng thái Thanh Vân Tiên được mở ra.
Từ bây giờ tới mười chín hơi thở sau, vạn thanh triều bái!
Dựa vào tin tức có được trong những âm thanh hỗn loạn nhưng lại có thứ tự, Khương Vọng khoác sương phong, tắm xích hỏa, mắt chiếu kiếm quang, lập tức thể hiện trạng thái Kiếm Tiên Nhân. Trường Tương Tư ngâm vang, một kiếm đánh thẳng tới chính diện!
Trời muốn sập, dựa vào trụ chống, vậy mà lúc này, kiếm sơn chống lên trời đã nghiêng đổ, là một kiếm đỉnh cao nhất!
Khương Vọng biết rõ, nếu đối phương đã để ý tới hắn lâu như vậy, lại tìm được vị trí thích hợp mai phục hắn, không có khả năng trước đó không nghiên cứu thực lực của hắn.
Chỉ có bốn người này ở đây, tất nhiên là bốn người này đã có đủ thực lực đánh bại hắn.
Cho nên hắn không ẩn tàng, vừa đối mặt đã phát động kiếm thế mạnh nhất của mình.
Đúng lúc này, trên thân bốn người áo đen này đồng thời hiện lên thần thông ánh sáng.
Bốn vị tu sĩ Ngoại Lâu này, không chỉ cùng dựng lên bốn Thánh Lâu, đồng thời còn là thần thông Ngoại Lâu!
Mặc dù mỗi người chỉ sáng lên một luồng sáng thần thông, thế nhưng có tinh lực duy trì, áp chế cảnh giới Ngoại Lâu. Có thể nói, bất kỳ người nào trong bốn người áo đen này, đều có năng lực đơn độc chém giết sinh tử với Khương Vọng.
Chớ nói chi là cả bốn người bọn họ liên thủ!
Bốn luồng sáng thần thông không nhìn ra thuộc tính cụ thể, lấy một loại phương thức mà Khương Vọng không thể nào hiểu được, chỉ trong nháy mắt đã dung nhập vào người thủ lĩnh áo đen.
Sau lưng vị thủ lĩnh áo đen kia, hiện lên một bóng hình chiến sĩ giáp vàng. Giáp vàng lập lòe, huy hoàng hùng vĩ.
Trực đao của gã sáng rực lên, như rắn ra khỏi cỏ, lại như ưng vồ mồi, chém thẳng tới lưỡi kiếm của Khương Vọng!
Keng!
Đao kiếm va chạm rồi tách ra.
Thủ lĩnh áo đen thực sự bị đánh lui, mà một kiếm đỉnh cao nhất trong trạng thái Kiếm Tiên Nhân của Khương Vọng, cũng bị trảm tán!
Cùng lúc đó, ba bóng đen xẹt qua.
Ba người áo đen khác, lướt qua người Khương Vọng.
Ấn ký Thanh Vân vừa hiện đã tán, Khương Vọng dựa vào tin tức do Thanh Văn Tiên thu thập được, dùng tiên thuật Bình Bộ Thanh Vân tránh khỏi bị tấn công chỗ hiểm, thế nhưng vẫn cảm nhận được sự đau đớn!
Bóng người bỗng phân ra.
Bốn người áo đen, đứng tại bốn phương, vây Khương Vọng vào giữa.
Mà Khương Vọng cầm kiếm đứng chính giữa, bụng trái, ngực phải, đùi trái ... Ba vết đao dữ tợn, máu tươi chảy cuồn cuộn!
Từ khi bốn người áo đen hiện thân, cũng chỉ mới giao thủ một hiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận