Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2634: Chắc biết tội này, tội không chuộc được (1)

Khương Vọng gần như chưa bao giờ kể thù hận của mình cho người khác nghe.
Hắn luôn yên lặng một mình nhấm nuốt, một mình gánh vác, một mình đi về phía trước.
Hướng Tiền nằm trong số ngoại lệ không nhiều lắm đó.
Khi đó tinh thần Hướng Tiền sụp đổ, chán nản muốn chết, ngày nào cũng ngơ ngơ ngác ngác.
Hắn dẫn Hướng Tiền đến bên ngoài thành vực Phong Lâm, để y xem khối bia Sinh Linh kia, giảng giải cho y về sự vô sỉ trên bia Sinh Linh, bật khóc dưới bia Sinh Linh. Nói cho y biết cuộc đời khó khăn như thế nào, con đường phía trước xa xôi như thế nào, hắn đang gánh vác cái gì, và sắp đi về phương nào.
Từ ngày hôm đó, Hướng Tiền lại dấy lên ý chí chiến đấu, lấy Khương Vọng làm gương, tiến về phía bức tường tuyệt vọng tưởng không thể vượt qua kia.
Hai người họ có thể hiểu được lẫn nhau.
Bởi vì họ đều có lý do để tuyệt vọng, lại đều không thể từ bỏ được, đều đang tiếp tục hướng về phía trước!
Ngày hôm nay, Khương Vọng lấy tất cả những gì hắn đã trải qua trên đường, giết về phía huyết hải thâm thù mà hắn đang gánh vác.
Lấy những gì thắng được trong mấy năm nay, từ bỏ tất cả, khởi xướng đợt xung phong cuối cùng cho cái quá khứ nặng nề kia.
Hướng Tiền không thể không có mặt.
Du kiếm thiên hạ không có gì vướng bận, hắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Lúc này ngồi một mình trên cao nguyên Thiên Mã, chỉ dùng một nhánh phi kiếm từ xa tới tham dự trận chiến này!
Đây là kiếm thuật đứng hàng tam tuyệt đỉnh phong vào thời đại phi kiếm.
Đây là thân truyền của Hướng Phượng Kỳ có sát lực đứng đầu Động Chân.
Đây là phi kiếm đã từng tuyệt đại, hôm nay vang vọng!
Nó chém vỡ Ngọc Hư Thần Lôi, dẹp sạch mọi trở ngại cho Tân Tẫn Thương.
Thế là, thương của Chúc Duy Ngã, đã tới trước Bình Thiên Quan.
Keng!
Giữa thiên địa vang lên tiếng rồng ngâm.
Một viên lưu châu màu trắng từ trên miện của Trang Cao Tiện bay ra, long khí tủa ra như râu, vừa vặn chặn đứng đốm ánh vàng kia.
Mang theo sức mạnh núi hú biển gào của Thái Dương Chân Hỏa, lần đầu tiên chân thiết và Thiên tử long khí đối đầu với nhau.
Còn nhớ lúc ấy khi rời khỏi chiến trường phạt mười thành, đền đáp ơn tài bồi, nam tử này chỉ lưu lại một câu:
"Chuyện cũ Lâm Phong, nhất định không quên."
Nay đến báo thù!
Cách rèm che lưu châu, nhìn thiên kiêu đã từng bộc lộ tài năng khiến mình vô cùng đắc ý ở đối diện, Trang Cao Tiện lạnh lùng:
"Đầu bù mặt bẩn, lưu lạc đến thế này. Xem ra rời khỏi Trang Quốc, ngươi sống cũng không được tốt lắm!"
Hư ảnh Tam Túc Kim Ô lạnh lùng quan sát Trang Cao Tiện. Hai tay Chúc Duy Ngã nắm chặt trường thương, Thái Dương Chân Hỏa kết thành chiếc áo lửa, giang rộng sau lưng, sức mạnh trong cơ thể bùng ra gần như bóp méo cả không gian, vừa dốc hết toàn lực đối kháng, hắn vừa từng bước tiến về phía trước:
"Nhờ ngươi ban tặng!"
Khi âm thanh cuối cùng vang lên, là tiếng rít xé rách bầu trời.
Lưu quang từ trên trời cực tốc rơi xuống, kéo theo một kẽ nứt không gian cực dài, như kéo theo một cái đuôi đen.
Giống như muốn dùng tiếng rít này chất vấn Trang Cao Tiện: sao ngươi dám dùng lời làm phân tâm!
Đầu Tân Tẫn thương điểm vào ly châu, long quang bắn tung tóe!
Phi Kiếm thuật xưa nay sát lực vô song, Duy Ngã Kiếm Đạo cũng là phi kiếm cực hạn.
Khi nó vẫy đuôi mà đến, gần như xé rách tất cả, cả không gian đều lung lay muốn đổ.
Trang Cao Tiện giơ cao tay phải, năm ngón tay xòe rộng, Ngọc Hư Chi Khí hòa với thần niệm, trong khoảnh khắc đã choán hết mảnh không gian... Định trụ toàn bộ phiến không gian!
Cấp độ Động Chân là đã có thể nắm được chuẩn xác bản chất thiên địa, thật sự khống chế đạo tắc đến mức khủng bố.
Trước mặt Chân Nhân, đều là người giả. Trước mặt Chân Thần, đều là ngụy Thần!
Niệm động pháp di, thiên địa nhận lệnh, có thể lấy lực định không.
Đạo lưu quang bay tới kia, cứ thế bị ngưng kết ở trong mảnh không gian, kiếm quang sáng rực luôn che giấu bản chân của mình. Nó đại diện cho mũi nhọn của duy ngã độc tôn giữa thiên địa này, nhưng chỉ chìa mỗi mũi nhọn đó ra cho người ta thấy.
Trang Cao Tiện ung dung đối phó, ánh mắt nhìn về phía xa, trong trận chiến chưa từng nghĩ tới này, lúc nào ông ta cũng để ý đến Khương Vọng.
Trong thần thông Nam Viên Bắc Triệt, rõ ràng Khương Vọng không có khả năng làm ông ta bị thương, nhưng Khương Vọng vẫn không ngừng dốc hết toàn lực, điên cuồng tiến lên, để rồi điên cuồng lùi về phía sau!
Nam Viên Bắc Triệt là thần thông gần như khó giải, nhất là khi Chân Nhân dùng nó để áp chế tu sĩ Thần Lâm.
Nhưng Khương Vọng lại có biểu hiện mình cực kỳ quen thuộc môn thần thông này, hơn nữa còn tìm ra được thứ duy nhất hắn có thể làm được với nó, và không ngừng làm !
Đó chính là - tiêu hao.
Tiêu hao không giới hạn.
Trang Cao Tiện muốn Khương Vọng càng tiến lại càng lùi, vậy thì nhất định phải trả giá bằng một lượng sức mạnh đủ để khiến Khương Vọng phải đi ngược lại.
Khương Vọng bắt lấy điểm này, bộc phát ra sát lực cao nhất trong trạng thái Tam Giới, Chân Ngã Đạo Kiếm quán triệt ý này, Thiên Ý Chi Sát chém ra gần như Vĩnh Hằng ! ý ta phía trước, chết không kịp quay đầu!
Ta dốc hết toàn lực, hướng về mục tiêu của ta tiến lên.
Cho dù ta sẽ thất bại.
Cho dù kết quả cuối cùng là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Nhưng ai có thể nói, ta không phải đang đi về phía trước!
Nói nghiêm chỉnh, đây căn bản không phải là phương pháp phá cục, cũng không phải là nhược điểm của Nam Viên Bắc Triệt.
Một tu sĩ Thần Lâm, dù cho có tiêu hao hết tất cả, tiêu hao tới chết cũng có thể tiêu hao được bao nhiêu sức mạnh của Chân Nhân?
Nhưng Trang Cao Tiện không cười.
Bởi vì chuyện này không buồn cười.
Sau khi đánh trọng thương Hàn Húc, chấn nhiếp bảy Thần Lâm của Ung quốc, lại đánh lui năm Thần Lâm của Địa Ngục Vô Môn, ông ta không có khả năng nói mình vẫn còn sức mạnh vô hạn.
Khương Vọng thân thành tam giới liều mạng xông lên, khiến ông ta cũng bị tiêu hao không thua gì khi đấu với Chân Nhân.
Nhất là khi ông ta đang bị tiêu hao như vậy, mà còn phải đối mặt với Tân Tẫn Thương, Long Quang Xạ Đấu.
Viên ly châu đối kháng Thái Dương Chân Hỏa kia, không phải là lựa chọn lâu dài.
Dù sao khi rời quốc gia rồi, long khí Thiên tử sẽ trở thành nước không nguồn, dùng bao nhiêu là sẽ bị mất đi bấy nhiêu.
Một loạt tính toán lóe lên cực nhanh trong lòng.
Vì thật sự, quá trình giao chiến nãy giờ chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Tai ông ta nghe thấy tiếng nứt.
Tiếng nứt vang lên từ hai nơi.
Một là ở chỗ Chí Tôn Minh Châu đang đấu với Tân Tẫn Thương chỉ là một viên Ly Châu chứa Thiên tử long khí, ở trước mặt Thái Dương Chân Hỏa xán lạn, quả thật là có chút miễn cưỡng.
Tiếng nứt thứ hai, là ở trên vòm trời.
Ông ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy đạo lưu quang kia đang kiên quyết hạ xuống, phiến không gian bị ông ta cố định này xuất hiện những đường nứt, những đường nứt không gian màu đen đang lan nhanh như mạng nhện!
Kiếm sắc bén thật!
Niệm động thì pháp động, ông ta không khỏi phải kích phát thêm nhiều sức mạnh hơn, Ngọc Hư Chi Khí hiển hóa thành thực chất, hơi khói màu trắng ngọc phiêu miểu bay lên, ngưng tụ thành từng sợi khói hoa quý, phủ lên các kẽ nứt, quấn lấy thân kiếm.
Ngay khi nhìn thấy Khương Vọng, cảm giác bị thiết kế của ông ta trở nên vô cùng rõ ràng. Có vẻ tất cả mọi việc xảy ra ngày hôm nay đều đã được tính trước. Ông ta cảm thấy một chân mình đã giẫm vào đầm lầy, biết hôm nay mình nhất định sẽ phải giết người!
Ly Châu trên Bình Thiên Quan bay ra thêm chín viên, kéo thành một hàng liên châu, hô ứng với nhau, sáng rực chói mắt, uy nghiêm vô hạn.
Sau lưng Trang Cao Tiện xuất hiện một hư ảnh Thiên tử khổng lồ, trên đầu cũng đội vương miện giống ông ta, nhưng không thấy rõ mặt mũi, xung quanh là núi sông chìm nổi, khắp người đều có tiếng rồng ngâm.
Từ lúc Nhân Hoàng giết cửu tử của Long Hoàng làm cửu trấn, trấn áp Trường Hà, đuổi Long tộc ra khỏi Thương Hải, long mạch đã trở thành trấn giữ sơn hà, phục vụ cho Nhân tộc.
Sau khi Đạo lịch khởi động lại, thể chế quốc gia hưng thịnh, long khí thiên địa đều được quy hết về cho Thiên tử.
Long khí Thiên tử có thể nói là thủ đoạn chỉ hoàng đế các nước mới có, đương nhiên có uy nghi trấn sát vạn pháp.
Lúc này Trang Cao Tiện không tiếc rẻ nữa, tiêu sạch long khí Thiên tử.
Hư ảnh Thiên tử kéo trời làm cung, dây cung là núi sông, chín viên ly châu làm mũi tên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận