Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1172: Bác bỏ

Nói một cách chính xác, là Cam Trường An dùng đao tuyệt diệu, trước khi Thiên Kiêu đao chém vào mình đã dùng Chưởng Trung Vũ đỡ được.
Đao nhỏ chỉ dài bốn tấc, nhưng ở trong tay Cam Trường An lại giống như tường đồng vách sắt, kẻ địch không thể xuyên thủng, mưa gió không thể lọt qua.
Bắt đầu từ cánh tay cầm đao của gã, làn da dần trở nên khô héo, rồi sau đó rạn nứt.
Từng vết rách từ cánh tay phải lan ra toàn thân.
Một đao này của Đấu Chiêu chính là thức thứ ba trong Đấu Chiến Thất Thức, tên gọi [Bì Nang Bại].
Một đao trước lấy họa khí làm gốc, một đao này làm tan rã huyết nhục.
Đao bị chặn, thế cũng đứt!
Diệp Thanh Vũ đang xem trận chiến trên khán đài, đột nhiên lạnh sống lưng. Lúc ở Trì Vân Sơn nàng đã từng giao thủ với Đấu Miễn, lúc đó cũng thử qua một đao Bì Nang Bại này. Quả thật đã cảm nhận được sức mạnh của nó, nhưng chưa từng cảm thấy kinh khủng như vậy.
Cho đến hôm nay lại nhìn thấy.
Vừa nghĩ tới bị một đao này chém trúng, cả người sẽ mục nát thành như vậy, nàng không nhịn được mà sợ hãi.
Đao thuật như vậy, thật giống như đạo vậy!
Thần thông Vân Triện của nàng có thể đối kháng hay không?
Khôi Lỗi Binh Phù của nàng có đủ chém hay không?
Người bị kinh sợ không phải chỉ có mỗi Diệp Thanh Vũ.
Nhưng tuyệt đối không bao gồm Cam Trường An.
Tuy cơ thể trẻ tuổi của gã bắt đầu mục nát, mất khống chế dần suy tàn đi.
Nhưng thần thái của gã vẫn hăng hái như cũ, chỉ di chuyển Chưởng Trung Vũ một cái, thanh đao nhỏ dài bốn tấc không ngừng bay lượn quanh thân Thiên Kiêu đao, trong hỏa tinh liên tục nổ tung, ngày càng đến gần, cuối cùng tiến sát vào năm ngón tay của Đấu Chiêu!
Vừa lên tiếng: "Ta mười chín vẫn còn chí học, không thể xưng là lão hủ.
Thần thông Bác Bỏ huyền diệu khó lường lại được sử dụng.
Những vết nứt khắp người gã, từng vết từng vết dần hồi phục.
Trở lại một thân thể trẻ tuổi, linh hoạt, săn chắc, mạnh mẽ.
Sức sống bừng bừng khiến người ta phải thán phục.
Mà Đấu Chiêu lại nâng đao lên, nặng nề hạ xuống: "Nhân tiêu tâm suy, lão diệc lão hĩ."
Y nói Cam Trường An ngoài trẻ trong già, cho dù là mười chín tuổi, cũng không trẻ tuổi.
Ánh mắt y thản nhiên, nhưng tư thế Thiên Kiêu đao lại dứt khoát.
Tiếng như băng sương, có ánh sáng yếu ớt lưu chuyển trong lưỡi đao, trực tiếp chém vỡ ánh sáng thần thông.
Lại là một đao Thần Tính Diệt!
Khương Vọng đang quan chiến trên khán đài cũng chấn động tâm thần. Hai thức [Thiên Phạt], [Nhân Họa] vẫn còn ở trong phạm vi hiểu biết của hắn.
Nhưng một thức Thần Tính Diệt này ...
Làm sao có thể.
Nếu như nói lần đầu tiên là do thần thông của Cam Trường An đã hết hiệu quả, như vậy lần này là thật sự va chạm trực tiếp với thần thông.
Mà kết quả lại kinh người như vậy.
Chẳng lẽ một chiêu này của Đấu Chiêu lần nào cũng có thể chém vỡ ánh sáng thần thông sao?
Cho dù được xưng là thuật Sát Phạt đệ nhất hiện thế đi nữa, có thể làm được đến mức này thật là không thể tưởng tượng nổi!
Hắn gắt gao nhìn chăm chú vào chiến trường, quan sát chuyển biến của cuộc chiến.
Chỉ thấy năm ngón tay của Cam Trường An tách ra như đóa hoa sen, cán đao Chưởng Trung Vũ đứng trong lòng bàn tay của gã.
Giống như một tiểu mỹ nhân xinh xắn đứng chính giữa lòng bàn tay.
Năm ngón tay sạch sẽ có lực, huyết sắc rõ ràng, đã không còn nhìn thấy dấu vết mục nát.
Khương Vọng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, xem ra một thức Thần Tính Diệt này, quả thật là có thể đối kháng với thần thông trong một trình độ nhất định, nhưng cũng rất có hạn, không đủ để hoàn toàn hóa giải sức mạnh của thần thông.
Nhưng ... Dù chỉ như vậy cũng đủ để không thẹn với danh xưng "thuật Sát Phạt đệ nhất hiện thế"!
Cam Trường An xòe năm ngón tay, tay thúc đẩy Chưởng Trung Vũ.
Thanh đao bốn tấc trong lòng bàn tay gã quay cuồng.
Trong lòng bàn tay chỉ rộng bốn tấc, "tiểu mỹ nhân" nhảy múa cuồng nhiệt.
"Thế giới" bên ngoài lòng bàn tay cũng nhảy múa.
Khiến người ta say sưa, khiến người ta hoang mang!
Tay của Đấu Chiêu cũng trở nên êm ái, tựa như hòa nhịp nhảy múa cùng thanh đao bốn tấc của đối thủ.
Nhưng Thiên Kiêu đao bỗng rơi xuống thật nhẹ, lưỡi đao vừa vặn chém phải mũi đao trong lòng bàn tay Cam Trường An.
Dịu dàng như một nụ hôn.
Đây chính là Bì Nang Bại trong Đấu Chiến Thất Thức, chuyên làm chết những lớp da xinh đẹp!
Chưởng Trung Vũ thập phần linh tính, được xem như mỹ nhân trong các danh đao, đương nhiên là có lớp da xinh đẹp.
Mũi đao va chạm với lưỡi đao.
Chưởng Trung Vũ cũng ngừng nhảy múa.
Cam Trường An không hề hoảng hốt, vẫn dùng ánh mắt ngây thơ nhìn về phía Đấu Chiêu.
Sự non nớt và tươi sáng trong ánh mắt gã đã rút hết toàn bộ, làm rực sáng sự khôn ngoan sắc sảo vốn bị che giấu.
Sự ngây thơ của gã không phải là thật, non nớt lại càng không.
Tám tuổi đã có tài năng áp chế một phương, trí tuệ của gã vượt xa người thường.
Một màn này, là gã đã thiết kế từ sớm.
Hết thảy đều ở trong lòng bàn tay!
Giờ khắc này, hai đao đối chiến, dùng hết sức lực.
Hai người cầm chắc thanh đao, chỉ một người có thể sống.
Là thời điểm để quyết định sinh tử!
Một thân ảnh mang nón rộng vành bồng bềnh bay ra từ thiên linh, cao cao tại thượng, uy nghi tự sinh, chính là thần hồn của Cam Trường An!
Trạng thái thần hồn của Cam Trường An bay bổng như tiên, cực kì khí chất, sức mạnh khó lường.
Chỉ phẩy tay một cái!
Trong thân thể Đấu Chiêu, một hư ảnh bất an giãy giụa muốn thoát ra ngoài. Đó là thần hồn của Đấu Chiêu, nó đang bị nắm kéo ra!
Đây là thần thông, [Thần Du] !
Thần hồn xuất du như Thần Du, ở trước mặt "Thần", hết thảy đều là kiến hôi. Đương nhiên cũng có thể khống chế thần hồn của đối thủ ở trình độ nhất định. Tự mình Thần du, cũng có thể để đối thủ Thần Du!
Theo lý thuyết, tu sĩ ở cảnh giới trước Thần Lâm rất khó đối kháng với loại thần thông này.
Thời cơ xuất thủ của Cam Trường An lại vô cùng tinh chuẩn, nghiễm nhiên là hướng về việc khóa chặt cục diện chiến thắng, hủy diệt Đấu Chiêu mà đi tiếp.
Nhưng đối mặt với thần thông đáng sợ như vậy.
Biểu tình của Đấu Chiêu vẫn rực rỡ sáng ngời như cũ.
Thế đao của y thay đổi, một đao Thần Tính Diệt trực tiếp chém lên ánh sáng thần thông.
Một đao này chém quá nhanh, trước đó không thể so sánh, không hề ảnh hưởng đến thần thông của Cam Trường An, vì vậy không thể chém vỡ ánh sáng thần thông.
Nhưng y cũng chỉ cần một khắc tiêu giải và trì trệ như thế. Thế đao lại di chuyển, hư ảnh thần hồn xao động muốn ra ngoài cơ thể hắn đã hoàn toàn nhập vào thân xác.
Đồng thời nâng đao chém xuống.
Dung nhan của y dường như hơi già yếu, thần hồn của y tựa hồ cũng có chút suy yếu.
Chưa tổn thương được địch đã tự mình suy yếu!
Suy yếu đương nhiên là vì chém địch.
Đây là thức thứ năm trong Đấu Chiến Thất Thức, danh xưng [Thần hồn Hủ].
Thiên Kiêu đao gần như bắn ra ngoài, sau một thức Thần Tính Diệt, đã lập tức đụng phải thần hồn Cao Quan Bác Đới của Cam Trường An.
Tựa như chim ưng bay trên trời, cá bơi dưới nước.
Giữa hai thức trước sau không bị ngắt quãng, tựa như nó vốn dĩ là vậy, lưu loát tự nhiên.
Cam Trường an lộ vẻ kinh ngạc, gã quả thật không nghĩ đến, Đấu Chiêu có thể luyện thức này đến cảnh giới người hồn cùng mục nát.
Người mưu hổ, hổ mưu người.
Gã đang đợi Đấu Chiêu đấu đao, Đấu Chiêu cũng đang chờ gã Thần Du!
Đây là một đao chuyên chém thần hồn.
Diệt người cũng diệt hồn.
Một thức Thần Tính Diệt chém ánh sáng thần thông, lại một thức Thần hồn Hủ trực tiếp đối diện thần hồn.
Thần hồn Cao Quan Bác Đới của Cam Trường An, chia làm hai, một trên một dưới.
Thần Du là thần thông cường đại đáng sợ, nhưng dẫu sao cũng là thần hồn xuất du, lại chịu một đao này, trực tiếp bị chặt đứt!
Cam Trường An thua sao?
Rất nhiều người đang nghĩ như vậy.
Người Tần ở đây đều không muốn tin tưởng, thiên kiêu tuyệt thế như Cam Trường An, làm sao có thể dừng bước ở Bát Cường?
Nhưng lại không thể lừa dối chính mình. Thần hồn đã bị chém đứt rồi, còn có khả năng tái chiến sao?
Nhưng Cam Trường An đang giơ cao Chưởng Trung Vũ đương nhiên không cho là vậy, cũng chưa từng nghĩ tới mình sẽ thất bại.
Thần Du của gã thất bại, thần hồn của gã bị thương nặng.
Nhưng gã còn giơ đao của mình, Chưởng Trung Vũ vẫn đang nhảy lên trong tay gã.
Gã mấp náy môi, nói: "Ta tám tuổi có thể trường an, mười chín tuổi, muốn an thiên hạ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận