Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 740: Kỳ đồ (1)

- Giải thích tên chương, "Kỳ đồ" nghĩa là ngã rẽ. Hết giải thích.

Đối với người như Trang Thừa Càn, dù hắn thưởng thức Khương Vọng đến cỡ nào, dù Khương Vọng có chết thảm cỡ nào, dù thần hồn có bị câu diệt, cũng chả là cái gì.
Thứ duy nhất khiến hắn lộ vẻ xúc động chính là.
Tất cả thiết kế của hắn ngay giây phút sau cùng lại xảy ra biến cố.
Khương Vọng tự hủy thần hồn, hắn sẽ phải tự đối mặt với Vô Sinh kiếp!
Mà hắn, không làm được!
Cái chết khó nhất trên đời, là khi mạng đến đường cùng mà không tìm được đường sống.
Nếu hắn đấu được với Vô Sinh kiếp, thì năm đó đâu cần phải chết. Nếu hắn đấu được với Vô Sinh kiếp, thì đâu cần phải trốn trong Minh Chúc, trơ mắt nhìn nhi tử của mình bị giết. Nếu hắn đấu được với Vô Sinh kiếp, thì đâu cần phải hao tốn tâm cơ, khiến Khương Vọng đi điền kiếp.
Vô Sinh kiếp là thần thuật khủng bố nhất do thần nguyên Bạch Cốt tôn thần phát ra, bình thường không thể vận dụng được, vừa ra tất chết, thậm chí có thể nói là thần tọa chi cơ.
Một mình hắn không đấu lại nổi.
Hắn đã nghĩ đủ mọi cách, nhưng cũng chỉ có thể kéo dài ngày kiếp tranh đến bây giờ mà thôi.
Có một việc Khương Vọng nói đúng, hắn không hề nắm tất cả trong tay.
Đúng là ở một mức độ nào đó, hắn có khả năng gây ảnh hưởng đến người được chọn, nhưng không đồng nghĩa lúc nào cũng thành công.
Ví dụ như hồi Bạch Cốt tôn thần ngang nhiên cho Bạch Cốt thần tướng hạ xuống, dùng Vô Sinh kiếp để quyết định ngày chết của hắn.
Ví dụ như Khương Vọng ở Thanh Dương trấn phát hiện ra sự tồn tại của hắn, ép hắn phải hiện thân.
Ví dụ như Khương Vọng tự chém căn nguyên thần hồn, thúc giục tâm ma, khiến hắn không thể không bại lộ thực lực thật sự của mình trước dự tính.
Quyết định Khương Vọng thực hiện lúc này, hắn thật sự là không ngờ tới.
Thà rằng tự hủy, thà để thần hồn câu diệt, cũng không chịu điền kiếp thay hắn.
Hắn tự nhận mình rất hiểu về Khương Vọng, hắn đã chăm chú quan sát từng lời nói, từng hành động của Khương Vọng, từng hành vi, từng lựa chọn, mỗi một lần đối mặt.
Hắn tự nhận mình hiểu Khương Vọng hơn bất cứ ai trên đời này, và thật sự cũng đúng là như vậy.
Nên hắn chắc chắn, Khương Vọng nhất định sẽ đồng ý với gợi ý hắn đưa ra.
Với tính tình của Khương Vọng, trong bất kì lúc nào, bất kỳ tình huống nào cũng đều sẽ không buông tay chịu thua, nếu bị rơi vào tình huống tiến cũng chết, lùi cũng chết, hắn nhất định sẽ chọn giữ thần hồn, chuyển tu thần đạo, đợi sau này trả thù.
Hơn nữa trước đó, Khương Vọng cũng không ngừng thể hiện ý chí cầu sinh cực kì ngoan cường, giống hệt thói quen trước giờ của hắn.
Vậy rốt cuộc là vấn đề nằm ở chỗ nào?
Đã bị thù hận làm cho đầu óc nhập ma, lẫn lộn lý trí, thà để thần hồn mình bị câu diệt, cũng phải kéo kẻ thù cùng chết?
Bao nhiêu suy nghĩ lướt qua trong đầu, chỉ là một cái thoáng qua.
Trang Thừa Càn không có nhiều thời gian để suy nghĩ về lựa chọn của Khương Vọng.
Vì Vô Sinh kiếp, đã tới gần ngay trước mặt!
Hắn vốn đang đè thần hồn Khương Vọng, đẩy nó vào trong kiếp nhãn, buộc Khương Vọng thay kiếp, phá cục của Bạch Cốt tôn thần bày ra.
Đúng là hắn không thể chạy khỏi Vô Sinh kiếp, nhưng hắn có thể tạo ra một "Hắn" khác, đi đón nhận ngày vô sinh thay mình.
Khương Vọng chính là lựa chọn của hắn, cũng quả thực đã trưởng thành đến trạng thái mà hắn cần, có thể thay cho hắn một cách hoàn mỹ.
Sau đó Vô Sinh kiếp tiêu tán, hắn sẽ không còn gì trói buộc, tranh nhau với Bạch Cốt tôn thần.
Hắn không chỉ muốn đánh lùi Bạch Cốt tôn thần.
Hắn còn muốn lật thần tọa của Bạch Cốt tôn thần!
Nhưng ngay vào lúc này, ngay khi điền vào kiếp nhãn, hoàn thành viên mãn, Khương Vọng lại kiên quyết tự bạo, tự hủy thần hồn.
Một bố cục tuyệt vời cứ thế bị tiêu tán.
Chỉ còn thần hồn của hắn phải đối mặt với Vô Sinh kiếp, trong thiên địa, như chỉ còn mỗi một cái kiếp nhãn tối tăm kia, đang đưa ra lời mời tử vong gọi hắn.
Số mạng tưởng chừng đã biến mất kia, lại chưa bao giờ cách xa, chưa bao giờ thay đổi!
"Có phải ngươi đang nghĩ, tại sao thần thông của ngươi lại bị mất hiệu lực?"
Giọng nói bình thản của Bạch Cốt tôn thần đúng lúc này vang lên, như lệnh, như ấn, như chỉ.
"Ngươi tưởng ta không biết, ngươi tưởng ta không để ý sao? Ngươi tưởng trong dòng thời gian dài dằng dặc, ta chỉ là một khối gỗ mục, chỉ biết hít hương khói, để mặc cho ngươi định đoạt?! Một sinh mạng nhỏ bé, lại dám vọng tưởng trời cao! Một con kiến hôi như ngươi, lại dám khinh thường thần chỉ!"
Thần thông của Trang Thừa Càn rất mạnh mẽ, nhưng được hắn giấu giếm cực sâu. Thế nhân đều biết Trang Thừa Càn mạnh, nhưng người thật sự biết thần thông mạnh nhất của hắn là cái gì, thì ít vô cùng ít.
Thần thông của hắn, có tên là Kỳ Đồ.
Con người khi còn sống, sẽ có vô số lựa chọn. Những lựa chọn đó, sẽ quyết định cuối cùng một người sẽ trở thành ra sao.
Trang Thừa Càn, có thể vào một số thời khắc mấu chốt, tác động đến những lựa chọn kia, khiến người ta bước vào "Đường rẽ"!
Thí dụ như Khương Vọng, vào cái đêm ở Tân An Thành, quyết định giết Đổng A.
Thí dụ như Tống Hoành Giang, cuối cùng quyết định nhập ma thay cho Tống Uyển Khê.
Mỗi người đều có rất nhiều lý do của riêng mình, quyết định đó cũng là một trong những sự lựa chọn của họ, nhưng thần thông của Trang Thừa Càn, sẽ thúc đẩy để lựa chọn đó trở thành lựa chọn cuối cùng!
Thần thông này là chỗ dựa lớn nhất của Trang Thừa Càn, cũng là yếu tố giúp hắn đánh đâu thắng đó.
Nhưng vào lần này, ngay trước khi điền kiếp, vào giây phút Khương Vọng đưa ra quyết định cuối cùng.
Bạch Cốt tôn thần lại lặng lẽ ra tay, che đi thần thông ‘Kỳ Đồ’ của Trang Thừa Càn, khiến thần thông của hắn bị mất đi hiệu lực, khiến Khương Vọng không bị ảnh hưởng, đưa ra quyết định dựa trên bản tâm mình, một quyết định "Chính xác" nhất, không bị đi "nhầm vào đường rẽ" !
Châm chọc là, chỗ dựa lớn nhất của Trang Thừa Càn, cũng khiến chính bản thân hắn đi vào "lạc lối".
Chính là quá tin vào thần thông ‘Kỳ Đồ’, quá chắc chắn vào phân tích phán đoán của bản thân, nên Trang Thừa Càn mới không ngờ Khương Vọng có khả năng tự hủy.
Trang Cao Tiện và Đỗ Như Hối giành đan ngay miệng cọp, Trọng Huyền Trử Lương chém vỡ Bạch Cốt thánh khu ngay trước mặt hai quân, Vương Trường Cát chống lại ý chí của thần chỉ, Trương Lâm Xuyên phá hủy Bạch Cốt thánh khu.
Có lẽ đối với những người này, cái gọi là Bạch Cốt tôn thần, bất quá cũng chỉ đến thế.
Cái gọi là U Minh thần chỉ, có thể vượt qua chiến lực siêu phàm đỉnh phong, nhưng nó chỉ ra uy được ở trong U Minh mà thôi, không có khả năng tranh phong trong hiện thế. Cách giới ra tay, lần nào cũng bị người phá hoại.
Nhưng thực tế, Bạch Cốt tôn thần muốn thành thần chỉ ở hiện thực, chống cự lớn nhất nó phải đối mặt đến bây giờ không phải là bọn họ, mà là địch ý đến từ hiện thực!
Trang Cao Tiện, Đỗ Như Hối, Vương Trường Cát, Trương Lâm Xuyên, đương nhiên những người này đều đáng sợ, nhưng nếu không có những thứ trời xui đất khiến kia, thì e là cũng chưa chắc lấy được thắng lợi sau cùng.
Giống như lời cảnh cáo của Trang Thừa Càn dành cho Khương Vọng: "Đừng có coi thường Bạch Cốt tôn thần!”
Thắng bại nhất thời, đối với sinh mạng dài dằng dặc của Bạch Cốt tôn thần, là cực kì cực kì nhỏ bé!
Giống như giờ phút này, Trang Thừa Càn chạy trốn gần hai trăm năm, kéo dài ngày kiếp tranh đến hôm nay, muốn dùng Khương Vọng điền kiếp, ra tay gần như hoàn mỹ khi kiếp tranh rơi xuống.
Bạch Cốt tôn chỉ cần nhẹ nhàng nhích ngón tay trong dòng sông thời gian, là có thể khiến tất cả mọi thứ trở về lúc ban đầu.
Giống như hơn hai trăm năm trước, Tống Uyển Khê mất mạng. Trang Thừa Càn ẩn nhẫn mấy chục năm, một phát tiêu diệt sạch sẽ Bạch Cốt Đạo, để rồi bị Bạch Cốt tôn thần cường thế giáng xuống, định luôn ngày giỗ cho mình.
Đã nhiều năm trôi đi.
Kiếp vẫn là kiếp, Trang Thừa Càn vẫn là Trang Thừa Càn!
Bạch Cốt Đạo tử vẫn là Bạch Cốt Đạo tử, Bạch Cốt tôn thần, vẫn muốn giáng thế!
Ý chí của thần chỉ, không cho sửa đổi, số mạng mà thần chỉ đã định, thì vẫn phải tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận