Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2291: Mặt xăm hình

Nữ yêu này cực kỳ xinh đẹp, môi anh đào mũi ngọc, đôi mắt uyển chuyển mị hoặc. Thân hình lại mềm mại tựa khói sương, uyển chuyển như không cốt.
Duy chỉ có nụ cười cong cong kia, tựa hồ như khắc trên mặt. Đẹp thì đẹp thật, chỉ là thiếu mất mấy phần sinh khí.
Đây là nụ cười tiếp khách, là nụ cười của người hầu bàn, là nụ cười lễ phép, chứ không phải xuất phát từ tâm trạng vui vẻ.
Yêu chinh của ả đã thể hiện ngay trên làn da, đó là xà văn màu đỏ cực kỳ phức tạp và hoa lệ, từ cổ trở xuống, che phủ làn da tuyết trắng, kéo dài vào trong y phục, chắc hẳn trải rộng khắp toàn thân.
Loại hoa văn này vốn nên khiến người xem cảm thấy nguy hiểm, nhưng nhìn kỹ lại có sức hấp dẫn chết người.
Từ lúc vào nhà đến khi chui vào gầm giường, chỉ tốn thời gian không quá một nhịp thở.
Thân pháp của ả có thể nói là tuyệt hảo, tới một hạt bụi nhỏ trong phòng cũng không chạm vào. Hơn nữa lập tức tiến vào trạng thái ngủ đông nào đó, cả thân thể lẫn thần hồn đều không để lại dấu vết, không lộ ra nửa điểm khí tức.
Nếu không phải Khương Vọng đứng ngoài quan sát toàn bộ quá trình, cũng rất khó phát hiện trong phòng còn có một vị nữ yêu như vậy tồn tại.
Đến giờ khắc này, đương nhiên hắn có thể đoán được thân phận của nữ yêu này.
Thực lực như vậy mà còn muốn ẩn giấu bản thân, thân phận lại là Xà tộc, ngoại trừ Xích Nguyệt Vương Cô Dư nổi danh hung ác đang bị Lộc Thất Lang đuổi giết, còn có thể là ai được nữa?
Khi ả tiến vào trạng thái ngủ đông, xà văn bên ngoài cơ thể nàng cũng đã nhanh chóng rút về, cuối cùng thu vào trong xương quai xanh bên trái thành một vầng trăng khuyết nho nhỏ...
Bát ngọc đựng xích nguyệt, khung cảnh thật là nên thơ.
Một vị nào đó Cổ Thần ẩn náu trong gương, cũng hoàn toàn có thể lý giải cách thức hành động của nữ yêu này ! Lộc Thất Lang tự mình lục soát quán trọ, trong thời gian ngắn chắc là sẽ không có ai đến lục soát nữa.
Đây chẳng phải nguyên nhân khiến vị Cổ Thần vĩ đại trốn ở đây mà không di dời à?
Mọi người có cùng ý nghĩ, cùng lựa chọn, cũng có thể nói một tiếng hữu duyên.
Chơi trò dưới đĩa đèn thì tối, chơi hồi mã thương!
Lại càng không có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng ngươi có thể đi phòng khác hay không?
Ngươi có tiêu tiền đâu mà lại xông vào đây?
Không ngại chen lấn à?
Cổ Thần vĩ đại có lòng bẻ cành ngắt hoa, nhân lúc ả ngủ say, tiễn đưa ả vĩnh viễn - nhưng lại lo mình đánh không lại.
Người trong nhà biết chuyện của mình.
Bên này thương thế của hắn còn chưa lành, bên kia Xà Cô Dư là cường giả có tư cách tề danh trên Thiên Bảng tân vương, bị hạng bảy Thiên Bảng tân vương Lộc Thất Lang truy sát mấy tháng mà hắn vẫn còn sống nhăn răng.
Hơn nữa, nhìn trạng thái ả ngủ đông, cho dù là lúc này đang ngủ đông, toàn thân cuộn tròn lại, vẫn duy trì sức căng cực lớn, có thể tùy thời tiến vào chiến đấu.
Ả ngủ đông, hiển nhiên không phải là ngủ say đơn thuần mà là một loại công pháp huyền diệu nào đó, vừa có thể ẩn giấu khí tức, phong bế bản thân, phục hồi trạng thái cơ thể, đồng thời còn giúp ả duy trì cảnh giác cao độ.
Khiến Cổ Thần vĩ đại vô cùng hâm mộ.
Cổ Thần trong gương tin chắc, chỉ cần lúc này bản thân bước ra khỏi thế giới trong gương, vị nữ yêu Xà tộc xinh đẹp này sẽ lập tức "thức tỉnh".
Mà hắn tuyệt đối không thể vô thanh vô tức giết chết ả.
Nhưng nếu cứ bỏ mặc như vậy... Linh Cảm Vương không phải hư danh, lúc nào đó Lộc Thất Lang đuổi tới thì làm sao bây giờ? Hai vị Yêu Vương cường đại chém giết, quán trọ này còn có thể bảo đảm được? Hồng Trang kính còn có thể tiếp tục giả bộ bình thường?
Hoặc là Xà Cô Dư ở trong phòng này lâu ngày, với tầm mắt và cảnh giác của Thiên Bảng tân vương, tự phát hiện bí mật của Hồng Trang kính thì phải làm sao?
Vô luận là yêu chính nghĩa hay tà ác, nào có ai tử tế với Nhân tộc.
Khương Vọng như nhìn thấy gợn sóng trong dòng sông vận mệnh, lúc này nó đã hóa thành một gương mặt quỷ cực lớn, đang nhìn mình đầy ác ý, quan sát mình túng quẫn ngồi trong thế giới trong gương.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy một tờ giấy viết đầy manh mối, một thanh kiếm đã cùng nhau chinh chiến nhiều năm.
Con đường phía trước ở đâu?
Bản tôn bị vây khốn trong gương, không thể nhúc nhích. Thậm chí còn không dám tu hành, tránh cho khí tức tiết lộ ra ngoài.
Đối mặt với bước đường cùng ở chung một phòng với Xích Nguyệt Vương, liệu có thể phá cục từ chỗ nào?
Thái Bình Quỷ Sai bị phong đao một tháng?
Vô Diện thần giáo gần đây cụp đuôi khiêm tốn phát triển?
Hay là Sài A Tứ trải qua từng đợt chiến đấu sàng lọc, hết sức gian nan đánh vào một trăm người đứng đầu Ma Vân thành?

"Ta nghĩ ra một diệu kế tuyệt vời!"
Trong một căn phòng kín mít nào đó, Vũ Tín kích động đến khuôn mặt tuấn tú ửng hồng:
"Chỗ tốt trên người Xà Cô Dư, chúng ta cũng có cơ hội nhúng tay vào!"
"Ngươi hãy chờ một chút."
Trong góc phòng, vang lên một âm thanh thô ráp, âm thanh này giống như đá cọ vào đá, nện vào lỗ tai rất khó chịu.
Âm thanh phát ra từ một kẻ ngồi trên ghế thái sư, bắt chéo hai chân, mười ngón giao nhau, tựa lên đầu gối. Gương mặt hắn đeo một mặt nạ đen như mực, không có bất kỳ hoa văn nào khác, toàn thân đều được bao bọc trong trường bào rộng thùng thình.
Hắn hỏi:
"Ngươi vừa nói, lúc yến hội Phi Vân lâu, muốn đã vạch trần được một tin tức kinh thiên động địa nào đó trên người Xà Cô Dư... chơi một chiêu xua hổ nuốt sói?"
Vũ Tín ổn định lại tâm trạng hơi kích động, mỉm cười ngồi xuống:
"Đây cũng là giương đông kích tây, tóm lại là di dời sự chú ý, cho bọn chúng chó cắn chó... Nhưng ta lại suy nghĩ, nếu ta đã vạch trần việc này, ta chỉ nhìn mà không động thủ, ngược lại vô duyên vô cớ gây ra hoài nghi. Chi bằng thật sự cướp luôn tên Xà Cô Dư này đi, để thể hiện nội tâm ta thẳng thắn vô tư. Cũng để cho Lộc Thất Lang kia biết được, rốt cuộc Ma Vân thành là sân nhà của ai!"
"Trước tiên không cần vội nói chuyện đoạt Xà Cô Dư, ngươi hãy nói cho ta biết..."
Yêu quái quấn trường bào đau xót nói:
"Trên người Xà Cô Dư cất giấu một loại bí ẩn nào đó, điều này cần ngươi vạch trần hay sao? Ả tự tay diệt thân tộc, tất nhiên có nguyên nhân đặc thù, đây không phải là chuyện tất cả yêu đều biết sao?"
Vũ Tín sửng sốt một hồi, chợt nói:
"Hùng lão huynh, ngươi không biết đấy thôi, linh giác chó má của Lộc Thất Lang kia nói cho hắn biết, hắn có cơ duyên ở Ma Vân thành! Đây không phải là ứng với Thần Tiêu bí tàng của chúng ta sao? Lúc đó tình huống khẩn cấp, ta phải lập tức để hắn liên hệ linh cảm này với Xà Cô Dư, miễn cho hắn suy nghĩ viển vông, đến lúc đó chúng ta lại dính thêm phiền phức!"
'Hùng lão huynh' hít thở một hơi thật sâu.
Vũ Tín lại có vẻ tự đắc nói:
"Chúng ta đã quen biết mười năm, ngươi còn không hiểu ta sao? Chuyện lớn như vậy, sao ta có thể không suy nghĩ chu toàn sao?"
Hắn giơ tay lên, rất có khí thế lật tay định giang sơn:
"Theo lẽ thường mà nói, trên người Xà Cô Dư nhiều lắm cũng chỉ là truyền thừa của Yêu Vương mạnh mẽ, nói không chừng tài nguyên sớm đã tiêu hao sạch. Nhưng linh giác của Lộc Thất Lang ứng với nó thì không giống bình thường. Chắc chắn bọn họ sẽ cảm thấy ít nhất trên người của Xà Cô Dư cũng có cất giấu bảo vật của Chân Yêu. Ngươi không thấy đó thơi, Viên Mộng Cực cứ một mực uống rượu, con mắt của Chu Chằng lúc đó đã xanh lét!"
"Vũ Tín à Vũ Tín."
Yêu quái mặc trường bào nói:
"Xét theo tình cảm giao hảo mười năm của chúng ta, Hùng Tam Tư ta xin tặng ngươi một lời khuyên chân thành."
Nếu như lúc này Chu Tranh có mặt ở đây, nghe được đoạn đối thoại như vậy, nhất định phải đặt một dấu chấm hỏi thật lớn cho lòng tự tin lấy đồ trong túi của mình.
Bởi vì yêu quái mặc trường bào này tên là Hùng Tam Tư.
Hắn là Hùng Tam Tư dưới trướng Tử Vu khâu lăng Hổ Thái Tuế, hiệu là "Kình Diện Yêu"!
Gần mười năm qua, hắn là Yêu Vương trẻ tuổi uy phong nhất, thực lực mạnh nhất Tử Vu khâu lăng.
Trong danh sách Thiên Bảng tân vương kỳ mới nhất, xếp hạng thứ tám. Vừa vặn nằm giữa Thiên Hải Vương Sư Thiện Văn vừa mới qua đời và Linh Cảm Vương Lộc Thất Lang mới đến Ma Vân thành.
Vũ Tín phóng khoáng nói:
"Có đề nghị gì, Hùng huynh cứ nói thẳng."
Hùng Tam Tư hạ thấp âm lượng, bỗng dưng quát lên:
"Khâu cái miệng thối của ngươi lại!"
Vũ Tín hoảng sợ, nhất thời câm miệng.
"Ngươi cũng biết linh giác của Linh Cảm Vương rất cường đại, giúp cho hắn thu hoạch không ít cơ duyên, khiến ngươi vừa nghe là hoảng loạn bất an. Xin hỏi chính hắn có biết linh giác của hắn rất mạnh hay không?"
Hùng Tam Tư trừng mắt nhìn Vũ Tín:
"Linh giác của hắn quý giá như thế, xin hỏi tại sao hắn lại chủ động nói cho các ngươi biết cơ duyên của hắn ở Ma Vân thành?"
"Ngươi nghĩ mình móc nối chuyện lần này với Xà Cô, là mình hay lắm hả. Vấn đề là ngươi được bao nhiêu tuổi? Ngươi vừa mở miệng là móc nối được? Lộc Thất Lang đuổi giết Xà Cô lâu như vậy, chẳng lẽ hắn không biết Xà Cô Dư mạnh yếu ra sao? Vũ Tín à Vũ Tín, ngươi có nghĩ tới vì sao ở Phi Vân lâu, hắn vẫn ngầm thừa nhận cái “liên tưởng” mà ngươi tự cho là thông minh hay không?"
Những lời luân phiên quát hỏi tựa như cảnh tỉnh, đánh thức Vũ Tín đang chìm trong mông muội, sắc mặt hắn âm trầm bất định:
"Ngươi nói là, hắn chắc chắn mình có cơ duyên ở Ma Vân thành, nhưng khổ nỗi không quen thuộc Ma Vân thành, không biết bắt tay từ nơi nào, cho nên cố ý ném đá hỏi đường, mà ta lại không hỏi tự khai ư?"
Về phần Lộc Thất Lang ngầm thừa nhận trên Phi Vân lâu, lại càng rõ ràng. Hắn đã để mắt tới bí mật trên người Vũ Tín, hắn cũng đang tránh cho có người cạnh tranh, thậm chí không tiếc lấy chuyện mình đuổi giết Xà Cô Dư ra làm bia đỡ... Đúng là tài cao gan lớn!
"Tin tức về Thần Tiêu bí tàng, sớm nhất là ta có được."
Hùng Tam Tư chậm rãi nói:
"Sở dĩ ta tìm ngươi, là vì nó cần huyết mạch Vũ tộc để mở ra, mà ngươi và Vũ Trinh tôn giả có Yêu chinh giống nhau, ta tin ngươi có thiên phú phi phàm, vả lại trong cõi u minh ngươi có tồn tại duyên phận nào đó với vị Tôn Giả này. Thậm chí ta chắc chắn ngươi là cơ duyên chính của phần bí tàng này, từ đầu tới cuối không hề nghĩ đến Vũ tộc khác, chỉ sau khi giao hảo với ngươi, xác nhận phẩm đức của ngươi, ta mới chia sẻ bí tàng này cho ngươi."
"Vì Thần Tiêu bí tàng này, ta tự chuẩn bị năm năm, lại vì tăng cường tu vi của ngươi, cùng ngươi một chỗ đợi năm năm..."
Cho dù là mặt nạ đen như mực kia, trong lúc nhất thời cũng không che giấu được hung quang trong mắt hắn:
"Ta tìm được ngươi, không phải để nhìn ngươi làm hỏng tất cả mọi thứ!"
"Thật có lỗi!"
Có thể thấy được, giữa Vũ Tín và Hùng Tam Tư quả thật có giao tình, mà không chỉ đơn thuần là quan hệ hợp tác.
Giờ phút này Hùng Tam Tư nổi giận, Vũ Tín cũng không sợ hãi hay bất mãn, chỉ có nỗi hổ thẹn chân thành.
"Ta vừa lo được lo mất vì Thần Tiêu Bí Tàng, lại vừa tự ti, tự khiếp, rồi lại tự cao trước mặt Lộc Thất Lang, mới dẫn đến hành động tự cho mình là thông minh, chuốc lấy nhục nhã mà chẳng hay!"
Hắn tha thiết nhìn Hùng Tam Tư:
"Hùng lão ca, hiện giờ còn có cách nào cứu vãn không? Thời gian mở Thần Tiêu Bí Tàng có thể lùi lại không? Ta có thể đợi thêm mười năm!"
"Thần Tiêu bí tàng không thể đợi ngươi mười năm! Danh hiệu Tiểu Vũ Chân đã vang xa, ngươi thật cho rằng truyền thừa của Vũ Chân tôn giả là vật trong túi của ngươi sao?"
Hùng Tam Tư quát mắng, hận rèn sắt không thành thép:
"Lộc Thất Lang đã có cảm ứng, việc này đâu còn do ngươi ta muốn dừng là dừng? Nếu như hắn tìm khắp nơi không ra manh mối, ngươi có tin ngày mai Thần Hương Lộc gia sẽ đến bái kiến Ma Vân thành hay không?"
Vũ Tín thì thào:
"Thần Hương Lộc gia mà đến, Chu gia sẽ không đồng ý."
"Thiên Chu nương nương bị trọng thương nơi tiền tuyến, giờ cũng chẳng biết ẩn náu phương nào dưỡng thương, uy quyền của Chu gia ở Thiên Tức hoang nguyên đã lung lay, lấy gì ngăn được Thần Hương Lộc gia?"
Hùng Tam Tư lạnh lùng nói:
"Hơn nữa, Chu gia là hạng thiện nam tín nữ gì chứ? Bọn chúng có công nhận Vũ Tín ngươi có quyền thừa kế chính đáng Thần Tiêu bí tàng hay không? Hay là chuyện này cũng phải nói đến thứ tự trước sau, lễ độ khiêm nhường, bởi vì ngươi phát hiện trước nên chúng phải ngoan ngoãn nhường ngươi một miếng ăn?"
Vũ Tín bị hỏi đến á khẩu không đáp được, một hồi lâu mới nói:
"Hùng huynh nói mấy câu này, thật khiến ta hổ thẹn. Từ trước đến nay ta vẫn tự cho mình là thông minh, tự xưng có tâm cơ hơn so với bọn Viên Mộng Cực, Khuyển Hi Tái. Bây giờ nhìn lại, thật đúng là gà mái mổ nhau, mổ ra con ếch ngồi đáy giếng như ta."
Hùng Tam Tư vừa buồn cười vừa tức giận liếc hắn một cái:
"Những từ ngữ này của Nhân tộc, ngươi học cũng giỏi đấy, rất biết học đòi."
"Hùng huynh đọc thuộc lòng kinh điển của Nhân tộc, ta học tập ngươi cả thôi."
Vũ Tín nghiêm túc nói:
"Cho dù tổ tiên có huy hoàng đến đâu, cũng mặc kệ bên trên tuyên dương lịch sử ra sao, việc chúng ta bị Nhân tộc đuổi đến nơi đây là sự thật, Nhân tộc đã đứng vững gót chân ở lòng chảo Ngũ Ác... Chắc chắn bọn chúng có rất nhiều điểm đáng để chúng ta học hỏi."
"Cũng được."
Thấy hiện giờ hắn giữ bộ dạng khiêm tốn tự xét lại mình, Hùng Tam Tư thở dài một hơi:
"Việc này cũng không thể trách hết lên đầu ngươi được. Mấy ngày nay ta đã nghĩ thông suốt, Vũ Chân tôn giả là tồn tại cỡ nào, ảnh hưởng sâu rộng ra sao? Chuyện Thần Tiêu bí tàng, muốn giấu giếm hoàn toàn là không thể nào. Thời hạn mở ra càng gần, cũng càng nhiều yêu quái thông qua đủ loại con đường biết được tin tức..."
Giọng nói của hắn đã dịu đi, nhưng vẫn vô cùng khó nghe.
"Không thể nào?"
Vũ Tín ngạc nhiên nói:
"Chẳng phải hiện giờ chỉ có mình Lộc Thất Lang biết hay sao? Hắn cũng chỉ là linh giác có cảm ứng, chứ không biết cụ thể là cái gì. Nếu thật sự không được, chúng ta hạ quyết tâm, bỏ ra một phần bảo vật cho hắn, chưa chắc đã không thể lừa gạt hắn đi."
"Ngươi cho rằng trong Phi Vân lâu, chỉ có một yêu quái thông minh thôi sao?"
Hùng Tam Tư hỏi ngược lại:
"Những gì ngươi và ta nghĩ ra được, chẳng lẽ bọn chúng lại không nghĩ đến?"
Vũ Tín vốn muốn nói đúng vậy, Viên Mộng Cực nóng nảy, Chu Tranh bạo ngược, Khuyển Hi Hoa âm hiểm, không một ai thông minh. Lan Nhược tiểu công chúa ngây thơ trong sáng, đơn thuần đáng yêu, càng không có tâm tư phức tạp gì.
Nhưng đối mặt với ánh mắt của Hùng Tam Tư, dù sao cũng không dám lên tiếng.
Hùng Tam Tư thở dài một tiếng, lại nói:
"Ngươi có biết Thử Gia Lam của Hắc Liên tự, cũng đến Ma Vân thành không?"
"Cái này đương nhiên ta biết."
Vũ Tín lơ đễnh khoát tay:
"Phân đàn của bọn chúng ở chỗ này bị một tên gọi là Thái Bình Quỷ Sai san bằng, tên này tới điều tra thì cũng có sao! Hắc Liên tự làm nhiều việc ác, có mấy kẻ thù là chuyện hết sức bình thường."
"Chuyện xảy ra ở Ma Vân thành mà ngươi cũng không quan tâm, ngay cả tình huống cụ thể cũng không biết rõ ràng, còn phải để ta đi thăm dò!"
Mắt thấy Hùng Tam Tư lại nổi nóng:
"Mặc dù Thử Gia Lam chưa được Thái Cổ Hoàng thành sắc phong, nhưng tuyệt đối có thực lực của Thiên Bảng tân vương. Ngươi không nghĩ xem, chỉ là một Quỷ Tử La Hán, đáng để hắn đến điều tra sao?"
Vũ Tín kinh nghi bất định:
"Ý ngươi là, hắn cũng biết về Thần Tiêu bí tàng?"
"Ta chỉ biết, lần này hắn đến tuyệt không đơn giản."
Hùng Tam Tư nói:
"Chuyện liên quan đến Quỷ Tử La Hán, Hắc Liên tự đã cử một chân truyền đến chuyên để điều tra. Sau đó Thử Gia Lam cũng vì việc này mà đến, rõ ràng là thật không cần thiết. Hơn nữa... vị chân truyền của Hắc Liên tự đến điều tra trước đó cũng đã bị giết!"
Tin này thì giờ Vũ Tín mới biết, kinh ngạc nói:
"Tên Thái Bình Quỷ Sai kia mạnh đến vậy sao? Huynh có biết hắn xuất thân từ đâu không?"
"Trước đây ta chưa từng nghe tới Thái Bình Quỷ Sai, nhưng chắc là thuộc về một tổ chức bí ẩn nào đó."
Hùng Tam Tư nói:
"Ta đã tự mình tới hai chỗ hiện trường liên quan đến Hắc Liên tự. Chỗ trước thì có để lại dòng chữ "Thái Bình Quỷ Sai", chỗ sau không có dấu vết gì cả. Kẻ ra tay tuyệt đối không phải cùng một yêu quái, tuy rằng sau đó cao thủ ra tay ở hiện trường đã cố ý che giấu thân phận, áp chế cấp bậc lực lượng của mình. Nhưng với lực lượng cấp bậc như vậy, không chỉ dễ dàng giết chết chân truyền của Hắc Liên tự, mà còn có thể khống chế cả hoàn cảnh chiến đấu, nếu không phải cấp bậc Yêu Vương thì không thể làm được. Ít nhất cũng phải là một cao thủ cấp trên Thiên Bảng tân vương!"
Vũ Tín nhất thời câm nín, thật sự cảm nhận được áp lực khổng lồ, lòng tin có thể an ổn kế thừa Thần Tiêu bí tàng đã dao động kịch liệt.
Tuyệt Thế Thiên Yêu Mị Tri Bản liệt kê Thiên Bảng, là bảng xếp hạng cường giả có uy tín nhất Yêu giới hiện tại.
Yêu Vương trẻ tuổi trên Thiên Bảng tân vương, cũng được coi là thiên kiêu của Yêu tộc.
Từ khi nào mà Thiên Bảng tân vương này trở nên rẻ rúng như vậy?
Một tòa Ma Vân thành nho nhỏ, hôm nay lại tụ tập Lộc Thất Lang của Thần Hương Lộc gia, Xà Cô Dư tự diệt thân tộc, Hắc Liên tự Thử Gia Lam, Kình Diện Yêu dưới trướng Hổ Thái Tuế, cùng với một Thái Bình Yêu Vương thần bí khó lường!
Ma Vân tam tuấn tài như hắn làm sao ngóc đầu lên được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận