Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1098: Diễn Pháp các

Đợi Tả Quang Thù bên nghiêm túc kể lại tình báo xong, Khương Vọng liên tục nói lời cảm tạ, sau đó nói:
"Lại nói, ta thấy Quang Thù ngươi là một nam nhân tốt cầm được buông được, lần này không được chọn tham gia Hoàng Hà Hội, lại tức giận như thế, có chút không giống ngươi."
Quả nhiên Tả Quang Thù bị nói đúng tâm khẩm, phất tay áo cả giận nói: "Tên Hạng Bắc, ngang ngược kiêu ngạo lại vô lễ. Nếu như ta bằng tuổi với hắn, sao có thể dung thứ cho hắn càn rỡ như vậy được?"
Xem ra là thua Hạng Bắc, hơn nữa tuổi của Hạng Bắc lớn hơn y, năm tháng tu hành dài hơn. Tiểu thiếu niên này vẫn chưa chịu phục.
Khương Vọng không hề đổi sắc nói: "Ở trước mặt ngươi mà dám ngang ngược kiêu ngạo, xem ra người này đích thật là đệ nhất Nội Phủ Đại Sở rồi."
"Gì mà đệ nhất Nội Phủ? Khuất Thuấn Hoa không hề yếu hơn hắn! Chẳng qua còn đang che giấu ..."
Tả Quang Thù vừa nói ra khỏi miệng, lập tức có tật giật mình liếc mắt nhìn Khương Vọng, cứng nhắc che đậy:
"Che giấu thực lực mà thôi."
Độc Cô đại ca trải qua đầy sóng gió, đương nhiên nét mặt như thường: "Ồ, vậy sao."
Thế nhưng trong lòng lại khẽ dao động, che giấu thần thông à?
Theo lý thuyết nơi thiên hạ tranh giành leo lên Hoàng Hà Hội bực này, lẽ ra sẽ không có ai che giấu thực lực.
Nhưng trên người Khương Vọng có thần thông Lạc Lối, đương nhiên có thể hiểu được.
Cho dù thu hoạch trên Hoàng Hạ Hội có lớn hơn đi nữa thì cũng không thể đền bù được tổn thất bại lộ thần thông Lạc Lối.
Có điều, mặc dù hắn rất tò mò về việc vị Khuất Thuấn Hoa kia che giấu thứ gì, đồng thời hắn càng tò mò hơn chính là, Khuất Thuấn Hoa thà rằng từ bỏ Hoàng Hà hội cũng phải che giấu bí mật, sao Tả Quang Thù lại biết được.
Nhưng Khương Vọng cũng không đề cập đến, rõ ràng có hỏi cũng không ra, không đáng để chọc tiểu hài tử này thẹn quá hóa giận.
"Nói đi, ngươi chia sẻ tình báo mà Tả gia vất vả thu thập được cho ta, giúp ta ân tình lớn như vậy, ta còn không biết nên cảm tạ ngươi thế nào ..."
Khương Vọng nói xong, tay trái nhấc lên, thế giới lửa sáng rực chiếu rọi ở lòng bàn tay, bên trong là một phương thế giới nho nhỏ, biển lửa sinh ra sóng, Diễm Tước bay múa.
Hắn nhìn Tả Quang Thù: "Ta cảm thấy môn thuật pháp này rất thích hợp với ngươi, ngươi không suy xét cân nhắc học một chút sao?"
Lại nói, đây cũng không phải ý tưởng ngay từ đầu, mà trong trận chiến vừa rồi, hắn thật sự cảm thấy, nếu muốn tạo dựng một bản Lôi Giới Thuật cùng loại với Lôi Chiêm Càn kia, thần thông Hà Bá của Tả Quang Thù ngược lại càng thích hợp hơn Tam Muội Chân Hỏa của hắn.
Hà Bá và Lôi Tỷ đều đặc biệt mạnh về chưởng khống nguyên lực.
Mà Hỏa Giới Thuật của Khương Vọng, thật ra dưới sự chỉ điểm của Dịch Tinh Thần đã thay đổi mạch suy nghĩ. Hai loại mạch suy nghĩ thật sự cũng không thể đơn giản đánh giá ưu khuyết, cuối cùng vẫn phải xem người thi thuật chưởng khống ra sao. Chỉ có thể nói bộ hiện tại này càng thích hợp với bản thân Khương Vọng hơn.
Bởi vì ơn huệ Tả Quang Liệt lưu lại, hắn vẫn luôn muốn hồi báo Tả gia. Nhưng Tả thị Đại Sở quả thật cũng không cần hắn hỗ trợ việc gì. Ngay cả hắn và Tả Quang Thù ở chung, thật ra cũng đều là Tả Quang Thù cung cấp nhiều hơn.
Tầm nhìn của con trai trưởng danh môn, bản thân chính là một loại tài phú quý giá.
Hắn quả thực cảm thấy, thần thông Hà Bá của Tả Quang Thù rất có cơ hội thôi diễn ra Thủy Giới Thuật. Mà môn thuật này không thể nghi ngờ có thể làm cho Tả Quang Thù trở nên mạnh hơn, biến hóa mạnh mẽ, đại khái là thứ mà tiểu tử này cần nhất...
Nghe Khương Vọng nói, mắt Tả Quang Thù hơi phát sáng, rõ ràng rất động tâm.
Sao lại không có hứng thú chứ? Y vừa mới bị môn thuật này đánh bại! Dựa vào tính cách không chịu thua kém của y, cần phải nghiên cứu thấu đáo phá vỡ môn thuật này mới phải.
Nhưng cũng không thể đánh mất giá trị được...
Tiểu công tử Linh Nhạc xụ mặt, hừ lạnh nói: "Tả thị Đại Sở chúng ta, thần công bí pháp nào mà không có?"
Y liếc mắt lườm Khương Vọng một cái: "Ta vốn không thèm.
Chẳng qua nếu như ngươi cảm thấy môn thuật này cần ta hỗ trợ tham khảo một chút, cần có ta cùng nhau nghiên cứu, ta sẽ nể mặt bằng hữu, cũng không phải không thể cân nhắc."
Khương Vọng nén cười: "Vậy xin ngươi thương xót, giúp ta tham khảo một chút, được không?"
Tả Quang Thù suy nghĩ một chút, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài:
"Vậy được."
Hỏa Giới Thuật của Khương Vọng chính là thôi diễn ra từng chút từng chút một, từ không tới có, mỗi một chi tiết nhỏ đều nhớ kỹ trong lòng, truyền thụ ngược lại không có chỗ nào lúng túng.
Thời gian kế tiếp, hắn tỉ mỉ phá giải môn thuật pháp này cho Tả Quang Thù, báo cho y biết nếu muốn diễn hóa Thủy Giới Thuật thì nên bắt đầu từ nơi nào, lại làm sao để tiếp tục, điểm mấu chốt của mỗi một trình tự nằm ở đâu.
Thiên phú của Tả Quang Thù... cũng khiến người ta giật mình.
Trên cơ bản Khương Vọng chỉ cần nói qua một lần là y lập tức có thể lý giải được ngay. Chỉ là về phần liên quan tới Phù Lục Đồ Đằng thì dừng lại hỏi vài lần.
Đồ Đằng đến từ Phù Lục là một vòng quan trọng để xây dựng Lôi Giới Thuật. Về điểm này, chỉ có thể để cho Tả Quang Thù tự mình nghĩ cách. Nhưng nghĩ đến Tả gia nhà to nghiệp lớn, dưới tình huống biết rõ nhu cầu, tìm thứ tương tự chắc là không khó.
"Cơ bản là như thế." Khương Vọng nói xong, cuối cùng hỏi:
"Ngươi còn chỗ nào chưa hiểu không?"
Tả Quang Thù nghiêm túc suy nghĩ rồi đáp: "Chắc là không có.
Trở về ta dùng Diễn Pháp Các thôi diễn một chút, đại khái là có thể thành hình."
"Diễn Pháp Các?" Đây là lần đầu tiên Khương Vọng nghe nói, cho nên hơi thắc mắc.
Tả Quang Thù lên tiếng giải thích: "Tên là 'Các', nhưng thực ra là một loại pháp trận rất phức tạp, phí tổn cũng cực kỳ đắt đỏ.
Trong toàn bộ Sở quốc cũng chỉ có ba danh môn đỉnh cấp mới có thể xây dựng nên ... Tả gia chúng ta chỉ có ba cái."
Y lơ đãng lộ ra một chút kiêu hãnh.
Khương Vọng cũng biết tâng bốc: "Giống với Diễn Đạo Đài hả?"
Tả Quang Thù cực kỳ nghiêm túc lắc đầu: "Là Diễn Đạo Đài giống với Diễn Pháp Các của Sở quốc chúng ta. Năm đó tổ sư Thái Hư Phái lưu lại Sở quốc chúng ta một đoạn thời gian, đại khái là tìm linh cảm."
Tiểu thiếu niên này đúng là rất có cảm giác vinh dự quốc gia ...
Khương Vọng nghĩ, hứng thú hỏi thăm: "Cho nên hiệu quả giống nhau đúng không? Dùng cái gì đến thôi diễn vậy?"
Công pháp mà Diễn Đạo Đài thôi diễn, cần dùng đến "Công", nhưng "Công" là một loại tiền tệ trong Thái Hư Huyễn Cảnh mà thôi. Trên bản chất cũng không thể cấu thành nơi phát ra lực lượng thôi động Diễn Đạo Đài.
Thứ chân chính thôi động Diễn Đạo Đài vẫn là lực lượng vĩ đại của toàn bộ Thái Hư Huyễn Cảnh, là vô số người ở trong đó phát ra linh cảm, ma luyện kỹ nghệ... Từ đó Hồng Lưu Nhân Đạo được sinh ra.
"Cũng không phải hoàn toàn giống ..."
Tả Quang Thù rất chặt chẽ cẩn thận, ngược lại sẽ không vì tôn sùng Sở Quốc mà cố ý suy đoán hàm hồ: "Thật ra Diễn Pháp Các giống như một loại huyễn cảnh hơn, bất kỳ ai cũng có thể sử dụng Diễn Pháp Các xây dựng thuật pháp trong lòng mình, luận bàn diễn luyện, cho dù là người bình thường vẫn được. Chỉ cần xây dựng hợp lý, thuật có thể thành lập ở trong Diễn Pháp Các. Có điều dù tạo dựng thành công, nếu ứng nghiệm dùng vào hiện thế, cũng cần phải rèn luyện lại lần nữa. Dù sao các loại điều kiện bên trong Diễn Pháp Các cũng không thể hoàn toàn giống với hiện thế ..."
Khương Vọng nghe hiểu được.
Là người sử dụng "bí mật" của Diễn Đạo Đài, thật ra hắn cũng không cảm thấy Diễn Đạo Đài "tham khảo" từ Diễn Pháp Các.
Công pháp mà Diễn Đạo Đài thôi diễn ra là có thể dùng trực tiếp.
Mà Diễn Pháp Các lại càng giống như một loại mô phỏng sáng lập hơn.
Cái trước cần sự duy trì của Thái Hư Huyễn Cảnh, là diễn hóa tiến giai cho một loại công pháp nào đó.
Cái sau ngược lại tiêu hao sẽ ít hơn rất nhiều, vả lại rất có lợi cho nghiên cứu phát minh thuật pháp. Ngay cả người bình thường cũng có thể sử dụng, nếu mở rộng ra, có phải sẽ có thể kích phát nhiều tư tưởng kỳ diệu hay không?
Thảo nào đều nói thuật pháp Sở quốc nổi tiếng khắp thiên hạ...
Đương nhiên, trong lòng chỉ nghĩ như vậy...
Khương Vọng vỗ tay khen ngợi: "Diễn Pháp Các khó có được như thế mà Tả gia lại có ba cái, thật không hổ là danh môn thiên hạ!"
Không biết là có phóng đại không?
Tả Quang Thù nhìn hắn một chút, nói: "Cáo từ trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận