Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2665: Ta không cầu (1)

Hiện tại Khương Vọng có bí mật gì nhất định không thể để người khác biết được sao?
Hình như là không có.
Bí mật về Kỳ Đồ, hắn vì để thể hiện thành ý với Tề Thiên tử, đã để lộ ra lúc ở Tề quốc. Ít nhất Tề Thiên tử và Trọng Huyền Tuân đều đã biết.
Thân phận Biện Thành Vương của Địa Ngục Vô Môn - Có tiếng xấu nhưng không hề làm việc ác. Nhiều nhất là vụ án diệt môn của Du gia... Cùng lắm thì đứng ra vạch trần Du Khuyết chưa chết, Tôn Dần của Bình Đẳng quốc còn sống, chuyện này cũng không phải là không giải quyết được.
Việc hắn giết Triệu Huyền Dương - Tĩnh Thiên Lục Hữu vốn cũng nghĩ như vậy, chỉ là từ trước đến nay vẫn thiếu đi bằng chứng. Vị Đại tế ti Thần Miện của Mục quốc này có cần thiết phải cung cấp chứng cứ cho Tĩnh Thiên Lục Hữu của Cảnh quốc hay không?
Sự tồn tại của Huyết Khôi Chân ma Tống Uyển Khê - Kia chính là thủ bút của Trang Thừa Càn, hơn nữa vẫn luôn hoạt động ở Vạn Giới Hoang Mộ. Nếu như bị Kính Thế Đài bắt được, rất có thể sẽ trở thành chứng cứ thông Ma. Nhưng trước đó hắn hoàn toàn có thể giao Ma Khôi ra, mặc cho Tam Hình Cung nghiệm chứng.
Sau khi giết chết Trang Cao Tiện, hắn chính là người gánh vác trọng trách được tháo xuống, người trầm cảm lâu ngày chém đứt phiền muộn, không nơi nào trên đời này là không thể đi.
Có thể nói đã không còn chuyện gì có khả năng ảnh hưởng đến hắn, hắn bây giờ đã có thể tận hưởng tự do thật sự!
Nhưng cho dù không có chuyện gì không thể nói ra, hắn cũng không muốn trở thành một người không có chút riêng tư nào.
Trên đời này, không có ai muốn mất đi sự riêng tư của bản thân vĩnh viễn!
Môn thần thông của Đồ Hỗ đáng sợ ở chỗ này.
Trên đời này luôn có những góc khuất mà ánh sáng không thể chiếu tới, luôn có những bí mật ẩn giấu sâu trong lòng người.
Cái gọi là "Trời biết đất biết, ngươi biết ta biết"... nhưng Đồ Hỗ đều biết!
Khương Vọng mãi cho đến hôm nay, sau khi đối phương nói thẳng ra, mới có thể nhìn thấy được chỗ cường đại thực sự của người này.
Môn thần thông có tên là [Thiên Tri] này thoạt nhìn có vẻ cũng không cường đại, bản thân nó không có bất kỳ lực sát thương nào.
Nhưng ở trong tay một cường giả nổi tiếng là "nghe nhiều biết rộng" như Đồ Hỗ, thì dùng từ khủng bố cũng không đủ để hình dung.
Nó là loại thần thông tích lũy lâu dài mà sử dụng một lần.
Nhiều năm qua tích lũy, Đồ Hỗ dựa vào [Thiên Tri] đã biết được bao nhiêu bí mật trong lòng người? Biết được bao nhiêu chân tướng của thế giới?
Hơn nữa lão ta còn có chuông Quảng Văn!
Dựa vào chiếc chuông này để nghe ngóng thiên hạ, cầu đạo ở bên ngoài.
Đồ Hỗ nắm giữ thần thông [Thiên Tri], trong tay lại có chuông Quảng Văn, biết lòng người lại biết thế sự, e rằng là tồn tại gần với hai chữ "biết hết" nhất trên đời này. Sau khi Cao Giai với "bất kỳ nơi nào có dòng nước chảy qua đều biết" chết đi, lại càng là như vậy.
Cũng chỉ có Đồ Hỗ cường đại như vậy mới có thể dễ dàng tính kế Huyễn Ma Quân, mới có thể dễ dàng khống chế Thương Đồ Thần giáo. Khiến cho thảo nguyên được tắm mình trong thần quang của Thương Đồ trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng, vậy mà trong quá trình vạn giáo quy nhất lại không hề phát sinh chút sóng gió nào.
Một người như Đồ Hỗ ở lại Mẫn Hợp miếu thực sự là không gì thích hợp nhất. So với Thương Đồ Thần điện trên đỉnh Khung Lư Sơn, Mẫn Hợp miếu mới là căn cơ của lão! Không trách được sau khi leo lên đỉnh cao vẫn không chịu buông tay.
Con đường của Đồ Hỗ và con đường của Cao Giai có xung đột với nhau hay không?
Cái chết của Cao Giai phải chăng có lợi cho việc siêu thoát của Đồ Hỗ?
Trong lòng Khương Vọng thực sự có quá nhiều câu hỏi.
Mà hiện tại hắn chỉ có thể hỏi một vấn đề, sau đó phải cho Đồ Hỗ một câu trả lời, mà hắn tạm thời còn chưa biết phải trả lời cái gì.
Có thể cự tuyệt trao đổi đáp án không?
Đây là vấn đề mà trong lòng Khương Vọng đang nghĩ.
Nhưng nhìn nụ cười của Đồ Hỗ, hắn đã xác định rất rõ ràng, nếu như thật sự hỏi ra một câu như vậy thì đây chính là vấn đề của hắn. Cũng là một vấn đề vô bổ.
Giờ khắc này, trong lòng hắn có vạn ý niệm chuyển động, nghĩ đi nghĩ lại. Cuối cùng hỏi:
"Đáp án mà thần thông [Thiên Tri] yêu cầu nhất định phải chân thực, hay là nhất định phải chính xác?"
Đồ Hỗ mỉm cười.
Lão phát hiện phán đoán của mình đối với người trẻ tuổi trước mắt này vẫn luôn chính xác, Khương Vọng quả nhiên có linh tính phi phàm, hắn đã nắm được mấu chốt của vấn đề.
Nếu như đáp án nhất định phải chân thực - Con người đôi khi sẽ lừa dối chính mình, tự cho là thật.
Nếu như đáp án nhất định phải là chính xác - Con người sẽ có nhận thức sai lầm, luôn tự cho mình là đúng.
Còn về việc làm thế nào để lừa dối chính mình, làm thế nào để bản thân sinh ra nhận thức sai lầm, vậy thì có quá nhiều khả năng.
Đối mặt với [Thiên Tri], thứ Khương Vọng muốn hỏi không phải là vấn đề vượt qua giá trị bí mật của bản thân hắn, mà là biện pháp đối kháng với [Thiên Tri]!
Thật là một người trẻ tuổi dũng cảm.
Đồ Hỗ mỉm cười nói:
"Đáp án mà [Thiên Tri] muốn nhất định phải là sự thật mà ngươi biết."
Khương Vọng im lặng không nói gì.
Hắn đang chờ đợi vấn đề của Đồ Hỗ.
Hắn đang suy nghĩ, làm sao sau khi nghe được vấn đề không muốn trả lời, lập tức hoàn thành việc lừa dối chính mình... Hoặc là phải làm trước khi nghe được vấn đề của đối phương?
Đồ Hỗ nhìn chằm chằm hắn, bình tĩnh hỏi:
"Ngươi đã đến rất gần với một bước kia, tới gần việc nhìn rõ bản chất thế giới, có cơ hội rất lớn vượt qua Lý Nhất, phá vỡ ghi chép trong lịch sử của tu hành giới... Tại sao lại không tiếp tục đi theo hướng đó?"
Khương Vọng lập tức khựng lại:
"Chỉ là vấn đề này sao?"
Đồ Hỗ cười nói:
"Như vậy còn chưa đủ sao? Chúng ta không phải là địch nhân, ta cũng không có ý định làm khó ngươi, không định đào bới bí mật trong lòng ngươi."
Sau khi giết chết Trang Cao Tiện, thần thông cuối cùng cũng đã nở hoa, Khương Vọng quả thực đã nhìn thấy, hơn nữa nắm bắt rất rõ ràng con đường Động Chân.
Đối với người hiện tại toàn thân nhẹ nhõm như hắn mà nói, con đường Động Chân vô cùng đơn giản.
Không gì khác hơn là tiếp tục đi về phía trước, theo con đường thân thành Tam giới.
Thậm chí ngay bản thân "Thân thành Tam giới" có thể coi là bước diễn tập cho cảnh giới Động Chân.
Mô phỏng cảm ứng Tam giới, sau đó Tam giới thành thật.
Nhưng mà...
Hắn vô cùng bình tĩnh nhìn Đồ Hỗ, đáp:
"Tiểu chân nhĩ. Ngô bất cầu."
Tiểu chân nhỏ bé. Ta thật sự không cầu.
Chỉ sáu chữ vô cùng đơn giản, lại như chân ngôn nặng ngàn cân!
Lúc đối mặt với câu hỏi của Ban Hạ ở ngoài thành Phong Lâm, hắn nói mình chưa bao giờ coi Lý Nhất là mục tiêu, đó không phải là lời nói ngông cuồng. Cũng không phải là bất kính với Lý Nhất.
Nếu chỉ bàn về tốc độ tu hành mà nói, bên trên một bước thành tựu Động Chân này, hắn gần như có thể chắc chắn vượt qua Lý Nhất.
Nhưng Động Chân như vậy thì có ý nghĩa gì?
Động Chân như vậy có lẽ không đáng để Lý Nhất xuất kiếm!
Lưu danh trong sử sách lịch sử tu hành có lẽ là vinh quang vô thượng, nhưng hắn cũng đã sớm làm được rồi.
Cảnh giới Động Chân có lẽ là mục tiêu cuối cùng mà rất nhiều tu sĩ theo đuổi cả đời còn cầu không được, nhưng chẳng lẽ đó chính là điểm cuối của Khương Vọng sao?
Thiên địa bao la, nhân sinh tươi đẹp, có vô số điều có thể làm!
Hắn đã gặp qua rất nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm, đã thấy qua rất nhiều cảnh đẹp rực rỡ tuyệt luân, há có thể giậm chân tại chỗ, há có thể cam tâm làm một vị "Khương chân nhân" bình thường?
Chân nhân đương thời tuyệt đối không phải người bình thường, nhưng nếu Khương Vọng chỉ có thể trở thành một Chân nhân, vậy thì quá tầm thường!
Giống như hắn đã nói với Tề Thiên tử lúc trước, hắn muốn Động Chân vô địch!
Mặc dù Trang Cao Tiện đã chết, nhưng ngọn lửa trong lòng hắn vẫn còn bùng cháy dữ dội!
Nhiều năm qua tu hành khổ luyện không cùng, sự truy cầu đối với lực lượng đã ăn sâu vào trong xương cốt hắn.
Không cầu mong gì khác là Động Chân vô địch, là vì muốn giết chết Trang Cao Tiện, nhưng cũng không chỉ là vì giết tên Trang tặc này mà thôi.
Sau khi Trang Cao Tiện chết, đôi mắt tràn đầy thù hận đã được gột rửa, hắn lại nhìn thấy rõ ràng trái tim mình muốn trở nên mạnh mẽ hơn.
Từ khi còn rất nhỏ, lúc những đứa trẻ cùng tuổi vẫn còn đang nghịch bùn đất, hắn đã khao khát được đạp kiếm bay lượn trên bầu trời xanh thẳm... Hắn luôn muốn nhìn thấy những phong cảnh xa xôi hơn.
Cho nên giờ khắc này, khi đối mặt với câu hỏi của Đồ Hỗ, hắn có thể trả lời vô cùng kiên định.
Sau khi đáp án được thốt ra, hắn không cảm thấy bất kỳ điều gì bất thường.
Cũng không biết là bởi vì hắn đã nói ra đáp án chân thật nhất trong lòng, cho nên không cảm nhận được ảnh hưởng của thần thông, hay là đã bị thần thông ảnh hưởng rồi?
Nếu như cố ý nói dối thì rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì?
Hay là... thần thông [Thiên Tri] căn bản không tồn tại?
Trong lòng Khương Vọng suy nghĩ miên man.
Càng tiếp xúc với Đồ Hỗ, hắn càng không thể hiểu được đối phương. Vị đại tế ti Thần Miện giảng đạo đứng trước chuông Quảng Văn này thật thần bí!
Khác với Khương Vọng đang còn suy nghĩ miên man, Đồ Hỗ từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh.
Ngay cả khi Khương Vọng nói Động Chân bình thường hắn không cầu, lão ta cũng chỉ mỉm cười, dường như không hề bất ngờ với đáp án này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận