Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 399: Vinh danh Thái Hư Lục Hợp

Nước ở khắp nơi.
Dường như nước đã thay thế không khí, trở thành không gian chính.
Thân ở trong nước, lập tức cảm nhận được áp lực của nước.
Trong ánh mắt thiếu niên hoa bào lộ ra ngạo mạn và cố chấp, nhưng cũng không có bất kỳ động tác gì.
Nước tràn ngập khắp cả đài luận kiếm.
Áp lực lớn đến mức khó mà tưởng tượng nổi.
Nước từ bốn phương tám hướng, từ tất cả mọi nơi có thể tiếp xúc tràn vào.
Ép cho thân thể cường kiện của hắn cũng phải run lên, xương cốt kêu ken két.
Khương Vọng chuyên tu đạo thuật hệ Mộc và hệ Hỏa, nhưng không có nghĩa là hắn hoàn toàn không biết tí gì về đạo thuật hệ Thuỷ.
Chỉ có điều...
Tất cả đạo thuật hệ Thuỷ mà hắn biết, lúc này lại không thể thành hình.
Mỗi một giọt nước không ngừng đánh thẳng vào hắn, như đang nhắc nhở hắn: trong mảnh thiên địa toàn là nước này, thiếu niên hoa bào đối diện Khương Vọng chính là chủ nhân duy nhất.
Trong ngũ hệ, Thuỷ có thể sinh Mộc.
Nhưng tất cả đạo thuật hệ Mộc lại không thể chống nổi đến hơi thở thứ hai.
Toàn bộ bị nghiền nát.
Bị cối nghiền bằng sức nước giã nát!
Đây là đạo thuật gì?
Khương Vọng thầm hỏi, nhưng không biết.
Nếu đối kháng bằng đạo thuật, hắn đã hoàn toàn rơi xuống hạ phong.
Hắn còn có kiếm.
Từ Phượng Khê trấn đến Phong Lâm thành, từ Hữu quốc đến Tề quốc, từ Thanh Dương trấn đến Lâm Tri trấn... Hắn luôn cầm kiếm phi hành.
Kiếm thuật đã khắc sâu vào bản năng của hắn, kiếm chiêu đã trở thành ký ức của cơ thể hắn.
Không cần suy nghĩ.
Hoặc có thể nói , sau khi suy nghĩ, đây là đáp án duy nhất.
Trong hoàn cảnh thế này, dưới tình hình thế này, kiếm là đáp án duy nhất.
Giữa không gian toàn là nước, kiếm quang nổ tung, không gì không phá được.
Kiếm quang sáng lóa mắt, lại cứng cỏi quật cường.
Kiếm quang quấn Khương Vọng vào giữa, mở ra một mảnh lĩnh vực kiếm trong lĩnh vực nước.
Cứng rắn dùng kiếm quang chống lên một vòng tròn!
Trong tuyệt cảnh, Khương Vọng bộc phát, một kiếm bọc thành hình tròn.
Nhưng thiếu niên hoa bào chỉ hơi chau mày một chút như thể hiện sự tán thưởng.
Sau đó, y nắm tay lại.
Áp lực nước đột nhiên tăng mạnh!
Vòng kiếm chấn động, bị áp súc tới cực điểm.
Kiếm bị ép căng, người cũng bị ép căng đến cực hạn.
Mỗi một khối cơ bắp trên cơ thể Khương Vọng đều rên rỉ không chịu nổi.
Khương Vọng nhìn vòng kiếm đang chống đỡ, muốn tiến lên mà không thể.
Giằng co trong nước, chỉ có năng khiếu bẩm sinh vẫn không đủ, dù hắn có thể kiên trì đến cỡ nào, kết cuộc vẫn như vậy.
Nếu vòng kiếm vỡ nát, hắn cũng sẽ bị sức ép đè bẹp.
Trong hoàn cảnh chiến đấu này, đạo thuật của thiếu niên hoa bào có thể nói là không thể giải được, khiến người tuyệt vọng.
Nhưng xưa nay Khương Vọng vốn là người không bao giờ tuyệt vọng.
Hắn đã từng bị ép phải tuyệt vọng, nhưng chưa từng tuyệt vọng.
Dù là trong ảo cảnh, không phân sinh tử.
Một tay hắn chống đỡ vòng kiếm.
Một tay khác quật cường chật vật di chuyển.
Ngón tay cái chạm vào ngón trỏ, rồi đến ngón giữa, ngón áp út, lần lượt đi qua các đầu ngón tay.
Giống như quá trình một đóa hoa nở ra, cũng như một đóa lửa nở rộ vậy.
Đạo thuật, Đố Hỏa!
Môn đạo thuật này chỉ là bậc Giáp hạ phẩm, nhưng nó không bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh, nên chính là lựa chọn tốt nhất lúc này. Những đạo thuật kiểu như Bát Âm Diễm Tước đều không thể thành hình trong nước được.
Các ngón tay của Khương Vọng nở rộ như hoa, cùng lúc đó, trong mắt thiếu niên hoa bào nảy ra một đóa hoa lửa, chìm xuống đáy lòng.
Tất cả ngạo mạn và bướng bỉnh trong ánh mắt y đều không còn, chỉ còn lại sự ghen ghét mãnh liệt tràn ngập.
Y ghen tị, cũng vì vậy mà bất mãn, phẫn nộ.
Không công bằng! Dựa vào cái gì mà Khương Vọng có thể cảm giác được.
Áp lực từ nước chợt giảm bớt.
Kiếm quang bắn ra, toàn thân hắn được bao bọc trong kiếm, lọt vào trong nước.
Nhật Nguyệt Tinh Thần Kiếm.
Một kiếm thiểm điện!
Giống như một con cá lóe lên một cái rồi biến mất.
Hàn quang lướt qua cổ thiếu niên hoa bào.
Ngay lúc này, ánh mắt thiếu niên hoa bào bỗng nhiên đổi màu, y bấm bàn tay của mình!
Chớp mắt, áp lực trong nước tăng lên gấp bội, gần như muốn ép bẹp Khương Vọng... Nhưng ngay lập tức nước tán loạn.
Thiếu niên hoa bào biến mất.
Ngay cả nước bao quanh nơi luận kiếm cũng biến mất.
Khương Vọng nhìn theo kiếm, thở hồng hộc đứng trên đài luận kiếm.
Đây là một chiến thắng vô cùng chật vật.
Hắn đã dùng hết thủ đoạn, mà thiếu niên hoa bảo kia chưa chắc đã dốc toàn lực.
Xem lại cả tràng chiến đấu, Khương Vọng ý thức được vừa rồi mình thắng không phải nhờ thực lực vượt xa đối thủ.
Mà là... vì hắn đã đánh trúng vào nhược điểm của đối thủ.
Ghen ghét, thì ra là cảm xúc đáng sợ đến như vậy.
Nên nhớ, mạnh như Ngũ Khí Phược Hổ cũng không làm gì được thiếu niên hoa bào kia. Bởi vậy có thể thấy được khả năng khống chế thân thể của người này thực sự đã tới mức không có kẽ hở.
Về bản chất, Đố Hỏa không mạnh hơn Ngũ Khí Phược Hổ, nhưng lại có được hiệu quả kỳ diệu.
Bát Âm Diễm Tước được sáng tạo ra từ Bạo Minh Diễm Tước thăng hoa, sau khi cảm nhận được cái lợi khi tự sáng tạo ra đạo thuật, Khương Vọng đã bắt đầu dốc tinh lực đi theo hướng này, nên đối với những đạo thuật khác, sau khi đã thuần thục hắn dần dần không để ý tới nhiều nữa. Hoàn toàn không giống với trước kia, dù hắn đã có thể vận dụng tự nhiên nhưng vẫn nghiên cứu đi nghiên cứu lại nhiều lần.
Cũng chính vì vậy nên lúc này hắn mới đột nhiên nhớ tới Đố Hỏa.
Đạo thuật tinh phẩm mà tiền nhân khổ tâm nghiên cứu, trải qua nhiều đời rèn luyện ra há có thể vượt qua dễ dàng như vậy?
Thế giới tu hành này mênh mông như biển rộng, vô số vết tích vĩ đại luôn luôn nhắc nhở Khương Vọng hai chữ "khiêm tốn".
Hắn còn đang đắm chìm trong suy nghĩ về trận thắng này, chợt có tiếng nói từ trong huyễn cảnh vang lên:
"Độc Cô Vô Địch tiến vị Đằng Long hạng sáu, đạt danh vị tu sĩ Thái Hư Lục Hợp!"
Những lời này vọng vào tai, tin tức tương ứng cũng hiện ra trước mặt Khương Vọng.
Tu sĩ lục hợp là một loại danh dự trong Thái Hư Huyễn Cảnh, chỉ có người mạnh nhất trong số các tu sĩ cùng cảnh mới có tư cách lấy được.
Ở cấp độ Du Mạch Cảnh, là Cửu cung tu sĩ, tổng cộng có chín danh ngạch.
Ở cấp độ Chu Thiên Cảnh, là Bát quái tu sĩ, tổng cộng có tám danh ngạch.
Đến giờ Khương Vọng mới biết, lúc trước hắn đứng hạng chín ở Thông Thiên Cảnh chỉ còn cách tu sĩ Thái Hư Thất Tinh hai bước nữa, cho nên bí mật này đến bây giờ mới biết.
Mà cái lợi khi đạt được danh vị tu sĩ Thái Hư Lục Hợp...
Lần đầu thành tựu, thưởng tám trăm Công, tám trăm Pháp.
Giữ được danh vị này, cứ đến giữa mỗi tháng sẽ được thưởng tám mươi Công, tám mươi Pháp.
Với thực lực hiện giờ của Khương Vọng, Công còn dễ lấy, chứ Pháp thì rất khó kiếm. Hắn nào có nhiều công pháp đạo thuật cường đại để đi cống hiến chứ? Tất nhiên, công pháp do bản thân hắn sáng tạo ra tuy có thể đổi lấy rất nhiều điểm cống hiến nhưng đều là đòn sát thủ hắn giữ lại, sao dễ dàng mang đi cống hiến được.
Giống như Khương Vọng bây giờ đã ngộ ra được Nhân Đạo kiếm, ba kiếm Thiên Địa Nhân hắn vẫn không cống hiến cho Đài Diễn Đạo. Cống hiến rồi, có nghĩa người khác cũng có thể thôi diễn ra thông qua Đài Diễn Đạo.
Quay lại tu sĩ được vinh danh Thái Hư Lục Hợp.
Đây là "Pháp" mà Khương Vọng được ban thưởng khi lần đầu đạt danh vị trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Nhưng đây còn không phải cái lợi lớn nhất.
Lợi ích lớn nhất khi được vinh danh là, nếu giữ được vị trí này thì Đài Diễn Đạo sẽ được gia trì thêm hiệu quả một tầng.
Nói cách khác, sau khi lấy được phần thưởng 800 Pháp, mặc dù Khương Vọng vẫn dừng ở tầng hai của Đài Diễn Đạo với 1230 điểm Pháp, chưa thể đạt tới hạn mức 3000 Pháp để được lên cấp ba của Đài Diễn Đạo.
Nhưng khi hắn thôi diễn tất cả công pháp đạo thuật sẽ được hưởng hiệu quả của tầng thứ ba Đài Diễn Đạo.
Tất cả mọi thứ trong huyễn cảnh đều phải tự tìm hiểu.
Có điều, khi ở Thông Thiên Cảnh, Khương Vọng vốn đã có thể phát hiện ra bí mật này. Tu sĩ Thái Hư Thất Tinh được thưởng bốn trăm điểm Pháp, lại thêm hiệu quả tăng một phẩm của Đài Diễn Đạo ...
Con đường tới cực hạn Thông Thiên Cảnh vốn đã không quá xa, lúc này thậm chí có thể nói là với tay là tới.
Nhưng...
Mọi chuyện đã qua.
Thạch Kính kia đã lấy cái chết hiến tế cửa Thiên Địa.
Chẳng có gì đáng để nhắc lại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận