Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1668: Hạp Thiên (1)

Đấu Chiêu cường mãnh, tựa như lốc xoáy cuốn phăng mọi vật.
Bất kể thần thông, đạo thuật, hay chiến giáp cường đại đến đâu, đều bị một đao của y phạt nát.
Từ mở màn đến bây giờ, y cũng chưa từng dừng bước.
Cứ thế tiến lên, thẳng tiến không ngừng.
Chưa có kẻ nào có thể thực sự ngăn được y lại.
Chỉ đến giờ phút này, y mới dừng chân!
Đấu Chiêu lơ lửng giữa không trung, cảm nhận được một mối nguy hiểm đã lâu mới gặp.
Loại cảm giác nguy cơ kia không đến từ những quang mang rực rỡ của đạo thuật siêu phẩm mơ hồ tụ tập trên bầu trời.
Mà là ở ngay trước mặt y.
Ngay trên một bàn tay ngọc thon thả vươn ra trong cỗ Hà Bá thần xa nọ.
Bàn tay kia đẹp đến không tì vết.
Giống như Khuất Thuấn Hoa ôm lấy Tả Quang Thù từ phía sau, rồi nghịch ngợm đưa tay ra từ bên hông, vươn ra trước mắt Tả Quang Thù.
Như thể đang nói:
"Lang quân, chàng xem, ta sơn móng tay có đẹp hay không?"
Nhưng chính bàn tay như vậy lại dễ dàng san bằng mười ba khe nứt không gian.
Chính bàn tay như vậy khiến một cường gia như Đấu Chiêu, trong lòng báo động!
Chỉ cần thêm hai bước nữa, y có thể đạp vào cỗ xe hoa lệ kia.
Nhưng y lại không thể tiến thêm nữa.
Mặc dù vẫn cầm đao trong tay, nhưng lại nhanh chóng lùi lại.
Có điều là.
Y lùi nửa bước, nhưng chưa đầy chín trượng đã không thể động đậy nữa.
Không chỉ Đấu Chiêu không thể động đậy.
Trên bầu trời, những đạo thuật siêu phẩm sắp giáng xuống, những cơn gió thổi qua, những đạo lưu quang của đạo thuật bị chém vỡ, thậm chí cả Ly Long kéo xe, hoặc là Tả Quang Thù trên Hà Bá thần xa.
Tất cả đều không thể động đậy!
Một vùng không gian rộng lớn đã bị phong tỏa!
Khuất Thuấn Hoa cuối cùng cũng tiết lộ át chủ bài của mình.
Cuối cùng người ta cũng biết, thần thông mà nàng giấu kín bấy lâu nay là gì.
Thần thông tối thượng nhất, Hạp Thiên!
"Hạp Thiên gọi là vũ, tích vũ gọi là trụ."
Kiểm soát không gian đến mức vô thượng, trong một ý niệm không gian đứng yên.
Như thế nào là vô thượng?
“Vô thượng” chưa chắc đã là thần thông đỉnh cao nhất, nhưng nếu có thể hiểu được hai chữ này, ắt hẳn là đã đạt đến cấp bậc cao nhất trong số các loại thần thông.
Ví như cường giả Hải tộc Ngư Tự Khánh mà Khương Vọng đã gặp, cũng có thần thông công kích vượt không gian, gọi là "Liệt Không".
Ví như Thiên Phủ Tần quốc Tần Chí Trăn, cũng có thần thông thăm dò hư không, du ngoạn trong khe hở không gian, tên là "Luyện Hư".
Thậm chí như quốc tướng Trang quốc Đỗ Như Hối, có thể "Chỉ xích thiên nhai, vãng lai vô kỵ".
Nhưng những thần thông này đều phải đứng im trước Hạp Thiên.
So với các loại thần thông cấp thấp hơn, thần thông Hạp Thiên sở hữu quyền kiểm soát không gian tối cao!
Cho nên Khuất Thuấn Hoa có thể sớm phát hiện ra Niệm Chính - con vượn hai đầu du ngoạn hư không, cho nên nàng có thể một tay san bằng khe nứt không gian.
Cho nên nàng hiện tại định trụ hết thảy, từ sau lưng Tả Quang Thù đi ra, xông thẳng về phía Đấu Chiêu.
Trong thế giới tu hành mênh mông vô tận, không gian đứng im, dường như không phải là biểu hiện gì đáng sợ.
Bởi vì đối với nhiều người tu hành mà nói, bản thân không gian không phải là không thể phá vỡ, dưới tác dụng của các loại thần thông và bí pháp cường đại, nhiều tu sĩ đều có thể phá vỡ không gian.
Nhưng dưới sự khống chế của thần thông Hạp Thiên, không gian đứng im trở nên vô cùng đáng sợ!
Ví như so sánh cường độ không gian với một cánh cửa vốn khép hờ, nhiều người có thể dễ dàng đẩy ra.
Nhưng bây giờ, cánh cửa này đã bị khóa lại.
Hơn nữa còn là một cánh cửa sắt lớn, được khóa chặt bởi một cái khóa tướng quân!
Không gian đứng im của Hạp Thiên tất nhiên cũng sẽ bị tu vi và thực lực của đối thủ ảnh hưởng đến cường độ và thời gian duy trì.
Nhưng dù là một cường giả vô địch Ngoại lâu cảnh như Đấu Chiêu, cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi ảnh hưởng của Hạp Thiên, bị định trụ ngay tại chỗ.
Vậy thì một thần thông đỉnh cao nhất ẩn giấu bấy lâu như vậy bại lộ ở Sơn Hải Cảnh, có đáng không?
Nó có nên được biểu diễn ra một cách kinh diễm, vào thời điểm thích hợp hơn, thu được nhiều lợi ích hơn hay không?
Cần biết rằng để ẩn giấu thần thông này, Khuất Thuấn Hoa thậm chí đã bỏ qua Hoàng Hà chi hội!
Toàn bộ Khuất gia cũng không có bao nhiêu người biết được, đáng lẽ phải giấu kín hơn nữa.
Nhưng Tả Quang Thù lại ở bên cạnh.
Ba phần bản nguyên thần hồn của gã đang ở trước mắt.
Còn có gì đáng giá hơn sao?.
Tựa như Thiên Nữ của nàng vừa vỡ, Tả Quang Thù lập tức khu động thần xa, đạo thuật bay loạn như nước thủy triều.
Khuất Thuấn Hoa nàng đời này đáp lại tình yêu, nhất định phải càng nhiều hơn so với Tả Quang Thù!
Cho nên nàng hướng về phía trước.
Giờ này khắc này.
Không gian đã đứng im, cho nên cũng không có gió.
Nhưng váy hoa của Khuất Thuấn Hoa lại tung bay, nàng đạp xuống chiến xa hoa lệ, giẫm qua Ly Long kéo xe, đi lên phía trước.
Nàng lấy tư thái cao quý trang nhã như vậy đến gần Đấu Chiêu.
Váy hoa nhạt màu vàng kim tương phản cùng võ phục hoa lệ nền đỏ viền vàng.
Khuất Thuấn Hoa không nói câu gì…Cần gì phải nói?
Chẳng qua là khoan thai tiến lên bên trong không gian đứng im, chờ đi tới gần, giơ bàn tay lên, trực tiếp đâm về cổ họng Đấu Chiêu!
Chưởng như đao, sắc bén vô cùng.
Phốc!
Thanh âm huyết nhục bị cắt ra.
Khuất Thuấn Hoa giật mình, bởi vì thanh âm huyết nhục bị cắt ra này cũng không phải là đến từ nàng, bởi vì bàn tay như đao của nàng còn chưa kịp cắt ra cổ họng Đấu Chiêu.
Là cái gì phá vỡ không gian phong tỏa? Là ai có thể hành động dưới Hạp Thiên định trụ?
Nàng lập tức tận mắt thấy đáp án.
Bởi vì chỗ cổ họng Đấu Chiêu đã nứt ra một đường vết rách.
Một đường này cực nhạt, cực nhỏ, nhưng cũng không thể giấu giếm được con mắt Khuất Thuấn Hoa, cũng giấu không được máu tươi.
Ngay khi máu tươi tràn đầy, một tia đao khí cũng nhảy ra, mô phỏng thành đao hình, giống như là giữ bên trong một bàn tay vô hình vậy, đang trảm bên trên chưởng đao của Khuất Thuấn Hoa, khiến nàng không tự chủ được kinh ngạc một hồi.
Tia đao khí thứ hai lại tinh chuẩn đến cực điểm nối liền, rơi vào điểm rơi giống hệt lúc trước, chém Khuất Thuấn Hoa lui về sau một bước!
Toàn bộ cái cổ Đấu Chiêu có từng vết đao nứt ra, một tia lại một tia đao khí bắn tới.
Đây là bắn ra đấy, lấy chân khí làm đao thuật tuyệt thế.
Từng đao từng đao bổ về phía Khuất Thuấn Hoa, bổ đến nàng không ngừng lùi lại.
Đấu Chiêu vẫn đứng im trong không gian ngưng đọng.
Đao khí phá thể mà ra, không ngừng tiến công dưới sự khống chế tinh diệu tuyệt luân.
Khuất Thuấn Hoa dùng chưởng như đao, vừa đánh vừa lui.
Dù là Đấu Chiêu, cũng không thể chỉ dùng đao khí cấp độ này để chiến thắng.
Nhưng thần thông Hạp Thiên đã kìm hãm quá nhiều lực lượng của nàng.
Đặc biệt là nàng phải phòng ngừa chiến đấu kịch liệt phá vỡ không gian đứng im.
Nắm vững sự cân bằng vi diệu kia chính là nghệ thuật thanh tao.
Lúc này nàng lui, nhưng thực ra là tiến.
Đao khí của Đấu Chiêu phá thể mà ra, chỉ có thể có được khi y thôi phát đạo lực lượng thứ nhất trong thể nội, không cần khoảng cách xa, bản thân liền sẽ đứng im trong không gian này.
Thối lui đến bước thứ bảy, liền đã có dư dật để tiến công lần nữa.
Thối lui đến bước thứ chín, tức có thể sáng tạo cơ hội giết chết Đấu Chiêu!
Đến bước thứ tám, nàng đã chuẩn bị kỹ càng, cảm thụ được sự cân bằng vi diệu kia, nhưng lúc đang muốn ngang nhiên biến chiêu, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi!
Bởi vì những đao khí của Đấu Chiêu không ngừng bổ tới vậy mà giữa bất tri bất giác nối liền thành thế.
Rõ ràng là bị ép đứng im trong không gian này, dừng lại trên con đường đánh lui nàng.
Lại hô ứng lẫn nhau, liên kết thành một trận đồ đao khí.
Tất cả đao thế hợp tại một chỗ.
Lướt ngang trước mắt Khuất Thuấn Hoa.
Tuy không tổn thương nàng, lại làm cho trái tim thiếu nữ bỗng nhiên chìm xuống.
Một vệt đao quang này sáng chói như thế!
Bên trong cả vùng không gian đứng im do thần thông Hạp Thiên chế tạo ra chợt rách nát rồi.
Thần thông phản phệ, Khuất Thuấn Hoa cứng ngắc tại chỗ.
Từ đầu tới đuôi, mục đích của Đấu Chiêu đúng là trảm phá không gian đứng im.
Mà sơ hở Khuất Thuấn Hoa nhìn thấy trong chiến đấu, khổ sở sáng tạo cơ hội đều ở bên trong chưởng khống của Đấu Chiêu.
Đao thuật của nàng kém không chỉ một bậc hai bậc so với Đấu Chiêu!
"Môn thần thông này của ngươi thật sự rất mạnh, rất đáng sợ, chẳng trách muốn giấu sâu như vậy."
Đấu Chiêu khôi phục tự do, cho ra lời bình như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận