Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1156: Tin dữ

Có một số việc căn bản không thể che giấu được.
Đặc biệt là đối với thiên hạ cường quốc.
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Tào Giai đã gọi ba thiên kiêu quốc gia cùng đến, báo cho họ một tin tức khiến người ta khiếp sợ.
Hai ngày trước, đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ cảnh của Cảnh Quốc…đã chết trận sau Vạn Yêu Chi Môn!
Thì ra đây mới là nguyên nhân căn bản khiến phía Cảnh Quốc bỏ cuộc trận Nội Phủ của Hoàng Hà hội!
Trong tĩnh thất có bốn người ngồi vây quanh, bản thân Tào Giai truyền đạt tin tức cho đám người Khương Vọng cũng có phần khó nén kinh ngạc.
Cũng không phải là chưa bao giờ xảy ra chuyện thiên kiêu các nước chết trước đêm diễn ra vòng chung kết, nhưng loại chuyện này vốn là cực ít, mà bình thường chỉ xảy ra ở trên người các quốc gia khác.
Đối với sáu đại cường quốc thiên hạ mà nói, chuyện này hầu như không có khả năng xảy ra.
Mặc kệ là nước nào, đều sẽ tăng cường sự bảo vệ cho thiên kiêu bổn quốc trước khi xuất chiến vào đêm trước đại hội Hoàng Hà.
Như Khương Vọng đến Tinh Nguyệt Nguyên một chuyến, hai vị Thần Lâm tu sĩ của phủ tuần kiểm đô thành đi theo. Kế Chiêu Nam đi đến Mê giới thí luyện, nghe nói có Kỳ Tiếu đóng giữ ở Quyết Minh đảo tự mình trông coi.
Cảnh Quốc tuyệt đối không thiếu cường giả, cũng tuyệt đối không đến mức keo kiệt đối với việc bảo hộ thiên kiêu.
Nhưng đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ cảnh của họ vẫn chết vào đêm trước đại hội Hoàng Hà…
Tin tức này rất khó không khiến người ta thay đổi sắc mặt.
Hai ngày trước, Tào Giai có biết đến trận đại chiến ở phía sau Vạn Yêu Chi Môn.
Một khu vực hạch tâm mà Cảnh Quốc trú đóng đột nhiên bị Yêu tộc xâm nhập quy mô lớn, song phương tiến hành một trận công thủ chiến kịch liệt. Căn cứ vào ước hẹn chung của nhân tộc sau Vạn Yêu Chi Môn, lúc ấy Tề Quốc cũng xuất binh tới khu vực Yêu tộc đối ứng của bổn quốc.
Trong những trận chiến kéo dài sau Vạn Yêu Chi Môn, đây vốn là chuyện thường.
Vào đêm trước đại hội Hoàng Hà bắt đầu, đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ cảnh của Cảnh Quốc vẫn còn thí luyện sau Vạn Yêu Chi Môn, điều này cũng rất bình thường. Trong chém giết để bảo trì cảm giác chiến đấu, điều chỉnh trạng thái tốt hơn, đó là tất yếu đối với rất nhiều cường giả.
Mà đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ cảnh của Cảnh Quốc đúng là có tư cách không thèm để ý đến vòng tuyển chọn.
Nhưng vị đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ cảnh của Cảnh quốc này thí luyện sau Vạn Yêu Chi Môn lại chết trận tại chỗ.
Chuyện này không hề bình thường…
Tào Giai biết trận công phòng chiến bên trong khu vực Cảnh Quốc đó kịch liệt, nhưng không biết kịch liệt đến mức như vậy - vị cường giả Thần Lâm bảo vệ vị thiên kiêu Nội Phủ cảnh kia khi thí luyện cũng chết trong trận đại chiến này.
Cảnh Quốc áp chế tin tức này hai ngày. Người dự thi của bọn họ vốn vẫn luôn giữ bí mật, các quốc gia khác căn bản cũng không ngờ tới chi tiết này, không nghĩ đến đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ Cảnh của Cảnh Quốc lại có thể chết ngoài ý muốn, cho nên đúng là để Cảnh Quốc che giấu được.
Mãi đến ngày hôm qua Cảnh Quốc tuyên bố bỏ cuộc trận Nội Phủ vòng chung kết của đại hội Hoàng Hà, gây nên vô số suy đoán. Phía Tề Quốc chuyên chú vào đào móc tình báo trên phương diện này mới phát hiện tin tức này.
“Cho dù như thế…” Khương Vọng suy nghĩ một chút, vẫn nói: “Ta vẫn không thể hiểu được, vì sao Cảnh Quốc lại trực tiếp bỏ cuộc. Nghĩ đến với sức mạnh của Cảnh Quốc, không đến mức tìm không ra thiên kiêu thứ hai có hi vọng đoạt khôi.”
Lấy Tề Quốc làm ví dụ, cho dù Khương Vọng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Lôi Chiêm Càn cũng có thể ra gánh vác bất cứ lúc nào, bằng vào thủ đoạn Lôi giới thuật, lôi diễn thiên phạt, so với Giang Ly Mộng chỉ mạnh hơn chứ không kém.
Chớ nói chi bên đó còn có Vương Di Ngô đệ nhất trong quân, vừa mới trận trảm cường giả Ngoại Lâu thành danh và đoạt được đệ nhất công đánh hạ Kiếm Phong Sơn. Đặt tới đại hội Hoàng Hà, ai có thể nói hắn không có cơ hội tranh khôi?
Cảnh Quốc tam mạch đều mạnh, hùng cứ trung vực, nhìn trừng trừng thiên hạ, sẽ chỉ có càng nhiều sự lựa chọn hơn.
“Ta nghĩ, trong hai ngày này, Cảnh Quốc hẳn là cũng đang tích cực tìm kiếm người thay thế, tìm một thiên kiêu Nội Phủ Cảnh để tham dự vòng chung kết.” Kế Chiêu Nam nói.
Trong ba vị thiên kiêu ở đây, chỉ có hắn mới có cảm thụ sâu nhất về chiến tranh sau Vạn Yêu Chi Môn: “Nhưng nơi như đại hội Hoàng Hà, dính tới quá nhiều vấn đề. Đầu tiên, đại hội Hoàng Hà lần này, Cảnh Quốc ngay từ đầu đã trực tiếp chỉ định thiên kiêu tham chiến, cũng không có lựa chọn nội bộ. Đệ nhất gì đó xảy ra chuyện, đệ nhị ra gánh, là không thể thực hiện được. Bởi vì ai mới là đệ nhị, là một vấn đề lớn.”
Khương Vọng yên lặng gật đầu, đây thực sự là một vấn đề lớn tranh đoạt muốn nổ đầu, nhất là dưới tình huống thời gian vô cùng khẩn trương.
Kế Chiêu Nam tiếp tục nói: “Thứ hai, thiên kiêu tham chiến Nội Phủ cảnh lần này của Cảnh Quốc chính là xuất thân từ Ngọc Kinh Sơn nhất mạch. Danh ngạch dự thi chỉ định này thuộc về Ngọc Kinh Sơn. Nội bộ Ngọc Kinh Sơn rất khó lại tìm ra một thiên kiêu đủ để thay thế. Mà đổi thành thiên kiêu xuất thân từ hai đại thánh địa khác, ai lại cam nguyện chắp tay? Cảnh Quốc tam mạch đều mạnh, nội bộ phức tạp. Là đại quốc lịch sử lâu đời nhất, quan hệ trong này là phức tạp nhất, nhất thời nửa khắc là không giải quyết rõ được.
Cuối cùng, nhân tuyển có thể tương xứng với vị đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ cảnh kia không phải dễ tìm. Mà đối với Cảnh Quốc, phái ra một thiên kiêu không có hy vọng đoạt giải nhất tham chiến, bản thân nó chính là biểu hiện của sự suy yếu.”
Lời này nói rất rõ ràng, nhưng Khương Vọng cũng có suy nghĩ của riêng mình: “Tuy là nói vậy…Ta vẫn không hiểu lắm vì sao bỏ cuộc. Phái ai xuất chiến, phái thiên kiêu mạch nào, đơn giản là chuyển giao lợi ích nội bộ của họ. Mà trực tiếp bỏ cuộc, tổn thất chính là lợi ích tổng thể của Cảnh Quốc. Ăn ít một chút, dù sao cũng tốt hơn không được ăn mà?”
Tào Giai tiếp nhận đề tài nói: “Sở dĩ ngươi nghĩ không ra, là bởi vì ngươi không hiểu, lợi ích của Cảnh Quốc ở chỗ nào.”
“Các nước trên đại hội Hoàng Hà tranh chấp chính là phân phối lợi ích sau Vạn Yêu Chi Môn. Nhưng Vạn Yêu Chi Môn lại bị trấn áp dưới Thiên Kinh thành…”
Tào Giai nói với giọng điệu thổn thức: “Quả thực quyền lực phân phối này là do sáu nước chúng ta cùng nắm giữ, nhưng cũng không cách nào tránh khỏi, Cảnh Quốc chiếm một phần lớn nhất trong đó.”
Khương Vọng bỗng nhiên hiểu rõ hơn, lúc trước ở trên Thiên Hạ đài, vì sao Tiển Nam Khôi vừa lên tiếng, Tào Giai, Na Ma Đa, Hạ Hầu Liệt liền cùng nhau tấn công. Đương nhiên là cách nói của Tiển Nam Khôi rất có vấn đề, nhưng Cảnh Quốc mạnh nhất đương thời, đó lại càng là vấn đề hạch tâm…
Nếu cao tầng của Tần Quốc và Sở Quốc đối đầu, sẽ không có thiên hạ cường quốc nào giúp đỡ phương nào. Thờ ơ xem bọn họ đánh sống đánh chết là được.
“Trên đại hội Hoàng Hà, các nước cạnh tranh phân phối lợi ích sau Vạn Yêu Chi Môn, tranh đoạt tham gia chiến tranh, cướp đoạt quyền lợi thu hoạch. Mà thiên hạ lục cường chúng ta, sau Vạn Yêu Chi Môn có địa bàn, có quân lực, đánh được xa bao nhiêu thì đánh xa bấy nhiêu. Sáu nước chủ trì phân phối lợi ích chúng ta, là tranh cái gì?”
Khương Vọng liền hiểu ngay: “Giới hạn trong sáu nước, quyền phân phối càng nhiều hơn sao?”
Tào Giai còn có một câu chưa nói rõ, nhưng Khương Vọng đã nghe hiểu.
Đại hội Hoàng Hà đối với các quốc gia ngoài lục cường mà nói, quả thực đại biểu cho lợi ích phía sau của Vạn Yêu Chi Môn.
Nhưng những lợi ích này, cũng chỉ là từ trong khe hở ngón tay của thiên hạ lục cường chảy ra mà thôi.
Truy cứu bản chất, đại hội Hoàng Hà mà thiên kiêu các nước tranh chấp, chẳng qua cũng chỉ là hy vọng mà thiên hạ lục cường vẽ ra cho quốc gia khác, cho họ có khả năng vùng vẫy, hăm hở tiến lên.
Vẫn là một khâu trong hệ thống tiến cống Khai Mạch Đan.
Có một hy vọng như vậy, các quốc gia khác đều muốn nỗ lực dung nhập vào trong đó. Tham dự vào trong trật tự của hiện thế, tiểu quốc thành đại quốc, đại quốc thành cường quốc…Mà không phải là không có hi vọng, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn hủy diệt cùng đối kháng.
Như Dung Quốc, chính là hao tổn rất nhiều tâm tư, cố gắng ẩn giấu Lâm Tiện để giúp hắn tạo ra một tiếng vang kinh người trên đại hội Hoàng Hà.
Nếu như Lâm Tiện có thể tiến thêm một bước nữa, Tề Quốc cũng sẽ tán thành thắng lợi của Dung Quốc, cho bọn hắn cơ hội chinh chiến sau Vạn Yêu Chi Môn.
Bởi vì duy trì trật tự công bằng của đại hội Hoàng Hà, chính là duy trì trật tự hiện có của thiên hạ. Bảo vệ trật tự chính là bảo vệ địa vị bá chủ tuyệt đối của thiên hạ lục cường.
Đương nhiên loại “công bằng” này cũng sẽ được quy định trong khuôn mẫu phù hợp với lợi ích của lục cường.
“Cho nên lợi ích của Cảnh Quốc ở chỗ 'mạnh nhất'. Tại loại loại ấn tượng này, xác lập loại địa vị này.”
Tào Giai rất bình tĩnh nói: “Nếu như ta đoán không sai, nội trận Nội Phủ đã bỏ cuộc…Hôm nay khi xác định danh ngạch vòng trong trận Ngoại Lâu, bọn họ cũng sẽ bỏ cuộc luôn.”
Hắn nhìn về phía Kế Chiêu Nam: “Mà điều này có thể nói rõ, họ có thể nắm chắc tuyệt đối đoạt khôi trận từ 30 tuổi trở xuống !”
Cảnh Quốc muốn tăng thêm ấn tượng sâu sắc về thiên hạ tối cường, dưới tình huống đã mất đệ nhất thiên kiêu Nội Phủ, vậy làm sao có thể làm được?
Trực tiếp từ bỏ trận Nội Phủ, trận Ngoại Lâu, chỉ giữ lại đại biểu trận U30 của thiên kiêu mạnh nhất đại biểu các quốc gia.
Không để lại bất cứ chỗ trống nào, bản thân chính là lực lượng mạnh nhất.
Một khi cuối cùng thành công đoạt khôi.
Chỉ có thể nói rõ, khôi thủ của đại hội Hoàng Hà này, Cảnh Quốc họ muốn cầm thì lấy, muốn thả thì thả.
Đây là cuồng vọng cỡ nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận