Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 432: Sâm Hải Nguyên Giới

Nghe nãy giờ, Khương Vọng đã có một số lý giải đại khái.
Long thần là thần linh tín ngưỡng của thánh tộc mà Thanh Thất Thụ, Thanh Cửu Diệp nói, thậm chí họ cho rằng vị thần linh này là chính thần duy nhất.
Mà mình được nhận làm sứ giả Long thần.
Từ trong lời nói của họ có thể suy đoán ra, "Long thần" là nhất định từng tồn tại, hơn nữa cũng từng có tiền lệ chọn sứ giả hạ xuống Sâm Hải thế giới, chỉ là không biết bởi vì sao mà ngủ say.
Thời gian ngủ say là một nghìn năm.
Mặt khác, trong Sâm Hải Nguyên Giới này, "Thánh tộc" mà Thanh Thất Thụ, Thanh Cửu Diệp xuất thân cũng không phải là nhân tộc duy nhất. Có lẽ địa vị tộc quần của bọn họ tương đối cao, hoặc là từng chịu "Long thần" che chở, cho nên xưng là "Thánh tộc" . Nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó, sau khi "Thánh tộc" ngừng thăm dò ra bên ngoài, cũng đã rất ít tiếp xúc với các nhân tộc khác, bọn họ thậm chí cho rằng nhân tộc khác ngoài bọn họ đã bị diệt sạch.
Từ tin tức này có thể suy đoán ra: Sâm Hải Nguyên Giới nhất định tồn tại nguy hiểm nào đó. Chính là nguy hiểm đó đã làm cho "Thánh tộc" ngừng thăm dò ra bên ngoài, cũng chính bởi vì nguy hiểm đó, "Thánh tộc" mới có thể cho rằng nhân tộc khác của Sâm Hải Nguyên Giới có khả năng bị diệt sạch.
"Nguy hiểm" này rất có thể có quan hệ với "Yến Kiêu" mà Thanh Thất Thụ nói.
Thậm chí còn quy củ "Tương Thú" mà "Thánh tộc" lưu truyền tới nay, chỉ sợ cũng không thể thoát ly với nó.
Chỉ là không biết "Yến Kiêu" này là cái gì. Là một người, hay một tà thần, quái vật nào đó, hay là sự vật, hiện tượng quỷ dị nào khác.
"Yến Kiêu... Là cái gì?" Khương Vọng hỏi.
Ngay cả Thanh Thất Thụ hay lăng xăng cũng không trả lời, đối với bọn họ, đây hiển nhiên là một cấm kỵ không nên nhắc tới.
Mà Thanh Cửu Diệp trở tay đem đoản cung treo lên trên cánh tay, mộc tiễn bỏ ở sau người, sau thắt lưng hắn có dắt một túi tên.
"Kẻ ngoại lai, xưng hô ngươi thế nào đây?" Hắn hiển nhiên đã có quyết định.
"À, gọi ta Trương Lâm Xuyên là được rồi." Khương Vọng nói.
Cũng không phải hắn nói dối vì lời nói dối, mà xuất phát từ sự cẩn thận đối với thế giới xa lạ này.
Có một số trớ chú thuật thông qua tên là có thể thi triển. Hệ thống tu hành của Sâm Hải Nguyên Giới này hình như có sự khác biệt, không chừng có thủ đoạn nào đó hắn không tưởng tượng ra được.
Nhất là hiện tại đã biết Trương Lâm Xuyên là sứ giả của Bạch Cốt đạo, sử dụng tên của hắn càng không có gánh vác gì.
Nếu như thật để cho người ta nguyền rủa, thì đó cũng là chuyện tốt.
"Họ rất bình thường, tên cũng rất bình thường." Lúc này Thanh Thất Thụ đã khôi phục được chút, lại bắt đầu tùy tiện, coi thường người khác.
"Đừng nói như vậy." Thanh Cửu Diệp phản đối: "Họ có bình thường cũng có thể có cường giả xuất hiện, truyền thừa có vĩ đại cũng có kẻ yếu suốt đời tầm thường. Nếu sứ giả đã được Long thần lựa chọn, hắn liền thoát khỏi thấp kém, mà có được sự cao quý."
Phiên đối thoại của hai người này nghe sao cũng không được tự nhiên.
Mặc dù người sau hình như đang khen.
Đó là một loại thâm căn đế cố, giữa những hàng chữ căn bản không che lấp được, mù quáng tự phụ đối với tộc quần mình. Có lẽ đối với họ mà nói, tất cả những họ không phải chữ "Thanh" thì đều là dòng họ bình thường.
Khương Vọng thì từ chối cho ý kiến, tùy vào họ hài lòng là tốt rồi.
"Trương Lâm Xuyên." Thanh Cửu Diệp nghiêm túc nói: "Hiện tại ta đại biểu thánh tộc, dành cho ngươi vinh dự đặc biệt được đến Vùng đất Thần Ấm. Nếu như có thể xác nhận thân phận sứ giả Long thần của ngươi, ngươi sẽ nhận được sự hữu nghị của thánh tộc."
Khương Vọng nói: "Ta nghĩ ta cần tìm hiểu thêm sau đó mới có thể đưa ra quyết định."
Thanh Cửu Diệp lo nghĩ: "Có thể ngươi mới tới Sâm Hải Nguyên Giới, cho nên cũng không rõ tình huống nơi này. Ngươi không hiểu được mời đến Vùng đất Thần Ấm là may mắn cỡ nào đâu. Trong cả Sâm Hải Nguyên Giới, đó là gia viên an toàn duy nhất."
"Ở đây thì có những nguy hiểm gì? Còn đáng sợ hơn cả Nặc Xà sao?"
"A liệt!" Tay vẫn ôm ngực Lúc này Thanh Thất Thụ đứng lên, tay vẫn còn ôm ngực: "Vùng đất Nặc Xà mặc dù đáng sợ, nhưng võ sĩ thánh tộc chúng ta cũng thường đến đó săn thú. Kẻ ngoại lai, ngươi căn bản hoàn toàn không biết gì về nguy hiểm chân chính của Sâm Hải Nguyên Giới đâu!"
Vết thương đầu gối hắn lúc này không ngờ đã khép lại, lực khôi phục này thật sự đáng sợ.
Khương Vọng cười mà như không nhìn hắn: "Nếu như ngươi cho rằng ta là sứ giả Long thần của các ngươi, vậy có phải ngươi nên tôn trọng ta hơn không?"
Thanh Cửu Diệp nói: "Đã nghìn năm không có, lẽ nào trên đời thật có kỳ tích? Thật ra ta cũng không tin ngươi là sứ giả Long thần gì cả, Thất Thụ cũng vậy thôi, hắn chẳng qua là sợ bị cắt đầu, mới ký thác hy vọng xa vời lên người ngươi. Cho nên, đừng có mà mong đợi thánh tộc vĩ đại sẽ tất cung tất kính với ngươi."
"A liệt!" Thanh Thất Thụ tức hổn hển: "Cửu Diệp Tử, trong lòng ngươi ta là hạng người tham sống sợ chết sao?"
Thanh Cửu Diệp rất trực tiếp: "Đúng."
Không để ý tới Thanh Thất Thụ đang dương nanh múa vuốt bên kia, Khương Vọng càng tỏ vẻ thích thú mà hỏi: "Vậy vì sao ngươi còn muốn mời ta đến Vùng đất Thần Ấm?"
Thanh Cửu Diệp trầm mặc một hồi, mới nói: "Mặc dù ta cũng không phải quá tin tưởng sứ giả Long thần còn có thể tồn tại, nhưng ta muốn cho bản thân một cơ hội."
Vẻ mặt Thanh Thất Thụ dịu đi, hiếm thấy không tranh luận tiếp.
Khương Vọng bình tĩnh suy nghĩ được mất, cũng không dễ tin lời nói của một bên: "Như vậy đi, giả như ta cũng không phải sứ giả Long thần gì đó, tùy tiện đến Vùng đất Thần Ấm của các ngươi, chẳng phải là sẽ rất nguy hiểm?"
Đối phó với hai võ sĩ "Thánh tộc" này, hắn còn có chút nắm chặt. Nhưng Vùng đất Thần Ấm này nhất định tập trung toàn bộ "Thánh tộc", địch ta tình thế không sáng sủa như vậy, hắn thật sự không dám vọng ngôn mình có thể đánh xuyên tất cả. Cường giả Nội Phủ cảnh cũng không phải chưa bị nhốt ở trong Thất Tinh Lâu bí cảnh.
"Quá vô tri!" Thanh Thất Thụ hừ lạnh: "Nếu Cửu Diệp Tử đã lấy danh nghĩa thánh tộc mời ngươi, ngươi liền có thể cộng hưởng Thần Ấm của hắn."
"Thần Ấm lại là khái niệm gì?" Khương Vọng cũng không tức giận vì thái độ của hắn.
Nhìn từ tiếp xúc ngắn ngủi nãy giờ, Thanh Cửu Diệp so ra trầm tĩnh, bảo thủ, kiên quyết, mà Thanh Thất Thụ thì tự đại, thích khoe khoang, nói khoác, thế nhưng cũng không tính hạng người hung ác gì.
"Thần Ấm chính là ban ân mà Long thần dành cho thánh tộc, là một loại tư cách. Chỉ có đạt được Long thần cho phép mới có thể tiến vào Vùng đất Thần Ấm." Thanh Cửu Diệp giải thích: "Ta đem Thần Ấm chia sẻ cho ngươi, một khi ngươi chết rồi, ta sẽ mất đi Thần Ấm."
Thanh Thất Thụ lại bổ sung: "Thân là thánh tộc, mất đi Thần Ấm, kết quả... chính là chết."
"Mất đi Thần Ấm chính là chết? Bên ngoài Vùng đất Thần Ấm, nhất định không thể sinh tồn sao?" Khương Vọng truy hỏi.
"Ở bên ngoài Vùng đất Thần Ấm chưa hẳn không thể sinh tồn, dù sao đã từng có không ít bộ lạc nhân tộc sinh tồn. Nhưng đối với thánh tộc mà nói, mất đi Thần Ấm, sẽ mất đi sức mạnh."
Thanh Cửu Diệp không nói câu kế tiếp, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.
Tại nơi nguy hiểm như Sâm Hải Nguyên Giới, hậu quả mất đi sức mạnh, quả thực không khác gì tử vong.
Hệ thống lực lượng siêu phàm của "Thánh tộc" có quan hệ với Thần Ấm? Khó trách bọn hắn sẽ tôn Long thần làm chính thần duy nhất.
Như vậy xem ra, vì mời Khương Vọng đến Vùng đất Thần Ấm để nghiệm chứng thân phận sứ giả Long thần của hắn, Thanh Cửu Diệp có thể nói đã rất mạo hiểm.
Chỉ không biết loại "hi sinh" này là bởi vì Thanh Thất Thụ, hay là phía sau có nguyên nhân càng sâu hơn.
Nhất là dưới tình huống bản thân hắn cũng không quá xác định Khương Vọng chính là sứ giả Long thần, thậm chí bản thân cũng mang theo hoài nghi, loại mạo hiểm này càng cần phải có dũng khí.
Bởi vì đây là người lý trí, dưới tình huống tỉnh táo, đi đánh cược "ngu xuẩn".
Khương Vọng mấp máy môi: "Ta còn muốn biết..."
"Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện được không?" Thanh Cửu Diệp đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, ngắt lời: "Trời sắp tối rồi, chúng ta không thể qua đêm ở bên ngoài."
"Vì sao?" Khương Vọng không hiểu liền hỏi.
"Sẽ chết."
Đơn giản, dứt khoát, như một việc đương nhiên.
Từ sắc trời hạ xuống giữa những giữa tán lá cây, có thể phán đoán thế giới này hiện tại vẫn là ban ngày.
Sâm Hải Nguyên Giới vẫn luôn u ám, nhưng bởi vì những lời này của Thanh Cửu Diệp mà đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Dường như rất nhiều điều kinh khủng khó có thể hình dung, sẽ theo đoạn thời gian được gọi là "đêm" mà bao phủ nơi đây.
Buổi tối...
Sẽ xảy ra cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận