Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 463: Đột nhiên trở về

"Còn có thể khôi phục phải không?" Tô Kỳ ở phía sau hỏi: "Năng lực của hắn không phải chỉ chậm thôi sao? Có thể, chờ thêm..."

Khương Vọng không nói gì, chỉ lắc đầu.

Trong ba người từ Thất Tinh cốc tiến vào Vùng đất Thần Ấm, hắn quen thân với Thanh Thất Thụ nhất.

Người đầu tiên nhìn thấy khi tiến vào Sâm Hải Nguyên Giới chính là Thanh Thất Thụ.

Người này tùy tiện, tự tin thái quá.

Khinh thường cái này khinh thường cái kia.

Đồng thời hắn lại rất đơn thuần. Khương Vọng nói cái gì hắn sẽ tin cái đó, mở mồm là Trương tiên sinh, thậm chí tiếp thu toàn bộ phương pháp "tán gái" vô căn cứ của Khương Vọng, không biết sống chết mỗi ngày đi thử trước mặt Thanh Hoa.

Chết trận là vinh dự của võ sĩ, Thanh Thất Thụ cũng trở thành anh hùng mà hắn muốn trở thành.

Nói khổ sở cũng không thỏa đáng.

Khương Vọng chỉ cảm thấy tiếc nuối.

Chí ít, hắn thực sự rất muốn nhìn thấy người này "tán được gái".

Trầm mặc một hồi lâu.

Vũ Khứ Tật đột nhiên lên tiếng hỏi: "Yến Kiêu đã chết, vì sao thông đạo ly giới còn chưa mở ra?"

Khương Vọng nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc.

Hắn ý thức được vấn đề sở tại.

Bọn họ xem như "sứ giả Long thần" ứng với lời kêu gọi mà đến, sau khi giết chết Yến Kiêu, vị Long thần kia phải mở thông đạo ly giới cho họ mới đúng. Đương nhiên cũng không nên thiếu phần thưởng.

Nhưng lúc này Yến Kiêu đã bị diệt, vị Long thần kia lại không có phản ứng gì.

Hắn xác định toàn bộ tổn thương đều do những "phủ xuống giả" bọn họ tạo thành, tuyệt đối sẽ không kích phát điều kiện để Yến Kiêu sống lại. Yến Kiêu hẳn là chết hẳn rồi. Nếu như những lời vị lão tế ti thánh tộc nói là thật.

Như vậy, thông đạo ly giới đâu?

Hoặc là, họ vẫn chưa thỏa mãn thần chỉ của Long thần, yêu cầu của Long thần cũng không phải bảo bọn họ giết chết Yến Kiêu?

Trong quá trình Thanh Hoa nhắn nhủ, tế ti giải mã đã xuất hiện sơ hở?

Hay là... Cố ý?

"Rời khỏi đây trước." Khương Vọng nói.

Bất kể thế nào, cứ chờ đợi ở chỗ này là không có kết quả.

Hoặc là đi tìm nguyên nhân, hoặc là về Vùng đất Thần Ấm để hỏi.

Hắn đi tới bên cạnh thi thể Yến Kiêu, mắt nhìn hai người: "Ta cần mỏ Yến Kiêu, các ngươi muốn gì có thể trao đổi."

Hắn đã từng nói đùa hỏi Thanh Thất Thụ, hỏi hắn làm sao mới có thể bị giết chết.

Khi đó Thanh Thất Thụ bị á khẩu không nói được gì.

Yến Kiêu đã cho hắn đáp án.

Mỏ Yến Kiêu, có thể ức chế năng lực khôi phục cường đại của Thanh Thất Thụ.

Vũ Khứ Tật rất trực tiếp mà nói: "Tô Kỳ lựa chọn thứ hai đi, giết chết Yến Kiêu, ta không góp công lớn như các ngươi."

Trong lời nói đã đã xác định thứ tự phân chia thi thể Yến Kiêu.

Tô Kỳ lại nói: "Rất xin lỗi ta vẫn luôn không nói thật, thật ra ta xuất thân Thâu Thiên Phủ, vốn tên là Tô Khởi Vân."

Có thể bởi vì đã bại lộ hình dáng, có thể trải qua trận chiến này đã tăng thêm tín nhiệm. Nói chung nàng hoàn toàn không có ý kiến về việc phân chia, chỉ giới thiệu bản thân một lần nữa.

Khương Vọng kinh ngạc nhìn nàng, Thâu Thiên Phủ và Lương Thượng Lâu chính là tông môn có cấp bậc hoàn toàn khác biệt. Cái sau căn bản bất nhập lưu, cái trước thậm chí có thể sánh ngang với Đông Vương Cốc.

Tô Khởi Vân giải thích: "Chỉ mượn dùng thân phận của Lương Thượng Lâu để tham dự Thất Tinh Lâu bí cảnh thôi."

Loại tông môn cấp bậc như Thâu Thiên phủ đương nhiên không có khả năng thuộc sở hữu của cảnh nội Tề quốc, mà Thất Tinh lâu bí cảnh lại mở cho người Tề.

"Không sao." Dùng Trường Tương Tư dứt khoát cắt lấy mỏ Yến Kiêu, Khương Vọng nói: "Ngươi biết, ta cũng không phải Trương Lâm Xuyên."

Vũ Khứ Tật ngẩn người, không ngờ chỉ có ta là tên thật họ thật?

"Thật ra ta đã sớm biết ngươi rồi." Tô Khởi Vân nói rồi cúi xuống đi cắt lấy phần cánh phải của Yến Kiêu: "Ta lấy cánh được rồi."

Khương Vọng đương nhiên biết thông tin của hắn với Tô Khởi Vân không phải là bí mật gì, thuận miệng nói: "Ta nổi danh như thế sao?"

"Tiểu Ngư..." Tô Khởi Vân thoáng dừng lại động tác, nói tiếp: "Tiểu Ngư là hảo hữu với Bích Quỳnh, lúc trước Bích Quỳnh ở trong thư từng nhắc tới ngươi."

Có thể là Yến Kiêu đã bị giết, nàng rốt cuộc có thể nhắc tới tên "Tiểu Ngư" này.

"Trúc Bích Quỳnh?" Không ngờ ở nơi Sâm Hải Nguyên Giới xa lạ nối liền với Thất Tinh Lâu bí cảnh có thể nghe được tên của bằng hữu, Khương Vọng cũng hiếu kỳ: "Nàng nói thế nào?"

Hắn chưa từng hoài nghi tính chân thực.

Thứ nhất Tô Khởi Vân không cần thiết lấy việc này nói dối, nếu như muốn tạo quan hệ thì ngày đầu tiên gặp đã làm rồi, không cần chờ tới bây giờ. Thứ hai Điếu Hải Lâu và Thâu Thiên phủ được cho là tông môn cùng cấp bậc, Tiểu Ngư đích thật là có khả năng giao hảo với Trúc Bích Quỳnh.

"Nàng nói ngươi là một người tốt." Tô Khởi Vân nói.

"Hết rồi?"

Tô Khởi Vân đứng dậy đi tìm phần cánh khác: "Ngươi còn muốn cái gì? Nói ngươi bóc lột nàng thế nào, khiến nàng đường đường danh môn đệ tử phải bán mạng ở nơi thôn trấn rách nát của ngươi, còn mình lại chạy tới Lâm Truy tiêu sái?"

Khương Vọng sờ sờ mũi, có chút xấu hổ.

Như vậy cũng giải thích được vì sao ngay từ đầu Tô Khởi Vân liền nguyện ý tin tưởng hắn. Cũng không chỉ vì biết được tình báo của hắn, càng bởi vì có "người bảo đảm" Trúc Bích Quỳnh.

Vũ Khứ Tật im lặng một hồi, cũng không can thiệp vào đề tài của họ, chỉ nói: "Các ngươi chọn hết đi, phần còn lại ta lấy hết. Ta muốn về tông môn nghiên cứu thi thể của Yến Kiêu, xem nó bởi vì sao có thể bất tử bất diệt."

Khương Vọng kinh ngạc: "Hộp trữ vật của ngươi chứa được sao?"

Không gian chứa đựng càng lớn, hộp trữ vật lại càng quý.

Hộp trữ vật bình thường không gian chứa đựng gian đều rất có hạn. Thông thường bên trong hộp phân bố kiểu ô vuông, mỗi một ô vuông có thể chứa một vài thứ, nhưng cũng không nhiều. Cũng chỉ đặt một số y phục, bình thuốc, Đạo nguyên thạch các loại. Thi thể to như Yến Kiêu là không bỏ vào được.

Như cái của Khương Vọng thường dùng chỉ có 20 ô.

"Tách rời là được." Vũ Khứ Tật nói giọng bình thản.

"Ờ." Phản ứng của Khương Vọng cũng rất thản nhiên.

Hắn cắt mỏ, Tô Khởi Vân cắt cánh, vốn là đang "tách rời" Yến Kiêu, chỉ là Vũ Khứ Tật đại khái muốn làm càng "tỉ mỉ " hơn mà thôi.

Đợi hắn "thu dọn" xong Yến Kiêu. Khương Vọng liền ôm lấy thi thể Thanh Thất Thụ: "Đi thôi."

Tóm lại phải đưa hắn về Vùng đất Thần Ấm để an táng.

Hắn nhún người nhảy lên, khi bay ra tổ yến có một loại cảm nhận khó hiểu, cả người thoáng hoảng hốt, liền đã xuất hiện trước nhà gỗ.

Nhà gỗ vẫn là nhà gỗ trước đó, chỉ là dưới mái hiên trong tổ đã không còn con yến không đuôi thò cái đầu ra nữa rồi.

Khương Vọng xoay người đi ra ngoài, Yến Kiêu đã chết, hắn cũng không có dự định đi vào nhà gỗ tìm hiểu. Lúc này thông đạo ly giới mới là trọng điểm, hắn cũng không muốn quãng đời còn lại đều bị nhốt ở đây.

Tô Khởi Vân và Vũ Khứ Tật càng không nói hai lời.

Rừng Huyền Lô vẫn âm trầm, nhưng bởi vì Yến Kiêu đã chết, thi thể đều bị bọn họ phân chia sạch sẽ, cũng không còn vẻ khẩn trương như lúc mới tới.

"Sau này sẽ không còn đầu người treo lên nữa, Rừng Huyền Lô rất nhanh sẽ trở thành lịch sử." Vũ Khứ Tật nhịn không được nhìn thoáng qua Thanh Thất Thụ, cảm thán nói.

Khi tiến vào Rừng Huyền Lô, Thanh Thất Thụ từng nói qua một câu: "Sau này treo ở trên cây có khả năng là ta, cũng có thể là hài tử của ta."

Có thể chính là những lời này khiến hắn hạ quyết tâm, cùng bỏ qua tất cả.

"Chỉ hy vọng như thế." Khương Vọng nói.

Một đường không nói chuyện.

Mãi đến khi sắp rời khỏi Rừng Huyền Lô Khương Vọng mới dừng bước, ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời: "Trời sắp tối rồi, rõ ràng phải còn một khoảng thời gian nữa, ngày hôm nay đêm đến sớm."

"Ngày có dài có ngắn, việc này cũng rất bình thường." Vũ Khứ Tật nói.

"Đi suốt đêm luôn đi." Tô Khởi Vân nói: "Yến Kiêu đã chết. Đêm cũng không có gì đáng sợ nữa."

Khương Vọng vội quay trở lại: "Không, chúng ta trở lại!"

Vũ Khứ Tật với Tô Khởi Vân không rõ tình hình, nhưng dù sao vừa mới thành lập tín nhiệm cũng đều xoay người theo hắn.

Tiếng gió gào thét.

Ba người vừa mới chạy tới rừng, nhìn thấy nhà gỗ.

Khương Vọng liền lấy ra thần long hương tìm trên người Thanh Thất Thụ, trong nháy mắt châm nó lên.

"Sao hả?" Vũ Khứ Tật mới cất giọng hỏi.

Trước mắt tối sầm lại.

Bóng đêm trong Sâm Hải Nguyên Giới đột nhiên phủ xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận