Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 887: Trấn Hải Minh

Quay lại thời điểm hai ngày trước.
Trên Thiên Nhai đài, Nguy Tầm trực tiếp khai thác mối liên hệ sâu xa nhất của hải thú trấn tông, dùng đại thần thông mở ra bí mật để mọi người trên khán đài nhìn thấy con mắt của cường giả hải tộc đáng sợ, đồng thời cũng nhận ra nguy cơ tiềm ẩn trong tương lai gần.
Sinh vật đáng sợ được Nguy Tầm gọi là “Vạn Đồng” thực sự khiến người ta kinh hãi.
Đương nhiên hải tộc là đối thủ mạnh mẽ, nhưng từ sâu thẳm nội tâm, phần lớn tu sĩ nhân tộc không nghĩ rằng hải tộc còn khả năng phản công hiện thế. Tu sĩ nhân tộc đối với hải tộc luôn có cảm giác ưu việt trên cao nhìn xuống.
Thời đại Trung cổ Nhân Hoàng có thể trục Long Hoàng, thời gian trôi qua, chuyện cũ hoàn toàn có thể tái diễn. Tu hành chi đạo ngày càng phát triển. Việc mà người xưa làm được thì người nay cũng có thể.
Qua bao năm tháng, lần nguy cơ lớn nhất ở hải cương cũng chỉ vì Dương quốc thống nhất Đông Vực đột nhiên bị diệt, rút đi rất nhiều quân trấn giữ hải cương khiến phòng tuyến trống trải, tạo cơ hội cho hải tộc.
Khi đó, thậm chí chưa kịp tới thế lực quốc gia cấp bá chủ ra tay, chỉ dựa vào hành động tự nguyện viện trợ của tu sĩ nhân tộc, mỗi ngày đi biển hai ba ngàn người, trực tiếp đẩy lùi hải tộc về Mê Giới, cũng đặt nền móng cho cục diện quần đảo Cận Hải ngày nay.
Đương nhiên không thể coi thường hải tộc, nhưng nhân tộc mới là bá chủ thiên địa.
Một chữ “nhân” gánh non sông, ngăn sóng dữ, đỉnh thiên lập địa.
Nhưng bây giờ, dường như về mặt tu hành, hải tộc đã có sự đổi mới căn bản, hoặc đã nghênh đón nhảy vọt có tính đột phá. Nhân tộc lần này dường như đã tụt lại phía sau.
Tuyên Uy kỳ tướng Dương Phụng lập tức lên tiếng: "Việc này can hệ trọng đại, ta phải lập tức trở về Dương cốc, mời tướng chủ quyết định."
Kỳ Tiếu dù không biểu hiện vội vàng như thế, nhưng cũng nói: "Vạn Đồng mà ngài nói, nếu thực sự dốc sức nâng đỡ cả hải tộc lên cao, quả thực là mối lo lớn nhất của nhân tộc ta, nhất định phải tiêu diệt! Ta cần tâu lên triều đình, phải sớm đưa ra kế sách."
"Không vội." Nguy Tầm ấn tay xuống, bảo họ tạm dừng lại: "Đại dương sóng gió dữ dội, cường giả nhân tộc chúng ta khó thích ứng. Vạn Đồng ẩn sâu dưới đáy biển, vả lại ảnh hưởng rất lớn đến hải tộc. Muốn tiêu diệt nó, không đại phá hải tộc thì không thể được. Đây không phải việc hấp tấp có thể thành công. Nếu nóng vội hành động, e rằng sẽ bị vướng vào rắc rối."
Dương Phụng và Kỳ Tiếu đều hiểu vấn đề Nguy Tầm nêu ra không đơn giản, mà cường giả ở cấp bậc chân quân, có thể xem là cột trụ của nhân tộc, làm sao chỉ đơn giản đưa ra vấn đề? Hắn nhất định đã có cách ứng phó riêng.
Cách ứng phó đó, trong bức tranh tổng thể có thể vững vàng, nhưng trên chi tiết cụ thể thì với Dương cốc và Quyết Minh đảo thì chưa chắc đã tốt. Vì thế, hai người thầm nhất trí cần thoát thân sớm, để cho cường giả cấp cao hơn đến trao đổi với Nguy Tầm, tránh thế lực nhà mình chịu thiệt thòi. Chân nhân ứng đối với chân quân thì lòng tin thật sự chưa đủ.
Nhưng Nguy Tầm đột ngột xuất hiện, đưa ra thông tin kinh thiên động địa như vậy, chính là để chiếm thế chủ động, làm sao buông tha dễ dàng?
"Vấn đề then chốt nhất bây giờ không phải việc khác, mà là hải tộc đã có bước tiến lớn, chiếm ưu thế trên thực tế. Chúng ta cần xây dựng lại phòng tuyến, cấp tốc điều chỉnh chiến lược chiến tranh, phản ứng nhanh nhất có thể! Thời gian không chờ đợi chúng ta, mỗi phút chậm trễ ở đây, các chiến binh Mê giới rất có thể phải hy sinh thêm một người."
"Nhưng với tình hình năm bè bảy mảng của quần đảo Cận Hải hiện tại, chúng ta không thể làm ra ứng đối kịp thời, càng không thể so với hải tộc đang bị Vạn Đồng nhìn chăm chú. Vạn Đồng có hàng tỉ suy nghĩ, động niệm là biết ngay mỗi thành viên hải tộc. Còn chúng ta thì sao? Nhiều năm qua mỗi người một ý, thậm chí còn tranh chấp lẫn nhau!"
"Vì sao nhân tộc ta binh hùng tướng mạnh lại tiến triển chậm chạp như vậy suốt nhiều năm ở Mê giới? Đến mức ngày nay cho hải tộc cơ hội trỗi dậy? Chính vì chúng ta năm bè bảy mảng!"
"Chúng ta phải có thay đổi. Nếu không, ngày hải tộc công phá Mê Giới, tràn vào Cận Hải sẽ đến ngay trước mắt! Chúng ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của nhân tộc!"
Sau khi luân phiên đưa ra khúc nhạc dạo, Nguy Tầm cuối cùng đưa ra ý tưởng vĩ đại của hắn: "Xét thấy tình thế nguy cấp đến thế, bản tọa cho rằng cần thực sự thống nhất lực lượng hải dân, kết mọi người thành một sợi dây, nắm thành một nắm đấm! Như vậy mới có thể tấn công mạnh mẽ vào hải tộc! Bản tọa quyết định trực tiếp lãnh đạo, thành lập Trấn Hải Minh, thống nhất toàn bộ lực lượng hải dân, tập hợp đại thế, đồng lòng hợp sức bảo vệ hải cương!"
Nhân cơ hội đại điển hải tế để tập trung ý nghĩ của thế lực các phương, Nguy Tầm đích thân tham gia, trực tiếp tuyên bố muốn sáp nhập tất cả các thế lực lớn ở quần đảo Cận Hải, mà trước đó hoàn toàn không có dấu hiệu!
Các thế lực ở Quần đảo Cận Hải sau nhiều năm phát triển đã như cài răng lược. Như Hoa Anh Cung ở Điếu Hải Lâu còn có ám tử cấp bậc thứ vụ sứ như Lục Hoa. Việc lớn liên quan đến thống nhất toàn bộ lực lượng hải dân tại quần đảo Cận Hải thì làm sao che giấu được hai nhà kia?
Nhưng Điếu Hải Lâu thực sự làm được. Việc lớn như vậy gần như không thể giữ bí mật hoàn toàn, vậy mà lại tiến triển êm thắm đến thế.
Cách giải thích duy nhất, chính là bố cục này của Điếu Hải Lâu chỉ có trưởng lão trở lên mới biết. Thậm chí chỉ những trưởng lão hoàn toàn tin tưởng mới được biết. Mà trong số đệ tử có lẽ chỉ có đệ tử như Trần Trị Đào là biết được. Những thế lực sắp sửa tích cực gia nhập Trấn Hải Minh, có lẽ chỉ lãnh đạo tông môn mới hay, như vậy mới giải thích được vì sao mới có thể man thiên quá hải!
Mấy vị trưởng lão tranh quyền đoạt lợi, thanh niên nhân ngạo mạn không biết trời cao đất rộng, nào đáng để Nguy Tầm đứng ra?
Vừa xuất hiện đã thống nhất quần đảo Cận Hải, đó mới là thủ bút của chân quân.
Một khi để cho Nguy Tầm thành công, Trấn Hải Minh thống nhất toàn bộ lực lượng hải dân, nó sẽ mở rộng thành một thế lực không thua kém các cường quốc thiên hạ, thậm chí có tư cách bước vào Đông Vực tranh chấp với Tề quốc!
Dù thống nhất toàn bộ hải dân, Trấn Hải Minh cũng khó sánh với Tề quốc. Nhưng trong Đông Vực do Tề quốc bá chủ nhiều năm, liệu có quốc gia nào bất mãn với Tề quốc? Liệu có thế lực nào bất mãn với Tề quốc? Những thế lực dã tâm bị áp chế, oán hận bị ẩn sâu đó, sẽ chỉ có thể ngày qua ngày chờ đợi bị xâm thực dần...
Nếu có sự lãnh đạo của Trấn Hải Minh, một thế lực cường đại chưa từng có trên biển, liệu các thế lực kia liên hợp lại có hay không cơ hội khiêu chiến với Tề quốc?
Huống hồ, Cảnh Quốc ở Trung Vực, Mục Quốc ở Bắc Vực chẳng lẽ không vui thấy mừng trước viễn cảnh đó?
Dương quốc hùng mạnh nhất xưa kia, không phải trong một đêm sụp đổ, huyết mạch vương tộc bị đoạn tuyệt sao?
Chẳng trách Cô Hoài Tín không kiềm chế được, gần như đem việc cạnh tranh nội bộ của Điếu Hải Lâu phơi bày ra ngoài. Trong tương lai rộng lớn như vậy, vị trí của hắn lên xuống một bậc đều đại biểu cho lượng tài nguyên khổng lồ! Hắn làm sao có thể không tranh đấu? Cho dù bản thân không muốn tranh, thế lực phe phái xung quanh cũng sẽ thúc đẩy hắn tranh đấu. Vì thế, hãm hại Hải Kinh Bình, chiếm đoạt đảo Sùng Gia chỉ là bước nhỏ trong việc tranh quyền của Cô Hoài Tín. Đối với người ngoài thì kinh hãi nhưng với vị đương thế chân nhân Cô Hoài Tín này thì chỉ là bước đi nhỏ trong vô số bố cục của hắn.
Cũng khó trách Hải Kinh Bình với thân phận hộ tông trưởng lão lại nhịn nhục Bích Châu bà bà đến thế. Đối với đương thế chân nhân Từ Hướng Vãn đứng sau Hải Kinh Bình, giữ vững vị trí hiện tại đã là thành quả lớn nhất. Thật sự buông tay đánh nhau, với vị trí thứ ba trong Điếu Hải Lâu, hắn không chắc đè nén được Cô Hoài Tín đang lên như diều gần đây.
Về phần Bích Châu bà bà có ý đồ hãm hại Khương Vọng chỉ là hành động nhỏ của bà ta trong bối cảnh phe phái sau lưng hành động. Tại thời khắc then chốt toàn bộ phe phái đang tranh giành, nếu bà ta có được đủ lợi lộc, không loại trừ khả năng giành được cơ hội thành tựu Thần Lâm!
Nhưng không ngờ chính hành động nhỏ này đã làm mình lật thuyền, một Trúc Bích Quỳnh vốn chắc chắn sẽ chết, hoàn toàn bị từ bỏ, lại nhờ một thiếu niên Tề quốc mà vùng vẫy tìm ra đường sống. Trong khi Bích Châu bà bà với vai trò tiền phong dò đường cho phe cánh của Cô Hoài Tín lại bị đẩy thẳng ra Mê Giới.
Điếu Hải Lâu chủ Nguy Tầm đích thân ra tay cảnh cáo, tuyên bố thất bại của kế hoạch tranh quyền lần này của Cô Hoài Tín. Đối với Cô Hoài Tín, mất mát của hắn không thể bù đắp bằng một đảo Sùng Gia.
Nhưng những việc này vẫn là việc nội bộ của Điếu Hải Lâu.
Trên phương diện tổng thể tình hình trên biển, một khi Trấn Hải Minh thành lập tương đương với việc tái phân chia lại toàn bộ thế lực trên quần đảo Cận Hải. Điếu Hải Lâu chủ đạo thành lập Trấn Hải Minh sẽ trở thành bá chủ tuyệt đối trên quần đảo Cận Hải. Dương cốc và Quyết Minh đảo buộc phải đứng sang một bên.
Đây là điều Dương Phụng và Kỳ Tiếu không thể chấp nhận được.
Ban đầu họ tự mình đến là để ngăn chặn Điếu Hải Lâu lợi dụng việc hải thú hộ tông liên tục bạo động để mở rộng lực ảnh hưởng. Nhưng không ngờ đó chỉ là màn che mắt. Mục đích thực sự của Điếu Hải Lâu là Trấn Hải Minh!
Dùng đại điển hải tế để che giấu thủ đoạn cấm chế mới, lại dùng thủ đoạn cấm chế mới che đậy việc thành lập Trấn Hải Minh.
Như vậy, mới có thể đánh cho Dương cốc và Quyết Minh đảo trở tay không kịp.
Vậy trước đó, Điếu Hải Lâu đã âm thầm chuẩn bị được bao lâu?
"Quyết Minh đảo cho rằng việc này vẫn còn phải bàn bạc thêm." Kỳ Tiếu cân nhắc: "Không phải Trấn Hải Minh không thể thành lập, ứng đối với biến hoá của hải tộc đã là tình huống vô cùng cấp bách, nhưng cách thành lập, đảm nhận trách nhiệm ra sao, phương thức ứng phó với hải tộc như thế nào, tất cả còn phải thảo luận lại."
Chân nhân đối đầu chân quân tự nhiên thế yếu hơn, cho dù có lý cũng yếu đi ba phần khí thế.
Đó cũng là lý do trước đó Điếu Hải Lâu giữ bí mật, Nguy Tầm tấn công bất ngờ.
"Tình thế nguy cấp đến mức này, còn thời gian đâu mà bàn bạc nữa? Vạn Đồng lúc nãy các ngươi cũng thấy mà."
Nguy Tầm ngay lập tức đè bẹp sự phản đối của nàng, quay sang mọi người: "Tại sao bản tọa phải thành lập Trấn Hải Minh? Vì quần đảo Cận Hải là của hải dân ta! Chém giết ngày đêm với hải tộc là hải dân ta! Người ngoài liệu có đau xót như ruột thịt được không? Hồi đó Dương quốc ra sao? Quân đội hải cương không phải nói rút là rút sao? Chúng ta phải tự cứu lấy mình!"
"Chân quân đại nhân!" Dương Phụng không thể im lặng nữa: "Trăm nghìn năm qua, Dương cốc ta chưa từng lùi bước. Dương mỗ nói một lời bất kính, nhiều năm qua, tu sĩ Dương cốc hy sinh ở hải cương liệu có ít hơn Điếu Hải Lâu không?"
"Đúng vậy! Dương cốc rất vĩ đại, Dương cốc và quần đảo Cận Hải chúng ta từ lâu nay đã hòa làm một. Hải dân chúng ta công nhận Dương cốc! Thế nhưng Dương Quốc năm xưa thống nhất Đông Vực, giờ chỉ còn lại một nhánh quân đội các ngươi cô độc ở hải cương. Thậm chí tiền bối các ngươi cũng chỉ vì kháng mệnh mới ở lại phải không? Chung quy là người ngoài có việc quan trọng hơn, còn với hải dân chúng tôi, bảo vệ hải cương mới là việc quan trọng nhất!"
Nguy Tâm ám chỉ rõ Dương Quốc, ngầm chỉ Tề Quốc, áp chế Dương Phụng xong, mới nói với mọi người trên Thiên Nhai Đài: "Ta nghĩ các vị cần biết một sự thật, Trấn Hải Minh được thành lập là để đối phó hải tộc, không phải để thôn tính gì cả, trái lại, Trấn Hải Minh sẽ dành cho mọi người sự hỗ trợ lớn nhất! Chỉ có thể giúp mọi người mau chóng mạnh mẽ lên!"
"Trước tiên, pháp môn cấm chế do đệ tử Trần Trị Đào của Điếu Hải Lâu sáng tạo, ta đã tự mình điều chỉnh, có thể ngăn ánh mắt của Vạn Đồng, bảo đảm an toàn cho hải thú trấn tông của các vị, để các vị không phải lo lắng!"
Không nghi ngờ gì, đây là điều mà pháp môn cấm chế của Dương cốc và Quyết Minh đảo không thể làm được. Không phải nói không có năng lực như vậy, mà vì ban đầu họ hoàn toàn không biết Vạn Đồng tồn tại, ngăn chặn ánh mắt thì càng không biết bắt đầu từ đâu. Giờ muốn cạnh tranh với Điếu Hải Lâu đã quá muộn.
Chắc chắn tất cả sẽ chọn pháp môn của Điếu Hải Lâu. Chỉ vì sai lầm này, sự chuẩn bị trước đó của Dương cốc và Quyết Minh đảo đã hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Nhưng Điếu Hải Lâu không chỉ dựa vào điểm này để mở rộng ảnh hưởng!
"Thứ hai." Nguy Tầm nói tiếp: "Bí khố công pháp của Điếu Hải Lâu sẽ mở cho tất cả thành viên Trấn Hải Minh! Chỉ cần đạt được cống hiến sẽ được đổi thoải mái. Thậm chí có cơ hội được bản tọa trực tiếp chỉ dạy! Chi tiết cụ thể, Sùng chân nhân sẽ trình bày sau với mọi người!"
Việc công khai bí khố công pháp của Điếu Hải Lâu là một quyết định long trời lở đất, không phải ai cũng có thể làm được.
Mặc dù chưa trình bày rõ chi tiết quy tắc cống hiến và hối đoái, nhưng có thể đoán Điếu Hải Lâu hoàn toàn tự tin sẽ kiểm soát được các thành viên trong Minh thông qua điều này.
"Điều thứ ba, toàn bộ thế lực tông môn của các vị vẫn độc lập bảo tồn, chức vụ của các vị không thay đổi. Nghĩa là các vị sẽ không mất mát gì cả, còn có thể phá lệ lĩnh một phần lương bổng của Trấn Hải Minh. Chỉ là làm sao để huy động lực lượng hải dân tốt hơn, chúng ta sẽ thành lập một tổ chức nghị sự trong nội bộ Trấn Hải Minh, do các tông chủ cùng tham gia, cùng bàn bạc chiến lược chống lại hải tộc, tất cả vì đại cục!"
"Các vị! Chúng ta không hợp nhất, chỉ đồng tâm hiệp lực, cùng tham gia kháng chiến chống lại hải tộc như tổ tiên ta ngày trước mà thôi!"
"Bây giờ." Nguy Tầm giơ tay, trước mặt mỗi người trên Thiên Nhai Đài xuất hiện một cuộn giấy bay lơ lửng: "Ai muốn gia nhập Trấn Hải Minh chỉ cần viết tên của mình vào bản minh ước này là được. Hãy để anh linh từ Mê Giới trở về chứng kiến quyết tâm chiến đấu bảo vệ lãnh thổ nhân tộc của chúng ta! Nếu như không muốn thì Điếu Hải Lâu cũng không ép buộc, các vị tự do ra về."
Nói là không ép buộc, tự do ra về.
Nhưng khi phần lớn thế lực trên quần đảo Cận Hải đều gia nhập Trấn Hải Minh, những thế lực ngoài hệ thống Trấn Hải Minh có còn không gian sinh tồn không?
"Nguy lâu chủ đã nói đến thế, chúng ta còn lý do gì không đồng ý?"
"Cửu Huyền Môn ta nhất định sẵn lòng!"
"Tình thế nguy cấp, không thể do dự nữa! Thành lập Trấn Hải Minh là chuyện tốt, đại hỷ sự! Bổn tông tuyệt đối ủng hộ!"
"Chống lại hải tộc, chúng ta nghĩa bất dung từ!"
"Đồng tâm hiệp lực cùng đánh hải tộc!"
Ngay lập tức, hơn mười người liên tiếp lên tiếng, thanh thế vang dội khắp nơi, từng người lần lượt cầm bút, từng cuộn giấy bay lên, trong nháy mắt không khí cả Thiên Nhai Đài bị cuốn theo.
Sự trỗi dậy mạnh mẽ của hải tộc là sự thật hiển nhiên. Chống lại hải tộc lại càng là đại thế của nhân tộc. Nhìn bề ngoài, gia nhập Trấn Hải Minh chỉ có lợi không tổn hại.
Rõ ràng vì ngày hôm nay, Điếu Hải Lâu đã chuẩn bị âm thầm rất nhiều, thậm chí trước đây không làm gì được Tề quốc cũng chỉ là giả vờ mê hoặc.
Họ âm thầm mưu tính bao lâu, trả bao nhiêu giá, thuyết phục bao nhiêu người, đã khó mà biết rõ.
Nhưng ai có mắt có tai đều thấy và nghe được, lúc này trên Thiên Nhai Đài một khi lập minh, quả thật là nhất hô bá ứng!
Trong nháy mắt, trên Thiên Nhai Đài chỉ còn Dương cốc và Quyết Minh đảo cùng với các thế lực tỏ rõ phụ thuộc vào bọn họ còn chưa tỏ thái độ. Các thế lực trung lập khác đa phần đã thể hiện thái độ.
Việc thành lập Trấn Hải Minh là đại thế không thể cản, không gì ngăn cản nổi.
Thậm chí có thể nói, ngay giây phút này, Trấn Hải Minh đã thành lập. Bởi nó đã được phần lớn thế lực trên quần đảo Cận Hải công nhận.
Lúc này Nguy Tầm mới nhìn sang Dương Phụng và Kỳ Tiếu: "Hai vị đại diện Dương cốc và Quyết Minh đảo ở đây, cũng không ngại bày tỏ quan điểm chứ?"
Giọng nói vẫn bình thản, ánh mắt vẫn lạnh lùng như thường.
Nhưng chỉ lật tay một cái, thiên địa thay đổi.
Hắn bổ sung thêm: "Hoặc là chứng kiến."
Ngụ ý rất rõ ràng là Các ngươi hoặc gia nhập Trấn Hải Minh, hoặc trơ mắt nhìn Trấn Hải Minh thành lập và bị loại khỏi vòng tròn hải dân, không còn lựa chọn nào khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận