Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 483: Điểm Tinh Tướng

Lại lần nữa trở về "Hư không", hai ngôi sao Phụ Bật đã không thấy đâu nữa, ấn ký lưu trên cánh tay của Tiểu Phiền bà bà cũng đã biến mất.
Thất Tinh liên chiếu.
Nhưng có một vài sự thăm dò của thế giới đã kết thúc, và cũng có một vải vẫn chưa dừng lại.
Như Ngọc Hành Tinh đã đóng rào khóa cửa, căn bản không thể lại tiến vào nữa.
Còn có Thiên Xu, Thiên Cơ cùng Khai Dương, ba phương tinh này chiếu rọi thế giới, chưa hề kết thúc tiếp dẫn.
Tiến lên một bước, là hành trình có sự nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại.
Quay đầu về sau, trực tiếp bước ra cánh cửa Tinh Quang, thắng lợi trở về.
Thất Tinh cùng chiếu, chờ đợi sự lựa chọn của Khương Vọng.
Khương Vọng không chút do dự, bay đến Thiên Xu Tinh.
Ngôi sao đầu tiên của chòm Bắc Đẩu, gọi là Thiên Xu!
Phạm vi Thiên Xu Tinh chiếu rọi cũng chính là Thiên Cương Tinh Vị - nơi mười năm người xếp đầu trong Thất Tinh Cốc tranh phong.
Nghe nói lần này thế giới Thất Tinh sẽ có bí mật Ngoại Lâu ra đời, đây là phần thu hoạch hạng nhất, tất nhiên nó chỉ có thể xuất hiện tại phạm vi Thiên Xu tinh chiếu rọi.
Thọ hạn đã được bổ đầy, mục đích lần này Khương Vọng đến bí cảnh Thất Tinh Lâu đã đạt được, theo lý thuyết thì nên thấy đủ.
Nhưng thật ra trong thâm tâm Khương Vọng vẫn luôn kiêu ngạo, chỉ là bị che lấp bởi sự cách đối nhân xử thế dịu dàng và chân thành của hắn.
Hắn không đi tranh đoạt xếp hạng Tinh Vị trong Thất Tinh Cốc, nhưng đó là bởi mục tiêu đầu tiên của hắn là bù đắp thọ hạn đã mất đi của bản thân.
Khương Vọng thừa nhận bọn Lôi Chiêm Càn, Khương Vô Tà, Phương Sùng rất mạnh, nhưng tuyệt đối không tự cho rằng mình không có tư cách tranh đấu.
Sau khi đã bù đắp xong nuối tiếc, không có vướng víu...
Thì ít nhất hắn cũng phải nhìn xem trong phạm vi năng lực, Khương Vọng hắn nên đứng chỗ nào trên xếp hạng Thất Tinh Cốc!
Đây là một tế đàn được xây dựng bằng đất vàng.
Rất đơn giản và cổ xưa.
Một người đầu tóc rối bời không ngừng đứng lên, quỳ xuống, niệm gì đó trong miệng.
Âm thanh kỳ quặc, tối nghĩa khó hiểu.
Trên mặt mang một chiếc mặt nạ tạo hình khoa trương - Chỗ mắt như vòng xoáy, mũi như dãy núi, thậm chí cái mũi còn chiếm một phần ba kích cỡ chiếc mặt nạ. Không có miệng, còn tai thì cao vút phía trên chiếc mặt nạ kèm theo hai sợi tua được xỏ qua tai rủ xuống dưới.
Làm Vu Chúc của bộ lạc Khánh Hỏa, Khánh Hỏa Kỳ Minh vẫn là rất quen thuộc kinh cầu nguyện.
Cộng thêm thái độ thành kính, động tác vững vàng của hắn ta.
Việc này thật khiến những người đang quỳ gối phía sau lưng có chút lòng tin.
Chỉ là, người ngoài không thể nào nhìn thấy bên dưới chiếc mặt nạ, về mặt của vị Vu Chúc đại nhân Khánh Hỏa Kỳ Minh trẻ tuổi đã vô cùng nhăn nhó.
Không có gì khác.
Trăm Tộc Tranh Đấu sắp sửa bắt đầu, những bộ tộc có ý định dốc hết sức cho chuyện này sớm đã chỉnh đốn quân đội chuẩn bị chiến đấu.
Mà hắn ta đã hao phí công cốc lượng lớn sức mạnh Đồ Đằng trong tộc, nhưng cũng không thu hoạch được gì.
Nếu là cứ mãi điểm không được tinh tướng, cái vị Vu Chúc đại nhân không thể dựa như hắn ta, có lẽ sẽ bị lấy đi "tế trời".
"Điểm Tinh Tướng", là một trong những truyền thống của Phù Lục được kéo dài suốt thời gian dài đằng đằng.
Nói về Phù Lục trước.
Ý nghĩa như tên, "Phù Lục" là một khối lục địa cực lớn trôi lơ lửng.
Phù Lục chứa đựng trăm tộc và vạn vật, dưới nó là khoảng u không, còn bên trên là Thanh Không.
Dựa theo Thần Thoại Sáng Thế đã nói: "Thần Sáng Thế tên Không, Thần chém chân trái coi là Phù Lục, làm nát chân phải coi là Vạn Linh".
Khánh Hỏa Kỳ Minh vẫn luôn ôm hoài nghi với Thần Thoại này.
Đầu tiên là tại sao sáng thế phải tự mình hại mình, nếu như tự hại mình mới có thể sáng thế, vậy thì tại sao muốn sáng thế.
Tiếp theo, sáng thế lại dùng hai cái chân, vậy những bộ phận khác của Thần Sáng Thế đâu? Còn Thanh Không và u không đến như thế nào?
Nhưng cha nuôi của hắn ta, cũng chính là Vu Chúc đời trước bộ lạc Khánh Hỏa đã nói với hắn ta. Phù Lục trải qua nhiều năm hỗn loạn, "Sáng Thế Chi Thư" vốn chỉ còn sót lại tàn chương, Thần Thoại Sáng Thế sớm đã không hoàn chỉnh, câu trả lời của câu hỏi này có thể đều nằm trong phần bị mất đi.
Thần Thoại không còn hoàn chỉnh, các bộ lạc lớn mạnh đều có hành động thu thập tàn chương của "Sáng Thế Chi Thư", nhưng đến nay không có bộ lạc nào tập hợp đủ.
Xuất phát từ sự tôn kính với Thần Sáng Thế, cũng không ai dám tự dùng suy nghĩ để bổ toàn nó.
Những nghi hoặc này trong suốt khoảng thời gian rất dài vẫn chỉ có thể là nghi hoặc.
Trở lại với việc "Điểm Tinh Tướng".
Phù Lục sở dĩ có truyền thống này, tất cả đều là bởi sự tồn tại của một nơi tên là "Cờ Sinh Tử; nơi bách tộc tranh chấp.
Ván Cờ Sinh Tử trăm năm mở ra một lần, chính là một cuộc tranh đấu sống còn. Bởi vì kết quả của Cờ Sinh Tử quyết định vận mệnh trăm năm của bộ tộc.
Các bộ lạc lấy mười bảy người làm giới hạn tham gia Cờ Sinh Tử.
Một cờ chủ, hai cờ sĩ, sáu cờ tướng, tám cờ tốt.
Bởi vì tính đặc thù của "Cờ Sinh Tử", cho nên người được cho phép tiến vào đều sẽ bị phong ấn sức mạnh Đồ Đằng.
Cũng chính là, trong Cờ Sinh Tử sẽ không tồn tại chiến lực siêu phàm của Phù Lục.
Cho nên dù là tộc mạnh hay yếu, đều có khả năng lật bàn trong Cờ Sinh Tử.
Cũng chính là vì vậy, bộ tộc Khánh Hỏa suy yếu nhiều năm mới có thể đặt hi vọng lên Cờ Sinh Tử. Không tiếc hao phí hết phần lớn sức mạnh Đồ Đằng mà bộ tộc đã cực khổ tích lũy trong suốt thời gian qua vào việc này trong tình trạng đa phần các bộ tộc khác đều đã chọn xong người tham gia.
Mà bộ lạc Khánh Hỏa cố chấp "Điểm Tinh Tướng" là bởi vì trong lịch sử dài đằng đẵng, mọi người phát hiện chỉ có người thiên ngoại có thể không bị hạn chế và có được sức mạnh siêu phàm, vẫn có thể tiến vào trong Cờ Sinh Tử tranh giành, chém giết. Có lẽ nguyên nhân là do sự hạn chế của Cờ Sinh Tử đối với sức mạnh siêu phàm nằm ở Đồ Đằng, còn hệ thống sức mạnh của người thiên ngoại lại hoàn toàn khác biệt.
Bộ lạc Huyền Phong tiếng tăm lẫy lừng, chính là dựa vào người thiên ngoại để đứng vững vương quyền hai lần.
Sau này, bộ lạc Huyền Phong nội đấu sụp đổ, một chia thành tám thì bí mật này mới truyền ra ngoài để thiên hạ đều biết.
Phát triển đến hiện tại thành nghi thức cầu chúc "Điểm Tinh Tướng" này.
Nghe nói khi Cờ Sinh Tử diễn biến, Thanh Không cũng cùng mở ra. Lập tức sẽ có người thiên ngoại giáng lâm Phù Lục.
Người thiên ngoại cần phải lựa chọn trở thành cờ chủ của một bộ lạc, dẫn đầu người trong bộ lạc chinh phạt Cờ Sinh Tử, chiến đấu vì thắng lợi.
Cái gọi là "Người đến từ Thanh Không, lương tướng của sao trời".
Đây là một lựa chọn hai chiều, bộ lạc có thể lựa chọn bất kỳ một người thiên ngoại nào, người thiên ngoại cũng có thể chọn bất kỳ một bộ lạc nào.
Nhưng bởi vì các bộ lạc lớn của Phù Lục có hàng trăm hàng ngàn, còn người thiên ngoại thường thường chỉ có mười mấy người. Trên cơ bản là cục diện tăng nhiều cháo ít. Cho nên các bộ lạc lớn tranh nhau lấy ra chỗ tốt hấp dẫn sự lựa chọn của "người đến từ Thanh Không".
Chẳng may là bộ lạc Khánh Hỏa không thu hoạch được gì trong nghi thức "Điểm Tinh Tướng" lần này.
Người thiên ngoại giáng lâm sớm bị chia sạch, bộ lạc không thu hoạch được gì cũng có rất nhiều.
Dường như tất cả bộ lạc đều đã kết thúc nghi thức Điểm Tinh Tướng, chỉ có bộ lạc Khánh Hỏa lần này trả giá cực lớn giống như một con bạc đã thua đến đỏ mắt, cược hết toàn bộ tài sản, sống chết không chịu từ bỏ.
Cũng bởi vì vậy, Khánh Hỏa Kỳ Minh mới kinh hồn bạt vía khác thường.
Hắn ta không thể nào tưởng tượng được sau khi tuyên cáo thất bại, lửa giận của tộc nhân sẽ thiêu hắn ta thành dạng gì.
So với sự khao khát như con bạc của tộc nhân, thì thật sự là bản thân hắn ta không chút chờ mong nào. Suy cho cùng thì trong lịch sử, người thiên ngoại luôn luôn giáng lâm khi Cờ Sinh Tử diễn biến ngày đầu tiên, chỉ có một ngày này là người thiên ngoại sẽ tập hợp giáng lâm. Sau đó thì rất ít khi sẽ có, mà cho dù là có thì thường thường cũng chỉ lưa thưa mấy người. Căn bản không ôm hy vọng quá lớn.
Mà ngay cả chính Khánh Hỏa Kỳ Minh cũng chưa gặp qua người thiên ngoại, hắn ta mới hai mươi mấy tuổi, vốn dĩ cũng là lần đầu tiên chủ trì nghi thức "Điểm Tinh Tướng". Cha nuôi hắn ta là vị Vu Chúc cũ sớm đã chết, cũng không thể giúp xem nghi thức hắn ta chủ trì có sơ suất ở đâu không...
Một khi kết luận thất bại, khẳng định sẽ có người trách hắn ta học nghệ không tinh, cầu chúc không thành.
Trên Phù Lục, chắc Vu Chúc là một trong những địa vị được tôn sùng nhất, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân, bị lấy ra tế trời cũng không hiếm thấy.
Huống chỉ, chắc Khánh Hỏa Kỳ Minh là Vu Chúc không có địa vị nhất từ trước tới nay.
Trong miệng còn đang niệm nhưng thật ra tất cả đều là trí nhớ của bản năng, lặp lại theo thói quen. Trong đầu Khánh Hỏa Kỳ Minh đã nghĩ đến nếu như phản bội bộ tộc thì lúc nào phù hợp, lựa chọn con đường nào, chạy trốn đến nơi đâu thì tốt.
"Lửa!"
Bỗng nhiên, một tộc nhân đang quỳ sát hô lên.
Cao Sí, Thủ Lĩnh bộ tộc Khánh Hỏa quỳ gối ở phía trước phấn chấn đến mức nhịn không được, nhưng vẫn trách cứ: "Im lặng!"
Khánh Hỏa Kỳ Minh sửng sốt ngẩng đầu, chỉ thấy trong tế đàn được làm bằng đất vàng trước mặt bỗng nhiên có đốm lửa bốc cháy trên không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận