Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 306: Cam tâm tình nguyện

“Ta không biết đường có dài hay không, người có xa xăm hay không. Hướng gia, ta chỉ muốn nhìn thử, vậy là quá tốt rồi.”
Chỉ là nhìn thử, vậy là quá tốt rồi.
Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, Hồ Xuyên Tử vẫn nỗ lực liếc nhìn Độc Cô Tiểu một cái.
Cứ như vậy?
Như vậy là quá tốt rồi?
Thế gian này có quá nhiều bất lực, đồng thời cũng có quá nhiều cam tâm tình nguyện!
Hướng Tiền đứng lên.
Như vậy là quá tốt rồi.
Sau đó y bước một bước về phía trước, búng tay một cái.
Phi kiếm lại bắn mạnh ra lần nữa, tiếng huýt gió dữ dằn điên cuồng kia khiến cho thanh phi kiếm này như một hung vật có được sinh mệnh!
Mọi chuyện nói thì cực chậm, nhưng trong lúc chiến đấu, thời gian trôi qua lại rất nhanh.
Lúc này Long Diện và Khương Vọng đang đứng trong không trung, cũng chỉ mới truy đuổi đánh giết được mười mấy hiệp mà thôi.
"Ngươi tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng bị giết chết!" Tiếng nói của Khương Yểm quanh quẩn ở Thông Thiên Cung.
Khương Vọng dán mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt Long Cốt Diện Giả, thời thời khắc khắc thiêu đốt đạo nguyên, để có thể lập tức tránh đi thế công của y.
"Khương Vọng, ngươi biết mà, ta rất hiểu công pháp của Bạch Cốt Đạo." Khương Yểm nói.
Diễm Lưu Tinh lại nổ tung lần nữa, Khương Vọng xuất hiện ở một góc khác trên không trung, tiện tay bắn ra mấy đóa Diễm Hoa để ngăn trở.
Tới thời khắc chiến đấu kịch liệt như thế này, loại đạo thuật như Bạo Minh Diễm Tước và Diễm Hoa Hải căn bản không kịp mở rộng, hơn nữa trước đó Diễm Hoa Hải cũng đã chứng minh nó hoàn toàn bất lực trước Long Diện.
Đạo Thuật thuấn phát Phược Hổ và Diễm Hoa đều không có hiệu quả, nếu không phải Khương Vọng còn có ba kiếm Thiên Địa Nhân có thể thình lình tạo thành một chút uy hiếp thì đã sớm bị Long Diện bắt được.
Nhưng sau khi Long Diện quen thuộc với Diễm Lưu Tinh và kiếm thuật của Khương Vọng thì chuyện đó cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
"Nhược điểm của Long Diện nằm ở Thiên Linh, để ta ra đi, mười hơi thở là có thể giết chết hắn!" Khương Yểm hô.
"Câm miệng!" Khương Vọng la lên.
Bất kể thế nào, hắn cũng không thể giao ra thân thể.
Nếu thật sự đến thời khắc chắc chắn phải chết, hắn tình nguyện tự đoạn tuyệt con đường, hái lấy thần thông trước.
Ngay vào giờ phút này...
Hướng Tiền đã vung kiếm lao đến.
Bản thân y chỉ có tu vi Đằng Long Cảnh, cũng chỉ đánh ngang sức ngang tài với Hầu Diện. Nhưng sau khi vận dụng kiếm trận, nghiễm nhiên đã có sát lực cấp bậc Nội Phủ Cảnh.
Trong nháy mắt y đã giết chết Hầu Diện, lại trong nháy mắt tung kiếm tập kích Long Diện!
"Long ca!" Thố Cốt Diện Giả kêu lên the thé nhắc nhở.
Long Diện đang đuổi giết Khương Vọng khắp bầu trời, bỗng nhiên xoay người, nắm tay mọc vảy vàng đấm mạnh ra, trực diện nện vào phi kiếm đang rít gào lao đến!
Phi kiếm lập tức nghiêng đi, văng đi như bị thương.
Khóe miệng của Hướng Tiền cũng không tránh được tràn ra máu tươi.
"Chuôi phi kiếm này của ngươi rất thú vị." Long Diện vừa dứt lời thì đã bước một bước đến trước phi kiếm vẫn đang tiếp tục đâm đến, lại đấm ra một quyền!
Phi kiếm bị đấm rơi xuống mặt đất.
"Phốc!"
Hướng Tiền phun ra một ngụm máu tươi, lập tức bị thương nặng.
Tiếng nổ đùng bén nhọn lại vang lên lần nữa.
Long Diện khó khăn xoay người, không gian trước người đã bị Diễm Tước rậm rạp phủ kín, không thể tránh được.
Mà y lại trực tiếp nhắm hai mắt lại, kim quang trên người sáng bừng lên!
Những cái vảy màu vàng tươi bò khắp thân thể, khiến y như là yêu ma.
Đang đang đang ...
Đó là tiếng Diễm Tước mổ đánh trên người y.
Đạo thuật tinh phẩm bậc Giáp hạ phẩm đến từ hoàng thất Tề Quốc lại nhất thời không thể phá vỡ phòng ngự của y.
Ầm!
Tâm niệm của Khương Vọng khẽ động, nháy mắt đã kíp nổ tất cả Diễm Tước, vô số tiếng động bỗng hòa lại làm một.
Nguyên lực hệ Hỏa cuồng bạo chiếm cứ không gian, trong nháy mắt đè ép những nguyên lực khác qua một bên.
Ngay giờ phút này, Hướng Tiền không màng thân thể bị thương, y cắn chót lưỡi, lại búng tay một cái.
Phi kiếm rơi xuống mặt đất lại nhảy lên lần nữa, cái nhảy này như cá chép vượt Long Môn, lấy khí thế vô địch đánh thẳng vào giữa lưng Long Diện.
Một kiếm này như sấm sét giữa đồng cạn, bay lên không trung khuấy đảo phong vân.
Có loại khí thế như trên trời dưới đất, chỉ có một kiếm này.
Mọi người có thể nhìn thấy Hướng Tiền hợp thân đánh tới từ trên kiếm này, cho dù rõ ràng y đang đứng tại chỗ. Dáng vẻ hào sảng như vậy, sao giống một kẻ thất bại. Ai còn để ý chuyện này kia chứ?
Phi kiếm chính là người, người chính là phi kiếm.
Kiếm này chỉ của riêng ta.
Chỉ riêng ta thì không có gì không thể giết!
Khương Vọng nắm giữ thời cơ quá chính xác, cho dù là kẻ mạnh như Long Cốt Diện Giả cũng không thể chắc chắn mình sẽ lông tóc không tổn hao gì dưới sự càn quét ở trung tâm Bạo Minh Diễm Tước.
Đợt mổ giết bén nhọn đầu tiên đúng là bị vảy rồng cản trở, nhưng vụ nổ mạnh bùng nổ trong nháy mắt khiến y cũng bị dính đòn.
Bên này còn chưa lấy lại sức, phi kiếm của Hướng Tiền bên kia đã đến.
Tiếng còi báo động vang lên trong lòng Long Diện!
Cho dù y cũng không dám đón đỡ một kiếm này.
Không khí quanh thân y lại nổ tung, cả người giống như một núi đá rơi xuống mặt đất, lấy thế rơi xuống để né tránh mũi nhọn.
Nhưng mà người đến, kiếm cũng đến.
Sau khi trì hoãn lại, Long Cốt Diện Giả phát hiện, kiếm này không chỉ không suy nhược đi, ngược lại càng truy kích càng mạnh lên.
Kéo dài như vậy không phải đối sách tốt.
Y nhanh chóng quyết định, kim quang nồng đậm đến không hòa tan được, gần như bọc nắm tay y thành một màu kim.
Nắm đấm hoàng kim bỗng nhiên tung về phía trước!
Phi kiếm bỗng khựng lại, dưới chân Long Cốt Diện Giả lún xuống mấy tấc, mà trên nắm tay của y lại có từng giọt máu tươi nhỏ xuống.
Mọi thứ tĩnh mà lại động.
Cả thanh phi kiếm bay ngược trở về, Hướng Tiền ngửa đầu ngã xuống.
Mà Long Cốt Diện Giả cũng nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Chính diện nghênh chiến một kiếm hung ác như thế, cho dù là y cũng không tránh khỏi bị thương nặng.
Nhưng đây đã là lựa chọn sau khi y cân nhắc.
Lấy tu vi Đằng Long Cảnh đạt tới sát lực có thể miễn cưỡng đối đầu chính diện với cường giả Nội Phủ Cảnh, đây rốt cuộc là kiếm đạo gì?
Long Cốt Diện Giả còn đang kinh nghi trong lòng thì giọng nói hoang mang rối loạn của Thố Cốt Diện Giả đã vang lên phía sau: "Long ca? Huynh làm sao vậy?"
Thật là một nữ nhân mềm yếu.
Long Diện lạnh lùng nghĩ.
Thập nhị Bạch Cốt Diện Giả lúc trước, hiện giờ cũng chỉ còn lại hai người bọn họ...
"Một chút vết thương nhẹ..."
Long Cốt Diện Giả nói giữa chừng thì bỗng nhiên kinh sợ: "Ngươi!"
Lại nói lúc Thố Cốt Diện Giả đi đến phía sau Long Diện, cứ như muốn liên thủ với y đối địch, nhưng sau khi đến chỗ thì đôi mắt nhút nhát đằng sau mặt nạ lại chợt chuyển thành màu đỏ!
Thố Diện yếu ớt nhu nhược, nhưng thủ đoạn mạnh nhất của ả ta lại khát máu điên cuồng.
Đôi mắt vừa đỏ lên thì một cái gai đã đâm thẳng vào giữa lưng Long Diện.
Khi Long Diện xoay người giơ khuỷu tay đánh về phía trước, ả ta lập tức nhảy lộn ngược về phía sau một cái.
Tốc độ, sức mạnh mà mấy động tác này để lộ ra, chứng tỏ ả ta cũng không thua kém gì Pháp tướng Hầu Diện sau khi khai hỏa toàn bộ.
Sao còn nhìn ra được là Thố tiểu muội gầy yếu bất lực kia?
"Gai Yếm Tâm..."
Cảm nhận được trái tim nhanh chóng suy yếu, Long Cốt Diện Giả lập tức hiểu ra mình gặp phải tập kích gì.
Tên như ý nghĩa, Gai Yếm Tâm này hủy diệt trái tim cực kỳ nhanh chóng, chính là một pháp khí độc ác chuyên nhằm vào trái tim.
Đây là pháp khí dùng một lần cùng hệ liệt với Chất Nguyên Chùy, dùng để trói buộc đạo nguyên lưu động của đối thủ, giá cả rất đắt đỏ, nhưng có tác dụng phi phàm.
Đương nhiên, so với Chất Nguyên Chùy, Gai Yếm Tâm càng trân quý hơn một chút, mạnh hơn một chút.
Hồ Thiếu Mạnh dùng một cây Chất Nguyên Chùy kết liễu Gia lão tu vi Đằng Long Cảnh của Tịch gia, Thố Diện cũng dùng Gai Yếm Tâm làm thương thế của Long Diện nhanh chóng chuyển biến xấu.
Đương nhiên Khương Vọng sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt này, bất kể nội bộ của Bạch Cốt Đạo đã xảy ra chuyện gì, đây cũng là cơ hội tốt nhất.
Cho nên Long Diện đang đánh trả, Thố Diện đang tránh lui, Khương Vọng hắn lại xông về phía trước!
Lấy bản thân làm chuôi, lấy Trường Tương Tư làm lưỡi, cả người hắn hóa thành một ánh lưu quang, kiếm xuyên qua núi sông mặt đất, nhật nguyệt sao trời, vọt tới Long Diện trên không.
Long Cốt Diện Giả muốn lập tức phản ứng, nhưng thân thể không thể tránh thoát mà đang suy nhược đi từng chút từng chút một.
Thông Thiên Cung điên cuồng vận chuyển, Nội Phủ điên cuồng chấn động, hai động lực mạnh mẽ chống đỡ thân thể, muốn kéo y từ vực sâu suy nhược tử vong lên trên.
Nhưng đã chậm.
Cả người lẫn kiếm Khương Vọng rơi xuống, Trường Tương Tư dựng lên, xuyên từ đỉnh đầu vào cơ thể Long Diện!
Nếu...
Nếu không phải không đủ cảnh giác, Gai Yếm Tâm có nham hiểm đến đâu thì cũng không thể đâm vào thân thể của y.
Nếu...
Nếu Khương Vọng không quyết đoán như vậy, lại cho y thời gian một hơi thở, y có thể sinh ra sức mạnh phản kích một lần nữa.
Thậm chí nếu, ngay vào thời khắc bị Gai Yếm Tâm đâm trúng, y không nên đánh trả Thố Diện, mà dồn hết sức vào một kích để ứng phó Khương Vọng, có lẽ kết cục sẽ khác ...
Nhưng y coi thường Hướng Tiền, coi thường Khương Vọng, thậm chí coi thường Thố Diện.
Một cuộc chiến mà phạm nhiều sai lầm như vậy, chỉ còn lại con đường chết mà thôi.
Nhưng đáng sợ nhất vẫn là y coi thường người kia...
Trong nháy mắt đó, Long Cốt Diện Giả đã suy nghĩ rất mọi chuyện, nhưng chỉ có thể phát ra một tiếng gầm rú tràn ngập thù hận thống khổ: “Trương Lâm Xuyên!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận