Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1864: Tất Phương hàm nhật, thần thông đối oanh (2)

Vì một cơ hội chiến thắng, cược bằng sinh tử!
Một kiếm này xuất ra.
Xoẹt!
Như có một tiếng nứt vang lên.
Sinh ra âm thanh nứt vỡ là danh kiếm Trường Tương Tư, hay là Thái Dương thần cung của Trọng Huyền Tuân?
Đại quân mấy vạn người không có chút âm thanh nào, tất cả mọi người nín thở chờ đợi.
Thái Dương thần cung rực rỡ kia đã biến mất!
Một lần nữa hóa thành một vầng liệt nhật, được nắm chặt trong tay Trọng Huyền Tuân.
Mà thanh kiếm tuyệt đỉnh khuynh đảo của Khương Vọng còn đang đi về phía trước.
Trọng Huyền Thắng trong hàng ngũ thở phào nhẹ nhõm.
Trong sự quan sát của mọi người, thời khắc này hình như là Khương Vọng chiếm thượng phong.
Nhưng mà bản thân Khương Vọng lại vô cùng rõ ràng, một kiếm Kiếm Tiên Nhân hợp nhất chư thần thông của hắn, quả thật đã áp chế Thái Dương thần cung của Trọng Huyền Tuân, nhưng cũng không đạt tới tình trạng đánh tan.
Là Trọng Huyền Tuân chủ động rút về Thái Dương thần cung.
Cái giá phải trả là…
Ở xung quanh người này, bỗng nhiên sáng lên một vật mỹ lệ rực rỡ, giống như bảo thạch, sau đó vỡ vụn.
Tinh Luân!
Trong lòng Khương Vọng sinh ra báo động cực lớn, một kiếm tuyệt đỉnh của hắn còn đang tiến về phía trước, hình như còn có thể phá nát Tinh Luân này một lần.
Thế nhưng hắn đột nhiên thu kiếm.
Sương phong, xích hỏa, kiếm thế.
Hết thảy cực hạn rực rỡ kia, khoảnh khắc như mây khói. Mà hắn thân như thanh điểu, trên không trung xẹt qua một đạo quỹ tích tuyệt vời, trong nháy mắt bay ra biển lửa.
Nhưng làm sao có thể bay ra?
Ba!
Một bàn tay thon dài bắt lấy mắt cá chân Khương Vọng!
Đây có lẽ là trận chiến đặc sắc nhất mà rất nhiều người từng thấy trong cuộc đời.
Ngay từ đầu đã tiến vào cao trào, sau đó một cơn sóng chồng lên một cơn sóng, một ngọn núi càng cao hơn một ngón núi, không có nửa khắc dừng lại!
Mà tất cả những công thủ đặc sắc này đổi chỗ với nhau, đối với hai người trong chiến đấu mà nói, vẫn chỉ là giai đoạn tranh đoạt tiên thủ.
Lôi Âm Diễm Tước, Trảm Vọng đạo đồ, Thiên Phủ chi khu, Tất Phương linh tướng, Thái Dương thần cung, thanh kiếm tuyệt đỉnh khuynh đảo, thậm chí là Tinh Luân!
Liên tục không ngừng.
Cho đến giờ phút này, lần tranh giành tiên thủ này, mới tính là trần ai lạc định.
Trọng Huyền Tuân cưỡng ép thu hồi Thái Dương thần cung, không tiếc tiêu hao lực lượng của một lần Tinh Luân, đương nhiên là để chiếm tiên thủ, đương nhiên y cũng cướp được tiên thủ!
Tuyệt thế thiên kiêu như y, đoạt được tiên thủ cũng cơ bản đồng nghĩa với việc đoạt được thắng lợi!
Dưới bạch y như tuyết, lực lượng kinh khủng đang cấp tốc chạy trong cơ bắp, một tay Trọng Huyền Tuân bắt lấy Khương Vọng, giống như bắt được một con chim bay, kéo xuống dưới! Người mang theo Khương Vọng cùng nhau, lấy tốc độ đáng sợ rơi xuống.
Xoay tròn người lại, trực tiếp lấy thân thể hắn làm cán, lấy đầu làm chùy, ầm ầm đập xuống mặt đất!
Ầm!
Thân thể Khương Vọng đập xuống mặt đất tạo ra một cái hố lớn!
Giáo trường ngoại thành này từ trước đến nay là nơi Tề quân xuất chinh, nền đất không biết rắn chắc đến mức nào.
Nhưng giờ phút này, đã bị “búa thịt” này đập ra một cái hố.
Phía sau một cú đập đơn giản thô bạo này, là trong nháy mắt lấy lực lượng Trọng Huyền gấp trăm ngàn lần dồn lên trên thân thể Khương Vọng, công phòng tiêu tan, cuối cùng mới có thể thành công dưới sức mạnh to lớn của Trọng Huyền Tuân.
Y nhất định phải thừa nhận, trong cuộc giao phong chính diện, mặc dù y không thua Khương Vọng nửa tiên, nhưng cũng rất khó tranh được nửa tiên.
Sau khi công thủ kịch liệt một lần lại một lần, y không thể không dùng hiệu quả chống cự một lần của Tinh Luân để đổi lấy tiên thủ.
[Kỳ Kinh Thập Tam thiên] có nói: “Thà rằng thua vài quân, chớ đừng để mất một tiên.”
Quân cờ của Trọng Huyền Tuân đã bỏ qua, tiên cũng đã tranh được.
Cái đánh đổi này có đáng hay không, còn cần phải chờ chiến đấu sau đó để nghiệm chứng.
Nhưng ít ra vào lúc này, y vẫn nắm chắc chủ động, đương nhiên muốn trực tiếp giải quyết Khương Vọng!
Chân sau di chuyển, bước chân đan chéo, xoay eo làm dây, chân kéo eo, eo kéo lưng, lưng kéo cánh tay, cả người như là một cây cung!
Phiên phiên trọc thế quý công tử, biến thành người thợ rèn vô tình bên cạnh lò lửa. Ngươi như có thể nhìn thấy quỹ tích mồ hôi vẩy ra trên cơ thể y, thời khắc này kiêm luôn lực và mỹ, xoay tròn Khương Vọng, quay người lại đập!
Khương Vọng ngoài mặt đã rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Tinh Luân là thần thông quá đáng sợ, lấy Tinh Luân đến tranh tiên, lại ở trong tay một nhân vật tuyệt đỉnh có tài năng chiến đấu như Trọng Huyền Tuân, cho dù là ai cũng không thủ được.
Nhưng cho dù là ở thời khắc nhìn như không có lực phản kháng, Khương Vọng cũng lấy ánh sáng thần thông hộ thể, tụ tập tinh lực vào người, không để tổn thương bản chất.
Hắn trong nháy mắt chống lại sự quấy nhiễu của Trọng Huyền lực hàng trăm lần của Trọng Huyền Tuân, không giờ khắc nào không chiến đấu.
Cơ thể thành cây búa trong tay người khác, bị người xoay tròn qua lại đập xuống đất, nhìn như chật vật, hình như cũng cực mất mặt, nhưng lại ở trong thế cục bất lợi, lựa chọn tổn thương nhỏ nhất.
Nếu còn tới nữa, hắn cũng không thể đáp ứng!
Người bị xoay thành đường vòng cung trên không trung, nhưng mà ở trong đường vòng cung của người lại phân ra kiếm hình cung.
Nhân Tự Kiếm!
Người trên không trung vẫn là người.
Lúc thân bất do kỷ, vẫn xem như người mà tồn tại.
Thân này bị bắt không theo mình, kiếm này theo mình không theo người!
Đây là một kiếm không khuất phục như vậy.
Từ vạn cổ tới nay, sở dĩ con người đứng thẳng trong thiên địa.
Thế nhưng giữa đường kiếm thế hình thành, cái tay của Trọng Huyền Tuân nắm lấy mắt cá chân, lực lượng gào thét bỗng nhiên tràn ra, khiến cho thân thể hắn chấn động!
Mà Trọng Huyền Tuân một tay bắt lấy hắn kéo một cái, một tay xoay tròn Nhật Luân, vừa khéo đập vào trên Trường Tương Tư…
Đang!
Trước khi Nhân Tự Kiếm thành hình, đập cho nó tan nát!
Đây là lần đầu tiên Nhân Tự Kiếm của Khương Vọng chưa kịp thành hình đã bị đánh tan.
Đương nhiên là có nguyên nhân hắn bị Trọng Huyền Tuân bắt lấy, không thể thi triển hết kiếm thế, nhưng năng lực nắm chắc thời cơ chiến đấu, thấy rõ kẽ hở của Trọng Huyền Tuân, cũng thật sự có thể nói là đáng sợ!
Nhưng Khương Vọng sao có thể dễ dàng chờ đợi?
Hắn chưa bao giờ trông cậy vào sai lầm của đối thủ.
Trong loại thế cục cực không tốt này, cũng không trông mong mình có thể từng bước cứu vãn.
Kiếm thế mặc dù tan rã, kiếm giá đã mở, nghênh đón Trọng Huyền Tuân, nhưng cũng không phải không môn gì.
Một luồng sương phong đã đến trước mặt, sáu cây sát sinh đinh xếp thành một hàng, quay về từ đầu đến chân Trọng Huyền Tuân, tuyệt sát lục hợp!
Sắc bén cực hạn nhất, sát lực cực hạn nhất.
Cảm thụ kinh khủng trong khoảnh khắc đó, khiến cho Trọng Huyền Tuân đã tới gần không thể không buông lỏng tay, xoay người tránh né.
Nhưng thanh vân ấn ký vừa hiện tan ngay, Khương Vọng đã chặn ngang ở phía trước, lật tay nhấn một cái, Hỏa Giới hạ xuống, đồng thời đánh xuống Diễm Hoa Phần Thành!
Trải qua bù đắp tri kiến trong chiến đấu, Tam Muội Chân Hỏa lúc này đã có uy hiếp đối với Trọng Huyền Tuân hơn xa trước.
Càng không nói đến hình thái của Hỏa giới chồng lên Diễm Hoa Phần Thành.
Liệt diễm rực rỡ bao trùm thiên địa khắp nơi, thuật pháp kinh khủng trong nháy mắt cuốn vào chiến cuộc.
Hỏa Giới hủy thế, Sát Sinh đinh theo sát.
Trọng Huyền Tuân bạch y bay phấp phới, trở tay nắm một vầng trăng, Thiên Phủ chói lọi, gia trì Trảm Vọng, ngay lập tức thấm nhuần căn cơ, vì vậy, một đao xé mở Hỏa giới!
Hợp thuật của Hỏa giới và Diễm Hoa Phần thành không thể đạt tới đỉnh phong, cũng đã bị đạo đồ chi lực của Trọng Huyền Tuân chém nát trước.
Trong sự vỡ tan vô cùng huy hoàng, hai người lại lần nữa lao vào nhau.
Lấy lưu hỏa đầy trời làm bối cảnh.
Trọng Huyền Tuân tay trái Nguyệt Luân, tay phải là Nhật Luân.
Khương Vọng cũng thu trường kiếm, tay trái Tất Phương ấn động Tam Muội Chân Hỏa, tay phải Sát Sinh Đinh thổi Bất Chu Phong.
Đánh đang hăng say, thậm chí hắn còn hiện ra một quả cầu ánh sáng màu xích kim tỏa ra ánh sáng bất hủ.
Xích Tâm thần thông!
Dùng Xích Tâm đập Nhật Luân!
Mọi người nhìn mà hoa mắt thần mê.
Nhật Luân, Nguyệt Luân, Trọng Huyền, Trảm Vọng!
Tam Muội Chân Hỏa, Bất Chu Phong, Kiếm Tiên Nhân, Xích Tâm!
Hai người chém giết tới đây, dùng thần thông đối oanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận