Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2785: Tứ quân nghênh giá, Thiên tử kéo quan (1)

Nếu như Hứa Vọng chỉ đến một mình, dù ý có năng lực thông thiên triệt địa thì cũng còn có cách giải quyết. Cùng lắm chỉ là cản bước Phó Hoan, trì hoãn tiến trình của Hàn Thiền Đông Tai Tiên Trận, vẫn còn có biện pháp.
Nhưng y đồng thời còn chấp chưởng Cát Lộc quân. Trước ngày hôm nay, tất cả mọi người đều cho rằng người này vẫn đang thống lĩnh quân đội ở tiền tuyến Ngu Uyên, vẫn đang huyết chiến cùng Tu La!
"Tiếp quản Tuyết vực?"
Phó Hoan bình tĩnh hỏi:
"Tần quốc định tiếp quản bằng cách nào?"
"Tốt nhất là có thể tiếp quản trong hòa bình, nhưng rất có thể phải dùng một phương thức mà các ngươi không muốn đối mặt nhất."
Hứa Vọng chậm rãi nói:
"Ngươi chắc chắn không đi Lẫm Đông thành sao? Kiền Qua quân và Cát Lộc quân bây giờ hẳn là đã giết tới rồi."
Lẫm Đông thành là đại thành mà Tuyết quốc xây dựng ở Ngu Uyên, là tiền tuyến chống lại Tu La của Tuyết quốc. Hai đại cường quân của Tuyết quốc, Tuyết Nhận và Lẫm Phong thay phiên nhau đóng quân ở đây quanh năm.
Còn Kiền Qua và Cát Lộc đều xuất thân từ mười chi quân đội đại danh đỉnh đỉnh của nước Tần.
Tần quốc lại có thể mạnh mẽ giết ra một con đường vận chuyển binh lực từ Ngu Uyên, biến loại hung địa tuyệt thế như vậy thành cây cầu nối liền hiện thế, làm việc mà người đời chưa từng nghĩ tới, dùng thông đạo Ngu Uyên nối liền hai nước Tần - Tuyết!
Tần có mười chi cường binh, bắt đầu từ Bá Nhung , kết thúc là Cát Lộc .
Gồm: Bá Nhung, Giao Long, Phượng Tước, Hung Hổ, Trấn Lão, Đại Phong, Trường Bình, Thiên Khuyết, Kiền Qua, Cát Lộc.
Thứ tự này là phiên hiệu khi mười chi cường binh của Tần quốc này mới được thành lập, cũng không đại biểu cho thực lực hiện tại.
Tu La được sinh ra để sát phạt, hung hãn vô song. Nhưng người Tần xưa nay không lùi bước, luôn lấy sát chế sát.
Điều này cũng dẫn đến môi trường cạnh tranh trong quân đội Đại Tần cực kỳ khốc liệt. Mười chi cường binh Đại Tần thời Tần Thái tổ lập quốc đã có năm chi đổi phiên hiệu, có chi còn đổi không chỉ một lần.
Chỉ có phiên hiệu của Bá Nhung, Giao Long, Phượng Tước, Hung Hổ và Cát Lộc là được giữ nguyên, có thể coi là có được vinh quang từ thuở khai quốc đến nay. Nhưng Hung Hổ và Cát Lộc cũng đều trải qua quá trình bị giải tán rồi kiến thiết lại.
Nói về thực lực quân sự, chi quân đội mạnh nhất hiện nay cũng không có gì phải bàn cãi, chính là Cát Lộc quân dưới trướng Hứa Vọng.
Hứa Vọng chính là dựa vào một đội quân này đánh ra thanh danh hiển hách ở Ngu Uyên. Cũng chính là lấy Cát Lộc làm trung quân, đánh bại Hạng Long Tương, đại phá cường Sở trong trận chiến ở Hà Cốc!
Mà một chi cường quân khác đang áp sát Lẫm Đông thành lần này. Kiền Qua là do Vương Triệu Chân nhân thống lĩnh. Vị vương gia này xem như là thế lực mới nổi ở Tần quốc, Kiền Qua cũng là mới đổi phiên hiệu thành công trong những năm gần đây, chính là lúc đang dốc hết sức để chứng minh bản thân, ý chí chiến đấu cao như thế nào có thể nghĩ.
Lời nói của Hứa Vọng khiến cho mọi người chấn động.
Khương Vọng dù chỉ là một quần chúng, cũng xúc động vì hành động bạo tay của các "tiền bối". Hồng Quân Diễm và Phó Hoan tích lũy thời gian, tranh bá tương lai. Vương Tây Hủ và Hứa Vọng trực tiếp đánh xuyên qua Ngu Uyên, xóa bỏ vạn dặm xa xôi, khiến cho hai nước Tần - Tuyết từ nay về sau là láng giềng!
Một người lại một người lấy thiên hạ làm bàn cờ, tung hoành thời không, thật sự khiến hắn mở mang tầm mắt.
Đến lúc này hắn mới hiểu vì sao Tần Chí Trăn năm đó chủ động muốn đến Tuyết quốc, vì sao Vệ Du lại làm quân sư ở Hàn Hoa thành. Quân cờ của Tần quốc bố trí ở Tuyết quốc chắc chắn không chỉ có những thứ này.
Ván cờ này đến bây giờ, e rằng mới chỉ vén lên một góc của tảng băng mà thôi.
Mà trực giác của gia hoả Đấu Chiêu kia thật sự rất chuẩn xác!
Cường giả từng trải qua sóng to gió lớn như Khương chân nhân cũng bị chấn nhiếp, Chung Huyền Dận ở bên cạnh lại càng tập trung tinh thần, không muốn bỏ lỡ một chữ nào, tay cầm đao bút không ngừng khắc xuống.
Ai có thể không kinh ngạc trước độ bạo tay của Tần quốc?
Trên đỉnh núi Vĩnh Thế Thánh Đông, Phó Hoan lại chỉ bình tĩnh hỏi:
"Ngươi đi trước một bước đến đây, vậy Cát Lộc sẽ do người nào thống lĩnh?"
Hứa Vọng cười nói:
"Vương Tây Hủ."
Y cho ra một loại biểu tình ‘ngươi hỏi đúng chỗ rồi’, nụ cười nhàn nhạt kia rõ ràng đang hỏi - Ngươi cảm thấy Lẫm Đông thành có thể chống đỡ được bao lâu?
Không thể chống đỡ được bao lâu.
Hứa Vọng rõ ràng kết quả này, mà Phó Hoan cũng là như vậy.
Hiện tại quân đội đóng giữ Lẫm Đông thành là Tuyết Nhận quân. Tướng lĩnh nắm giữ là Giáo chủ Lẫm Ý Giáo khu. Bố trí như vậy có thể xưng tụng là hùng thành cường quân danh tướng.
Nhưng làm sao cản nổi người được xưng là "áo vải mưu quốc" như Vương Tây Hủ, lần này lão lại tự mình ra trận? Lại làm sao cản nổi Cát Lộc quân binh hùng tướng mạnh cơ chứ?
Hơn nữa còn có Vương Triệu kiên quyết tiến thủ, Kiền Qua quân khát khao lập công.
Lúc Hứa Vọng xuất hiện ở đây, kết cục của Lẫm Đông thành đã được định đoạt!
Phó Hoan không hề động dung, chỉ nói:
"Tần có Thập binh, lại chỉ phái hai quân đến đánh, chẳng lẽ xem thường Phó mỗ hay sao? Ngươi có thể dễ dàng nuốt trôi Tuyết quốc ư?"
Mạnh Lệnh Tiêu trên không trung Chí Đông thành năm đó từng được người người khen ngợi vì phán đoán vô cùng nhạy cảm đối với thế cục. Hôm nay xem như là lần đầu tiên gã lộ diện trước mặt mọi người sau khi thành tựu Chân quân, mặc dù đã trễ rất nhiều năm.
Gã hoàn toàn đồng ý với quan điểm "nay tất thắng xưa", hoàn toàn đồng ý mình đã bỏ lỡ thời gian, cấp độ Chân nhân đỉnh phong trước đây e rằng còn có chênh lệch với cực hạn của Chân nhân hiện nay. Nhưng gã cũng có tự tin tuyệt đối, sẽ không rớt khỏi hàng ngũ những người đứng đầu.
Hơn nữa gã đã bước chân vào con đường Diễn Đạo, càng là người đứng đầu hiện thế không thể nghi ngờ. Gã chỉ cần một chút thời gian để làm quen với thời đại mới, chắc chắn sẽ không thua bất kỳ ai.
Lúc này gã cũng lên tiếng:
"Vận chuyển binh lực thông qua Ngu Uyên đến hiện thế, quả thực là một nước cờ thiên mã hành không, to gan táo bạo. Nhưng Tần quốc nhòm ngó Tuyết quốc, đã nghĩ đến làm thế nào để quản lý vùng đất xa xôi này hay chưa?"
"Ngu Uyên hiểm ác ngàn vạn năm, chẳng lẽ con đường vận chuyển binh lực tạm thời mở ra trong Ngu Uyên có thể tồn tại mãi mãi? Từ Vũ Dương thành của các ngươi đến Lẫm Đông thành của chúng ta, khoảng cách ít nhất cũng phải mấy vạn dặm! Giữa đường gập ghềnh trắc trở, phải đi qua bao nhiêu bộ tộc Tu La. Các ngươi duy trì chiến tuyến dài như vậy bằng cách nào? Mười ngày nửa tháng còn được, ba năm năm năm thì sao?’’.
"Hôm nay dù cho Tuyết vực rơi vào trong tay các ngươi, nó cũng sẽ trở thành vết thương hở lớn nhất của Tần quốc, rút cạn huyết dịch của các ngươi cho đến chết!
"Ta cười đám người các ngươi chỉ biết lợi ích trước mắt, sao mà thiển cận, sao mà ngu xuẩn!"
Hứa Vọng là người rất có lý lẽ, y trả lời câu hỏi của Phó Hoan trước tiên:
"Ta lúc nào nói với ngươi là Tần quốc thôn tính Tuyết vực chỉ phái mỗi hai quân vậy?"
Sau đó y liếc mắt nhìn Mạnh Lệnh Tiêu:
"Ngươi đương nhiên có thể cười, dù sao ngươi đã nằm trong quan tài bao nhiêu năm, một chút thời gian vừa mới tỉnh lại cũng không đủ để ngươi hiểu rõ Tần quốc ngày nay. Thời đại này đã vượt qua nhận thức của ngươi!"
Y và Phó Hoan giằng co trên đỉnh núi Vĩnh Thế Thánh Đông, lại có cảm giác như mình là chủ nhân của Tuyết vực, quay đầu nhìn xuống Tuyết nguyên, cao giọng nói:
"Ta muốn tuyên bố một tin tốt cho chư vị - vĩ nghiệp Đại Tần trấn áp Ngu Uyên mãi mãi đã bước ra một bước vững chắc. Giết chết Tu La Quân vương A Dạ Cập, đánh tan ba mươi vạn đại quân Tu La chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể, không thể tính là quân công. Điều chúng ta thực sự làm ở Ngu Uyên là Vạn Lý Trường Thành mà chúng ta đang xây dựng!"
Người dân trên Tuyết vực có chút khó hiểu, đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn nhau, Vạn Lý Trường Thành là cái gì?
Ánh mắt Hứa Vọng như xuyên qua Vòm trời tuyết trắng, rơi vào trên mặt mỗi người, mang theo màu vàng óng rực rỡ chói mắt:
"Cái gọi là Vạn Lý Trường Thành, chính là kỳ tích của nhân loại, là sông dài của sắt đá!"
"Nghĩa An Bá tự mình dẫn Phượng Tước quân du ngoạn Ngu Uyên, hơn nữa điều động trăm vạn quận binh xây dựng doanh trại, đóng quân ở những nơi hiểm yếu, chỉ để đảm bảo công trình được kiến thiết một cách thuận lợi."
"Đây là một cuộc chiến tranh còn quan trọng hơn cả trận chiến ở Hà Cốc. Thợ thủ công tài giỏi của Đại Tần ta đều xuất thân từ Vũ Quan! Ngàn vạn phu chinh dịch, sử dụng thú tràng đà ngưu vận chuyển, dốc hết tài sản của Thiếu phủ, tập hợp tất cả Trận sư của Thuật viện."
"Bức Vạn Lý Trường Thành này bắt đầu từ Vũ Dương thành, kết thúc tại Lẫm Đông thành, toàn bộ hành trình dài hơn ba vạn dặm! Từng viên gạch ngói đều khắc trận văn, mười dặm kiến thiết một pháp trận, trăm dặm xây dựng một thư đài, ngàn dặm lập nên một tòa thành. Mỗi vạn dặm sẽ dựng nên một tòa đại thành vĩnh cửu, quy mô ngang bằng với Vũ Dương!"
Lúc này Hứa Vọng chắp tay sau lưng, như thể đại diện cho hình bóng vĩ đại của đế quốc phía cực tây nọ, lớn tiếng nói:
"Ngày Vạn Lý Trường Thành hoàn thành, Tu La sẽ vĩnh viễn không còn là mối đe dọa! Còn chúng ta có thể tùy ý xuất quan, tùy ý tấn công bọn chúng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận