Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2800: Để mọi người trong thiên hạ có thể thấy đường đi phía trước (1)

Lý Nhất ngày đầu vào Các đã trực tiếp vắng mặt, phái một Vương Khôn làm đại diện, sau đó lại liên tiếp hai lần vắng mặt Thái Hư Hội nghị... Tám vị Các viên còn lại đều ít nhiều có suy nghĩ.
Hôm nay gã vừa đến, Kịch Quỹ liền đề nghị thay đổi thời gian triệu tập Thái Hư Hội nghị, coi như là một màn dằn mặt.
Nhưng phản ứng của gã thật sự khác với tưởng tượng của mọi người. Gã như thể chưa từng "xuống ngựa", cũng không biết "uy hiếp" là gì.
Cuối cùng vẫn là Kịch Quỹ lên tiếng:
"Nếu như mọi người đều không có dị nghị, vậy thì cứ quyết định như thế. Thái Hư Hội nghị lần thứ tư sẽ được triệu tập vào ngày mùng chín tháng sáu năm 3927 Đạo Lịch. Nếu không có chuyện gì quan trọng, rất mong chư vị đừng vắng mặt."
Sau khi dừng một chút, y lại tiếp tục chủ đề tiếp theo:
"Việc mở rộng Thái Hư Huyễn Cảnh ở Tuyết vực đã hoàn thành một cách xuất sắc, Khương các viên có muốn giảng với mọi người về quá trình, chia sẻ một chút kinh nghiệm không?"
Khương Vọng nói:
"Chung các viên đều đã ghi chép lại, sử bút như sắt, lời ít ý sâu, mọi người có thời gian thì về đọc."
Sau khi nói xong, hắn còn nói ra một câu đùa nhạt nhẽo:
"Lần sau đến, ta chắc chắn sẽ kiểm tra đấy!"
Không có người nào cười.
Kịch Quỹ tiếp tục cứu vãn bầu không khí gượng gạo này, thúc đẩy tiến trình hội nghị:
"Tiếp theo chúng ta thảo luận về tâm pháp Tạp gia, trước khi siêu thoát, Tần thái tổ đã để lại một bộ tâm pháp Tạp gia cho Khương các viên, hi vọng thông qua Thái Hư Huyễn Cảnh phổ biến cho thiên hạ, để tu sĩ thiên hạ có thêm một lựa chọn. Thái Hư Đạo chủ đã kiểm tra thực hư, xác nhận đây là tâm pháp hợp lưu thuần túy, không liên quan đến những thứ khác. Chư vị thấy sao?"
"Chúng ta không cần phải suy đoán ý đồ của người siêu thoát, đó không phải là thứ chúng ta có thể suy nghĩ."
Chung Huyền Dận ở một bên bổ sung:
"Mọi người chỉ cần nhìn vào bản thân bộ tâm pháp này là được."
Tần Chí Trăn chắc chắn là người đầu tiên lên tiếng hưởng ứng:
"Tần Thái tổ làm như vậy là vì lợi ích của thiên hạ! Thái Hư Các sao có thể không thuận theo ý trời, an ủi lòng dân? Ta đương nhiên đồng ý!"
Nói xong, gã quay sang nhìn Đấu Chiêu, chuẩn bị xem tên thiên kiêu này phản đối ra sao. Bất kể Đấu Chiêu mở miệng từ góc độ nào, gã đều đã chuẩn bị sẵn sàng tiến hành phản bác, chỉ trích, sỉ nhục tên khốn kiếp này, xác lập ưu thế của Tần Chí Trăn gã trong Thái Hư Hội nghị lần này!
"Ta đồng ý."
Đấu Chiêu nói.
"Ngươi..."
Như thể có một cục đờm lâu năm kẹt trong cổ họng, cảm xúc sục sôi của Tần Chí Trăn đột ngột dừng lại:
"Đồng ý?"
Đấu Chiêu liếc nhìn gã một cách vô cùng chán ghét:
"Nói lời vô dụng làm gì vậy!"
Y và Ngũ Lăng quen biết từ nhỏ, đặc biệt biết rõ những nỗ lực của Ngũ Lăng trên con đường hợp lưu Binh gia và Nho gia. Thỉnh thoảng cũng từng nghĩ đến, Ngũ Lăng sẽ dùng tư thái nào để đứng trước mặt mình, sẽ thể hiện phong thái ra sao để tiếp tục khiêu chiến y.
Chưa từng nghĩ đến Ngũ Lăng lại chết đột ngột như vậy.
Cũng chưa từng tưởng tượng ra, con đường mà Ngũ Lăng đi cuối cùng lại nở hoa kết trái trong tay Tần Thái tổ Doanh Doãn Niên.
Tạp gia đã được khai sáng, học thuyết Tạp gia còn có một khoảng trống rộng lớn chờ đợi được lấp đầy. Đây mới là thời đại tốt nhất đối với Ngũ Lăng. Đáng tiếc gã đã chết trước thời đại một đoạn...
Đấu Chiêu sẽ không cảm thấy người nào không nên chết, y chỉ là đáng tiếc đã mất đi một kẻ khiêu chiến có khả năng rất mạnh.
Y mong muốn vô địch thiên hạ, là sau khi đánh bại tất cả cường địch, chứ không phải vốn dĩ đã không có cường địch.
"Tạp gia không lập tông, không lập phái, Tần Thái tổ cũng không để lại tác phẩm nào tương quan, chính là không muốn chuyện này dính líu đến bất kỳ ý nghĩa chính trị nào."
Khương Vọng với tư cách là người tận mắt chứng kiến Doanh Doãn Niên siêu thoát đứng dậy nói:
"Tạp gia không phải là đạo, mà là đạo hợp nhất, là sự bổ sung cho hệ thống tu hành. Nó đã được khai sáng, sớm muộn gì cũng sẽ được lưu truyền. Chúng ta thông qua Thái Hư Huyễn Cảnh để phổ biến nó một cách nhanh chóng, cũng là để cho những tu sĩ có chí hướng bớt đi đường vòng quanh co. Bản thân chuyện này cũng có thể tăng cường ảnh hưởng của Thái Hư Huyễn Cảnh. Cá nhân ta đồng ý."
"Vậy ta cũng đồng ý."
Hoàng Xá Lợi hữu khí vô lực nói một câu, lại thở dài một tiếng.
Khương Vọng chỉ làm như không nghe thấy.
"Thảo nguyên sớm đã thúc đẩy vạn giáo hợp lưu, đây chẳng phải là lý niệm của Tạp gia sao, chỉ là thay đổi từ giáo phái thành học phái. Học thức chẳng lẽ không phải là tín ngưỡng ư?"
Thương Minh hiếm khi lại nói nhiều đến như vậy:
"Nếu như nó có thể giải quyết vấn đề tư tưởng hỗn loạn, xung đột nội tâm của người kiêm tu, vậy thì ta cảm thấy rất đáng để phổ biến."
"Đây chỉ là tâm pháp tu hành, giải quyết vấn đề pháp môn tu hành của các môn phái khác nhau không tương thích. Xung đột về tư tưởng vẫn phải tự tìm câu trả lời trong học thuyết Tạp gia."
Chung Huyền Dận nói:
"Tần Thái tổ siêu thoát mà không để lại tác phẩm tương quan, hẳn là còn có một nguyên nhân chính là để lại công lao cho hậu thế."
Đây là điểm mà Khương Vọng không ngờ tới, nhưng quả thật là khí phách mà Doanh Doãn Niên có!
"Nhân vật như vậy bước vào siêu thoát, chỉ tiếc là ta không được tận mắt chứng kiến!"
Trọng Huyền Tuân có chút cảm khái nói:
"Tâm pháp Tạp gia xem ra có thể thực hiện được. Ta đồng ý phổ biến."
Kịch Quỹ quay qua nhìn Lý Nhất.
Lý Nhất khẽ gật đầu.
"Ngươi phải lên tiếng bày tỏ thái độ."
Kịch Quỹ lập tức nhấn mạnh.
Lý Nhất tích chữ như vàng:
"Được."
Kịch Quỹ có đôi khi hoài nghi, những người đến Thái Hư Các này thật sự đều là tinh anh của các phương, đại diện cho các thiên kiêu sao? Thật sự không có ai khiến cho người ta yên tâm được.
Sau khi im lặng một lúc, y vẫn có trách nhiệm tuyên bố kết quả:
"Trên nguyên tắc ta cho rằng đạo nên thuần túy, cái gì mà Nho - Pháp, Pháp - Mặc đều là lời nói vô căn cứ. Ta không tán thành lý niệm của Tạp gia. Nhưng ta thừa nhận kết quả thảo luận chung - hiện tại là tám phiếu đồng ý, một phiếu phản đối, vậy thì bắt đầu phổ biến đi."
"Việc phổ biến tâm pháp Tạp gia là điều chắc chắn, nhưng phổ biến như thế nào, đối tượng là ai, ta cho rằng vẫn cần phải thương lượng."
Khương Vọng ngồi trên ghế Các viên của mình, trình bày ý tưởng của bản thân với mọi người:
"Thương Minh Các viên vừa rồi có nói đến xung đột nội tâm, đã nhắc nhở ta. Không phải ai cũng thích hợp với tâm pháp Tạp gia, kiêm tu nhiều môn phái sẽ rất khó thành công. Tuy rằng nó đã giải quyết xung đột về mặt tu hành, nhưng xung đột về mặt tư tưởng thật sự rất khó nắm bắt, xung đột trên con đường tu hành càng dễ dàng mất cân bằng."
Bởi vì biết rõ ảnh hưởng của Thái Hư Huyễn Cảnh, cho nên Khương các viên rất coi trọng mỗi lần phát biểu của mình ở Thái Hư Hội nghị, thận trọng nói:
"Ta cho rằng tâm pháp Tạp gia cần phải có một tiêu chuẩn nhất định mới có thể truyền thụ, tránh cho những người ham muốn quá đáng đi nhầm đường. Về tiêu chuẩn này, ta đề nghị là 'Trì Đạo'. Nói cách khác, ít nhất cũng phải là đạo đồ Ngoại Lâu thì mới có thể mở khóa pháp môn này..."
Trọng Huyền Tuân dùng ngón trỏ vuốt ve lông mày. Y chậm chạp phát hiện, Khương Vọng quả thật đã khác xưa kia rất nhiều.
Trước đây hai người bọn họ đều làm thần giữ cửa ở Tử Cực điện, vùi đầu tu luyện, không nói một lời. Chuyện của công khanh gì đó không để tâm một chút nào.
Hiện tại sau khi giết chết Trang Cao Tiện, lại trở thành thành viên Thái Hư Các, Khương Vọng lại càng ngày càng thích bày tỏ quan điểm của mình, đương nhiên là bày tỏ một cách thận trọng - điều này có nghĩa là dù cố ý hay vô ý, Khương Vọng đã bắt đầu truyền đạt điều gì đó cho thế giới này.
Thân phân thay đổi từ tu đạo giả thành truyền đạo giả, chẳng phải là một loại thăm dò sao?
Cái gọi là Chân quân, chính là thầy của trời đất.
Từ Động Chân đến Diễn Đạo, chính là từ "thấu hiểu chân lý thế gian", đến "tự mình diễn hoá con đường riêng".
Dưới sự quan sát một cách im lặng của cựu Quan Quân hầu, Khương chân nhân rất nhanh đã xác định tiêu chuẩn truyền thụ tâm pháp Tạp gia với những Các viên khác, đồng thời quyết định đợi đến khi học thuyết Tạp gia phát triển một cách tự nhiên, sẽ tiến hành điều chỉnh tiêu chuẩn cho phù hợp.
Kịch Quỹ bèn chủ trì hội nghị bước vào giai đoạn tiếp theo:
"Chuyện tiếp theo cần phải thảo luận là [Thái Hư Huyền Chương] do Khương Vọng Các viên đề xuất, do Thái Hư Đạo chủ thôi diễn hoàn thành, là một thể với Tinh Lộ chi pháp trong Thái Hư Hội nghị lần thứ hai. Lần trước [Chương Ngoại Lâu] coi như là diễn thử, tin rằng mọi người trong âm thầm ít nhiều gì cũng đã thảo luận riêng."
Nói xong y lại quay sang nhìn Lý Nhất. Dù sao đối phương cũng là người duy nhất không tham gia Thái Hư Hội nghị lần trước.
Nhưng Lý Nhất cũng nhìn chằm chằm y không chớp mắt.
Kịch Quỹ thu hồi tầm mắt, cũng gạt bỏ đi tâm tình định giải thích thêm mấy câu:
"Thái Hư Huyễn Cảnh là con thuyền của Nhân đạo, chúng ta gia nhập Thái Hư Các chính là duy trì lợi ích chung của Nhân tộc. Quyết định mà chúng ta đưa ra cũng nên dựa trên nguyên tắc này."
Y nói một câu nêu rõ nội dung cốt lõi, sau đó nói:
"Vẫn là Khương các viên nói đi. Đối với chuyện này, xuất thân của ta không có sức thuyết phục quá lớn."
Khương Vọng bèn đứng dậy:
"Ta ở đây xin giới thiệu với mọi người về [Thái Hư Huyền Chương]. Lúc này ta thân là một tu sĩ xuất thân từ tiểu trấn, giới thiệu cho các vị thiên kiêu chi tử sinh ra ở Thánh địa hoặc đô thành lớn về pháp môn tu hành bình thường này."
"Các vị hoặc là xuất thân danh môn, hoặc là sinh ra trong gia đình quyền quý, có lẽ không hiểu rõ khó khăn của người bình thường khi tu hành. Lấy Phượng Khê trấn nơi ta xuất thân làm ví dụ, trước ta, số lượng tu sĩ của Phượng Khê trấn là con số không. Thỉnh thoảng xảy ra một số chuyện mà người thường không thể lý giải thì mới có tu sĩ của Tập Hình ti đến xem, nhưng trên cơ bản cũng sẽ không giao lưu với người dân bình thường trong trấn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận