Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1081: Bình Đẳng quốc

Thời gian ba ngày Dịch Tinh Thần chỉ điểm thuật pháp trôi qua rất nhanh.
Mà thời gian hai ngày Trọng Huyền Trử Lương dạy bọn hắn giết người lại trôi qua rất chậm.
Đây thật sự là cuộc tra tấn ròng rã hai mươi tư canh giờ.
Gã mập lùn trông có vẻ hiền lành này, lại tiến hành một trận đấu nghiền ép mọi mặt với ba vị thiên kiêu.
Nói gã cứ luôn miệng mắng chửi người thì cũng không chính xác.
Nhưng đúng là gã chưa hề ngừng sỉ nhục một giây nào...
Nếu không phải ba vị thiên kiêu này kiên trì hơn hẳn người thường, chỉ sợ mới đánh được một nửa đã sụp đổ rồi.
Cuối cùng Trọng Huyền Trử Lương cũng lui lại một bước, kết thúc lần "luận bàn" dài tận hai ngày này.
Mỗi người Khương Vọng, Trọng Huyền Tuân và Kế Chiêu Nam đều nhìn thấy sự thở phào từ trên mặt của hai người còn lại ...
Muốn đến Hoàng Hà Hội tranh đấu cùng anh hùng thiên hạ.
Bọn hắn có được sự tự tin có một không hai.
Nhưng Trọng Huyền Trử Lương lại dùng thực lực cùng cấp bậc với bọn hắn, để cho bọn hắn thấy được sự không "hoàn mỹ" của bản thân mình.
Thực ra để có thể trở thành nhân vật dẫn đầu thế hệ trẻ tuổi Tề quốc, mỗi người đều có suy nghĩ và sự kiên trì riêng mình, ai nấy cũng đều hiểu rõ cái gì mới phù hợp với mình nhất.
Cường giả chỉ điểm chỉ là dệt gấm trên hoa, là vẽ thêm chi tiết tóc tai linh tinh lên thân thể và khung xương đã kiên cố.
Mỗi người trong số bọn hắn đều có thể phát huy hết thực lực của mình, thậm chí còn thường xuyên phát huy vượt cả cực hạn bản thân khi chiến đấu. Nhưng đối với chuyện "giết người", Hung Đồ thực sự đã giúp bọn hắn mở rộng tầm mắt.
Đối với bọn hắn, dù năm ngày tu luyện trên Điểm tướng đài này không thể nói là thoát thai hoán cốt, nhưng mỗi người đều có thu hoạch không nhỏ.
Trong số đó thì Khương Vọng - người có nền tảng yếu nhất thì gặt hái được nhiều nhất.
Sở dĩ nói là "yếu nhất" mà không phải "kém nhất" là vì nền tảng của Khương Vọng cũng không kém. Hắn cũng đi từng bước một mới tới được ngày hôm nay, mỗi một bước đi đều vững chắc mạnh mẽ. Chỉ là có hạn chế về xuất thân nên thiếu sự chỉ điểm của danh sư, cuối cùng vẫn chưa đủ toàn diện.
Nếu xem việc tu luyện như xây nhà lầu thì cái nền móng của hắn cũng rất ổn, lầu cũng rất cao, chỉ là hình dáng và cấu tạo không hoàn mỹ, tinh xảo và đẹp đẽ như nhà lầu của danh môn tu sĩ khác.
Ngày thường Khương Vọng cũng rất coi trọng việc bù đắp, xưa nay mỗi khi có cơ hội thì đều nhờ cường giả chỉ bảo. Thậm chí hắn thường xuyên đi thảo luận trò chuyện với những người ngang hàng với hắn như Lý Long Xuyên, Trọng Huyền Thắng và Tả Quang Thù, dù chiến lực của hắn đã vượt qua bọn họ.
Mỗi một trận chiến được hắn cẩn thận phục diễn lại, cũng xem như đúc kết lại kinh nghiệm và bài học cho bản thân.
Sự chỉ điểm của những cường giả như Dịch Tinh Thần và Trọng Huyền Trử Lương lại điều chỉnh dữ dội như thác đổ, giúp hắn thông hiểu đạo lí.
Thời hạn năm ngày kết thúc, ba người tham gia tu luyện trên Điểm tướng đài ai về nhà nấy.
Sau đó chính là thời gian tu luyện của riêng mỗi người, phía Tề quốc có thể giúp đỡ cái gì thì đều đã giúp. Chính sự đường và Chiến sự đường đều đã phái ra một vị cường giả, để hai cường giả gạt bỏ công vụ sang một bên đến chỉ điểm cho hắn, cũng đủ xứng với câu tiếp đãi nồng hậu.
Bất kể Dịch Tinh Thần hay là Trọng Huyền Trử Lương đều giúp ba vị thiên kiêu tiết kiệm thời gian. Đến là bắt đầu, kết thúc thì đi luôn, không nói thêm một câu vô ích nào.
Tóm lại năm ngày này rất "đặc sắc".
Khi Khương Vọng trở về Hà Sơn biệt phủ, còn chưa kịp thể hiện một vài thành quả tu luyện được với Trọng Huyền Thắng, thì đã bị tin tức từ tiền tuyến truyền về đè ép.
Lại nói, tin tức cuối cùng liên quan đến tiền tuyến mà trước lúc hắn đi Điểm tướng đài tu luyện nhận được, chính là Quân thần Khương Mộng Hùng Đại Tề một mình leo lên Kiếm Phong Sơn, chỉ dùng hai tay đã đánh lui sự vây công của cường giả Hạ quốc, còn chém chết một vị Chân nhân ngay tại chỗ.
Lúc đó phía Hạ quốc liên tục tăng quân, mà Xuân Tử quân xếp hạng thứ hai trong Tề quốc cũng kịp thời đến nơi, một trăm ngàn binh tinh nhuệ Tề quân triển khai quân ở Kiếm Phong Sơn. Một trận quốc chiến rung động toàn lục địa nổ ra, mắt thấy sắp bước vào giai đoạn phân ra thắng thua...
Sau khi Khương Vọng rời khỏi Điểm tướng đài, trận chiến mà Tề quốc chủ động xuôi nam này đã có kết quả.
Hạ quốc dùng hơn năm trăm ngàn đại quân tấn công ba ngày ba đêm, cũng không thể công phá Kiếm Phong Sơn do Khương Mộng Hùng lĩnh quân trấn thủ.
Nghe nói lúc ấy Đông Tịch quân trong Tề Cửu Tốt cũng đã chỉnh đốn ngay ngắn đợi lệnh, có thể xông phá Hạ quốc bất cứ lúc nào.
Đối mặt với sự quyết tâm chiến đấu không ngừng mà Tề quốc thể hiện, cùng với sự trì trệ trong việc công phá Kiếm Phong Sơn, cuối cùng vào ngày thứ tư, phía Hạ quốc đã dừng điều động quân đội tiến lên.
Mà ngày thứ năm, phía Hạ quốc trực tiếp đưa một tên tu sĩ Thần Lâm bị trói gô lên Kiếm Phong Sơn.
Tên tu sĩ Thần Lâm này có lai lịch lớn.
Là một kẻ xuất thân từ tổ chức tên là "Bình Đẳng quốc".
Sóng gió liên tục xuất hiện ở Tề quốc trong khoảng thời gian này chính là do tổ chức này gây ra.
Sau vụ "Thôi Trữ đâm vua" và "Trương Vịnh khóc miếu", tất nhiên là có kẻ chống lưng, đây là một loạt hành động liên hoàn khiến người ta nghĩ mà sợ, không biết chuẩn bị từ khi nào, ẩn giấu trong bao lâu, thậm chí bọn họ còn âm thầm liên hệ với Hạ quốc ...
Nhưng Tề Đế khuynh sơn nhất thủ, trực tiếp tiến đánh Hạ quốc, phá hỏng trò chơi này.
Kết quả cuối cùng... Chính vị cường giả liên hệ với Hạ quốc này trực tiếp bị phía Hạ quốc bắt giao ra.
Hạ quốc tự chứng minh sự "trong sạch" của mình, chứng minh vị Thôi Trữ hô to niên hiệu Thần Võ hoàn toàn không phải người Hạ quốc. Cũng từ đó mà tổ chức Bình Đẳng quốc này nhô ra khỏi mặt nước.
Thế là Khương Mộng Hùng lui quân.
Có điều trước khi rút lui, gã đã để lại tám chữ trên Kiếm Phong Sơn, đó là:
"Tiểu trừng đại giới, phụng chỉ tứ hoàn". Nghĩa là Trừng phạt nhỏ cảnh cáo lớn, phụng chỉ thưởng trả lại.
Chắc chắn phía Hạ quốc không thể trong sạch được. Mãi đến sau khi một vị Chân nhân của bọn họ bỏ mạng, lại mạnh mẽ công phá Kiếm Phong Sơn ba ngày nhưng không có kết quả, còn phải đối mặt với thái độ không ngại mở rộng quy mô trận chiến của Tề quốc, cuối cùng bọn họ mới không thể không thỏa hiệp và cắt đứt với "Bình Đẳng quốc".
Có thể tưởng tượng được, dựa vào cấp bậc của Hạ quốc thì chắc chắn là góp mặt vào một khâu cực kỳ quan trọng trong kế hoạch ban đầu của Bình Đẳng quốc. Ít nhất song phương cũng là quan hệ hợp tác.
Mà tám chữ kia của Khương Mộng Hùng chính là để cường điệu, Kiếm Phong Sơn không phải do Hạ quốc đánh lấy trở về, mà là do Tề Đế "ban thưởng trả lại".
Dương quốc năm đó định ranh giới là Kiếm Phong Sơn, nay Tề Quân muốn lấy thì lấy, muốn buông thì buông.
Cũng chỉ có người Hạ quốc mới có thể cảm nhận được cảm giác đó.
Đối với người Tề, đương nhiên là "nâng uy nước ta, chấn hưng lòng người".
Lúc Khương Vọng vừa mới ra khỏi Điểm tướng đài thì đã thấy rất nhiều nơi giăng đèn kết hoa, đoán chắc cũng là vì việc này.
Hiện tại, có lẽ việc thanh trừng tổ chức "Bình Đẳng quốc" kia chính là chuyện quan trọng nhất với Tề đình.
Cụ thể có thể thanh trừng sạch đến mức nào, sạch sẽ như tuyết hay lộn xộn như gà bay chó chạy thì còn tùy thuộc vào việc quân đội có thể lấy được bao nhiêu tin tức từ trên người vị tu sĩ Thần Lâm kia...
Một tu sĩ Thần Lâm còn sống rơi vào tay Tề quốc, hầu như không có khả năng giữ được bí mật.
Đương nhiên, dù là thân phận của Trọng Huyền Thắng cũng không thể lấy được tin tức có ích liên quan đến bước cuối cùng kia.
Thậm chí gã cũng không biết lý tưởng của "Bình Đẳng quốc" này là gì, chớ nói chỉ là cụ thể về thực lực của tổ chức, số lượng cường giả bao nhiêu, cơ cấu tổ chức như thế nào.
Có lẽ những điều này chỉ nằm trong đầu của những người xử lý trực tiếp vụ này mà thôi.
Mấy người Trọng Huyền Thắng chỉ có thể đoán mò dựa trên một số tin tức đã biết, nhưng cũng như lọt vào sương mù, không hề rõ ràng.
"Hiện tại nghĩ lại, quyết định này đúng là trực tiếp. Dựa theo địa thế của Đại Tề, những quốc gia có thể tạo nên uy hiếp với Đại Tề chúng ta cũng chỉ có Cảnh quốc, Mục quốc và Hạ quốc."
Hai cái tên được nhắc đến trước đều là Thiên Hạ Lục Cường, một khi xảy ra xô xát thì cũng không phải việc nhỏ, trước khi chuẩn bị đầy đủ thì việc trêu chọc đối phương không phải là sự lựa chọn sáng suốt. Nhất là khi Hoàng Hà Hội sắp bắt đầu.
Càng nghĩ, càng thấy chỉ có mỗi Hạ quốc là có khả năng tạo nên uy hiếp, lại còn có thể trực tiếp tiến đánh.
"Chỉ có điều... Phải cần có sự quyết đoán to lớn mới dám làm ra quyết định kia, trực tiếp gạt bỏ tình hình trong nước sang một bên, phóng tầm mắt ra ngoài Đông vực ngay sau vụ án đâm vua kia.
Nếu không phải vị vua kiệt xuất thì không thể làm được!"
Lúc nói lời này, Trọng Huyền Thắng đang luyện tập bí thuật.
Chín quả cầu sắt to bằng nắm tay đang xoay đi xoay lại dưới sự điều khiển của gã.
"Cũng không biết "Bình Đẳng quốc" này là tổ chức gì..."
Nhìn những quả cầu sắt xoay tới xoay lui trước người Trọng Huyền Thắng, không biết vì sao Khương Vọng đột nhiên nghĩ đến Lâm Hữu Tà - vị thanh bài bổ đầu vô cùng phiền phức kia.
Trịnh Thương Minh nói rằng, vì để bảo vệ Lâm Hữu Tà mà Ô Liệt đã để Phủ tuần kiểm che giấu công lao Lâm Hữu Tà tròn việc phát hiện ra Trương Vịnh kia.
Bây giờ nghĩ lại, đúng là hành động của người dày dạn kinh nghiệm.
Bình Đằng quốc...
Tổ chức này muốn làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận