Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2589: Mọi thứ đều có nguyên do (2)

Nhập thân trên người Khánh vương, nó vẻn vẹn chỉ có lực lượng cấp độ Đồ Đằng Chi Linh, mặc dù nhãn giới vượt xa, nghiền ép tất cả mọi người ở đây, có thể một ngón tay bóp nát khôi lỗi Thần Lâm, uy hiếp bốn phương, nhưng lại không thể xóa sổ những tồn tại như Khương Vọng, Tịnh Lễ một cách dễ dàng được.
Bởi vì bọn họ đều là thiên kiêu đỉnh cấp đương thời, trong Thần Lâm cũng khó gặp đối thủ. Cho dù thật sự phát huy đến Thần Lâm cực hạn, cũng không thể nào nghiền nát Khương Vọng như làm với sâu kiến. Hơn nữa hệ thống tu hành đồ đằng kém xa hệ thống tu hành hiện thế, biểu hiện của Đồ Đằng Chi Linh về mặt chiến lực vốn đã không bằng Thần Lâm.
Trong tay nắm giữ vương quyền, hàng triệu đại quân là hậu chiêu cực kỳ lợi hại. Đáng tiếc vương quyền có rạn nứt dễ thay đổi, Lâm Tiện đến đi một cách tự do. Một khi Vương Quyền Đồ Đằng sụp đổ, khắp thiên hạ đều là phản nghịch, nhập thân trong nháy mắt bị xóa sổ.
Mấy triệu đại quân tụ tập một chỗ sẽ thuận tiện cho việc hiến tế cuối cùng. Nhưng việc Sáng Thế Chi Thư phong ấn trong thời gian ngắn ngủi cùng di mệnh của Khánh vương, lại khiến kẻ được "giáng sinh" như Khánh Hỏa Quan Văn bị bại lộ sớm.
Thân thể "giáng sinh" bị xóa sổ, đồng nghĩa với việc [Diệt Thế Giả] hoàn toàn mất đi khả năng tranh đoạt quyền hành của Nhân tộc Phù Lục.
Ý chí thế giới của thế giới Phù Lục bị bức bách phải sinh ra "ý chí", phần ý chí này lại bị ép buộc phải giáng sinh thành Nhân tộc, chân chính cảm nhận Nhân tộc, cuối cùng lại thừa nhận Nhân tộc... Từ đó Tật Hoả Dục Tú trở về "ban sơ", Sáng Thế Chi Thư có nơi thuộc về rõ ràng nhất.
Đúng vào thời khắc này, thế giới Phù Lục và Nhân tộc Phù Lục thật sự dung hợp làm một, đồng khí liên chi, còn [Diệt Thế Giả] lại trở thành "dị loại" duy nhất.
Tất cả đều có nguyên do.
Cho nên trời đất bài xích, cả thế giới phản kháng!
Cho nên... Ma công phá phong!
Chỉ cần một cọng rơm là có thể phá vỡ thế cân bằng, lại có một con mãnh thú lực lượng tương đương nhảy ra. Một khi cán cân lực lượng nghiêng về một phía, bản thân nó cũng trở thành một bộ phận của sự sụp đổ.
Dưới Tinh thú cự kình và Long Ma liên thủ trấn áp, Ác Quỷ Thiên đạo gần như không còn đường nào để đi, nhưng vẫn đang cố gắng giãy giụa.
"Tất cả đều có nguyên do, nhưng ngươi đang ở phương nào, hưởng thụ được quả gì?!"
"Ta ở ngay trước mặt ngươi."
"Chỉ còn thiếu chút nữa, chỉ còn thiếu chút nữa mà thôi!"
Hàng vạn thanh âm đồng loạt gào thét trong cơ thể Ác Quỷ Thiên đạo:
"Hảo hài tử, giúp ta phục sinh, ngươi chính là đại công thần của Nhân tộc!"
Long Ma giơ một chưởng ấn ngã nó, tựa như đẩy ngã một ngọn núi:
"Thân phận của ta, ngươi còn chưa lợi dụng đủ sao?!"
Thân phận?
Trên trán Tinh thú cự kình, Khánh Hỏa Kỳ Minh hiện ra nửa người có chút mờ mịt.
Y không quan tâm kẻ tham gia chiến đấu này là người hay ma, chỉ cần gây tổn hại cho thế giới Phù Lục, tổn hại cho Nhân tộc Phù Lục, đó chính là kẻ thù của y, mà ngược lại cũng vậy.
Nhưng tôn Long Ma này nói ‘thân phận’ là gì?
"Hô hô hô, hô hô hô..."
Bóng dáng khổng lồ của Ác Quỷ Thiên đạo đổ xuống bên trên mặt đất mênh mông, âm thanh quái dị như đang cười.
Ngàn vạn thanh âm bên trong cơ thể đều biến thành quỷ khóc vang vọng!
Thật sự chỉ thiếu chút nữa mà thôi!
Ban đầu đích thật là một tia tàn hồn, một chút thịt nát của Vô Hán Công, trong lúc bộc phát trước khi chết đã quấn lấy mang đi một bộ Ma công.
Nhưng Vô Hán Công dù sao cũng đã chết, mà Ma công lại có thể vĩnh tồn.
Bên trong năm tháng dài đằng đẵng, nó đại biểu cho Ma công, từng bước từng bước chiếm thế thượng phong.
Nó chiếm cứ chút thịt nát của Vô Hán Công, chiếm cứ tàn hồn của vị tồn tại vô thượng này, phong ấn tàn niệm chân chính của Vô Hán Công vào trong [Sơn Hà Phá Toái Long Ma Công].
Cho nên mới có thời đại Ác Quỷ, mới có chuyện Nhân tộc Phù Lục đi xuống từ Thánh Thú sơn.
Nó không phải chỉ đơn thuần là giả trang thành Vô Hán Công mà thôi.
Nó thật sự muốn tu luyện thành Vô Hán Công, trở thành tồn tại vô thượng này, diễn hóa tất cả mọi thứ của ngài ấy, tương lai cũng sẽ dùng thân phận Vô Hán Công để trở về hiện thế!
Trong một khoảng thời gian rất dài, thậm chí nó đã hoàn toàn tin rằng mình chính là Vô Hán Công!
Chỉ cần Khương Vọng có một chút xíu dao động mà thôi, để cho nó nắm bắt được cơ hội tạo ra Tu La Nhân Thân hoàn mỹ. Với mục tiêu trở thành Nhân Hoàng hiện thế, nó làm sao có thể không chiếu ứng cho hậu bối thiên tư trác tuyệt, cho kẻ có được hào quang Nhân đạo này thật tốt chứ?
Thậm chí nó còn ban cho những người trẻ tuổi này vinh dự chí cao, để bọn họ cùng mình tiến hành phong ấn cái gọi là Ma công này, sau đó cùng nhau trở về hiện thế, tập hợp tài nguyên của những người này xây dựng quốc độ hoàn toàn mới, tạo nên vương triều bất hủ.
Đáng tiếc!
Một chút sai lầm nho nhỏ lại tạo thành đại họa đê vỡ vạn dặm.
Trong vạn vạn năm tháng này, đối thủ cường đại nhất của nó vẫn luôn là Vô Hán Công. Mặc dù đối phương đã bị phong ấn bên trong Ma công, nó cũng chưa bao giờ buông lỏng cảnh giác, không ngừng củng cố phong ấn, không ngừng gia tăng ưu thế cho bản thân mình. Đến lúc này ngoảnh đầu nhìn lại, lại cảm thấy vô cùng mê mang. Trái đắng thất bại này rốt cuộc là bắt đầu từ nơi nào?
Tinh thú cự kình mang theo lực lượng của thế giới Phù Lục, nghiền ép trên người Ác Quỷ Thiên đạo.
Nó giống như dãy núi màu đen tối tăm chập trùng, dần dần tan biến bên dưới ánh sao, lực lượng của ác quỷ chậm rãi tiêu tán.
Nó có chút gian nan nhìn tôn Long Ma cao lớn kia, dường như đã tìm ra vấn đề từ lúc ban đầu:
"Ngươi đã truyền bá tin tức truyền thừa của Vô Hán Công ra ngoài như thế nào?"
Chính cái gọi là truyền thừa của Vô Hán Công đã dẫn đến vô số biến số như vậy. Chính những biến số không ngừng chồng chất này cuối cùng đã lật đổ đại cục của nó.
Nhưng với tư cách là Ma linh của [Sơn Hà Phá Toái Long Ma Công], nó thật sự có đầy bụng khó hiểu:
"Ta kế thừa một phần lực lượng và trí tuệ của Ma Tổ, chưa từng cho ngươi bất cứ cơ hội nào. Từ thời đại ác quỷ bắt đầu, ngươi không thể nào can thiệp vào thế giới bên ngoài. Ngươi đã làm như thế nào vậy?"
Mặc dù vẻ ngoài của Long Ma dữ tợn uy nghiêm, hai tay cũng không ngừng đánh ra pháp ấn, giống như đang dùng chày giã tỏi ra sức nghiền nát thân thể tôn Ác Quỷ Thiên đạo này, nhưng giọng nói của y lại tỏ ra rất ôn hòa và kiên nhẫn:
"Ngươi đã trở thành Vô Hán Công, ta cũng chỉ có thể trở thành Long Ma Công. Ta đích xác bị giam cầm, bị áp chế, không cách nào can thiệp vào Phù Lục, cũng không ảnh hưởng được đến thiên ngoại. Nhưng ngươi mau quên đến thế sao? Tám đại Ma công vốn đồng khí liên chi."
"Ngươi muốn trở thành Vô Hán Công, không còn sùng bái đối với Ma công nữa. Hai ngàn năm trước, đám người Bắc Thiên sư Vu Đạo Hữu, Sương Tiên quân Hứa Thu Địch liên thủ tiêu diệt Thánh Ma Quân, đánh [Lễ Băng Nhạc Phôi Thánh Ma Công] trở về thời gian trường hà. Ta liền nhân cơ hội này mượn mảnh vỡ của Thánh Ma Công truyền bá tin tức truyền thừa của Vô Hán Công ra khắp chư thiên vạn giới. Bị giới hạn bởi hoàn cảnh lúc đó cho nên không thể truyền bá quá rộng, chỉ có thể phiêu đãng trong thời gian trường hà, người hữu duyên mới có thể nhìn thấy."
Nói xong lời cuối cùng, y khẽ lắc đầu:
"Lực lượng và trí tuệ của Chúc Do chưa từng bị ngươi kế thừa đâu? Ngươi còn kém xa lắm."
Khương Vô Tà lúc này đã khôi phục chút ít khí lực, từ trong lòng Tật Hỏa Ngọc Linh ngồi dậy liền nghe được đoạn đối thoại này, trong lúc nhất thời nhíu mày không nói.
Vô Hán Công chân chính bị phong ấn trong Ma công.
Ma linh chân chính lại trở thành Vô Hán Công!
Năm tháng dài đằng đẵng của thế giới Phù Lục đều là do tôn Ma linh này ở phía sau thao túng. Biến thế sự xoay vần, đổi thiên chương lịch sử, thay đổi chủng tộc. Mà Vô Hán Công chỉ còn lại một tia tàn hồn, một chút thịt nát, bị phong ấn trong Ma công, khuấy động nên một chút biến số nhỏ bé như gợn sóng, ngàn năm sau hội tụ lại thành sóng lớn ngập trời, lật đổ Ma Linh!
Lấy cả thế giới Phù Lục làm bàn cờ, lấy vạn vạn năm tháng làm cục, kết quả một ván cờ như vậy quả thật là kinh tâm động phách.
Ngao Quỳ, Khương Vọng vô tình xông lầm trong đó, thậm chí cả những người trẻ tuổi thông qua bí cảnh Thất Tinh Lâu tiến vào thế giới này bố cục, cùng với chúng sinh Phù Lục này đều có vẻ nhỏ bé biết bao. Nhưng có thể chỉ dùng vẻn vẹn hai từ "nhỏ bé" để miêu tả sao?
Khương Vô Tà không khỏi ngẩng đầu nhìn Khương Vọng, Khương Vọng lúc này đang yên lặng lơ lửng bên cạnh Tịnh Lễ, trường kiếm trong tay, thân hình thẳng tắp như cây tùng, tựa như tất cả những chuyện trước mắt này vốn không liên quan gì đến hắn.
Gã thở ra một hơi thật dài, biết tất cả mọi chuyện đã kết thúc, liền nằm xuống trong lòng Tật Hỏa Ngọc Linh. Lấy ôn hương nhuyễn ngọc làm gối, tinh hà vạn dặm là màn. Mọi thứ trên chiến trường đều trở nên yên tĩnh lạ thường.
"Vô Hán Công!"
Ma linh đột nhiên nói:
"Ngươi có thừa nhận cách thức của ta là hoàn mỹ hay không? Chẳng lẽ ngươi không tiếc nuối khi chết đi? Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện trở về sao?"
Long Ma lẳng lặng nhìn vào nó.
Sau khi dùng một vạn tám ngàn đạo pháp ấn phong ấn toàn thân Ác Quỷ Thiên Đạo, hai tay đầy vảy rồng nhỏ bé của y chậm rãi ấn vào lồng ngực của con ác quỷ này.
Hàng vạn tiếng khóc than của quỷ nhất thời im bặt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận