Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 951: Nước theo trời vào thu vô tận

Trước trụ sở của tông môn Điếu Hải Lâu.
Quý Thiếu Khanh nhìn quanh một vòng, cười: "Chỗ này không tiện thi triển, chúng ta dời đến Thiên Nhai Đài nhé?”
Nói thật lòng, hắn không muốn giao chiến ở nơi này, nguyên nhân chính là vì không muốn để Trần Trì Đào lại nổi danh.
Nếu họ quyết đấu sinh tử ở đây, Trần Trì Đào sẽ kiểm soát toàn bộ, hoàn toàn áp chế dư âm cuộc chiến. Dù ai cũng biết Trần Trì Đào là Thần Lâm cảnh, mạnh hơn bọn họ, nhưng phô bày sự chênh lệch trần trụi như này, sẽ khiến họ mờ nhạt hẳn đi.
Thứ hai là để kéo dài thêm chút thời gian, để sư phụ nhà mình biết chuyện. Nếu thắng thì rất tốt. Nếu không may thua... thì thể diện gì đó cũng chẳng còn bận tâm.
Y đồng ý khiêu chiến sinh tử với Khương Vọng, một là vì danh tiếng, mặt mũi không thể không ứng chiến, hai là vì bản thân cũng muốn dẫm lên danh tiếng của Khương Vọng để nâng cao thanh thế cho mình. Thế nên, đương nhiên là phải quyết đấu trên Thiên Nhai Đài để làm người ta thêm chú ý.
Khương Vọng đáp gọn: "Vậy thì đến Thiên Nhai Đài."
Hắn càng không có ý kiến gì. Trúc Bích Quỳnh chính là bị phán quyết ở Thiên Nhai Đài, chịu đựng những giây phút cuối cùng cũng ở Thiên Nhai Đài. Bắt đầu từ Thiên Nhai Đài, thì nên kết thúc ở Thiên Nhai Đài.
Tin Khương Vọng và Quý Thiếu Khanh quyết đấu sinh tử nhanh chóng lan khắp Hoài Đảo, và với tốc độ kinh người, lan ra toàn bộ vùng quần đảo gần bờ.
Một là đệ nhất phó bảng Hải Huân mới thành lập, một là thiên kiêu nổi tiếng xa gần của Điếu Hải Lâu.
Cả hai đều rất trẻ và đầy triển vọng.
Cả hai đều là tu sĩ Nội Phủ Thần Thông, một người có ba phủ, một người năm phủ.
Điểm quan trọng nhất là, một người là người nước Tề, một người là tu sĩ Điếu Hải Lâu.
Ở một mức độ nào đó, cuộc chiến này gần như có thể coi là cuộc tranh giành quyền bá chủ trên biển của Tề quốc và Điếu Hải Lâu.
Lúc nó được công bố rộng rãi, cuộc chiến đấu này càng có thêm nhiều ý nghĩa.
Vô số ánh mắt, ngoài sáng trong tối, đổ dồn về Thiên Nhai Đài.
Trên Thiên Nhai Đài, hai người đứng cách xa nhau.
Tất cả những người vây xem đều ở bên ngoài Thiên Nhai Đài. Lơ lửng trên không, đứng trên bậc thang, hay quan sát từ xa bằng bí thuật, tóm lại không ai được bước lên Thiên Nhai Đài.
Những giáp sĩ hắc giáp đóng quân ở đây đã rút lui, đây là yêu cầu của Trọng Huyền Thắng, hắn không cho phép bất kỳ một nhân tố nào ảnh hưởng tới tính công bằng của cuộc quyết đấu. Lỡ có giáp sĩ hắc giáp nào đó bị một sức ép nào nó, ra tay tập kích trong cuộc quyết đấu, dù có phanh thây gã ta ra muôn ngàn đao thì cũng đã muộn.
Trên địa bàn của người ta, họ chỉ có thể cố hết sức mong cầu được sự công bằng.
Đại sư huynh Điếu Hải Lâu Trần Trì Đào, và Cung chủ Hoa Anh Cung đại Tề Khương Vô Ưu, cùng làm người công chứng cho trận quyết đấu.
Hai bên đã tự kiểm tra địa điểm quyết chiến - chủ yếu là Khương Vô Ưu kiểm tra. Sau đó hai người nhìn nhau, xác nhận đối phương không có ý kiến gì về địa điểm.
Trần Trì Đào nói: "Tu hành cầu đạo, chịu khổ nghịch mệnh, là rất gian nan. Hôm nay có Quý Thiếu Khanh, Khương Vọng, đạo lộ có bất đồng, ước phân cao thấp. Trần Trì Đào và chư vị làm chứng, thắng bại tự chịu, sinh tử không oán!"
Dù là vì sao, có mâu thuẫn lớn thế nào, thì ít nhất bây giờ, khi cả nhân tộc đang cùng đoàn kết chống lại Hải tộc, thì Điếu Hải Lâu và Tề Quốc đều không có ý định phơi bày mâu thuẫn của mình ra công khai.
Nên trên danh nghĩa, trận quyết đấu này là do "đạo lộ có bất đồng" - hai người có sự khác biệt về quan điểm tu hành, nên muốn tỷ thí để lấy sinh tử chứng minh đúng sai.
Đây cũng là lý do Trần Trì Đào và Khương Vô Ưu làm người công chứng, vì thân phận, địa vị của họ là đã đủ, người có bối phận cao hơn thì không thích hợp xuất hiện.
Khương Vô Ưu nói tiếp: "Trận chiến này phân thắng bại, cũng phân sinh tử. Bất cứ ai cũng không được can thiệp dưới bất kỳ hình thức nào, nếu không sẽ trở thành kẻ thù của Điếu Hải Lâu, kẻ địch của đại Tề ta!"
Nàng khẽ vuốt cằm, nói với hai người trên Thiên Nhai Đài: "Mời!"
Ở phía đối diện, Trần Trì Đào cũng đồng thời làm cử chỉ tương tự.
Nghi thức cổ của sinh tử quyết đấu rất rườm rà, hai người đã rất cố gắng rút gọn tối đa.
Làm theo nghi thức chính thức như vậy là để tạo cảm giác nghi lễ, cũng như tăng sức thuyết phục cho trận đấu.
Quý Thiếu Khanh đứng phía tây Thiên Nhai Đài, sau lưng là Hoài Đảo.
Khương Vọng đứng phía đông Thiên Nhai Đài, lưng hướng ra biển khơi.
Giữa hai người, hoàn toàn trống không.
Chỉ cần liếc mắt một cái, là nhìn thấy nhau một cách trọn vẹn.
Trong ánh mắt của Quý Thiếu Khanh, Khương Vọng nhìn thấy được sự chế nhạo, và hứng thú. Có thể đây chỉ là sự ngụy trang, để chọc giận Khương Vọng.
Nhưng mà không quan trọng.
Trong ánh mắt của Khương Vọng, Quý Thiếu Khanh không nhìn thấy gì cả.
Sát ý ẩn trong lòng, kiếm ý ẩn trong vỏ.
Ngay sau khi Khương Vô Ưu và Trần Trì Đào tuyên bố bắt đầu, hai bên đều hành động.
Đàn Diễm Tước bay lên, không ngừng kêu vang.
Khương Vọng vẫn sử dụng Bát Âm Phần Hải để mở đầu, biển lửa và sóng âm nhanh chóng lan ra, trong nháy mắt đã bao phủ cả Thiên Nhai Đài.
Sau lưng Quý Thiếu Khanh, chợt xuất hiện một vầng trăng non vừa mọc!
Khương Vọng tới khiêu chiến Điếu Hải Lâu là vào lúc rạng sáng, lúc này vẫn đang là ban ngày.
Nhưng khi mặt trăng kia xuất hiện, ít nhất là trên bầu trời Thiên Nhai Đài, ban ngày đã thành ban đêm.
Đó là một vầng trăng khuyết trong veo, lơ lửng trên cao, sương giá mịt mờ, không có ánh trăng chiếu xuống, cứ như ánh trăng chỉ tồn tại bên trong vầng trăng, mà cũng giống như vầng trăng này không thuộc về thế giới này.
Nhưng ngay khoảnh khắc nó xuất hiện, biển lửa đang tàn phá trên Thiên Nhai Đài đã lập tức giảm độ nóng.
Một sự áp chế khủng khiếp!
Thần thông, Huyền Nguyệt!
Một trong những hiệu ứng là tăng cường nguyên lực hành thủy, áp chế các nguyên lực ngũ hành còn lại.
Nghe có vẻ bình thường, nhưng thực ra rất mạnh.
Bởi vì biên độ áp chế của nó là vô cùng lớn, đạo thuật hệ hỏa bậc giáp thượng phẩm, mà bị Huyền Nguyệt ảnh hưởng, chỉ còn uy lực tương đương bậc Ất thượng phẩm.
Còn biên độ tăng cường của nó...
Quý Thiếu Khanh khoát tay một cái, nguyên lực hệ thủy dữ dội lao đi, có hình rồng.
Ánh trăng chiếu vào, lập tức thêm một con rồng nước nữa tuôn ra.
Rồng nước gầm thét, khống chế sóng dữ, chỉ chớp mắt đã dập tắt biển lửa đang tràn lan.
Tiếng rồng ngân vang khắp bốn phía, va chạm với âm triều trong Bát Âm Phần Hải, nuốt chửng lấy nó.
Mặc dù âm sát chi thuật không bị Huyền Nguyệt áp chế, nhưng tiếng rít của bầy Diễm Tước thì bị trấn áp mạnh mẽ.
Trăng treo cao, sóng biển gầm gào. Sương lạnh ngàn dặm, mùa thu lạnh giá vô tận.
Đạo thuật Thủy Long Hống, bậc giáp trung phẩm!
Được gọi là "Sở thiên thiên lý thanh thu, thủy tùy thiên khứ thu vô tế."
Đây là câu thơ được trích bài thơ Thủy Long Ngâm, lên Kiến Khang ngắm Tâm Đình của Tân Khí Tật.
Tạm dịch, vạn dặm trời nam trong vắt, nước theo trời vô tận vào thu.
Đây là một loại đạo thuật phạm vi rộng, là một trong những đạo thuật mạnh nhất cấp Nội Phủ của Điếu Hải Lâu, xét về uy lực, gần như sánh ngang với đạo thuật bậc giáp thượng phẩm.
Nhưng so với Bát Âm Phần Hải do chính Khương Vọng tự sáng tạo ra, nên đã nắm giữ rất sâu, rõ ràng vẫn còn kém hơn một chút.
Nhưng vào giờ phút này, dưới ánh Huyền Nguyệt trên cao, Thuỷ Long Ngâm đã dễ dàng dập tắt biển lửa của Bát Âm Phần Hải, chớp mắt đảo ngược thế trận!
Thiên Nhai Đài đã trở thành thế giới của nước. Biển lửa sóng âm vừa rồi cứ như chỉ là ảo giác.
Khương Vọng đưa tay ấn ra một đóa Tam Muội Chân Hỏa, chính diện nghênh đón một con rồng nước, đốt nó cháy từ đầu đến đuôi.
Sau đó, vọt lên không trung, chân dẫm Thanh Vân ấn ký, hạ xuống sau lưng con rồng nước thứ hai, trực tiếp áp sát Quý Thiếu Khanh.
Quý Thiếu Khanh đã đứng ngoài quan sát trận chiến giữa Bao Tung và Khương Vọng, đã có hiểu biết nhất định về Khương Vọng, chính là ưu thế khi giao phong.
Người thực sự am hiểu về chiến đấu sẽ không bao giờ bỏ lỡ một ưu thế nào.
Nên Quý Thiếu Khanh bỏ qua giai đoạn thăm dò, vừa đối mặt là lập tức dùng ngay thần thông, buộc Khương Vọng cũng phải rời khỏi giai đoạn thăm dò, phải đáp trả bằng thần thông.
Đương nhiên, đây là chiến thuật chính xác. Những gì Khương Vọng biết về Quý Thiếu Khanh chỉ là nghe qua lời đồn, trong khi Quý Thiếu Khanh chiếm ưu thế sân nhà, trước khi Khương Vọng ép hắn phải đi ra, hắn đã tận mắt nhìn thấy Khương Vọng chiến đấu.
Tuy trận chiến đó kết thúc rất nhanh, nhưng cao thủ chân chính tự nhiên sẽ vẫn nhìn ra được những thông tin mình muốn.
Ngược lại, Khương Vọng bỏ qua giai đoạn đối chiến tầm xa, lựa chọn quyết đấu sinh tử ở khoảng cách gần.
Hắn vượt qua thủy long, ném cho Quý Thiếu Khanh một vấn đề để giải quyết, đó là không phải ngươi đã đứng quan sát trận chiến của ta hay sao? Để xem trong khoảng cách gần, sống chết chỉ trong nháy mắt, ngươi có dám tin vào phán đoán của mình hay không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận