Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2287: Lộc gia Thất Lang

Khương Vọng đã sớm nắm giữ ngôn ngữ Yêu tộc, hiện tại không còn trở ngại khi giao tiếp với các loại tiểu yêu nữa, điều này cũng có trợ giúp rất lớn đối với việc hắn học văn tự của Khuyển tộc.
Cái gọi là "con đường về nhà chính xác", đương nhiên không phải là một cánh cửa tương tự với Vạn Yêu Chi Môn, hay là cửa ngầm qua lại hai giới gì đó... Hai tộc huyết chiến bao nhiêu năm, vốn dĩ không thể tồn tại con đường thông qua hai giới mà không bị phát hiện.
Thứ hắn cần tìm kiếm trong lịch sử Phật môn Yêu giới, có lẽ biện pháp lừa gạt thiên ý Yêu giới, thậm chí đối kháng thiên ý Yêu giới.
Nhưng biện pháp của Thế Tôn, nếu là truyền đạo cho Yêu giới, vậy thì không có gì cung cấp cho hắn noi theo.
Đừng nhìn hắn vừa là Thái Bình đạo, vừa là Vô Diện giáo, lại còn là thần linh viễn cổ, tưởng chừng việc truyền đạo là vô cùng đơn giản, nhưng xét cho cùng, những thứ hắn bày vẽ ra, chẳng qua đều là ghép đông ghép tây, nhặt nhạnh ý tưởng của người khác mà thôi.
Còn xa mới đủ tư cách để truyền đạo, không thể tính là khai tông lập phái, chớ nói chi là muốn đạt tới ảnh hưởng như Phật gia.
Lùi lại mà nói, cho dù con đường này có thể đi được, thì cũng không phải công trình ba năm năm năm là xong, hắn còn có thể lưu lại Yêu giới lâu đến thế sao?
Đang đau đầu suy nghĩ lối thoát.
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên từ căn phòng dưới lầu.
"Ai?"
Nghi vấn trong lòng Khương Vọng hầu như đồng bộ với tiếng nghi vấn của khách trọ dưới lầu.
Hắn ẩn thân ở Hồng Trang kính, đã trú ngụ tại quán trọ này mấy ngày. Tuy chẳng bước chân ra khỏi cửa, nhưng từ lâu đã dựa vào Thanh Văn Tiên thái để nghe ngóng, thăm dò rõ ràng hoàn cảnh xung quanh.
Hơn nữa, loại "quan sát" này mỗi ngày đều chưa từng gián đoạn.
Thứ nhất là vì kế an toàn của bản thân, tùy thời khống chế hoàn cảnh. Thứ hai cũng là để hiểu rõ và quan sát sinh hoạt của Yêu tộc.
Tiểu nhị, ông chủ quán trọ, tiên sinh quản sổ sách, thậm chí lữ khách các nơi ra vào quán trọ, những đối thoại, cuộc sống, hỉ nộ ai lạc của bọn họ, đều cụ thể mà tinh tế.
Tình đời của Yêu tộc tựa như một cuộn tranh dài, cứ thế từ từ triển khai trước mặt Khương Vọng.
Dưới lầu, trong phòng khách kia, hôm trước đã có một nữ yêu Xà tộc trú ngụ, ban ngày tuyệt nhiên không ra khỏi cửa, đến đêm mới đi ra lượn lờ. Ả sẽ dụ dỗ nam yêu tráng kiện về phòng, nuốt tinh huyết, đục xương hút tủy, quá trình vô cùng tàn nhẫn.
Đã ngụy trang thành một tấm gương trang điểm bình thường màu đỏ bình thường, đương nhiên hắn không có bất kỳ phản ứng gì với chuyện này. Khương Vọng mang theo gương ẩn thân ở đây càng không thể làm bất cứ chuyện gì gây ra sóng gió.
Cho nên vẫn chỉ đứng ngoài quan sát.
Đặc biệt là căn phòng trọ mà Hồng Trang kính đang ở, là do bọn Sài A Tứ, Viên Lão Tây, Trư Đại Lực phái thuộc hạ ra, đã giao qua tay rất nhiều lần, mới định ra khế ước thuê dài hạn ở chỗ ông chủ quán trọ.
Cho dù là ba người Viên Lão Tây, cũng không biết sự tồn tại của gian phòng này.
Mà nữ yêu Xà tộc làm xằng làm bậy này cũng thật trùng hợp lựa chọn quán trọ này, lại vừa vặn ở lại phòng dưới lầu. Điều này khiến không thể không Khương Vọng cảnh giác.
Vốn dĩ hôm nay chuẩn bị để bên phía Viên Lão Tây tìm người đưa một bức thư cáo trạng đến Trị An phủ Ma Vân thành, tiến hành một trận quân dân hợp tác. Hoặc là để cho "Thái Bình Quỷ Sai" trực tiếp đến chém dưa thái rau, tru tà diệt ác, ghi một bút khoản công... Hiện giờ hắn có không ít biện pháp, có thể bình tĩnh xóa bỏ sự cố ngoài ý muốn này.
Tự nhiên, trước đó, hắn còn phải "dời nhà".
Nhưng bây giờ xem ra, đã không cần thiết nữa...
Khương Vọng xác định tiếng gõ cửa vừa rồi, nghe được tổng cộng vang lên ba lần.
Tốc độ cố định, khoảng cách giữa mỗi hai lần hoàn toàn bằng nhau. Không nhiều hơn một hào, không ít hơn một tia.
Loại lực khống chế tỉ mỉ này, chính là mấu chốt trong giao phong sinh tử.
Thực lực, ý chí, thiếu một thứ cũng không được.
Cho nên hắn lặng lẽ ngồi trong thế giới gương, rửa tai lắng nghe !
Vì thế nghe được một âm thanh trẻ tuổi mà tiêu sái, như thế trả lời nữ yêu kia:
"Họ Lộc, tên chữ Thất Lang."
Âm thanh chưa dứt, động tác cũng chưa ngừng.
Kẹt kẹt !
Tiếng cửa phòng bị đẩy ra.
Rầm!
Tiếng cửa sổ trực tiếp bị đụng nát.
Soạt!
Một tiếng cực nhẹ cực mảnh, nếu không phải là trong Thanh Văn Tiên thái, ắt hẳn sẽ bị bỏ qua... tiếng kiếm ngâm!
Không cần phải nhìn, trong đầu óc Khương Vọng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng kia.
Nữ yêu Xà tộc cực kỳ hung ác ở căn phòng dưới lầu, sau khi nghe được danh hiệu của vị khách không mời mà đến, lập tức lựa chọn phá cửa sổ bỏ chạy. Lực lượng của nàng rất mạnh, thân pháp rất nhanh, quyết định rất dứt khoát, khi chạy trốn cũng đưa dao găm ở sau lưng, đã phòng ngự sẵn sàng.
Mà yêu quái tên là Lộc Thất Lang kia chỉ không nhanh không chậm đẩy cửa, trong nháy mắt đẩy mở cánh cửa phòng đã rút kiếm ra. Trong khoảnh khắc rút kiếm, đã hoàn thành việc chém giết!
Một kiếm này... tiếng kiếm rít này...
Thế nhưng lại khiến Khương Vọng ẩn thân trong thế giới gương cũng cảm nhận được uy hiếp.
Tuyệt đối là chiến lực cấp bậc Yêu Vương, hơn nữa còn là cường giả trong Yêu Vương!
Rốt cuộc Lộc Thất Lang này từ đâu tới?
Vì sự an toàn của bản thân, Khương Vọng đã sớm nghiền ngẫm không biết bao nhiêu lần về tình báo liên quan đến Ma Vân thành.
Tuy nói trong Yêu tộc một thành gần như một quốc gia, nhưng Ma Vân thành cũng không phải thành bang quá cường đại.
Thiên Yêu Chu Ý tuy có hậu duệ ở đây, nhưng rất ít để ý tới sự vụ của Ma Vân thành.
Yêu tướng cấp bậc như Khuyển Hi Tái đã là thanh niên tuấn kiệt có số má trong Ma Vân thành.
Không phải Ma Vân thành chưa từng có Yêu Vương đến thăm, nhưng rất ít khi xuất hiện Yêu Vương trẻ tuổi như vậy.
Sương Phong cốc là chiến trường tinh nhuệ giữa hai đại chủng tộc, vốn là nơi thiên kiêu tàn sát lẫn nhau, do đó mới tụ tập Thiên Hải Vương, Thạch Tê Yêu Vương cùng một đám thiên kiêu trẻ tuổi trong Yêu tộc.
Mà Lộc Thất Lang này đột nhiên xuất hiện ở Ma Vân thành, tựa như Trọng Huyền Tuân xuất hiện ở Trịnh quốc, bản thân đã là một sự việc đột ngột.
Trong lúc đưa ra phán đoán sơ bộ về thực lực của tên yêu vật này, Khương Vọng cũng trực tiếp ngừng Thanh Văn Tiên thái. Tuy hắn tự phụ bản thân có trình độ thâm hậu trong Thanh Văn đạo, nhưng cũng không định nghiệm chứng cao thấp với ai ở Yêu giới.
Lộc Thất Lang này ít nhất cũng là cường giả cùng cấp bậc với hắn, không chừng có năng lực cường đại nào đó có thể phát hiện ra. Trong Thập Vạn Đại Sơn đã từng nếm trải thua thiệt từ Khuyển Hi Tải, Khương Vọng sẽ không để bản thân lặp lại sai lầm, ngay cả khả năng cũng phải chặt đứt từ sớm.
Đương nhiên hắn cũng tò mò về mục đích của Lộc Thất Lang, nhưng càng lo lắng không biết việc này có liên quan đến chuyện thiên ý Yêu giới nhằm vào hay không. Có điều hắn sẽ không để bản thân mạo hiểm.
Về phương diện công tác tình báo, có thể để Viên Lão Tây đi khâu vá, thậm chí không cần vận dụng lực lượng của Vô Diện giáo, chỉ cần mượn sức mạnh của Hoa Quả hội để nói bóng nói gió là được.
Đã bày mưu tính kế lâu như vậy, bỏ ra nhiều công sức như thế, chính là để tránh nguy hiểm. Nếu như vào lúc này hắn hành động thiếu thận trọng, ngược lại có khả năng vừa vặn đụng phải điều gì đó.
Giải trừ Thanh Văn, lặng lẽ giữ mình, thu liễm Niệm trần, Khương Vọng để bản thân rơi vào một trạng thái "vô niệm", chìm trong sự im lặng tuyệt đối.
Dường như có tiếng gió nổi lên.
Nhưng tiếng gió lại hệt như không hề tồn tại.
Tất cả thần dị đều ẩn mất, Hồng Trang kính bình thường bày trên bàn trang điểm.
Bỗng nhiên, một yêu quái thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện trong căn phòng cửa sổ đóng chặt này.
Yêu quái này mặc áo gấm, eo đeo kiếm mỏng, mặt mày như ngọc, nhưng không giận tự uy.
Đôi mắt lạnh lùng của hắn như ánh trăng chiếu rọi, ánh mắt chỉ đảo qua, đã như suối trong rửa đá trắng, quét qua cả căn phòng, lập tức có cảm giác bụi bặm đều đã mất sạch. Động tác của hắn tuy tùy ý như thế, nhưng khí tức của một cường giả lại như thực chất!
Phán đoán mà tiếng kiếm ngâm trước đó mang đến còn tương đối thô sơ, giờ phút này cảm nhận loại khí tức đó ở khoảng cách gần, khiến cho Khương Vọng cảm thấy hết sức bất an.
Yêu tộc tên Lộc Thất Lang này, chỉ e thực lực còn mạnh hơn tưởng tượng. Giờ phút này hắn chẳng hề nghi ngờ, nếu Hồng Trang kính bại lộ vào lúc này, với trạng thái thân thể bây giờ của hắn mà bộc phát ra tay, chỉ e cũng không thể địch lại.
Hắn mới bố trí thỏ khôn có ba hang, mới di chuyển Hồng Trang kính ra ngoài, ẩn náu trong phố xá đông đúc, dự định làm một bóng đen đứng sau màn, ngăn cách với thế giới.
Vậy mà đột nhiên gặp phải nguy hiểm như vậy!
May mà hắn không để lại bất cứ dấu vết gì trong căn phòng này, không vì an toàn mà "thảnh thơi", từ đầu đến cuối vẫn ngồi yên trong thế giới gương, chịu đựng nỗi cô tịch mà người thường khó lòng kham nổi, tự mình khổ luyện.
Cũng may... tên Yêu tộc áo gấm này đến đây cũng chẳng phải là nhằm vào hắn.
Thân hình cao lớn kia chỉ xoay một vòng trong phòng rồi đã biến mất.
Khương Vọng ngồi xếp bằng bất động, tâm như nước lặng.
Chỉ duy trì cảm giác bản năng đối với thế giới bên ngoài !
Cỗ khí tức cường đại kia bỗng nhiên xoay chuyển trái phải, chỉ trong nháy mắt đã quét qua tất thảy các gian phòng trong toàn bộ quán trọ.
Sau đó lại biến mất.
Về phần xà yêu kia ngã ra ngoài cửa sổ, thi thể đổ xuống trên đường dài, đã bị quan viên Trị An phủ vội vàng chạy tới thu nhận.
Hình như Yêu Vương trẻ tuổi tên Lộc Thất Lang này đang tìm kiếm cái gì đó. Mục tiêu của hắn cũng không phải là xà yêu kia? Hoặc nên nói là... không chỉ là xà yêu kia?
Khương Vọng khắc chế cảm giác tò mò, kìm nén xúc động muốn đuổi theo để tìm kiếm đáp án.
Lại qua rất lâu, quan viên của Trị An phủ Ma Vân thành vào quán trọ làm một ít ghi chép, tìm ra rất nhiều xương cốt trong phòng của xà yêu kia.
Ồn ào huyên náo, cuối cùng đều giải tán.
Gian phòng đóng chặt cửa sổ đặt Hồng Trang kính này, rốt cuộc không còn ai tới nữa.
Sắc trời đã tối, Huyết Nguyệt lên không.
Đáy lòng Khương Vọng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó bắt đầu tức giận.
Phòng dùng Ngũ Thù vương tệ thuê kỹ càng, đã nói là thuê dài hạn bao năm. Làm sao ông chủ quán trọ này sao có thể cho phép yêu quái khác tùy ý xông vào?
Luật pháp của Yêu tộc uy nghiêm cỡ nào, lại không bảo vệ nhà riêng hay sao?
Nếu như là ở Đại Tề...
Khương Vọng hừ một tiếng.
Lại thở dài một tiếng.
Chuyện Lộc Thất Lang xông vào cửa giết xà yêu, cho hắn một lời cảnh tỉnh ! bất luận trong quá trình qua tay bao nhiêu lần, ẩn nấp kỹ lưỡng như thế nào, muốn thoát khỏi nhân quả trong lãnh địa của Yêu tộc, ẩn cư mà tồn tại, căn bản là không thể.
Bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào, cũng có thể quấy nhiễu thanh tĩnh của hắn.
Đặc biệt là trong một số thời điểm, "ngoài ý muốn" là một loại "định mệnh".
Hiện tại còn chưa biết lai lịch của Lộc Thất Lang này, không biết vì sao hắn đến, cũng không rõ Ma Vân thành có xảy ra đại sự gì hay không. Cấp bậc của bọn Sài A Tứ, còn chưa đủ để tiếp xúc với tầng cấp cao hơn...
Trong tình cảnh đột nhiên trở nên tồi tệ hơn này, ít nhất có một điểm coi như là tin tức tốt ! nơi mà Lộc Thất Lang đã chuyên tâm kiểm tra, trong khoảng thời gian ngắn, hẳn sẽ không có yêu quái nào đến điều tra nữa.

Toàn bộ phố hoa hiện đã hoàn toàn rơi vào tay Viên Lão Tây khống chế, mấy cửa hàng lân cận quán rượu Lão Viên cũng âm thầm đổi chủ.
Nhưng gian phòng dưới lòng đất quán rượu Lão Viên lại biến thành một phòng kín đơn thuần.
Thần giáo pháp hội do Viên Lão Tây chủ trì tổ chức không định kỳ, thường được tiến hành tại Vô Diện pháp đường. Nó cũng không có vị trí cố định, có thể là một gian phòng khách, một gian nhà dân. Nơi Vô Diện Thần Tố được đặt, chính là Vô Diện pháp đường.
Hình thức tổ chức của Vô Diện giáo là cấu trúc cây từ trên xuống dưới. Giữa cấp trên và cấp dưới luôn là mối liên hệ đơn phương, đồng cấp với nhau không hề quen biết. Bất kỳ cấp nào bị bại lộ đều sẽ bị cắt đứt ở cấp đó, không để nguy hiểm lan tràn. Ngoài ra, giữa Vô Diện Thần Tố đại diện cho thần linh vĩ đại và mỗi tín đồ trung thành cũng có một mối cảm ứng một chiều.
Toàn bộ Vô Diện thần giáo tín ngưỡng cao nhất, tất nhiên là Địa Ngục chi chủ, Diêm La chi quân, thích khách chi thần, vị Viễn Cổ Diêm La Biện Thành Vương vĩ đại.
Dưới một bậc chính là Vô Diện giáo tông đại diện cho ý chí thần linh.
Lại dưới một cấp nữa là mười hai vị thần sứ, phân biệt là Tử Thử, Sửu Ngưu, Dần Hổ, Mão Thố... Chỉ thiếu nước bỏ thêm Thánh Công, Thần Hiệp, Chiêu Vương vào.
Xét ra thì bất luận là Bình Đẳng quốc, Vô Sinh giáo hay là Địa Ngục Vô Môn, đều có thể tìm được cảm giác quen thuộc trong Vô Diện thần giáo của Yêu giới này. Nếu có "đồng nghiệp" nào không cẩn thận lưu lạc đến Yêu giới, hẳn sẽ cảm thấy thân thiết.
Hình thức tổ chức tập hợp sở trường các nhà này, trước mắt xem ra vẫn coi là an toàn.
Đối với các loại Thần giáo không có chỗ dựa, Trị An phủ vẫn hết sức tận tâm, nhưng đánh tới đánh lui, cho tới nay cũng chưa từng chạm đến căn cơ Vô Diện thần giáo.
Dưới sự chủ trì của Viên Lão Tây, Vô Diện thần giáo không cần máu huyết, chẳng tàn sát ngược đãi tín đồ, lại thực sự đáp lại tín đồ, phát triển vô cùng nhanh chóng. Trong thời gian cực ngắn đã tụ tập được một lượng lớn tín đồ trung thành.
Thậm chí trong mười hai thần sứ, Xú Ngưu còn chủ động xin đi giết giặc, chạy đến Tích Lôi thành phát triển tín đồ... Mặc dù đi chuyến này không có tin tức trở lại.
Thần Giáo pháp hội tổ chức đơn hướng, mỗi một đợt không quá ba tín đồ tham dự. Chỉ có tín đồ thành kính nhất, cống hiến cho giáo phái cao nhất, mới có thể được Giáo tông tự mình chỉ điểm.
Giáo tông sẽ dẫn dắt bọn họ bái thần, nghiên cứu giáo lý, giải đáp các nghi nan trong tu hành của bọn họ, ban cho công pháp bí thuật tương ứng ! đương nhiên, sau lưng thật ra đều là Viễn Cổ Diêm La Thần tự mình giảng pháp.
Nghĩ lại thì tự cổ chí kim, thần linh nỗ lực như vậy, thân thiết với dân chúng đến thế, quả thật khó tìm được vị thứ hai.
Đến khi tự thân trở thành Thần Chủ, bắt đầu tuyên dương giáo pháp, mới càng cảm nhận sâu sắc việc ngày trước Trương Lâm Xuyên tự soạn thảo Vô Sinh kinh, tự sáng tạo Vô Sinh Huyền Pháp là một sự nghiệp vĩ đại đến nhường nào.
Vô Sinh giáo thuở ấy, phần nhiều dựa vào sự kết hợp của vô số thần thông trong Vô Sinh thế giới để chống đỡ. Nhưng nếu cho Trương Lâm Xuyên đủ thời gian phát triển, Vô Sinh kinh và Vô Sinh Huyền Pháp mới chính là cội nguồn lập giáo, là tương lai rộng mở hơn của Vô Sinh giáo.
Hiện giờ Khương Vọng chỉ sáng tạo một ít công pháp rời rạc, ban cho các tín đồ khác nhau, đã cảm thấy vô cùng gian nan, muốn gom góp thành hệ thống thì trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể làm được. Đành phải để Viên Lão Tây nâng cao ngưỡng cửa pháp hội, giảm bớt một chút khối lượng công việc.
"Vị Diêm La Thần vĩ đại, thần bộc trung thành của ngài cầu xin ngài."
Sau khi đưa tiễn các tín đồ qua những lối ra khác nhau, Viên Lão Tây trở lại trong phòng, quỳ lạy Thần Tố:
"Nguyện cho ngài sớm trở về đỉnh phong, đăng lâm chí tôn, thiên thu vạn đại, vĩnh nắm càn khôn!"
Lời cầu khấn chẳng ra thể thống gì này, lão lại tụng niệm càng lúc càng thành kính.
Pho tượng thần không mặt kia đứng trong bàn thờ, tỏa ra hào quang u ám chập chờn sáng tối bất định, ít nhiều vẫn có chút ngượng ngùng. Chốc lát sau, thần dụ giáng lâm !
"Sóng vận mệnh lại nổi lên, Ma Vân thành sắp có đại sự phát sinh, Viên Lão Tây, lệnh cho ngươi âm thầm điều tra căn nguyên, thu thập hết thảy dị thường, sớm chuẩn bị cho tốt."
"Cẩn tuân thánh chỉ."
Viên Lão Tây cung kính quỳ lạy, lại ba lạy nữa mới đứng dậy, thu hồi thần tượng, lặng lẽ rời khỏi nơi này.
Thu hồi Vô Diện thần tượng, nơi đây chỉ còn là một gian phòng tầm thường. Rời khỏi Vô Diện thần đường, lão cũng trở về thân phận đệ nhất Hương chủ của Hoa Quả hội Thủy Liêm đường.
Khương Vọng có lý do tin tưởng, bất luận Ma Vân thành xảy ra đại sự gì, tất nhiên đều sẽ liên quan đến Lộc Thất Lang kia. Mà việc Lộc Thất Lang đến, bản thân đã là một trong những điều dị thường của Ma Vân thành.
Hắn không để Viên Lão Tây chuyên môn đi điều tra Lộc Thất Lang, như vậy sẽ không có liên hệ mang tính chất nhắm vào mục tiêu cụ thể. Cho dù Lộc Thất Lang truy ngược trở lại, cũng không biết mình bị vị Diêm La Thần vĩ đại thời viễn cổ chú ý tới.
Sau khi bắt đầu giả thần giả quỷ, Khương Vọng mới càng thêm lý giải, vì sao những thần dụ mà mình nghe nói từ trước đều tương đối mơ hồ, thậm chí là lập lờ hai mặt, thường còn cần tế ti giải thích.
Một là vì tạo dựng uy quyền của thần linh, không dễ bị vả vào mặt. Thần vĩnh viễn không sai, sai chính là tế ti không giải thích đúng. Hai là cũng cố gắng hết sức không tiết lộ quá nhiều tin tức, là cách thực tự bảo vệ của thần linh.
Chính nhờ trải nghiệm và cảm nhận tự thân này, mới khiến hắn có sự hiểu biết sâu sắc hơn về Thần đạo.
Liên quan đến việc điều tra một cường giả như Lộc Thất Lang, bất luận giấu giếm như thế nào cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Nhưng lại không thể không tiến hành.
Nguy hiểm đã lướt qua, tuyệt đối không thể vẫn hoàn toàn không hay biết gì về nó. Khương Vọng nhất định phải biết được mục tiêu của Lộc Thất Lang, hiểu rõ thực lực của Lộc Thất Lang. Như vậy mới biết nên đối mặt ra sao, mới không đến nỗi lại trải qua tình cảnh như lần này... Chỉ có thể ngơ ngác chờ đợi ở đó, không có chút quyền chủ động nào.
Viên Lão Tây là cáo già đa mưu túc trí, rất có năng lực, cho dù không lấy được tình báo, chắc cũng có thể xử lý sạch sẽ công việc cắt đuôi.
Sài A Tứ ý chí phấn chấn, hát vang tiến mạnh, hoặc là có thể đầu tư thêm một chút hỗ trợ, để hắn mau chóng chen chân vào tầng lớp thượng lưu Ma Vân thành, như vậy cũng có thể nắm giữ đại cục, không đến nỗi như lần này mù mịt không biết gì.
Còn về Trư Đại Lực...
Vừa nghĩ tới Trư Đại Lực, đóa sương hoa trong biển Ngũ Phủ, tựa hồ cảm ứng được, đột nhiên sáng rực lên, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo rực rỡ.
Sương Phong thần ấn truyền đến tin tức khẩn cấp! Thái Bình Quỷ Sai đang kêu gọi lực lượng của Thái Bình Thần Phong ấn, Trư Đại Lực gặp nguy hiểm, đang kêu cứu thủ lĩnh!
Đã xảy ra chuyện gì?
Mỗi lần Thái Bình Quỷ Sai đi trảm thần ban đêm, hắn đều đi theo ấn. Trư Đại Lực chém dưa thái rau giết lâu la, hắn nuốt Tà Thần như đồ ăn. Phối hợp có thể nói là ăn ý.
Mà thường thì khi không đi diệt trừ chư thần, Trư Đại Lực đều ở trong quán rượu giả vờ thâm trầm, đóng vai u sầu, cảm khái kiếp yêu.
Không liên quan đến sự vụ Tà Thần, Trư Đại Lực chỉ là một gã canh cửa của quán rượu tầm thường, có thể có phiền toái gì? Có phiền toái gì có thể khiến Thái Bình Bảo Đao lục của hắn không thể giải quyết?
Một đợt sóng chưa yên, một đợt sóng lại nổi.
Lộc Thất Lang và Trư Đại Lực tuy là hai yêu quái hoàn toàn không liên quan, nhưng hai sự kiện liên tiếp phát sinh này, lại khiến Khương Vọng sinh ra dự cảm cực kỳ bất diệu.
Không phải hắn nghi thần nghi quỷ, thật sự là ý trời khó dò.
Không kịp suy nghĩ, Khương Vọng lập tức hưởng ứng với thân phận Thái Bình đạo chủ.
Vì thế gửi gắm tinh thần vào Thái Bình Thần Phong ấn, tiến vào góc nhìn của Trư Đại Lực !
Vừa lúc nhìn thấy một luồng hàn phong sắc bén bổ thẳng vào mặt!
Ánh đỏ lóe lên...
Đêm khuya, hẻm nhỏ.
Giới đao, đầu trọc, xăm hình hoa sen đen.
Cùng với thân thể Trư Đại Lực gần như đông cứng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận