Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1205: Ta đến Hoàng Hà để lên thang mây xanh (2)

Hạng Bắc chập bàn tay lại!
Sau lưng y, thấp thoáng hư ảnh một người chín tay, mặt người thân chim.
Còn trước mặt, mọc lên một ngọn núi tuyết!
Trong thế giới lửa, khi nguyên tố nước hoàn toàn không còn tồn tại, mặt đất bằng lại mọc lên núi tuyết!
Nếu không phải Thôn Tặc Bá Thể có "Nội Tặc Vô Tử", chắc chắn không thể làm được điều này.
Núi này có tên là "Bắc Cực Thiên Quỹ".
Thuật này lấy tên núi làm tên.
Truyền thuyết kể rằng, thần điểu cửu phượng, thích đậu trên ngọn núi này.
Thuật pháp Sở quốc đứng đầu khắp thiên hạ, trong cấp bậc Nội Phủ, đạo thuật này có thể nói là trong nhóm thuật phòng ngự mạnh nhất.
Núi băng như muốn chống cả bầu trời thế giới lửa, đối kháng kịch liệt với thế giới lửa.
Khương Vọng phiêu bạt giữa không trung cố gắng đâm ra một kiếm, chạm vào Bắc Cực Thiên Quỹ, phát ra một âm thanh vô cùng bén nhọn.
Trường Tương Tư vừa đâm vào núi băng một tấc, Khương Vọng đã rút kiếm!
Đâm vào một tấc, đã giúp Khương Vọng cảm nhận được mức độ phòng ngự của núi băng.
Hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, ngừng thế Thân Bất Do Kỷ, rút kiếm về đổi chiêu.
Hàn quang lóe lên.
Hắn liên tục chém ra hai kiếm.
Một kiếm tiêu sái chém ngang, một kiếm hiên ngang đâm thẳng!
Danh Sĩ Lạo Đảo!
Niên Thiếu Khinh Cuồng!
Hai thức Nhân Đạo Kiếm Thức đã được thăng hoa, được thế giới lửa gia trì, sẽ mạnh đến mức nào?
Giữa thế giới lửa đầy Diễm tước bay, Diễm Hoa nở rộ, ngọn núi băng cứng cỏi lạnh giá sừng sững đứng đó.
Trong trời đất, xuất hiện một đường vạch ngang.
Núi băng to tướng vững chãi không thể vỡ kia xuất hiện vết nứt, như mạng nhện nhanh chóng lan ra... sau đó, nứt toác!
Ầm!
Núi Bắc Cực Thiên Quỹ đổ sập!
Thiên kiêu chi tranh, ai cũng có thủ đoạn.
Vừa dùng sơn thuật Bắc Cực Thiên Quỹ cản địch, Hạng Bắc vừa không nhàn rỗi.
Từ trên băng sơn, y phóng lên trời cao.
Trong Thông Thiên Cung Khương Vọng đấu thần hồn không thắng, trong thế giới lửa cũng không đánh bại được Khương Vọng.
Vì trời đất đều không ủng hộ mình, nên tất cả đều là địch.
Y thừa nhận, đối thủ như Khương Vọng, y không có khả năng mang nặng mà thắng.
Y muốn rút lui khỏi địa hình bất lợi này.
Nhưng thế giới lửa này sức sống quá mạnh, tự thành một thể, hoàn toàn thống nhất. Dù có Long Ma Diễn Binh Đồ hỗ trợ, trong thời gian ngắn, cũng khó mà tìm ra được sơ hở.
Y quyết định cường công.
Xách ngang Cái Thế kích, bay nhanh lên bầu trời.
Lớp khói đen quanh người giúp chống lại sức nóng cuồn cuộn ập đến.
Không sao đếm xuể có bao nhiêu diễm tước ríu rít lao xuống cản đường, bao nhiêu Diễm Hỏa Tinh rơi đùng đùng xuống như mưa.
Cảm nhận được Thôn Tặc Bá Thể đã chậm đi, Hạng Bắc nắm chặt thân kích.
Hai lưỡi đao trăng khuyết trên mũi Cái Thế kích chợt lóe ánh sáng xanh.
Sau đó từ màu trắng toát hóa thành màu xanh. Thân kích không hề nhúc nhích, nhưng không gian phía trước mũi kích thấp thoáng xuất hiện những đường lằn đen…. Biểu hiện của rạn nứt không gian!
Thần thông, Phá Pháp Thanh Nhận!
Thần thông này chỉ có một hiệu quả vô cùng đơn giản là "Chém vỡ đạo thuật" !
Cái Thế kích rạch một cái, diễm tước thi nhau đứt đôi, rơi xuống!
Khu vực thiên không đang có diễm hỏa tinh như mưa rơi xuống, bị mũi Cái Thế kích chia làm hai nửa.
Diễm hỏa tinh rơi xuống đều tránh qua Cái Thế kích, tránh thân hình Hạng Bắc, cả người y không dính chút nào.
Thôn Tặc Bá Thể bay vèo vèo trong thế giới lửa ồn ào nóng hực.
Đi đến đâu, lưu tinh vỡ vụn, diễm tước tan thành bụi đến đó.
Cái Thế kích được Phá Pháp Thanh Nhận gia trì xông pha ngang dọc không gì cản nổi. Tất cả đạo thuật hành hỏa do thế giới lửa diễn hóa ra, muốn chậm đi cũng không làm được.
Cái Thế kích như đao sắc cắt vào giấy mỏng, không chút trở ngại nào, không gì chống nổi, không thuật nào cản được.
Cảnh tượng như thần chỉ hạ thế, oai phong hùng dũng!
Thôn Tặc Bá Thể phối hợp Phá Pháp Thanh Nhận, hai môn thần thông kết hợp, mang đến tiềm lực vô địch.
Lúc núi Bắc Cực Thiên Quỹ sụp.
Hạng Bắc cũng đã lên tới đỉnh trần cao nhất của thế giới lửa, vung cao kích, đâm mạnh vào đó!
Ùng ùng!
Âm thanh như tiếng lôi diệt thế!
Mưa lửa vô tận lượn quanh Hạng Bắc lướt qua, cứ như sợ y.
Trên thiên không không ngừng có diễm hỏa lưu tinh lướt qua, rơi xuống.
Diễm Hoa nở khắp nơi, từng mảng điêu linh.
Diễm tước bay đầy trời, từng con tan vỡ.
Cả thế giới lửa đang cháy bừng mạnh mẽ, bắt đầu tan rã!
Hỏa giới bị kích phá!
Hạng Bắc với Thôn Tặc Bá Thể, Phá Pháp Thanh Nhận, mạnh mẽ phá tan Hỏa giới của đối thủ, đứng ngạo nghễ trên trời cao.
Y lúc này, nhất định chính là lúc khí thế đỉnh phong nhất.
Dũng mãnh cường liệt, Cái Thế vô song!
Người Sở quốc quan chiến đều hò reo hoan hô.
Nhưng Hạng Bắc, lại ngạc nhiên cúi đầu xuống, và nhìn thấy giữa Diễm Hoa tàn lụi, giữa những mảnh vụn của diễm tước, giữa ánh lửa đầy trời đầy đất, giữa thế giới lửa đang bị phá vỡ... chợt có một bóng người lao ra.
Một đôi mắt trong veo đầy kiên định, không hề dao động.
Một bộ áo xanh vừa người vô cùng sạch sẽ gọn gàng.
Một thanh kiếm chuôi đen, lưỡi kiếm trắng ngời!
Tốc độ xông đến cực nhanh, cực gấp, nhưng trông lại cứ vô cùng ung dung tiên khí, như đi dạo trong sân vắng.
Thanh Vân ấn kí thi nhau hiện lên rồi tan rã.
Bay vọt lên cao.
Chân đạp lên thang trời bằng mây xanh, sau lưng là Hỏa giới nóng hực đang tiêu tán.
Trên sống kiếm không còn đường vạch đỏ, cho thấy đã không còn hỏa giới chi lực gia trì.
Nhưng đôi mắt trọng đồng của Hạng Bắc lại nhìn thấy, trong màu xanh nhạt của thanh kiếm đó, có một màn sương!
Xanh nhạt và sương trắng, đều thuộc tông sáng trắng, hầu như rất khó nhận ra khác biệt.
Có lẽ khác biệt duy nhất, là xanh nhạt thì thấy trong hơn, còn màu sương thì trông lạnh hơn.
Sự khác nhau nho nhỏ này không lừa được trọng đồng của Hạng Bắc.
Nhưng...
Màu sương?
Tốc độ phá Bắc Cực Thiên Quỹ Sơn của Khương Vọng nhanh quá mức tưởng tượng.
Hỏa giới tan vỡ, cũng hoàn toàn che mất tung tích của hắn.
Đây là sự nắm bắt thời cơ phải nói là tuyệt diệu.
Một kiếm này quá nhanh quá tuyệt, gần như Hạng Bắc mới vừa nhìn thấy, thì nó đã tới người rồi!
Nên y ngạc nhiên!
Theo bản năng, y xoay ngược Cái Thế kích, cơ thể đưa ra phản ứng.
Đất đai lấy đức để nâng vật.
Đất nếu không có đức, thì ta lật đất!
Bát Hoang Vô Hồi Kích Phúc Địa Thức, đập xuống.
Hỏa giới lúc này đã vỡ. Không còn bị gì áp chế, Hạng Bắc với Thôn Tặc Bá Thể và Bát Hoang Vô Hồi Kích pháp, không sợ bất kỳ khiêu chiến nào.
Chiêu y đang đối mặt, là một chiêu quen thuộc.
Niên Thiếu Khinh Cuồng.
Thể hiện sự đắc ý bước lên thang mây, từng bước đi lên cao!
Y đã từng gặp rồi, hơn nữa còn biết sự mạnh mẽ của nó.
Thoát khỏi Hỏa giới, dùng Phúc Địa Thức đối phó, y vô cùng tự tin.
Kích và kiếm gặp nhau.
Thế giới như ngừng lại.
Cái Thế kích và Trường Tương Tư chạm vào nhau trên trời cao.
Một cái từ trên đánh xuống, Cái Thế Phúc Địa, một cái từ dưới đánh lên, từng bước đăng cao.
Hạng Bắc thì to cao khủng bố, như thần như ma, Khương Vọng thì khí định thần nhàn, ung dung kiên định.
Sau lưng Khương Vọng, là Hỏa giới đã bị tiêu diệt, một thế giới lửa đang tan vỡ sáng ngời.
Phía trước mặt hắn, là Cái Thế vô cùng và Thôn Tặc Bá Thể dũng mãnh vô song.
Nhưng hắn vẫn từng bước bước lên cao, nhưng hắn vẫn tiếp tục đi tới trước!
Thế không thể cản, khí không thể ngăn!
Ta đi tới Hoàng Hà, thân đăng thanh vân thê!
Không để nhân gian không có anh hùng, để cả thiên hạ đều biết tên ta!
Diễm quang tán loạn, lưu hỏa đầy trời.
Một thế giới rực rỡ sinh và diệt, hai thiên kiêu tuyệt đỉnh chính diện giao phong.
Cảnh tượng này quá đẹp, quá rung động, làm người ta gần như quên cả thở.
Sau đó, hình như có tiếng gió.
Âm thanh đó quá nhỏ, lẽ ra phải bị âm thanh khủng bố do kích kiếm va vào nhau tạo ra chôn lấp.
Nhưng tiếng gió đó quá lạnh, làm người nghe rét muốn thấu xương, đuổi cũng không đi, trong âm thanh chiến đấu ồn ào lại vang lên vô cùng rõ.
Là âm thanh của sinh cơ tàn lụi.
Hô.
Ngay nháy mắt kích và kiếm chạm vào nhau.
Một luồng sương gió màu trắng rời khỏi thân kiếm Trường Tương Tư, thổi qua mũi kích, hóa thành một cây đinh dài toàn thân đen nhánh, bao quanh là sương trắng, đóng thẳng vào bụng Hạng Bắc.
Thôn Tặc Bá Thể có "Nội tặc vô tử, ngoại tặc vô xâm", ngay cả đó là một cây đinh dài do thần thông Bất Chu Phong hiển hóa, cũng không có khả năng...
Trong đầu Hạng Bắc mới nghĩ đến đó.
Phốc!
Y ngửa đầu, phun ra một ngụm máu tươi.
Phun ra không chỉ có máu tươi, còn có làn khói mỏng màu đen gào thét không dứt.
Dấu hiệu cho thấy Thôn Tặc Chi Phách bắt đầu tan rã!
Sát Sinh Đinh đang chôn vùi mệnh hồn của y!
Thôn Tặc Bá Thể bị một đinh kích phá, thương thế áp chế trước đó liền bùng ra!
Một luồng sáng xanh phủ lấy Hạng Bắc.
Chặn lại cây Sát Sinh Đinh đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể Hạng Bắc, giúp y ổn định lại mệnh hồn.
Chân quân Dư Tỷ ra tay, thắng bại đã phân.
Nhưng Khương Vọng vẫn tiến tới một bước, tới sát Hạng Bắc, như muốn thử phá sự ngăn cản của Dư Tỷ, quyết giết Hạng Bắc!
Nhưng, hắn chỉ chìa tay ra.
Trong lòng bàn tay, chỉ có một đóa Diễm Hoa nở rộ.
Vô cùng xinh đẹp, vô cùng tinh xảo... Nhưng trong chiến đấu ở cấp độ này, thì không phải là một bông Diễm Hoa cường đại.
Là Diễm Hoa do thiên kiêu Đại Sở Tả Quang Liệt sáng tạo ra, nay được cả thiên hạ bắt chước!
Đóa Diễm Hoa này căng tràn sức sống, cách nhau qua lớp thanh quang mông lung, đè lên gương mặt kiêu căng của Hạng Bắc.
Cùng rơi xuống theo cơ thể y.
"Ngươi biết nó là cái gì."
Giọng Khương Vọng lạnh nhạt.
Tiện tay nhẹ nhàng chộp một cái, rút cây Sát Sinh Đinh trong cơ thể Thôn Tặc Bá Thể ra, tán trở lại thành gió, cất vào trong người mình.
Tra lại kiếm vào vỏ, ung dung xoay người, chậm rãi bước xuống khỏi trời cao.
Hạng Bắc được bao phủ trong thanh quang, trên mặt có một đóa Diễm Hoa, làn khói đen trên người đang không ngừng tán loạn, thẳng tắp rơi xuống...
Trong cùng một khung cảnh với thiếu niên áo xanh khí định thần nhành đang thong dong đếm bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận