Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1176: Oai Thiên Phủ

"Hắn đang chờ chết à?" Một giọng nói vang lên từ khán đài.
Nhưng Na Lương đang bị trói buộc trong ánh trăng, cả hai bàn tay đều trống không, đột nhiên vươn tay ra nắm lấy Thiên Luân.
Gã và Trọng Huyền Tuân mỗi người cầm một bên Thiên Luân.
Cách một chùm ánh trăng, đôi đồng tử màu xanh đậm nhìn thẳng vào đôi đồng tử màu đen trong suốt.
Na Lương thấy đồng tử của nam nhân trước mặt thật giống như quân cờ đen, là loại cờ trong cờ vây mà gã không hiểu cho lắm.
Nếu ngã xuống thì không thể quay lại.
Na Lương nhoẻn miệng cười: "Ngươi có biết tại sao đôi Tinh Duyên Thiên Lang trảo này lại tồn tại không?"
Trọng Huyền Tuân cũng đang cười, lực lượng Trọng Huyền không ngừng gia tăng, y cầm Thiên Luân không ngừng ấn xuống, cười khẽ giống như dỗ dành một đứa trẻ: "Tại sao?"
Nụ cười này khiến Na Lương không còn hứng thú nói tiếp.
Con người không bằng sói, đại đa số mọi người đều thua kém sói.
Dối trá, khách sáo, vờ vĩnh.
Yêu ghét đều được giấu kín.
Cánh tay gã nhanh chóng mọc lên những sợi lông màu bạc.
Răng nanh của gã lại bắt đầu dài ra khiến người thấy mà rét lạnh.
Thân thể gã nhanh chóng to lên, cả người bò hẳn xuống mặt đất, ngẩng đầu gầm vang lên trời cao, hoàn toàn biến thành một con sói bạc khổng lồ cao hai thước!
Đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm vào Trọng Huyền Tuân, móng phải hơi lật, đã ấn Thiên Luân xuống đất. Chùm ánh trăng giam cầm gã đã biến mất, hay nói cách khác, nó đang chảy trên bộ lông bạch kim của gã.
Uy phong lẫm liệt!
Hầu như tất cả những người Mục quốc đang ngồi trên khán đài đều chắp tay trước mặt, bàn tay khép lại, bốn ngón trên hai bàn tay giao thoa, chỉ có ngón tay cái là tách ra, vẻ mặt sùng kính, miệng thốt lên: "Hốt na ba!"
Trong ngôn ngữ của "Thần", Hốt na ba có nghĩa là sói, là Lang thần - hộ pháp của Thương Đồ Thần. Và trên thảo nguyên được bao phủ bởi ân sủng của thần thánh, chỉ có "những người được thần ưu ái", những người được Thương Đồ Thần thực sự công nhận mới có thể đánh thức hình dáng cơ thể này.
Đây là thần thông, [Lang Đồi].
Nếu muốn sử dụng nó, trước tiên phải xóa bỏ tất cả các loại đặc tính của các loại thần thông khác, sau đó thêm vào Thần Quyến.
Có nghĩa là trên thần thông lại phải gia tăng thêm thần thông.
Phải trải qua nhiều bước trắc trở như vậy, sức mạnh của nó đương nhiên không thể so sánh với những thần thông bình thường khác được.
Thần thông này còn có thêm ý nghĩa thần thánh khác.
Những người có Lang Đồ có địa vị rất cao trên thảo nguyên.
Đôi móng vuốt Thiên Duyên Tinh Lang rơi bên cạnh đôi bàn chân sói của Na Lương, không phải để làm cho gã mạnh hơn mà là để trấn áp gã, khiến gã bớt đi sức mạnh.
Sức mạnh của Lang Đồ luôn xung đột liên tục với chính nó.
Tinh Duyên Thiên Lang trảo tồn tại là để chế ngự, giam cầm sát tính của gã. Na Lương lúc này mới chính là Na Lương ở trạng thái đỉnh phong!
Con sói màu bạc khổng lồ cúi đầu nhìn Trọng Huyền Tuân, trong đôi đồng tử màu xanh lục ấy không tồn tại chút cảm xúc nào.
Chỉ thấy gã nhấc chân lên, nhìn như là tùy ý nhưng tốc độ lại nhanh khủng khiếp!
Gần như ngay khi nhấc chân lên thì chân gã đã đáp ngay xuống trước mặt Trọng Huyền Tuân.
Sức mạnh và tốc độ của gã đã tăng lên tới mức chưa từng có.
Giải phóng Lang Đồ, được gọi là "Cận Thần Chi Khu".
Trong lúc giơ tay nhấc chân đều mang theo thần lực.
Trọng Huyền Tuân định rút lui nhưng rõ ràng đã chậm một bước.
Vẻ mặt bình tĩnh vốn có của y cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ngay sau đó...
Y bị một cái chân đánh thẳng lên trán!
Vương Di Ngô đứng bên ngoài vô thức nắm chặt tay.
Dù cho mắt có cao hơn đỉnh đầu bao nhiêu chăng nữa thì cũng phải thừa nhận rằng Na Lương trong trạng thái Thần Lang mạnh đến đáng sợ.
Lần đối đầu vừa rồi không phải vì thần thông Trọng Huyền của Trọng Huyền Tuân không đủ để y có thể thoát khỏi đòn tấn công đó, mà chính móng vuốt của Na Lương đã cắt đứt hàng nghìn hàng vạn dẫn lực, xích lực xung quanh cơ thể Trọng Huyền Tuân!
Trọng Huyền Tuân bị đánh bất ngờ nên bị móng vuốt của Na Lương đánh trúng.
Na Lương rõ ràng có ý thức trả thù mạnh mẽ, và mục tiêu của móng vuốt lần này cũng rất rõ ràng.
Ngươi đánh vào trán ta thì ta cũng sẽ đánh vào trán ngươi.
Móng vuốt sói bạc rơi xuống.
Bốp.
Dường như có âm thanh kêu lên, mà cũng dường như không hề phát ra chút âm thanh nào.
Trên đầu Trọng Huyền Tuân, một thứ chói lọi như ngọc vỡ tan ra. Chiếc áo choàng trắng bay lên, nhảy lùi lại mấy bước rồi giẫm lên đầu một con sói quỷ bị ánh trăng ràng buộc.
Biểu hiện của y rất nghiêm túc.
Vừa rồi thần thông bảo mệnh của y đã được kích hoạt.
Điều này có nghĩa là vừa rồi Na Lương đã có thể giết y rồi.
Và đó là thần thông y dùng để câu giờ khi đối đầu với Bảo Bá Chiêu, nhưng vừa rồi là y đã bị ép đến tình huống cực kỳ nguy hiểm và bắt buộc phải kích hoạt nó.
Việc lực lượng Trọng Huyền đột nhiên bị cắt đứt khiến y không kịp chuẩn bị, là nguyên nhân chính của việc này.
Cường đại như Trọng Huyền Tuân, sẽ không bao giờ phủ định sai lầm của mình, nhưng cũng không bao giờ đánh mất niềm tin vào bản thân.
Con sói màu bạc khổng lồ mà Na Lương biến thành nhìn xuống bên dưới như nhìn xuống những con kiến hôi.
Sau khi giải phóng thần thông Lang Đồ, gã ngay lập tức phá vỡ xiềng xích của thần thông Nguyệt Luân, vừa nhấc trảo đã cắt đứt Trọng Huyền bí thuật của Trọng Huyền Tuân, buộc đối thủ phải sử dụng thần thông bảo mệnh.
Cận Thần Chi Khu, đương nhiên bao quát chúng sinh.
"Thần thông rất tốt." Con sói màu bạc nói.
Gã hung hăng đạp một trảo lên trên Thiên Luân đã tắt đi ánh sáng, khiến cho nó hoàn toàn tắt ngúm.
Sau đó gã phóng người nhảy lên một đường vòng cung duyên dáng trên không trung, tàn nhẫn hỏi: "Ngươi có thể sử dụng nó mấy lần?"
Trọng Huyền Tuân vốn đang dẫm lên đầu sói quỷ, nhìn thoáng qua Thiên Luân, ánh mắt hờ hững. Y vươn tay ra, đột nhiên một chùm sáng rực rỡ xuất hiện, rồi ngay lập tức bị y nắm lấy rồi bóp nát. Y vậy mà chủ động phá vỡ thần thông bảo mệnh của mình.
"Từ bây giờ trở đi ta sẽ không sử dụng lần nào."
Trọng Huyền Tuân ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào con sói to lớn có bộ lông màu bạc ấy, thờ ơ nói:
"Vậy bây giờ ngươi có thể tự hỏi chính mình rồi. Cái thân thể sói của ngươi lúc này..."
Từ trong thân thể của y đột nhiên phát ra năm nguồn ánh sáng.
Ánh sáng xuyên qua quần áo của y, phản chiếu những nhóm cơ rõ ràng mà săn chắc. Từ Tinh Khung cao cao, một tòa Tinh Lâu xuất hiện.
Ngũ Phủ đồng diệu, Tinh Quang nhiễu thể!
Lúc này, Trọng Huyền Tuân nhìn như một vị thần. Y dùng một chân giẫm nát con sói quỷ thành khói đen, sử dụng tốc độ cực kỳ kinh người đuổi theo Na Lương đã lộ ra "Cận Thần Chi Khu".
Ngay giữa bầu trời, Trọng Huyền Tuân trực tiếp chạm trán với con sói màu bạc cao hơn hai thước ấy. Y vươn hai bàn tay ra, chính xác bắt được hai móng vuốt đằng trước của Thần Lang.
Cũng giống như lúc trước, trong lồng giam của Tinh Quang, Na Lương đã nắm chặt lấy Thiên Luân của y.
Na Lương có thể ghi thù thì y cũng có thể.
Trọng Huyền Tuân đối diện trực tiếp với đôi đồng tử màu xanh thẳm, tiếp tục câu nói y đang nói dở trước đó: "Còn có thể duy trì bao lâu?"
Trước Nội Phủ, Thông Thiên Cung là nơi cung cấp toàn bộ lực lượng cho tu sĩ siêu phàm.
Sau khi mở Nội Phủ, mỗi tòa Nội Phủ trong cơ thể đều là một nguồn cung cấp sức mạnh mới cho tu sĩ.
Nhưng sức mạnh của năm tòa Nội Phủ chỉ hoạt động riêng lẻ, nó có thể chồng lên nhau, nhưng không thể hợp thành một thể. Bởi vì, thần thông khác nhau, Nội Phủ cũng khác biệt.
Chỉ có duy nhất một ngoại lệ, đó chính là Ngũ Phủ Đồng Diêu của tu sĩ Thiên Phủ.
Sở dĩ được gọi là "Thiên Phủ".
Sở dĩ được xưng tụng là "Thiên Địa Đệ Nhất Phủ".
Sở dĩ nó mạnh mẽ như thế, là vì một nguyên nhân rất trọng yếu, đó là lực lượng của năm tòa Nội Phủ của tu sĩ Thiên Phủ, có thể hoàn toàn trộn lẫn vào nhau.
Lực lượng này có thể hình dung như thế nào đây?
Nếu như mỗi năm ngón tay dùng để tấn công thì dù tấn công mạnh đến cỡ nào thì sức lực cũng có hạn, nhưng nếu năm ngón tay nắm chặt thành nắm đấm thì có thể dễ dàng hạ gục đối thủ.
Trọng Huyền Tuân vừa cao vừa gầy trông thật nhỏ bé trước con sói khổng lồ màu trắng bạc cao hai thước ấy.
Nhưng y lại nắm lấy hai chân trước của con sói đó.
Năm tòa Nội Phủ đồng thời phát huy sức mạnh.
Thần thông Trọng Huyền được triển khai đến tầng cao nhất, đã gia tăng và duy trì lực lượng cho y.
Ngũ Phủ Đồng Diêu cùng với Tinh Khung Thánh Lâu đồng thời chiếu rọi.
Cơ bắp trên người y cuồn cuộn, y xoay người sang ngang, vung tay một cái.
Bốp!
Con sói khổng lồ màu trắng bạc cao hai thước bị ném thẳng đi.
Một cú ném qua vai đơn giản! Nhưng nếu nó đập vỡ được cả "Cận Thần Chi Khu" thì ai có thể nói nó bình thường được.
Na Lương cũng bị kích phát hung tính, gã lăn mình trên mặt đất một cái, muốn bật dậy.
Nhưng Trọng Huyền Tuân mang theo ánh sáng quanh người, đã dùng tốc độ kinh khủng rơi xuống, trực tiếp quỳ một chân trên cổ con sói kia, đập mạnh xuống đầu nó một quyền.
Đây là sự nghiền nát mạnh mẽ tuyệt đối.
Ngay cả khi Na Lương hóa thân thành Thần Lang, sở hữu sức mạnh do Thần ban tặng, lại có thêm thân thể sói khổng lồ, gã cũng không thể đọ lại sức mạnh với Trọng Huyền Tuân.
Gã có thể kháng cự lại sức mạnh của Nguyệt, ma diệt sức mạnh của Thiên Luân, cắt đứt sức mạnh Trọng Huyền... Trong lúc va chạm bằng thần thông thì đại triển thần uy.
Nhưng lại bị áp chế bởi sức mạnh thuần túy nhất.
Thần lực vừa hiện lên đã bị ánh sáng rực rỡ tiêu diệt.
Gã xoay đầu, muốn cắt chết Trọng Huyền Tuân.
Nhưng từ chỗ cổ truyền đến sức mạnh kinh khủng khiến gã không thể động đậy.
Mà Trọng Huyền Tuân thì một tay nắm chặt tai sói, một tay siết chặt thành nắm đấm, trên nắm đấm có thần quang chiếu rọi, giáng liên tục xuống trán gã.
Na Lương có thể cảm giác được, sức mạnh Thần ban được bao phủ quanh thân đang dần tiêu biến đi.
Đây là lực lượng gì?
Bốp! Bốp! Bốp!
Trọng Huyền Tuân không quan tâm Na Lương đang nghĩ gì, chỉ chăm chăm túm chặt lấy cổ gã, giống như người phàm chiến đấu với dã thú, đơn giản và thô bạo... vung nắm đấm!
Khương Vọng từ trên khán đài nhìn xuống với ánh mắt cổ quái, hắn cảm thấy trên nắm đấm của Trọng Huyền Tuân có một cảm giác rất quen thuộc.
Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình của Thái Dần à?
Không.
Đó là ánh sáng của Ngũ Phủ Đồng Diêu... là sự kết hợp ánh sáng của Ngũ thần thông, tập hợp thành lực lượng.
Tuy nhiên, mặc dù nó không phải là Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình chân chính, nhưng chắc chắn mang bóng dáng của chiêu thức này.
Chắc chắn chiêu thức này lấy cảm hứng từ trên người của Thái Dần. Y đã đánh Thái Dần suốt cả trận, bây giờ lại sử dụng quyền thế hỗn hợp từ ánh sáng năm thần thông.
Không biết bây giờ người Hạ quốc đang cảm thấy thế nào ...
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Trọng Huyền Tuân không quan tâm khán giả dưới khán đài đang cảm thấy thế nào.
Y chỉ lần lượt đánh bại đối thủ, lần nữa cũng cố thắng lợi mà thôi.
Con sói khổng lồ có thân hình màu trắng bạc bị Trọng Huyền Tuân với thân hình nhỏ bé hơn nhiều quỳ trên người và đè xuống dưới đất.
Ánh trăng như rừng, áo trắng như tuyết.
Trọng Huyền Tuân quỳ trên cổ sói, một tay nắm lấy tai sói, một tay vung quả đấm, năm nguồn ánh sáng rực rỡ trong người y tỏa ra, vô cùng chói mắt. Mỗi đường cong cơ bắp lộ ra, đều đang thuyết minh một loại mỹ cảm mang tên bạo lực.
Mà nắm đấm của y lại vô cùng nặng nề.
Mỗi một lần quả đấm của y giáng xuống, không chỉ có thể nghe thấy tiếng răng rắc xương cốt của Cận Thần Chi Khu, còn có thể nghe thấy từng tiếng run rẩy phát ra từ võ đài với cấm chế cổ xưa này.
Thiên Phủ, Thiên Phủ.
Từ trước đến nay chỉ nghe trong truyền thuyết và hiếm khi xuất hiện trước mắt mọi người.
Ngày hôm nay, những gì Trọng Huyền Tuân thể hiện ra chính là thực lực của một tu sĩ Thiên Phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận